Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 104:

Chương 104




Quỷ Vương trừng mắt mờ mịt, che miệng mình? Tại sao bịt miệng hắn? ?

. .. Từ từ, làm gì mà bịt miệng?

Không chỉ họ Trang bất động, Thẩm Việt cũng không hiểu, Trương đạo trưởng, Thiệu Nhất Chu, Hạ Dao bọn họ đều xem không hiểu, trên trời những con quỷ nhỏ đang bay cũng ngẩn mặt ra.

Ngay khi họ Trang ngây người một giây, tay cô gái tóc dài bịt miệng nó biến thành trảo, năm ngón tay đều rơi vào trong gò má của hắn, ngón tay giống như là vuốt ưng, miệng hắn bị chặn một câu không nói ra được, cả mặt còn đau đến không chịu nhổi, hơn nữa hắn phát hiện hắn căn bản không có cách nào né tránh tay cô gái tóc đen dài này, hắn còn không thể biến mất.

? ? ?

Tâm trạng hắn vô cùng kinh ngạc, tại sao lại như vậy? Cô gái tóc dài này rốt cuộc là ai?

Hắn thành quỷ qua nhiều năm như vậy, đại khái cũng chỉ khi hắn mới vừa thành quỷ không bao lâu bị thiệt thòi, khi đó hắn đang theo đuổi một mĩ nhân trên đỉnh núi, người này rất đẹp, hắn nhất kiến chung tình với cô ấy, sau khi gặp mặt sẽ không quên được.

Đáng tiếc hắn bỏ ra thời gian mấy năm cũng không theo đuổi, không chỉ không theo đuổi được, suýt chút nữa còn hại chết mình.

Buổi tối ngày hôm ấy hắn gọi mấy con quỷ nhỏ giúp hắn bố trí địa điểm tỏ tình, không nghĩ tới có một nữ quỷ không biết từ đâu chạy lên núi, phá hư nghi thức tỏ tình của hắn không nói, còn nói hắn thơm quá, bắt lấy hắn gặm, sau đó hắn liền bị gặm rơi mất nửa người, hắn kêu cha gọi mẹ cầu xin rất lâu, phí đi bao nhiêu sức lực mới miễn cưỡng bảo vệ hồn thể, trốn thoát, sau đó hắn cũng không dám trở lại, tìm rừng sâu núi thẳm trốn đi nghỉ ngơi mấy chục năm, mới miễn cưỡng xem như khôi phục.

Cũng mấy năm gần đây hắn mới trải qua ngày tháng đàng hoàng, không nghĩ tới này ngày tốt không lâu, dĩ nhiên lại bị con gái khi dễ?

Hắn đời này cũng không có ham muốn gì, chỉ thích theo đuổi tình yêu chân thành, hắn trêu ai ghẹo ai?

Hắn vừa tức lại sợ, nhấc chân đá hướng cô gái tóc dài, muốn đem cô đá bay ra ngoài, đã thấy thân thể cô xoay một cái, trơn không giữ được, nguyên bản đứng trước người hắn nháy mắt liền tới sau hắn, cánh tay cũng siết ở cổ hắn, cơ hồ thành tình thế kẹp hai bên, mà hắn là người bị kẹp.

Quản gia và đại thẩm kinh hãi, ngay cả tiểu quỷ bay trên trời cũng đều kinh ngạc, một mặt khiếp sợ nhìn cô gái tóc dài quỷ dị.

... Không phải chứ, đại vương của bọn họ làm sao lại bị kẹp?

Cô gái tóc dài này lợi hại như vậy sao? !

Nhưng còn không hết, cô gái tóc dài sau khi bắt đại vương của bọn họ sau khi, lại không hề có yêu cầu gì, chỉ thấy cô vươn cổ ra, đôi mắt u ám nheo lại, vừa bịt vừa kéo, kéo theo đại vương giãy dụa không ngớt tới mặt sau của giả sơn, lén lút như tên trộm.

Tiểu quỷ bay trên không trung cùng nhìn xuống, liếc mắt liền thấy thấy Đại Vương vĩ đại của bọn họ bị cô gái tóc dài đặt ở góc tường đánh, một quyền, hai quyền, ba quyền, bốn quyền, năm quyền...

Quỷ Vương một mực bị che miệng lại, a a a một chữ đều không nói ra được.

Mấy nắm đấm hạ xuống, không thành thật cũng đàng hoàng, họ Trang ngay cả sức lực giãy dụa cũng nhỏ đi nhiều, hắn sợ hãi nhìn cô gái tóc dài trước mặt, đã thấy cô nhếch nhếch miệng, đáy mắt có mùi tham lam và đói khát càng nặng, cô há miệng ra thiếu mất một cái răng, miệng mở lớn như chậu máu, a ô một cái cắn ở bả vai hắn, một miếng cắn, kéo một cái, như một con dã thú hung mãnh cắn xé con mồi.

Họ Trang đau đơn hét lên, gào thét giãy dụa!

—— Cô gái tóc dài này vậy mà cắn mất một cánh tay của hắn!

Mấy con quỷ nhỏ bay giữa không trung vô cùng ngơ ngác, cùng nhau lui về phía sau, mặt bọn xanh trắng nhìn cô gái tóc dài hung tàn, đáy mắt xám trắng tử khí tràn đầy sợ hãi.

Đặc biệt là bốn con quỷ đi cùng đường với cô gái tóc dài, vào lúc này là vừa kinh vừa sợ, lui một bên run lẩy bẩy, thì thầm: "Đm, đm, cô gái tóc đen dài này có lai lịch gì? Cô ta ăn Đại Vương của chúng ta!"

"Huhuhu cô ta ăn Đại Vương rồi có phải muốn ăn chúng ta không? Tao không muốn bị ăn."

"Khó trách trước đấy tao vẫn cảm thấy tóc đen dài lúc nhìn như muốn ăn tao, hóa ra cô ta thật sự muốn ăn quỷ!"

"Thật sự là đáng sợ, chúng ta chạy mau đi, tao không muốn ở chỗ này..."

"... Tao cũng sợ."

Trương đạo trưởng bọn họ không nhìn thấy sau giả sơn xảy ra chuyện gì, nhưng nghe âm thanh Quỷ Vương thống khổ và mấy con quỷ con dáng dấp kinh hãi vô cùng, nghĩ rằng tình hình trận chiến vô cùng kịch liệt.

Nhìn thấy tình cảnh này ngay cả Quản gia và đại thẩm đều bị dọa lùi lại mấy bước, Quản gia khuôn mặt như hoa cúc run rẩy gấp đến độ giơ chân: "Còn nhìn làm gì, nhanh đi cứu lão gia ra!"

Mười mấy Quỷ Nô vọt tới cô gái tóc dài,cô gái tóc dài đang vùi đầu cắn xé ngẩng đầu lên, nhìn thấy trước mặt có mấy bóng đen mơ hồ, cô tham lam khịt khịt mũi, dáng vẻ toét miệng như ngửi thấy được sơn trân hải vị gì vậy, đáy mắt âm lãnh khát máu có vẻ thỏa mãn quỷ dị.

Dáng dấp này, sợ đến nỗi Quỷ Nô đều không kìm lòng được lui về sau một bước, họ Trang bị che miệng lại càng sợ hãi, hắn trợn to hai mắt, trơ mắt nhìn cô gái tóc dài cúi đầu, cắn một miếng vào vai kia của hắn!

Quản gia và đại thẩm không nhìn nổi, núp ở phía sau lần thứ hai chỉ huy Quỷ Nô đi cứu lão gia, Quỷ Nô nhắm mắt xông lên...

Liền ngay cả Quản gia và đại thẩm cũng rít một tiếng, sắc mặt xanh trắng hung ác, xông về tóc dài nữ nhân! Nói gì cũng phải đem cô gái tóc dài này bắt lại mới được, phải cho cô ta biết lễ độ chút.

...

Bên kia Trương đạo trưởng và đám Thẩm Việt thấy quỷ nô đi về sau núi giả, không khỏi căng thẳng lo lắng, một mình Cố đại sư nhất định là không đối phó được nhiều quỷ như vậy.

Bọn họ chỉ nghe sau giả sơn truyền đến âm thanh gõ bùm bùm, không được, nguy hiểm!

Lại nói Quỷ Nô bỏ chạy hơn một nửa, áp lực của Trương đạo trưởng bên này nhỏ đi, vào lúc này bọn họ ra sức một kích, dồn dập nhấc kiếm gỗ đào lên, vừa đánh vừa hướng về Cố đại sư, muốn gặp Cố đại sư.

Bên kia Thẩm Việt cũng không nhịn được, đem bùa bình an trên cổ kéo xuống túm trên tay, nắm tay thành đấm chặt chẽ, giơ quả đấm ra.

Thiệu Nhất Chu hô: "Thẩm Việt, anh đi đâu vậy? Bên ngoài nguy hiểm, anh mau trở lại!"

Hạ Dao cũng nói: "Thẩm Việt anh đừng có chạy lung tung!"

Thẩm Việt nói: "Các cậu ở chỗ này chờ tôi đừng có chạy lung tung, Cố đại sư đến rồi, cô ấy chỉ một người không đối phó được nhiều quỷ quái, tôi muốn đi giúp cô ấy!"

Hạ Dao: "Anh là người bình thường có thể giúp được gì? Thẩm Việt, Thẩm Việt!"

Mắt thấy Thẩm Việt xông ra ngoài, Thiệu Nhất Chu và Hạ Dao hai mặt nhìn nhau.

Bên kia Trương đạo trưởng bọn họ đều qua, bọn họ núp ở phía sau cũng không phải là an toàn, thường thường đi lạc đàn mới nguy hiểm nhất, huống hồ Trương đạo trưởng và Thẩm Việt bọn họ xảy ra chuyện, họ chỉ sợ cũng không sống nổi, không bằng cùng đi, coi như không giúp được gì... Chết thì chết đi!

Bọn họ hung ác quyết tâm, đi nhanh theo.

Thẩm Việt, Thiệu Nhất Chu và Hạ Dao ba người và Trương đạo trưởng bọn họ hội hợp, Trương đạo trưởng thấy bọn họ xem ra vẫn khỏe mạnh, vội hỏi: "Các cậu tới làm gì, mau mau tìm chỗ trốn đi!"

Thẩm Việt nói: "Nhanh, bọn họ đều đối phó Cố đại sư, chúng ta mau đi hỗ trợ!"

"Đúng vậy, có thể giúp một chút thì một chút, chúng tôi sẽ không cản trở."

Thấy vậy, Trương đạo cũng không nhiều lời nữa, nói: "Các cậu đi theo sau chúng tôi, tùy cơ ứng biến!"

Thẩm Việt nói: "Được."

Trương đạo trưởng ừm một tiếng, lần thứ hai nhảy vào đấu cùng Quỷ Nô, lúc này bọn họ cũng vui mừng, may mà trên trời những con quỷ nhỏ giờ này đều đang xem kịch, không ra tay, bằng không mấy người bọn họ sớm đã chết không bao nhiêu lần.

Ngay khi nhóm Trương đạo trưởng đi vào giả sơn một lúc, điện thoại Trương đạo trưởng đột nhiên vang lên, chuông điện thoại di động đột ngột vang lên làm cho tất cả mọi người sững sờ, tiếp theo là mừng rỡ như điên, Trương đạo trưởng xoay người lùi tới phía sau Triệu đạo trưởng: "Yểm hộ cho tôi, rất có thể là cuộc gọi của người bên ngoài."

Triệu đạo trưởng nghiêm nghị gật đầu: "Yên tâm."

Trương đạo trưởng lấy điện thoại ra, vừa nhìn thấy số điện thoại hiện, lại là... Cố đại sư? ! Điện thoại của Cố đại sư bị rơi mất sao?

Ông kinh ngạc, nhấn nút nghe đặt bên tai: "Alo... ?"

"Trương đạo trưởng, xin chào, gần đây có khỏe không?"

"... Xin, xin chào?"

"Tôi chộp được vài con quỷ rất lợi hại, tôi muốn bán cho ông, ông mua không?"

"... ? ? ?"

Trương đạo trưởng nhìn điện thoại di động, lại nhìn một chút về phía sau giả sơn, đột nhiên nghe tiểu quỷ bay trên trời sợ hãi kêu to, xèo xèo xèo trốn về sau, cũng không biết là nhìn thấy hình ảnh kinh khủng gì.

Lý bộ trưởng thấy Trương đạo trưởng ngốc tại chỗ, không nhịn được nói: "Thế nào? Có phải là lại xảy ra chuyện?"

Trương đạo trưởng lau mặt, một lời khó nói hết nhìn Lý bộ trưởng, đối với đầu bên kia điện thoại nói: "Thu, tôi đều thu hết."

"Lần này tôi bắt quỷ có chút lợi hại, có hơi đắt chút nha."

Bị cô gái tóc dài cầm trong tay, Quỷ Vương vô vọng vùng vẫy một hồi, hắn không nghĩ tới mình sẽ bị bán, hơn nữa còn bị bán rất đắt, cô gái tóc dài này thật đáng ghét, đáng ghét hơn cả người hắn gặp mấy chục năm trước!

"... Đắt ư?"

Vừa vặn nhóm Trương đạo trưởng đã vọt tới sau giả sơn, liếc mắt liền thấy thấy cô gái tóc dài âm lãnh uy nghiêm đáng sợ đứng ở đàng kia, trong tay cô còn cầm nửa con Quỷ Vương —— thân thể hắn biến mất hơn nửa, hai cánh tay cũng bị mất, dưới thân thiếu mất một nửa đầu, bụng và hai chân, phải dựa vào một chút thịt cổ, nỗ lực gắng gượng chống cự hình người.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch