Mặc dù mục đích không phải tra hỏi, nhưng Vương Phong một trong các lãnh đạo bên trong căn cứ, muốn hỏi thăm một chút đám người Vương Phương đã trải qua những gì trong một năm này .
Đương nhiên,trước khi nói chuyện, Vương Phong đã chuẩn bị sẵn bậc thang cho Vương Phương xuống .
Ví dụ như "Bên trong Tận thế , rất nhiều chuyện không thể do một mình ó thể quyết định, "Đối mặt ác ôn, không thể không xử lý một cách đơn giản được" .
Nhưng thật ra là muốn ám chỉ cho Vương Phương một điều, các ngươi đã từng giết người, cướp đoạt đồ vật, cường bạo nữ nhân, những chuyện này đều có thể thông cảm.
Chuyện như vậy còn có thể khoan hồng nha.Hắn muốn thể hiện rằng căn cứ Giang Khẩu chính sách không bó buộc, không truy cứu quá khứ, chỉ cần đoàn kết trở thành một thể duy nhất mới có thể tồn tại bên trong tận thế được.
Sự tha thứ, sẽ làm cho căn cứ Giang Khẩu có cơ sở biến thành mạnh mẽ hơn.
Đạo lý dễ hiểu, nhưng, Vương Phương cũng không ngu ngốc, hắn điều gì cần thiết thì nói , cái gì không cần hắn sẽ bỏ qua.
Giết người, cướp đoạt, cường bạo nữ nhân, trong đoàn đội hắn rồng rắn lẫn lộn, những chuyện này hẳn có người từng làm qua. Vương Phương có thể nói ra, nhưng thật sư không cần thiết.
Vương Phương bắt đầu nói về tất cả kinh nghiệm của bọn hắn trong tận thế.
Cách thức tìm thấy nỏ quân đội thế nào, sinh tồn du mục ra sao, làm cách nào để tìm thấy vật tư, giải quyết những vấn đề nhỏ bên trong đoàn đội ra sao . . .
Hắn nói cũng khá cặn kẽ.
Hứa Cường, Tôn Càn, Triệu Cương mất tên đội trưởng ngồi họp cùng, đều gật đầu đồng ý.
Bọn họ cũng đều có kinh nghiệm sinh tồn bên ngoài tận thế, nghe là biết rõ Vương Phương nói thật hay nói dối.
Tuy nhiên, khi Vương Phương nhắc tới chuyện gặp phải ở Văn Hoa trấn, Đông Lăng trấn khiến mọi người chú ý.
Văn Hoa trấn Sùng Thánh tự, gặp phải tập kích.
Lần tập kích này, xuất hiện cả súng máy hạng nặng.
Mà Vương Phương trên đường đi qua Đông Lăng trấn ,gặp phải xe của Trương Thành tuần tra.
Xe tuần tra có giá đỡ súng máy hạng nặng bên trên nóc, giống như nói rằng đám Trương Thành chính là đám ác ôn đã tập kích Văn Hoa Trấn bằng súng máy hạng nặng.
Đương nhiên, việc diệt ác tuyên dương thiện không phải việc của đám Vương Phong.
Nếu quả thật muốn trừng ác tuyên dương thiện, thì một nửa căn cứ Giang Khẩu có xử bắn mấy lần cũng không hết tội.
Điều khiến bọn họ phải chú ý chính là súng máy hạng nặng QJZ-89.
súng trường QBZ-95 , súng tiểu liên QCW-05 , súng bắn tỉa lại không hề khó tìm.
Dù sao, những trang bị này đều có tìm được trong tổng bộ lực lượng phản ứng nhanh,sau khi virut bùng phát, những trang bị rơi vào tay những người sống sót là chuyện bình thường.
Thế nhưng súng máy hạng nặng QJZ-89 thuộc về vũ khí quân đội, lực lượng đặc biệt không hề được trang bị những thứ này.
Nói cách khác, nhóm người tìm thấy doanh trại quân đội, đồng thời từ bêtrong kho quân dụng, mang đi số một số lượng lớn vũ khí trang bị.
Hứa Cường, Tôn Càn nghe xong liền hai mắt tỏa sáng, đều sinh tồn bên trong tận thế, bọn họ rất rõ ràng, quan trọng nhất bên trong tận thế là súng đạn và đồ ăn, nếu có đầy đủ sẽ xưng bá một phương.
Có đồ ăn có thể có người, có người có thể đánh chiếm địa bàn khác.
Nếu như có thể đem súng ống của Đông Lăng trấn cướp đoạt, bên trong tận thế, có thể hô phong hoán vũ, còn cần quan tâm đến mấy lão già này sao?
Đương nhiên, đám lãnh đạo Vương Phong đều có chung một ý tưởng, nếu có vũ khí hạng nặng, sẽ đem đến sự an toàn tuyệt đối trên đảo, đám lãnh đạo bọn hắn càng có thực quyền hơn.
Đám người no bụng liền nghĩ đến tình dục,tự phong mình là chính nghĩa,
Trên đời này có bao nhiêu người thực sự là chĩnh nghĩa đây?
Quyền thế, nữ nhân, trước hay sau virut bùng phát, đều giống nhau mà thôi.
Miếu nhỏ muốn đón gió lớn, ao cạn lưu manh nhiều.
Mặc dù chỉ là một hòn đảo nhỏ, cộng thêm đám người Vương Phương vừagia nhập, cũng mới đạt đến 362 người.
Nhưng quyền lực là thuốc phiện, khiến cho người ta nghiện, dùng mọi cách từ động mồm động mép, đến sử dụng mưu hèn kế bẩn, để ngồi trên người khác, để có thể có quyền lực trong tay, tùy ý sử dụng đồ ăn, vũ lực, đông thời tùy ý ngủ với bất cứ nữ nhân nào.
Bởi vậy, nam nhân muốn quyền lực, ở trên đảo này số lượng lại không ít.
Tạ Viễn giả vờ lơ đãng nhìn xung quanh, không nhịn trong lòng thầm cười lạnh.
Nhóm người kia dám ở bên giới Đông Lăng trấn , dựng lên thập tự giá , đồng thời đem xác chết đóng đinh lên trên, cảnh cáo người sống sót xung quanh, chính là có đầy đủ tự tin, không sợ có người ta đến tập kích.
Hơn nữa, khi tập kích Sùng Thánh tự, bắn nổ tường vây của miếu Sùng Thánh, khẳng định một điều, vũ khí của họ không đơn giản chỉ có súng máy hạng nặng.
Bên trong kho quân dụng, vũ khí nhiệt áp, bệ phóng tên lửa, số lượng cũng không ít.
Súng đạn, hoàn toàn đủ để giải quyết toàn bộ số người trên hòn đảo này.
Dựa vào súng ống của đám người ở căn cứ Giang Khẩu , muốn đi đoạt súng đạn của Đông Lăng trấn ?, Tạ Viễn cũng không bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ thành công.
Đương nhiên, cũng không phải là không có cách.
Tạ Viễn trong lòng đầy mưu kế, có thể có cách hiệu quả.
Chỉ là hiện tại, Tạ Viễn vẫn yên lặng, lẳng lặng nhìn đám đại lão trong căn cứ thủ dâm tinh thần mà thôi.
Vương Phương hiện tai được phong làm đội trưởng trinh sát của căn cứ Giang Khẩu .
Có cùng chức vụ với Vương Phương , tổng cộng có 7 người.
Tiểu đội trưởng thứ nhất Chu Hạo, tiểu đội thành viên 29 người. Tiểu đội trưởng thứ hai Đổng Thu Minh, tiểu đội thành viên 14 người. Tiểu đội trưởng thứ ba Cao Thịnh, tiểu đội thành viên 16 người.
Thứ tiểu đội bốn Hứa Cường, tiểu đội thành viên 37 người.
Tiểu đội Thứ nămTriệu Cương, tiểu đội thành viên 15 người.
Tiểu đội thứ sáu Tôn Càn, tiểu đội thành viên 11 người.
Mà Vương Phương bây giờ được thăng chức là tiểu đội trưởng thứ bẩy, tiểu đội này có thành viên 40 người
Bao gồm đội ngũ của Vương Phương cùng 9 người sống sót bên trong trạm cứu trợ, đều tự nguyện gia nhập tiểu đội của Vương Phương , để cho Vương Phương mặc dù mới vừa lên đảo, nhưng lại trở thành tiểu đội có thực lực mạnh nhất.
Đương nhiên, không khó để nhìn ra, đội trinh sát tổng cộng có 162 người, tất cả đều là những thành viên ngoại lai.
Mà đội trinh sát lại trực thuộc về đội trị an .
Đội trị an chia làm hai bộ phận: nội và ngoại, từ trước vẫn là ngoại đội trị an phụ trách tìm vật tư bên ngoài, tổng cộng có 29 người, do Thái Hiểu Minh chỉ huy.
Nội bộ trị an phụ trách trị an trên đảo, do Chu Đồng chỉ huy, tổng cộng có 147 người.