Lý Ngọc Phượng vì tình yêu mà bỏ trốn, bị bạn bè xa lánh, cuối cùng bị tiểu tam chen chân, tịnh thân ra khỏi nhà. Oái oăm thay, cô xuyên không vào một cuốn niên đại văn cẩu huyết như thế, và trở thành nữ phụ bất hạnh trong truyện.
Vừa tỉnh dậy còn đang mơ màng, Lý Ngọc Phượng đã xác định: "Tranh thủ lúc cha vẫn còn yêu thương, mẹ vẫn còn cưng chiều, lại có một vị hôn phu tài giỏi đang chờ, quân bài tốt này, mình không thể để nát được!"
Vị hôn phu tương lai thành đạt: "Tình yêu không phải thứ muốn là có được!"
Lý Ngọc Phượng: "...Vậy thì tôi từ bỏ."
Vị hôn phu tài giỏi: "!!! Nói muốn là phải muốn!"