Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 102:

Chương 102




“Hì hì hì tôi ghét nhất những đạo sĩ thúi làm bộ đó, tôi không sợ bọn họ, tới mười người tôi cũng không sợ.”

“Mau, mau tìm những đạo sĩ đó ra, tìm cho ra bọn họ.”

Đám quỷ loạn lên, la hét kêu gào muốn tìm cho ra đạo sĩ, còn lôi kéo lẫn nhau, hỏi là ngươi sao? Là ngươi sao? Hay là ngươi?

Mấy người Trương đạo trưởng và Lý bộ trưởng không khỏi căng thẳng, đây là bị phát hiện rồi sao? Chẳng lẽ bùa liễm tức(7) của bọn họ mất đi hiệu lực rồi sao? Lần này xong rồi!

(7): Thu lại hơi thở.

Bọn họ không chút dấu vết lùi về phía sau, ngay lúc bọn họ sắp lui tới cửa sân, đột nhiên phía sau Lý bộ trưởng đụng phải thứ gì đó, ông kinh ngạc quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt cười như hoa cúc của quản gia xuất hiện ở phía sau ông, lạnh lẽo nhìn chằm chằm ông, nói: “Hôn lễ còn chưa kết thúc, ngươi muốn đi đâu?”

Lý bộ trưởng nói: “Tôi, tôi không có đi đâu, chỉ là nghe nói có đạo sĩ, cho nên có chút sợ hãi, muốn đi ra bên ngoài trốn……”

Quản gia cười lạnh, đẩy ông đến trước mặt những con quỷ!

Đám người Trương đạo trưởng ở bên cạnh nắm chặt tay, khẩn trương nhìn Lý bộ trưởng, Lý bộ trưởng không chút dấu vết nhìn bọn họ lắc đầu, không thể manh động! Chỉ phát hiện một mình ông, thì chỉ một mình ông chết, nhưng nếu tất cả bọn họ đều bị phát hiện, thì tất cả bọn họ đều chết, cứ như vậy không chỉ tin tức không được truyền ra ngoài, mà còn liên lụy đến người bên ngoài…… Hậu quả này ông không gánh vác nổi.

Lý bộ trưởng lảo đảo bị đẩy ra bên ngoài, quản gia nói: “Lão gia, tôi nhìn thấy bộ dạng của hắn rất khả nghi, người xem có phải là hắn giả trang không?”

Lý bộ trưởng nắm chặt tay, nuốt nước miếng, lúc này ông cũng không dám nói gì, tùy ý để họ Trang đánh giá ông.

Họ Trang đến gần, chậm rãi đi vòng quanh Lý bộ trưởng hai vòng, cũng không nói lời nào, nhưng khí thế âm u lạnh lẽo rất lớn, dọa những người ở đây đều rét run.

Thiệu Nhất Chu không quen biết Lý bộ trưởng, nhưng lúc này anh ta cũng biết các đạo sĩ trốn trong đám quỷ đang gặp nguy hiểm, Thẩm Việt lén lút kéo kéo quần áo của anh ta, Thiệu Nhất Chu hiểu ý tứ của Thẩm Việt, anh ta lập tức ho khan vài tiếng, ra vẻ không vui nói: “Trang tiên sinh anh có còn muốn kết hôn nữa không, nếu không kết hôn nữa thì tôi đi đây.”

Họ Trang quay đầu nhìn anh ta, nụ cười cực kỳ ôn hòa: “Cậu trước tiên chờ tôi một lát, không nên gấp gáp, tôi bắt vật nhỏ trà trộn vào đây rồi lập tức thành thân với cậu.”

Thiệu Nhất Chu nói: “Nhưng tôi không muốn đợi, bỏ lỡ ngày lành tháng tốt, thì không cần bái đường nữa.”

Thẩm Việt cũng nói: “Không sai, kết hôn là chuyện đại sự, nếu như bỏ lỡ thời gian, vậy thì chỉ có thể chọn một ngày lành tháng tốt khác để kết hôn, nếu không thì sẽ không may mắn. Nếu Trang tiên sinh thật lòng thích Nhất Chu, thì nên vì Nhất Chu mà suy nghĩ một chút?”

Thiệu Nhất Chu liếc mắt nhìn Thẩm Việt, quên đi, vào những lúc đặc biệt như thế này anh lười so đo với anh ta.

Hạ Dao cúi đầu không dám nhìn họ Trang, ấp úng nói: “Đúng vậy, không, không kết hôn, may mắn, một khi đã bỏ lỡ, không thể kết hôn được nữa?”

Họ Trang nhìn chằm chằm Thiệu Nhất Chu, ngay cả tiểu quỷ ở đây cũng nhìn về phía bọn họ, họ Trang nói: “Không nghĩ tới cậu lại gấp gáp muốn gả cho tôi như vậy, quả nhiên chúng ta là tâm ý tương thông, duyên trời định, tôi rất vui.”

Thiệu Nhất Chu thiếu chút nữa thì nôn ra, lúc trước anh ta còn cảm thấy họ Trang này nho nhã phong lưu, bác học, xem ra anh ta thực sự bị mỡ heo làm cho đầu óc mê muội, lại bị hắn lừa như vậy! Anh ta cố nén sự buồn nôn lại nói: “Vì vậy anh nhanh lên đi, nếu như bây giờ không kết hôn, về sau có nói gì tôi cũng sẽ không kết hôn với anh đâu……”

Họ Trang cười ha ha một tiếng, tay vung lên, nói: “Kết chứ, tôi tới kết hôn cùng với cậu, chúng ta không nên vì những người không liên quan mà mất đi hứng thú.”

Đám người Thiệu Nhất Chu và Thẩm Việt mừng thầm, ngay cả đám người Trương đạo trưởng cũng thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng lá bùa đang nắm chặt trong tay, Lý bộ trưởng bị Quỷ vương hung tàn đánh giá tự nhiên cũng vui mừng không ngớt, đúng lúc này, họ Trang lại nói: “Một khi đã như vậy, thì không cần xem xét gì nữa, giết cho xong việc!”

Lý bộ trưởng khiếp sợ ngẩng đầu, nhìn về phía Quỷ Vương!

Quỷ Vương lạnh lùng nhìn chằm chằm ông, cong khóe miệng thoạt nhìn rất xấu xa: “Có nguy hiểm, đương nhiên phải giết toàn bộ, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.”

Tay của hắn nắm lại thành móng vuốt, đột nhiên tấn công về phía ngực của Lý bộ trưởng, thiếu chút nữa là móc tim của ông ra rồi, may mắn Lý bộ trưởng phản ứng kịp thời ngã về phía sau, tiện thể lộn mấy vòng, đã rời xa Quỷ Vương! Nhưng ông còn chưa kịp vui mừng, nháy mắt tiếp theo Quỷ Vương đã đi đến trước mặt ông, móng vuốt màu đen bóp cổ của Lý bộ trưởng, hô hấp của Lý bộ trưởng gấp gáp, chẳng qua vài giây sắc mặt ông đã biến thành màu xanh tím.

Trương đạo trưởng đang trốn ở bên cạnh lúc này cũng không ngồi yên, ông không thể trơ mắt nhìn Lý bộ trưởng chết ở trước mặt mình, ông cầm kiếm gỗ đào xông lên: “Nghiệp chướng, ngươi dám tác oai tác quái, còn không bó tay chịu trói!”

Cùng xông lên với Trương đạo trưởng, còn có mấy vị đạo trưởng khác, có điều bọn họ chỉ có bốn người xông lên, còn hai tiểu đạo sĩ khác thì trốn ở phía sau, mắt bọn họ đỏ lên, nhưng chuyện mà sư phụ và sư bá đã giao không thể không đi làm, bọn họ cần phải truyền tình hình ở đây ra bên ngoài!

Hai vị tiểu đạo sĩ liếc nhìn nhau, cẩn thận tránh những con quỷ trốn ra khỏi sơn trang, lúc này bọn họ chỉ có một suy nghĩ, chính là liều mạng này cũng truyền tin tức này ra bên ngoài, gọi người tới cứu sư phụ và sư bá……

……

Năm người bên Trương đạo trưởng liều mạng một phen, chẳng qua mới tiến vào được 10 phút đã bị trăm quỷ bao vây tính mạng nguy hiểm, vốn dĩ một Quỷ Vương đã khó đối phó, mà quản gia và đại thẩm trông cửa bảo vệ Quỷ Vương hiển nhiên cũng không ngồi không, năm người bọn họ bị mấy chục con quỷ công kích, rất nhanh rơi vào thế bất lợi, chỉ có thể dựa lưng vào nhau, mới miễn cưỡng chống đỡ được, đáng tiếc với tình huống như bây giờ, cũng không chống đỡ được bao lâu.

Những con quỷ ở đây rất ít khi nhìn thấy Đại vương tức giận, một số tiểu quỷ ít hiểu biết đã run bần bật trốn sau cửa, bọn họ không dám nhìn nhiều.

Đám người Thiệu Nhất Chu, Thẩm Việt và Hạ Dao nhìn thấy tình huống hiện tại không khỏi có chút tuyệt vọng, nếu như các đạo trưởng không làm gì được Quỷ Vương kia, vậy thì bọn họ còn có thể chạy trốn được sao? Ngược lại bọn họ muốn đi giúp đỡ, nhưng lại bất lực, chỉ sợ đi qua đó cũng thành trở ngại chứ không giúp được gì.

Thiệu Nhất Chu nói: “Làm sao bây giờ? Hiện tại nên làm cái gì bây giờ?”

“Anh mau qua đó nói với họ Trang, nói hắn thả đạo trưởng ra!”

“Họ Trang căn bản không nghe tôi, lúc trước tôi đã nói rồi, nhưng hắn nên giết vẫn cứ giết, a a a làm sao bây giờ?!”

“Nếu như…… Cô ấy ở đây thì tốt rồi, có lẽ chúng ta còn có thể cứu được.”

Chỉ tiếc nhìn tình huống bây giờ, chỉ sợ có chút khó khăn, hơn nữa Cố đại sư đang ở thành phố A, sao có thể xuất hiện ở thành phố D chứ?

Không nói mấy người Thiệu Nhất Chu tuyệt vọng, mấy người Trương đạo trưởng bị áp chế đã sử dụng toàn bộ pháp khí càng thêm tuyệt vọng, nhưng bùa chú càng ngày càng ít, sức lực cũng dần hao tổn, nếu cứ hao tổn như vậy, bọn họ chỉ có một con đường chết!

Bây giờ các đạo sĩ và ma quỷ đang giằng co, ai cũng không chịu nhượng bộ.

Quỷ Vương đứng ở bên cạnh, ung dung nhìn này mấy người này đấu tranh trước lúc chết, lúc này hắn mở rộng khí thế, cũng không nho nhã ôn hòa như lúc trước, dọa những con quỷ sợ tới mức bắt đầu làm rùa đen rút đầu, không dám làm càn.

Xem ra những người này chết chắc rồi.

“Bây giờ các người quỳ xuống dập đầu xin tha mạng, nghe lời tôi sai khiến, có thể tôi sẽ tha cho các người một mạng, nếu không nói, các người thật sự chỉ còn một con đường chết.”

“Nằm mơ, chúng ta sao có thể cầu xin ác quỷ tha mạng!”

“Cho các người 3 phút, suy nghĩ cho kỹ rồi trả lời tôi.”

“…… Chúng tôi đã suy nghĩ kỹ rồi.”

Lần này Trương đạo trưởng không phản đối nữa, dù sao có 3 phút để nghỉ ngơi cũng không tệ, có thể kiên trì lúc nào hay lúc ấy. Nhưng ông vẫn tuyệt vọng như cũ, cho dù cứu binh tới đây bằng tốc độ nhanh nhất, chỉ sợ cũng phải mất 1 tiếng, bọn họ có thể chờ đến lúc đó sao?

Lý bộ trưởng hấp hối nói: “Các ông lao ra làm gì? Một mình tôi chết là được rồi, không đáng giá…… Các ông, các ông! Tôi thực sự tức chết rồi!”

“Ông nói cái gì vậy, chúng tôi không thể trơ mắt nhìn ông chết ở đây? Cho dù chúng tôi chạy đi, có thể yên tâm được sao?”

Nhưng không thể phủ nhận, tình huống lúc này xác thật khiến người khác cảm thấy tuyệt vọng.

Ai ngờ ngay lúc Trương đạo trưởng đang tuyệt vọng, đột nhiên nhìn thấy cô gái tóc dài ở nơi xa đi tới, bởi vì lúc này phần lớn quỷ đều bay ở trên trời, ngược lại dưới đất đi không có ai nên liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy.

Cô cúi đầu, dường như hai tay đang dụi mắt, đi một bước, nhìn ba bước, cũng không biết đang làm gì? Mặc dù không nhìn rõ bộ dạng của cô gái đó, bởi vì cô cúi đầu, mái tóc dài che đi khuôn mặt, không nhìn thấy rõ dung mạo, chỉ là khí chất âm trầm khủng bố kia, thật sự rất giống với Cố đại sư ……

Là cô sao? Nhưng cho dù là Cố đại sư, đối mặt nhiều quỷ như vậy, chỉ sợ cũng bất lực……

“Sao lại im lặng như vậy? Chẳng lẽ cướp bao lì xì xong rồi sao?”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch