Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ảnh Hậu Toàn Năng Vân Thiếu, Vợ Anh Lại Bay Rồi

Chương 95: Chán ghét lẫn nhau.

Chương 95: Chán ghét lẫn nhau.



Lâm Hiểu đang ở bên cạnh bà nội Lâm làm nũng lấy lòng.

Thật không may, vì vấn đề đạo giáo giả kia, bà Lâm tuổi đã lớn lại đặc biệt tin tưởng.

Vì vậy, bất kể Lâm Hiểu có cố gắng cứu vãn thế nào, trong lòng bà vẫn đều còn vướng mắc.

Lâm Hiểu đang định giống như lúc trước ôm lấy cánh tay bà nội mà làm nũng nhưng bà Lâm lại trực tiếp rút cánh tay mình ra.

Bà nội Lâm nhíu mày nói: “Hiểu Hiểu, cháu tự mình chơi đi, ta đi luyện Thái Cực kiếm.”

Lâm Hiểu trong lòng đã muốn mắng to bà lão nhưng thái độ trên mặt vẫn như cũ ngoan ngoãn dễ chịu, ánh mắt sùng bái.

“Bà nội thật lợi hại, luyện được cả Thái Cực kiếm!” Bà Lâm quả nhiên đắc ý.

Thế nhưng lại nhớ tới đánh giá của Lâm Nhuế đối với mình, tươi cười trên mặt lại tắt ngấm.

Đột nhiên thấy khó chịu.

Chắc chắn là con nhóc Nhuế Nhuế kia không có mắt nhìn!

Lâm Nhuế đúng lúc này đi xuống dưới lầu.

Lâm Hiểu quay đầu lại, thấy Lâm Nhuế trong bộ đồ thể thao màu trắng và vẫn đội mũ, cô không thể không bắt đầu nghĩ về lý do tại sao Lâm Nhuế vẫn luôn phải mang mũ suốt thời gian qua.

Thế nhưng Lâm Hiểu chỉ cười nói: ‘Chị, chị cũng định chạy bộ vào buổi sáng sao? Vậy hai chúng ta cùng nhau chạy đi, em sẽ chạy chậm một chút chờ chị.”

“Nhưng chị không định chờ em.”

Lâm Nhuế lờ đi nụ cười giả tạo của Lâm Hiểu, chân dài bước ra ngoài.

Lâm Hiểu âm u nhìn bóng dáng của cô.

Nhưng, dù cho Lâm Nhuế đối xử với cô như thế nào, cô vẫn phải chịu đựng Có điều, chỉ là ngoài mặt chịu đựng mà thôi.

Trên thực tế, cô không cần thiết phải làm khó mình như vậy, làm chính mình phải chịu ủy khuất!

Nghĩ đến đây, Lâm Hiểu như nghĩ đến điều gì đó, cô ta nhìn chằm chằm vào chiếc mũ mà Lâm Nhuế đang đội, khóe miệng nhếch lên một vòng cung đầy đắc ý.

Lâm Nhuế, chị cứ chờ mà xem!

Lúc này Lâm Nhuế đã ra ngoài chạy bộ rồi.

Cô mặc kệ trong lòng Lâm Hiểu nghĩ như thế nào cũng mặc kệ cô ta yêu diễn xuất đến đâu, Lâm Nhuế đều không đặt vào mắt.

Cô rất bận, ok? Chạy bộ xong, Lâm Nhuế liền ăn sáng sau đó đến trường, tiếp tục một ngày học tập sinh hoạt khẩn trương bận rộn.

Tới giờ nghỉ trưa, Lâm Nhuế cầm lấy điện thoại di động đi ra ngoài.

Cả buổi sáng nay Lệ Đào thực sự buộc mình không được để tâm đến Lâm Nhuế.

Chỉ được nhìn vào bảng đen và giáo viên.

Nhưng thật không may, cậu không thể hiểu các câu hỏi trên bảng và cũng không muốn nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của giáo viên.

Bây giờ, Lệ Đào đột nhiên nhận ra rằng bất cứ ai, bất cứ điều gì, đều không tốt bằng Lâm Nhuế.

Tuy nhiên, cậu vẫn còn nhớ những gì bố mẹ đã nói trước đây, Lâm Nhuế đã đính hôn với Âu Dương Cẩn ...

Tuy đã xác định rằng mình thích Lâm Nhuế nhưng cậu cũng không vội vàng bày tỏ bất cứ điều gì.

Suy cho cùng, họ vẫn còn trẻ.

Nhưng tốt hơn hết là nên giải quyết vấn đề vị hôn phu kia càng sớm càng tốt!

Lệ Đào chính là dạng nghĩ là làm, rất nhanh chóng đã có được số điện thoại di động của Âu Dương Cẩn.

Chỉ là chưa từng giao tiếp qua lại nhiều mà thôi!

Một người là thành tích ưu tú tính cách hoàn mỹ, một người là cả ngày chỉ biết đánh nhau ẩu đả, trốn học chơi game, nhìn kiểu gì cũng không thấy giao điểm.

Cho nên khi Âu Dương Cẩn nhận được điện thoại của Lệ Đào, anh cực kì kinh ngạc.

Lệ Đào dứt khoát lưu loát nói: “Âu Dương Cẩn, tôi tìm anh có chuyện, anh đang ở đâu?” "Căng tin số 2 của trường." “Được, tôi qua đó tìm anh.”

Lâm Nhuế cũng không biết chuyện Lệ Đào sẽ đến tìm Âu Dương Cẩn.

Lúc này cô vừa đi tới cổng trường, không ngoài ý muốn nhìn thấy Bạch Nhất Tiếu đang đi xuống từ một chiếc ô tô màu đen khiêm tốn.

C96 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch