Thẩm Tường thoáng cái giết chết hai mươi ba con yêu thú thập phẩm, hơn nữa còn rất nhẹ nhàng, hắn rất nhanh đã trở về tới chỗ cũ, ở nơi đó chờ Vân Tiểu Đao và Trương Đức.
Đợi khoảng chừng một ngày, Thẩm Tường đã nhìn thấy Trương Đức mặt mũi tràn đầy vui mừng mà đi tới, nhìn ra được hắn đã hoàn thành nhiệm vụ.
"Hắc hắc, Thẩm Tường ngươi cũng giống vậy, ngươi thế nhưng là một lần vượt qua, hơn nữa còn trẻ như vậy, thật sự là tiền đồ vô lượng a!" Trương Đức cười nói.
Vân Tiểu Đao vẫn chưa về, điều này làm cho Thẩm Tường và Trương Đức có chút lo lắng, nhưng bọn hắn không có chờ được bao lâu thì đã nghe thấy một tiếng ưng kêu, cùng với một kiểu tiếng cười rất đắc ý.
"Ha ha, ta kiếm lợi lớn!" Tiếng cười lớn của Vân Tiểu Đao truyền tới, Thẩm Tường và Trương Đức ngửa đầu lên xem, chỉ thấy trên bầu trời có một con chim ưng to lớn màu đen đang bay tới, ngồi ở trên đó là một thiếu niên nhếch miệng cười to.
Vân Tiểu Đao lại có thể thu phục được một con Hắc Ưng! Muốn thu phục được yêu thú thế nhưng là chuyện rất khó khăn mà Vân Tiểu Đao lại làm được, hắn xác thực là kiếm lợi lớn.
Ba người đều trở về an toàn, hơn nữa đều là thắng lợi trở về, lúc này, Vũ Khai Minh và Đan trưởng lão đều đi tới trước mặt bọn hắn.
"Lấy ra tất cả đồ vật cùng với yêu thú giết được ra đi, việc này trước đó đã nói rồi, bảo bối các ngươi lấy được thì đều thuộc về các ngươi, nhưng phải báo ra." Vũ Khai Minh nói.
Thẩm Tường lấy ra hơn hai mươi con yêu thú bị biến thành bánh thịt và năm trái Thanh Huyền quả ra, cảnh tượng này dọa đến Vân Tiểu Đao và Trương Đức phát ra một tiếng thở dài, bọn họ đối với Thiết Giáp Yêu Ngưu cũng có hiểu biết, là yêu thú thuộc loại sống theo bầy đàn, hơn nữa có lực phòng ngự rất mạnh, công kích cũng không yếu, nhưng bây giờ lại đều biến thành bánh thịt, vừa nhìn thì biết Thẩm Tường ra tay rất nặng, vẫn là một hơi xử lý bầy yêu thú này.
"Hai mươi ba con, Thẩm đại ca ngươi thật là một tên biến thái!" Vân Tiểu Đao nói xong, lấy ra thi thể của hai con yêu thú hình hổ và một con Đại Hùng, sau đó hắn ôm con ưng lớn ở sau lưng nói ra: "Lão Hắc là ta thu phục được, chắc là thuộc về ta đi!"
"Đây là đương nhiên!" Vũ Khai Minh cười nói.
Trương Đức thì giết chết bốn con cự lang, còn được tới một gốc Huyết Nhân tham ba ngàn năm, thu hoạch cũng coi như không tệ.
"Thanh Huyền quả này của ngươi có bán không?" Đan trưởng lão nhìn lấy năm quả áo có vầng sáng màu xanh lưu chuyển xung quanh, hỏi.
"Không bán!" Thẩm Tường hừ nhẹ một tiếng, nói ra.
Thanh Huyền quả!
Trương Đức và Vân Tiểu Đao lại là chấn động, Thẩm Tường thế mà đạt được đồ tốt như vậy, điều này làm cho bọn họ âm thầm ghen ghét với vận khí của Thẩm Tường.
Phẩm giai của Trúc Cơ đan không tính quá cao, nhưng dược liệu cần thiết thì lại rất hiếm, thậm chí còn hiếm hơn so với dược liệu của một số đan dược cao giai, mà Thanh Huyền quả chính là một trong số đó, mà Trúc Cơ đan bởi vì là linh đan diệu dược trợ giúp bước vào Chân Võ cảnh, cho nên ở dưới tình huống phẩm giai không cao này thế mà bán ra lại rất đắt đỏ.
"Ngươi bán cho ta, sau này ta có thể giúp ngươi luyện chế Trúc Cơ đan miễn phí! Ta thế nhưng là chưa bao giờ tùy tiện luyện đan giúp người khác." Đan trưởng lão nói, nàng ta đối với Thanh Huyền quả này cũng cảm thấy hết sức hứng thú, nàng ta trước kia tuy rằng từng chiếm được mười mấy quả, nhưng chẳng mấy chốc thì dùng hết, chuyện này thực sự là đã lâu lắm rồi, nàng ta đã có khoảng thời gian dài không luyện chế qua Trúc Cơ đan.
"Nếu như trước đây ngươi không làm khó dễ ta, ta tặng cho ngươi một quả cũng không có gì, nhưng bây giờ ngươi có đưa ra giá bao nhiêu đi nữa thì ta tuyệt sẽ không bán cho ngươi!" Thẩm Tường quay đầu sang chỗ khác, không nhìn nàng ta nữa.
Vân Tiểu Đao vội vàng kéo hắn nhẹ một phát, lo lắng hắn sẽ làm Đan trưởng lão này tức giận, đến lúc đó thì phức tạp.
"Năm mươi vạn tinh thạch một quả, ngươi bán hay không?" Đan trưởng lão cười lạnh nói, nàng ta cũng không tin Thẩm Tường sẽ không động tâm.
"Không bán!" Thẩm Tường nói ra rất kiên quyết.
"Một trăm vạn tinh thạch, có bán hay không?" Đan trưởng lão lạnh giọng hỏi.
"Bán!" Thẩm Tường nhếch miệng cười một tiếng, một trăm vạn tinh thạch tuyệt đối không phải là con số nhỏ, còn không bán hắn chính là ngớ ngẩn, nhưng mà này còn có thể kiếm về từ Đan trưởng lão một vố.
"Hừ, ta lại không mua!" Đan trưởng lão giống như tiểu cô nương đang tức giận, giẫm chân liền đi.
Thẩm Tường bĩu môi nói ra: "Thôi đi, nữ nhân nói chuyện không đáng tin, lúc trước còn nói ta đánh thắng nàng ta thì nàng ta sẽ gả cho ta, chờ tới lúc ta vất vả đánh bại nàng ta, nàng ta đổi ý thì làm sao bây giờ?"
Đan trưởng lão nghe thấy vậy thì lại quay trở lại, lạnh lùng nói ra: "Một trăm vạn tinh thạch, ta mua!"
Thẩm Tường rất muốn giật cái mặt nạ của Đan trưởng lão này xuống, bởi vì hắn rất muốn nhìn dung mạo nữ nhân duy nhất của Thái Vũ môn này đến cùng là như thế nào.
"Ngươi có quan hệ rất tốt với Nữ Đế của Thần Binh thiên quốc sao?" Thẩm Tường hỏi, trong lòng của hắn đột nhiên có một ý tưởng.
"Đều là nữ nhân, quan hệ tới cũng không tệ lắm! Ngươi hỏi chuyện này làm gì?" Đan trưởng lão nói.
"Ta cho ngươi hai trái Thanh Huyền quả, ngươi luyện giúp ta một lò Trúc Cơ đan, cho Tiết Tiên Tiên một viên, lại cho Lãnh U Lan ở Phong Băng cốc một viên." Con mắt Thẩm Tường chuyển động.
Một lò Trúc Cơ đan luyện ra nhiều nhất chỉ có hai viên, thông thường cũng chỉ có một viên, Thẩm Tường tin tưởng Đan trưởng lão này chắc chắn có thể luyện ra hai viên.
"Ta không thu tinh thạch của ngươi, coi như làm thù lao cho Đan trưởng lão." Thẩm Tường nói, hắn thật không muốn làm quen hệ của mình với Đan trưởng lão này trở nên cứng như vậy, bởi vì sau này hắn còn muốn tiến vào Thái Đan viện, còn muốn ở Thái Vũ môn ngốc một khoảng thời gian rất dài, sau đó ở lúc hắn đi lịch luyện tại Thần Vũ đại lục, nói không chừng sẽ gây ra chuyện, tới lúc đó cũng muốn được Thái Vũ môn che chở.
Vũ Khai Minh, Vân Tiểu Đao và Trương Đức đều nhìn ra được nguyên nhân mà Thẩm Tường làm như thế, hơn nữa bọn họ cũng rất ủng hộ.
Đan trưởng lão trầm mặc một chút, nói ra: "Ngươi muốn biết lý do vì sao ta lại chán ghét ngươi như vậy không?"
Thẩm Tường lắc đầu, thở dài: "Ta rất muốn biết."
"Ngươi đánh bại ta, ta sẽ nói cho ngươi biết!" Đan trưởng lão nhặt hai trái Thanh Huyền quả lên, giọng nói cũng không còn nhiều hận ý như trước, hỏi: "Lãnh U Lan là người như thế nào của ngươi? Ngươi có một vị hôn thê là Tiết Tiên Tiên, còn muốn lấy thêm người khác, nam nhân quả nhiên đều như vậy."
Thẩm Tường vội vàng giải thích nói: "U Lan là nghĩa muội của ta, nàng ta đến Thái Vũ môn chính là ta để cho nàng ta tới, chỉ là lúc ấy ta không biết phép tắc của Thái Vũ môn, cho nên về sau nàng ta đi Băng Phong cốc, chỗ đó quá xa, trong lúc nhất thời ta cũng không đi được, mà ta làm ca ca phải chiếu cố nàng ta, cho nên chỉ có thể xin nhờ Đan trưởng lão."
"Hừ, nghĩa muội? Nói dễ nghe nhỉ, ai biết trong lòng ngươi có ý định gì?" Đan trưởng lão nói xong, quay đầu rời đi, mấy người Thẩm Tường cũng hơi kinh ngạc, giọng nói của Đan trưởng lão này giống như còn mang theo một chút xíu ghen tuông...
"Thẩm đại ca ... ta cứ luôn gọi ngươi như vậy đi, ngươi có thu đệ đệ hay không?" Vân Tiểu Đao nhìn lấy ba trái Thanh Huyền quả trong tay hắn, cười thầm.
Thẩm Tường lườm hắn một cái, nói ra: "Ngươi cái tên gia hỏa giàu đến chảy mỡ này, đừng có nghĩ tớ chút đồ vật nhỏ đó của ta!"
"Thẩm đại ca thu nghĩa muội quả nhiên là không có ý tốt." Vân Tiểu Đao thì thầm, chuyện về Lãnh U Lan hắn cũng biết, đây chính là nhân vật giống với Tiết Tiên Tiên, được mệnh danh là có thiên phú nhất trong thế hệ tuổi trẻ.
Vũ Khai Minh ho khan hai tiếng, nói ra: "Thẩm Tường, ngươi có thể hóa giải mâu thuẫn giữa ngươi và Đan trưởng lão, chuyện này rất không tệ, hiện tại ta chúc mừng ba người các ngươi đã trở thành đệ tử nội môn của Thái Vũ môn, thi thể của những con yêu thú này các ngươi có thể lấy đi một nửa, sau đó đi cùng với tiểu mập mạp kia làm quen võ viện nội môn một chút."
Sau khi ba người Thẩm Tường bọn hắn lấy thi thể yêu thú đi thì cõi lòng đầy kích động mà rời khỏi cái Huyền cảnh này, Chu Vinh sớm đã chờ bọn họ ở bên ngoài.
Bởi vì Chu Vinh có quan hệ với mấy người Vân Tiểu Đao tương đối tốt, cho nên mới sắp xếp để hắn chỉ dẫn mấy người Thẩm Tường tiến vào nội môn.