Tag: Yêu sâu sắc, Xuyên qua thời không, Dốc lòng vì cuộc sống, Truyện niên đại.
An Niệm Cửu lấy chồng.
Bị đường muội giở trò tính kế, nàng đành phải gả cho Dương Dật — người trong thôn ngoài vẻ ngoài đẹp trai thì chỉ biết ham ăn biếng làm, lêu lổng chơi bời, chẳng có điểm nào đứng đắn.
Dương Dật cưới được An Niệm Cửu, cô gái vừa xinh đẹp lại siêng năng nổi danh khắp mười dặm tám làng, khiến ai cũng hâm mộ. Hắn cũng thật sự rất vui mừng.
Khi An Niệm Cửu xuống ruộng làm việc, lúc trở về còn mang hoa tặng hắn, hắn cũng chẳng thấy điều gì bất thường.
Khi An Niệm Cửu lên núi nhặt củi, hái trái cây dại mang về cho hắn, hắn bắt đầu mơ hồ cảm thấy có chút kỳ lạ.
Đến khi An Niệm Cửu đi chợ ở trấn trên, còn mua đồ ngon mang về cho hắn, thì hắn cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó không ổn rồi.
Dương Dật mặt mày tái mét nghĩ: Chẳng phải đây chính là chiêu trò mà tiểu tử nhà bên dùng để lấy lòng vợ sao?!
An Niệm Cửu – người nữ tôn thai xuyên tới – buồn bực nghĩ: Tướng công nhà ta, sao đột nhiên lại thay đổi thế này?
Trước đây tướng công của nàng ngoan ngoãn ở nhà chờ nàng về (ham ăn biếng làm), được nàng nuôi đến trắng trẻo mũm mĩm (chơi bời lêu lổng), chuyện gì cũng trông chờ nàng làm hết (không đúng tí nào).
Giờ thì chuyện gì cũng tranh làm với nàng.
An Niệm Cửu: Ta thật sự quá khổ mà.