Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Không Phải Là Đại Sư Bắt Quỷ

Chương 139:

Chương 139




Lão Dương toát mồ hôi lạnh, cứng đờ nói: “Không, đương nhiên không phải, là do chúng ta không ăn được, cảm ơn phu nhân đã tiếp đãi, trời sắp tối rồi, chúng tôi sợ ban đêm đường không dễ đi, vẫn nên trở về nhà trước.”

Cố Phi Âm căn bản không nhìn thấy rõ trước mắt là hình dáng gì, lúc trước khi ăn cơm đã không nhìn thấy rõ, sau đó vội vàng đi tới đây tranh di sản, đã quên mất chuyện này, lúc này mới nghĩ tới.

Nữ quỷ áo đỏ thì thầm vào tai cô: “Mấy người này hình như bị mấy người quỷ phu nhân bắt tới đây, lúc trước tôi cũng chú ý tới, chỉ là tình huống lúc đó không nên nói nhiều, bây giờ chúng ta phải đi rồi, nếu bọn họ không đi cùng chúng ta, nói không chừng sẽ phải chết trong ngôi mộ này.”

Cố Phi Âm nghiêng tai, nói: “Các cô ấy muốn chơi đùa với bọn họ, nên cố ý mời bọn họ tới tham dự dịp sinh nhật.”

Nữ quỷ áo đỏ: “…… Không phải chứ? Tôi thấy mấy người này bị dọa đến sắp khóc rồi!”

Cố Phi Âm nghĩ nghĩ, gật đầu, con người hình như là rất sợ quỷ, có điều họ Trang cũng chỉ là hạng người bắt nạt kẻ yếu, cho nên những người vợ trước đều không phải là tiểu quỷ nhiễm nghiệp chướng, những tiểu quỷ này không thể ăn, còn bán không được bao nhiêu tiền, cho nên cô mới không tốn tâm tư trên người bọn họ, nếu đổi thành người khác giống như họ Trang tới chia di sản, nói không chừng cô có thể lấy đi toàn bộ di sản, còn có thể bắt bọn họ bán đi kiếm tiền!

“Vậy được rồi, mấy người đi xuống núi cùng với tôi.” Cô quay đầu lại nhìn một chút, “Tôi dẫn bọn họ đi trước, mấy người cứ tự mình chơi.”

Quỷ phu nhân cười lạnh: “Cho dù đi ra ngoài, cũng phải cẩn thận ác quỷ quấn quanh người.”

Mấy người Lão Dương và Thái Kiệt còn chưa kịp vui mừng, đã bị lời nói của quỷ phu nhân dọa cho sợ tới mức hồn bay phách tán, ác quỷ quấn quanh người, vậy bọn họ còn có đường sống sao? Đương nhiên lúc này cũng không thể suy nghĩ nhiều, trước tiên phải xuống núi rồi mới nói! Chờ sau khi xuống núi, bọn họ sẽ ngay lập tức đi tìm cao nhân đắc đạo tới đuổi quỷ, nghĩ cách cứu bọn họ.

Chu Thành và Cung Thắng Văn cõng Mạnh Giai Minh đang hôn mê, không dám nhìn nhiều, vội vàng đi phía sau cô gái tóc dài.

Có điều bọn họ chưa đi được hai bước, cô gái tóc dài đã giơ tay, nữ quỷ đang khảm trên trần nhà rơi xuống dưới, chỉ nhìn thấy cô gái tóc dài nhảy lên người nữ quỷ đầu được khảm đầy đá, “Cảm ơn nha, hihi.”

Cô gái hàng xóm: “……”

Mấy người Lão Dương nhìn đến mức choáng váng, mẹ nó đây là động tác gì??? Một người để quỷ cõng đi? Bản lĩnh điều khiển quỷ cũng quá cao siêu rồi!

Bọn họ trơ mắt nhìn cô gái tóc dài được những con quỷ vây quanh đi ra ngoài, còn có những con quỷ lộn xộn khiêng túi nilon và rương gỗ bay trên trời, nếu như đi ra ngoài, bị người khác nhìn thấy, nói không chừng sẽ nháo thành chuyện thần kỳ.

“Xem ra chúng ta cầu xin cô gái tóc dài này là đúng, cô ấy thực sự rất lợi hại! Có lẽ cô ấy là chính là người tu hành trong truyền thuyết, nếu không thì tôi thực sự nghĩ không ra cô ấy còn có thân phận gì khác.”

“Lợi hại thực sự rất lợi hại, nhưng cô ấy cũng quá đáng sợ rồi, chẳng lẽ cô ấy không sợ những con quỷ đó sao? Tôi chỉ nhìn một chút đã sợ phát khiếp, vậy mà cô ấy còn để quỷ cõng đi? Cho dù là người tu hành, chỉ sợ không tìm ra người thứ hai giống như cô ấy.”

“Người tài cao thì lá gan cũng lớn, chỉ sợ thực lực của cô ấy mạnh hơn những con quỷ đó, cho nên cô ấy không sợ bọn họ.”

“Cũng có thể……”

“Đúng vậy, chủ nhà trọ rất lợi hại, chúng ta đều không phải là đối thủ của cô ấy.” Một giọng nói yếu ớt đột nhiên phát ra từ bên cạnh, mấy người đang thì thầm nói chuyện đều trở nên cứng nhắc, cứng đờ xoay qua một bên nhìn, chỉ nhìn thấy một quỷ nam đầu đã bị đè bẹp, tay chân vặn vẹo một cách kỳ quái!”

Bọn họ sợ tới mức thiếu chút nữa là thét chói tai, cũng may là lúc nãy kích thích đã đủ lớn rồi, lúc này mà hét lên chỉ sợ sẽ làm cho cô gái tóc dài cảm thấy không hài lòng, bọn họ mới miễn cưỡng kìm nén lại, nhịn đến mức đôi mắt đều đỏ lên: “Tôi, chúng tôi…… Chúng tôi không có ý gì khác, chỉ là kinh ngạc cảm thán đại sư thực sự rất lợi hại.”

“Đương nhiên chủ nhà trọ của chúng tôi rất lợi hại.” Quỷ nam cười ha ha, “Mấy người đừng sợ, chủ nhà của chúng tôi không ăn thịt người, chúng tôi cũng không ăn thịt người.”

Mạnh Giai Minh yếu ớt mở mắt ra nhìn thấy một quỷ nam máu chảy đầm đìa đang đứng trước mặt, trong miệng còn âm trầm nói cái gì “Không ăn thịt người…… Chúng tôi không ăn thịt người……”

Mạnh Giai Minh hét lên, hai chân giãy giụa, hôn mê bất tỉnh.

Chỉ còn bốn người tỉnh táo: “……”

Quỷ nam: “Thật ngại quá, hình như tôi đã dọa bạn của mấy người hôn mê rồi.”

Mấy người: Không phải là hình như, mà vốn dĩ là như vậy!

……

Con đường này tối đen như mực, mấy người Lão Dương vừa mệt vừa đói, dìu đỡ lẫn nhau không dễ gì từ trên núi đi xuống dưới, so với cô gái tóc dài được quỷ cõng xuống, thì bọn họ chật vật hơn.

Vào lúc này cũng không biết nên nói điều gì, từ trong túi lấy ra mấy tờ tiền, mọi người cùng góp lại, cũng chỉ được 1000 tệ: “Đại sư, cảm ơn cô đã cứu chúng tôi.”

Cố Phi Âm không công mà nhận hơn 1000 tệ, trong lòng cảm thấy rất hài lòng, vẫy vẫy tay nói: “Đừng khách khí, mấy người sớm trở về nhà đi, tạm biệt*.”

*Chữ trung là tái kiến có nghĩa là tạm biệt, nếu dịch sát nghĩa là hẹn gặp lại.

…… Là tạm biệt hay hẹn gặp lại?? Tốt nhất là đừng bao giờ gặp lại.

Mấy người Lão Dương nhìn những con quỷ bao quanh cô gái tóc dài biến mất ở cuối con đường, những con quỷ quái đó có hình thù kỳ quái, thậm chí có con còn vẫy tay nói tạm biệt với bọn họ, bọn họ cũng cứng nhắc vẫy tay lại, khóe miệng cười đến sắp khóc rồi.

Mấy ngày này, là sự trải nghiệm thần kỳ nhất trong cuộc đời bọn họ.

Đúng rồi, mau mau báo cáo lên cấp trên, trong ngôi mộ cổ kia toàn là quỷ, mấy con quỷ đó còn phân chia đồ cổ trong ngôi mộ, người bình thường ngàn vạn lần đừng đi tới đó!

……

Mà bên thành phố A cũng rất náo nhiệt, mắt thấy năm cũ đã sắp trôi qua, lúc ông Vương và cháu trai mình đi thờ cũng tổ tiên, thờ Phật, cũng chưa quên những con quỷ lúc trước đã cứu hai ông cháu bọn họ, những cô hồn dã quỷ đó cũng rất đáng thương, không có nơi nào để đi, chỉ sợ cũng không ai thờ cúng, cho nên ông cố ý đi mua thịt đầu heo, giết gà vịt ngỗng, sáng sớm tinh mơ trời còn chưa sáng hẳn đã thức dậy hầm hai nồi thật to.

Bing bing bing bing, làm cho bà nội Vương và hai vợ chồng Tiểu Vương tức giận, mắt thấy đã qua 10 giờ rồi, cháu trai được bọc giống như một quả bóng, đầu đội mũ mang bao tay, muốn đi theo ông nội đi ra phía sau.

Hai ông cháu, ông một tay bưng đầu heo, một tay bưng gà vịt ngỗng, cháu trai thì ôm nến thơm tiền giấy, nói là muốn đi ra bờ sông cúng tế cô hồn dã quỷ ở đó.

Năm mới Tết đến mà nói những lời này, khiến bà nội Vương tức giận đến mức muốn phát bệnh tim, hai vợ chồng đảo Tiểu Vương thì không sao, người trẻ tuổi, trái tim tốt, nhiều lần chịu kích thích đã trở nên tê liệt rồi.

“Lão già tôi nói cho ông biết, hôm nay nếu ông dám đi ra khỏi cửa tôi sẽ liều với ông!”

“Cha, cha đừng đi ra ngoài, hôm nay tuyết lớn như vậy, đi ra ngoài đó làm gì? Chẳng may xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sao?”

“Cục cưng à tới đây, con để heo xuống để mẹ nhìn xem.”

Ông Vương nói: “Báo đáp tri ân có biết không? Tôi còn chưa già tới mức lẩm cẩm đâu, tôi biết tôi đang làm gì, mấy người chỉ là người phàm không có tri thức, tôi lười giải thích với mấy người.”

Ha! Bọn họ còn trở thành người phàm không có tri thức?

Cháu trai của ông Vương cũng nói: “Mẹ không nhìn heo của con, con phải đi chúc tết cho các chú các dì các anh các chị.”

Bà nội Vương, Tiểu vương, vợ Tiểu vương: “…………”

Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn hai ông cháu đi ra ngoài, bà Vương tức giận đến mức dậm chân, Tiểu vương không yên tâm, cuối cùng vẫn mặc áo khoác đi theo, dù sao ông Vương cũng đã sáu bảy mươi tuổi, tuyết lớn lại cầm nhiều đồ đi ra ngoài như vậy, nếu như không cẩn thận trượt chân té ngã, vậy phải làm như thế nào? Cháu trai ngã thì thôi đi, chỉ cần không ngã tới phát ngốc là được rồi.

Mắt thấy sắp đi tới bờ sông, lúc này thời tiết cũng rất lạnh, ở bờ sông càng lạnh hơn, cây cầu càng trở nên u ám hơn, bình thường đi đường anh ta sẽ không đi bên này, bởi vì có rất nhiều tin đồn có quỷ ở chỗ này, rất nhiều người không dám đi bên này, hai ông cháu nhà này suốt ngày chạy qua đây, còn chạy rất nhanh.

Tiểu Vương nhìn thấy cha mình đang lải nhải bày đầu heo gà vịt ngỗng ra bên bờ sông, nhìn con của mình cũng rất ra dáng lấy nến thơm tiền giấy ra, trong miệng còn đang nói: “Các chú các dì các bà các chị, cháu tới chúc tết mọi người đây, ăn tết vui vẻ! Mọi người đã ăn cơm chưa? Ông nội đã nấu rất nhiều thịt cho mọi người đó!”

…… Không, không ổn, một chút cũng không ổn.

Cũng không biết vì sao, ngay sau khi con trai mình nói xong câu đó, anh ta liền cảm thấy xung quanh hình như lạnh xuống mấy độ……?

Đương nhiên là anh ta không nhìn thấy, có rất nhiều tiểu quỷ ngồi trước đầu heo, gà vịt ngỗng nhà bọn họ, đưa chiếc mũi dài ngửi ngửi, thèm đến mức mắt phát sáng hơn mấy lần, hận không thể ngay lập tức mở một cái miệng lớn đầy máu nuốt vào!

“Thơm quá thơm quá thơm quá, mấy năm gần đây tôi chưa ăn cái đầu heo nào thơm như vậy!”

“Woa, sao lại thơm như vậy, đứa trẻ này là ai? Thật đáng yêu, còn biết tới đây cúng tế mấy cô hồn dã quỷ không nhà để về như chúng ta, đứa bé này không tệ.”

“Đây chính là đứa bé lần trước bị quỷ nước kéo xuống nước đó, được mấy người chủ nhà trọ cứu mạng, đây cũng là đồ đưa tới cho mấy người chủ nhà trọ ăn, mấy người đừng có cướp!”

“Tôi không ăn, hít một miếng là được rồi!”

“Hắt xì!”

Tiểu Vương hắt hơi, ôm chặt cánh tay, làm thế nào bây giờ, hình như càng ngày càng lạnh.

Nếu như anh ta cũng có mắt Âm Dương, đương nhiên lúc này có thể nhìn thấy toàn bộ những khách tới thuê biệt thự Giang Cảnh đều đi ra ngoài, tất cả đều vây quanh nơi này.

Đầu heo thơm như vậy, gà vịt ngỗng ăn ngon như vậy, ai mà không muốn ăn một miếng?






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch