Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ảnh Hậu Toàn Năng Vân Thiếu, Vợ Anh Lại Bay Rồi

Chương 41: Thái Cực quyền

Chương 41: Thái Cực quyền



Lâm Nhuế tắt đèn đi, xoay người lên giường bắt đầu ngồi thiền.

Ánh trăng bên ngoài cửa sổ rọi vào, tạo thành dải ánh sáng bạc trên đất.

Có điều bởi vì linh căn Lâm Nhuế hiện tại bị phế, hơn nữa bây giờ linh khí vô cùng mỏng manh.

Sau khi ngồi ba giờ, ngoài quét sạch được mệt mỏi của bản thân, cơ thể cũng chẳng có gì thay đổi.

Lâm Nhuế nhìn bản thân ngay cả luyện khí cũng không lên được một tầng, bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Lúc này phía đông đã xuất hiện ánh trắng bạc, trời hừng sáng, cô dứt khoát đứng dậy đi rửa mặt một cái.

Sau khi rửa mặt xong, thay một bộ quần áo thể thao, Lâm Nhuế xoay người đi ra ngoài.

Vẫn còn sớm, cả nhà trừ người giúp việc đang bận bịu nấu cháo trong phòng bếp ra, cũng chỉ có bà cụ Lâm đã thức dậy.

Những năm này bà cụ sống trong nhung lụa, tất cả mọi người đều lấy lòng bà.

Cuộc sống sung sướng này khiến bà cụ biết rằng, bà phải giữ thân thể khỏe mạnh, tiếp tục sống thật tốt thêm mấy năm hưởng phúc.

Cho nên sáng sớm, bà cụ mặc đồng phục thái cực màu trắng luyện Thái cực quyền trong sân.

Động tác đương nhiên là không theo quy tắc.

Lâm Nhuế mặc đồ thể thao đeo tai nghe đi ra.

Cô tháo tai nghe xuống, cười nói: “Bà nội, động tác này không đúng.”

Bà cụ xị mặt, “Cứ làm như con biết đấy!”

“Vâng, con biết, bà nội nhìn nhé.”

Lâm Nhuế dễ dàng đánh một loạt động tác của Thái cực quyền.

Người cô cao gầy, sống lưng thẳng tắp, động tác lưu loát thanh thoát.

Dù cô đang mặc quần áo thể thao, cũng có thể đánh Thái cực quyền này vừa cứng rắn vừa mềm mại.

Bà cụ Lâm nhìn đến ngây người.

Sau khi đánh xong, Lâm Nhuế cười nói, “Bà nội, cứ như vậy thôi, rất đơn giản, con đi chạy bộ trước đây.”

Nhìn bóng lưng cháu gái lớn trong nháy mắt đã chạy xa.

Bà cụ Lâm vươn tay ra, chưa kịp nói gì.

Bởi vì...

Cô đánh còn đẹp hơn cả sư phụ bà từng gặp trước đây.

Còn nữa, cái này đơn giản ở chỗ nào chứ!?

Bà cụ Lâm đột nhiên phát hiện, ngoài nấu ăn ngon, cô cháu gái lớn vẫn còn có ưu điểm.

Ví dụ như...

Đánh Thái cực quyền không tồi.

Bà không biết là, Lâm Nhuế biết đánh quyền, cũng không phải chỉ biết một loại này.

Chỉ có điều bởi vì hiện tại bị hạn chế, cho nên rất nhiều kungfu, Lâm Nhuế không thể thi triển.

Cô phải tu tiên lần nữa mới được.

Lâm Nhuế chạy vòng quanh khu biệt thự.

Mặt trời chậm rãi nhô lên từ đằng đông, tựa như đổ lên thân thể cô một lớp ánh vàng ấm áp.

Lâm Nhuế hít một hơi.

Thật ra thì linh khí khu biệt thự này, dồi dào hơn trung tâm thành phố bên kia rất nhiều.

Nhưng tiếc là, bây giờ Lâm Nhuế chẳng có cách nào hấp thu lượng lớn.

Rốt cuộc thể chất phế vật kia đã chặn đứng kinh mạch của cô.

Suy nghĩ của Lâm Nhuế trôi dạt đến khúc gỗ bị sét đánh vạn năm kia.

Thất Bảo và Lâm Nhuế thần giao cách cảm.

Cậu lập tức ở bên trong không gian nói, “Chủ nhân, hay là chủ nhân thử khúc gỗ bị sét đánh vạn năm kia vạn năm kia đi? Chủ nhân nghĩ xem, kiếp trước chủ nhân bị sét đánh chết, kiếp này chủ nhân lại bị nó đùa giỡn trong lòng bàn tay, có phải có một loại cảm giác muốn báo thù thoải mái hay không?”

Lâm Nhuế nhướng mày.

“Đùa giỡn trong lòng bàn tay? Cái gì mà cảm giác thoải mái? Những lời này ngươi học từ ai thế?”

Thất Bảo cười hì hì, “Là học theo chủ nhân đó, tối ngày hôm qua lúc chủ nhân học tập, chút kiến thức đó, chủ nhân đọc thành tiếng, ta liền học được luôn, còn có nhiều lắm.”

Lâm Nhuế: “...”

Hiện tại cô vẫn chưa bắt đầu tu tiên, ngoại trừ có thể ra vào không gian của Thất Bảo, không thể làm thêm chuyện gì khác.

Ví dụ như, không có cách nào che giấu được tiểu tử này!

Lâm Nhuế hừ một tiếng, lại từ chối, “Ta là tuyệt đối sẽ không tu nguyên tố lôi! Tuyệt đối sẽ không!”

C42 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch