Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngạo Thế Đan Thần

Chương 85: Không muốn sống

Chương 85: Không muốn sống

Shared by: truyendichgiare



Quyết không khuất phục! Đây là Thẩm Tường đang không ngừng nhắc nhở bản thân mình, mà Tô Mị Dao và Bạch U U cũng không nói gì, các nàng giống như ngầm đồng ý cho Thẩm Tường làm cái chuyện nguy hiểm này, đồng thời cũng bị loại tinh thần không chịu khuất phục kia của Thẩm Tường làm cho rung động thật sâu.

"Hừ, con kiến hôi!" Giọng nói của Đan trưởng lão giống như nghiến răng mà phát ra tới, nghe giống như hiện tại đang rất tức giận.

Thẩm Tường vừa mới đi ra không được mấy bước thì lại ngã xuống lần nữa, lần này thì hắn ngã sấp trên mặt đất, toàn thân đều có huyết dịch tràn ra.

"Ngươi không phải cũng là từ con kiến hôi mà đi tới sao? Một ngày nào đó ta cái con kiến hôi này nhất định sẽ vượt qua ngươi." Thẩm Tường cắn răng nói, giọng nói tuy rằng yếu ớt nhưng nghe lại tràn ngập hào khí.

Thẩm Tường không thể, nhưng hắn lại bò đi qua từng chút một.

"Thẩm đại ca..." Vân Tiểu Đao nhìn lấy Thẩm Tường, hốc mắt ướt át, hắn nhớ rõ những năm trước đó hắn bởi vì hắn cảm thấy vô cùng khó chịu nên từ bỏ, mà Thẩm Tường bây giờ liều tính mạng của mình cũng phải thông qua hạng mục khảo hạch thứ hai, hắn chỉ là không muốn cúi đầu trước nữ nhân cường thế kia, cho dù hắn là con kiến hôi.

"Thẩm đại ca, ngươi chắc chắn có thể chịu được, chịu được!" Vân Tiểu Đao vốn cho rằng Thẩm Tường không thể vượt qua nổi, nhưng hắn không nghĩ tới Thẩm Tường có thể kiên trì đến nơi đây, không thể không hô to.

"Thẩm Tường, chúng ta cùng nhau tiến vào nội môn, lão đầu ta nếu như những năm qua mà có được loại nghị lực này của ngươi thì cũng không cần phải ở ngoại môn lâu tới như vậy!" Trương Đức cũng bị Thẩm Tường làm ảnh hưởng.

"Thẩm Tường, cố gắng! Ngươi chắc chắn có thể làm được!" Mọi người ở trong quảng trường hô to.

Nhìn thấy Thẩm Tường bò đi chậm chạp từng chút một ở trên mặt đất nóng rực kia, nhìn thấy ở trên người hắn máu tươi bốc hơi, mọi người thấy cảnh này mà rung động thật sâu.

"Thẩm Tường ... Thẩm Tường ... Thẩm Tường ..." Mấy trăm người trong quảng trường cùng hô lên, giọng nói vang lên tận trời cao, trong đêm khuya Thái Vũ môn đều bị bao phủ ở trong loại âm thanh khiến nhiệt huyết người ta phải sôi trào này.

Nghe thấy tiếng hô cao vút của mọi người, Thẩm Tường tràn đầy nhiệt huyết, vận chuyển chân khí còn lại không nhiều trong thể nội, ra sứng bò về phía trước, thân thể của hắn đã bị các loại đau nhức kịch liệt tàn phá đến chết lặng, bây giờ tất cả đều là nghị lực của hắn đang chèo chống hắn bò đi!

Thân thể mềm mại của Đan trưởng lão run rẩy, nàng ta không nghĩ tới nhiều người như vậy lại dám ủng hộ Thẩm Tường ở trước mặt nàng ta, đây quả thực là đang chống đối nàng ta!

"Đừng vùng vẫy, con kiến hôi chính là con kiến hôi!" Giọng nói của Đan trưởng lão tràn ngập sự tức giận, bởi vì khoảng cách giữa Thẩm Tường tới nàng ta chỉ còn hai bước.

"A....." Thẩm Tường hét thảm một tiếng, chỉ thấy trên hai tay và hai chân của hắn toát ra một lớp máu tươi, hiển nhiên là Đan trưởng lão cố ý làm, nàng ta gia tăng lực lượng.

Đây quả thực là lợi dụng việc công tới trả thù việc riêng, nhưng Đan trưởng lão là nhân vật số hai của Thái Vũ môn nên không ai dám mở miệng nói nàng!

"Lần này thì ta xem ngươi đi tới như thế nào!" Đan trưởng lão thở dài một hơi, chỉ có điều cặp mắt tràn đầy kiên nghị kia của Thẩm Tường để nàng ta cảm thấy rất khó chịu, Thẩm Tường thế mà còn không có từ bỏ.

"Ha ha ..." Thẩm Tường thế mà cười lên ha hả, chỉ có hai bước, đó không chỉ là hai bước đi về cánh cửa của hạng mục khảo hạch thứ ba mà còn là hắn và Đan trưởng lão phân ra thắng bại.

Tuy rằng hén kém Đan trưởng lão xa tít tắp, nhưng hắn lại khăng khăng nhất định phải thắng Đan trưởng lão ở chỗ này!

"Lão tử quyết không khuất phục với ngươi!" Thẩm Tường cười lớn, đột nhiên hô lớn một tiếng, chỉ thấy phần lưng của hắn bỗng nhiên phun trào ra hỏa diễm, một đối cánh khổng lồ xuất hiện ở phần lưng của hắn.

Cánh nhào động lên thật nhanh, phun ra từng cơn sóng lửa cực nóng, nâng thân thể của Thẩm Tường lên, đây chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng lại dẫn thân thể trọng thương kia của Thẩm Tường đi tới đằng sau lưng Đan trưởng lão.

Đan trưởng lão ngây ngẩn cả người, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.

Thẩm Tường thế mà có được loại hình võ công dùng chân khí hóa cánh chim, đây chính là võ công rất trân quý và hiếm có! Ở thời điểm mấu chốt nhất, để Thẩm Tường bay vọt qua khoảng cách hai bước kia, vượt qua được hạng mục khảo hạch thứ hai!

"Ha ha ... lão tử thông qua hạng mục khảo hạch thứ hai, ha ha... ha ha..." Toàn thân Thẩm Tường thoát lực, nằm trên mặt đất, nhìn lấy trăng sáng trên không trung phát ra từng tiếng cười điên cuồng.

Người ở trong quảng trường đều không nói lời nào, bọn họ nghe tiếng cười điên cuồng của Thẩm Tường, trong lòng chỉ có chấn kinh, kích động, hâm mộ, kính nể...

"Đừng cười, còn có hạng mục khảo hạch thứ ba." Vân Tiểu Đao lau sạch nước mắt trong hốc mắt, hướng trong miệng của Thẩm Tường bỏ vào một nắm đan dược, Thẩm Tường lập tức phân biệt ra được, đây đều là đan dược linh cấp hạ phẩm, có mấy viên Chân Khí đna khôi phục chân khí, có Cửu Hồi đan có thể chữa trị nội thương một cách nhanh chóng...

Điều này làm cho trong lòng Thẩm Tường cảm động một trận.

"Đây là Bạch Ngọc tán, cầm lấy mà dùng đi!" Chu Vinh đi tới, bỏ xuống một cái hộp ngọc.

Bạch Ngọc tán linh cấp trung phẩm, đây chính là loại thuốc chữa thương vô cùng trân quý, Chu Vinh hẹp hòi này lại có thể lấy ra cho hắn, điều này làm cho Thẩm Tường và Vân Tiểu Đao đều dùng ánh mắt khó có thể tin mà nhìn lấy hắn.

"Không cần cám ơn ta!" Chu Vinh nói ra với vẻ rất oai.

Vân Tiểu Đao và Trương Đức cũng nhanh chóng bôi thuốc bột trong hộp ngọc lên trên người của Thẩm Tường, đó là một loại thuốc bột như là ngọc trắng, óng ánh sáng long lanh, rất xinh đẹp.

"Đan trưởng lão, đệ tử cả gan hỏi ngươi một chút, tại sao lần này phải nhằm vào ta? Ngươi làm như vậy thế nhưng là lợi dụng việc công trả thù việc riêng!" Trong lòng Thẩm Tường không còn tức giận là không thể nào, vừa rồi hắn đã làm càn trước mặt Đan trưởng lão, hiện tại hắn cũng không sợ.

"Ta đã nói rất rõ ràng, ngươi còn trẻ tuổi bồng bột, ta muốn để ngươi ma luyện ở ngoại môn một phen!" Đan trưởng lão thế mà không có tức giận, chuyện cho tới bây giờ, nàng ta đã không thể nói gì hơn.

"Lợi dụng việc công trả thù việc riêng sao? Đúng thì thế nào? Ta có thực lực, ta muốn làm gì thì làm cái đó, quy tắc của Thái Vũ môn còn không ước thúc được ta, chỉ là nhằm vào các ngươi mà thiết lập!" Đan trưởng lão khinh thường nói ra: "Ngươi muốn lấy lại công đạo sao? Thực lực chính là công đạo, chri cần ta muốn, ta bây giờ lập tức giết chết ngươi thì ai cũng không thể nói ta cái gì, cũng không có người nào sẽ báo thù cho ngươi!"

"Ngươi xác thực cái gì cũng có thể làm, nhưng có một số việc cũng không phải tuyệt đối, thật giống như ngươi không thể ngăn cản được ta, ta vẫn là thông qua được hạng mục khảo hạch thứ hai!" Thẩm Tường cười lạnh nói: "Tuy nhiên một ngày nào đó, ta sẽ đòi lại! Ngươi tốt nhất là giết chết ta bây giờ đi."

Trương Đức và Vân Tiểu Đao đang bôi thuốc cho Thẩm Tường, nhưng tay lại không thể không run lên, bọn họ không nghĩ tới Thẩm Tường lại dám nói chuyện như vậy đối với nhân vật số hai của Thái Vũ môn!

Đan trưởng lão đột nhiên cười lên ha hả, tiếng cười của nàng rất cứng ngắc, rất mất tự nhiên, để cho người ta nghe được mà nao nao trong lòng.

"Được, được! Ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể trưởng thành đến tình trạng gì? Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần một ngày nào đó ngươi có thể đánh bại được ta thì ta mặc ngươi trừng phạt ta, để cho ta gả cho ngươi cũng được!" Đan trưởng lão lớn tiếng nói, lại khiến mọi người sửng sốt một chút.

Thẩm Tường cũng kinh ngạc không thôi, nhưng hắn lại trêu đùa: "Ta mới chẳng thèm cưới ngươi, cả ngày mang theo mặt nạ, nói không chừng là một người quá dị cũng không biết được, đến lúc đó ta phải ăn thiệt thòi!"

Vân Tiểu Đao và Trương Đức rất muốn bịt miệng Thẩm Tường lại, Thẩm Tường thế mà liên tiếp nói ra những từ ngữ không muốn sống này, mà Chu Vinh cũng chạy ra xa, lo sợ Đan trưởng lão đột nhiên nổi bão mà liên lụy tới mình.

"Ngươi không muốn sống nữa sao?" Giọng nói của Đan trưởng lão vô cùng lạnh lùng.

"Nếu như ta muốn sống, ở vừa rồi sớm đã bỏ trốn mất dạng, ngươi thấy ta giống loại người muốn sống hay sao?" Thẩm Tường kiểu bất cần đời nói ra câu trả lời.

"Ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi sao?" Đan trưởng lão đi tới, trên bàn tay trắng noãn kia toát ra hỏa diễm màu tím.

Trông thấy hỏa diễm màu tím kia, trong lòng Thẩm Tường hốt hoảng, hắn đã từng nghe Tô Mị Dao và Bạch U U nói qua, chỉ có người có được hỏa chi hồn thì mới có thể phóng xuất ra hỏa diễm (ngọn lửa) màu tím.

"Vậy thì tới đi, như vậy sau này ta cũng sẽ không rơi vào tay cái người quái dị như ngươi, sau này ngươi không cần gả cho ta cái tên không biết trời cao đất rộng này nữa..." Thẩm Tường còn chưa nói xong thì lại bị Vân Tiểu Đao bịt kín miệng của hắn lại bằng một nụ hôn à không bằng bàn tay của hắn.

Đan trưởng lão thu hỏa diễm trong tay lại, lạnh giọng nói ra: "Lời mà ta đã nói ra thì sẽ giữ lời, chỉ cần ngươi thắng ta, ta sẽ gả cho ngươi, đến lúc đó ngươi muốn xử trí như thế nào cũng được!"

"Còn có ... dung mạo của ta tuyệt không kém hơn so với Tiết Tiên Tiên vị hôn thê kia của ngươi!" Đan trưởng lão nói xong, phi thân rời đi.

Vân Tiểu Đao và Trương Đức đều ngây dại, mà Chu Vinh lại vội vàng chạy tới, hai tay nắm lấy bả vai Thẩm Tường, một mặt không tin hỏi: "Tiết Tiên Tiên thật là vị hôn thê của ngươi?"



Trang 44# 1




trước