Trong đại sảnh của trận quán, Thời Vũ cầm số thẻ trên tay, ngồi trên ghế công cộng, mắt nhìn thẳng vào màn hình lớn trên tường.
Nơi này khá nhiều người, trong sảnh bên này có cả đống người, mà trận quán này lại có tới 4 sảnh, cho nên, quá trình ghép đôi sẽ nhanh nhỉ?
Đúng là không để Thời Vũ phải đợi quá lâu, hắn vừa đặt mông xuống ngồi chưa đầy 1 phút, còn chưa kịp nóng đuýt, đã nghe âm thanh máy móc gọi tên.
"ID: 4399, Ngự Thú Sư Thời Vũ, xin hãy đến đấu trường số 11.
ID: 4401, Ngự Thú Sư Trần Khải, xin hãy đến đấu trường số 11..."
[Đấu trường số 11: Thời Vũ VS Trần Khải!]
Khi tên của mình và tên của một Ngự Thú Sư khác xuất hiện trên màn hình, Thời Vũ lập tức đứng dậy, quay người rời đi về hướng đấu trường số 11.
Số 11... quả là may mắn.
Nghe cứ như kiểu đây là một "trận chiến trên sân nhà" vậy.
Mà, sủng thú của mình tên là Thập Nhất, đấu trường đầu tiên cũng là số 11, hẳn là kiếp này hắn sẽ không phải cô độc nữa đâu nhỉ.
...
Đấu trường số 11.
Một thanh niên mặc trang phục trọng tài tiễn nhóm tuyển thủ chiến đấu trước đó, tiện thể chờ nhóm tuyển thủ chiến đấu tiếp theo.
Lúc này, anh ta đã nắm được thông tin của tuyển thủ tiếp theo, biết rõ là 2 Ngự Thú Sư tập sự cấp thấp.
“Sủng thú thì dưới cấp 6, tuổi tác của Ngự Thú Sư cũng chẳng lớn, vẫn còn đang trong thời kỳ ngây ngô nhất, xem ra lại là một trận "gà mổ gà" rồi.” Trọng tài thầm nghĩ.
Không lâu sau, trong sự chờ đợi của trọng tài, Thời Vũ và Trần Khải đã đến nơi, hai người bọn họ vừa vào cửa đã trực tiếp chạm mặt nhau.
Hai người nhìn nhau, không có ý định giao lưu chào hỏi, tiếp tục bước vào đấu trường.
Đây là một đấu trường ngoài trời, kích thước tương đương với một sân tennis, bên ngoài đấu trường hình vuông khổng lồ có giăng một tấm lưới cách ly năng lượng dạng ô lưới.
Thực ra cũng có đấu trường trong nhà, nhưng số lượng không nhiều, muốn sử dụng thì phải đặt trước, giữa đấu trường ngoài trời và trong nhà thực ra cũng không khác biệt gì mấy, chỉ khác nhau ở mức độ riêng tư mà thôi.
Nhìn chung, các đấu trường trong nhà là tương đối riêng tư, ngoại trừ trọng tài ra thì căn bản không có ai xem cả, còn những đấu trường ngoài trời như thế này thì người nó có thể nhìn xuyên qua ô lưới, gói gọn mọi thứ bên trong vào tầm mắt.
"Xin chào."
Thấy có người bước vào đấu trường 11, vị trọng tài trẻ tuổi bước tới, đón tiếp Thời Vũ và Trần Khải.
"Hai người hẳn là Thời Vũ và Trần Khải, người kế tiếp dùng đấu trường này, phải không?"
“Tôi là Trần Khải.” Trần Khải, người mặc đồng phục học sinh xanh trắng, lên tiếng trước.
Thời Vũ cũng đáp theo: "Tôi là Thời Vũ."
Lúc hắn đang nói chuyện, Trần Khải bên cạnh cảm thấy rối rắm vô cùng.
Tại sao đối thủ ghép đôi với cậu ta lại là một người đồng trang lứa chứ...có đen đủi quá không chứ, rõ ràng cậu ta muốn nhận một trận "đòn roi" từ xã hội kia mà.
Nếu đối thủ là người đồng trang lứa, thì quả thực chẳng có gì để hồi hộp cả, dù sao thì cậu ta cũng là học sinh đứng đầu của trường học tốt nhất Bình Thành, những người đồng trang lứa chẳng mấy ai có thể đánh bại được cậu ta.
Trừ khi Thời Vũ là tiền bối của cậu ta, nhưng nếu là tiền bối thì cho dù sủng thú của hắn là cấp 6 thì cũng quá thấp rồi, cho nên, có thể loại trừ khả năng này.
"Tôi là nhân viên quản lý kiêm trọng tài của đấu trường số 11, Bạch Thạch. Kể từ bây giờ, các cậu sẽ có quyền tạm thời sử dụng đấu trường số 11, thời gian sử dụng là trong vòng 1 giờ.
Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, các cậu có thể bắt đầu trận chiến bất cứ lúc nào, tôi sẽ là trọng tài của các cậu.” Bạch Thạch nói.
Mặc dù giới hạn thời gian sử dụng là một giờ, nhưng nhìn chung, những trận chiến ở cấp độ này có thể xác định được thắng thua trong vòng vài phút.
Thời gian còn lại chủ yếu là để các Ngự Thú Sư chuẩn bị sẵn sàng, giao lưu trò chuyện gì đó.
“Tôi đã sẵn sàng, có thể bắt đầu trận chiến bất cứ lúc nào.” Trần Khải nói.
“Tôi cũng vậy.” Thời Vũ gật đầu.
“Vậy thì tốt, chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ.” Trọng tài Bạch Thạch xác định.
Chốc lát sau, Thời Vũ và Trần Khải đi đến hai đầu đối diện của đấu trường, hai người không quen biết gì nhau, cũng không thèm nói mấy câu khách sáo, trực tiếp chiến đấu cho bớt việc.
Trọng tài cũng thích những Ngự Thú Sư kiệm lời như vậy, anh ta đứng trên băng ghế trọng tài, thấy bọn hắn đã sẵn sàng, đưa tay ra hiệu cho hai bên, sau đó thổi còi.
"Hai bên chuẩn bị sẵn sàng...
Bắt đầu!"
Trong trận chiến giữa các Ngự Thú Sư, trọng tài sẽ không cho ai thời gian để triệu hồi sủng thú ra trước, suy cho cùng thì việc sủng thú xuất hiện trên đấu trường như thế nào cũng có liên quan đến thực lực của Ngự Thú Sư.
Một số Ngư Thú Sư thành thạo trong việc ám sát thậm chí còn không để cho đối thủ nhìn thấy cách mà anh ta triệu hồi sủng thú, Ngự Thú Sư đối thủ còn chưa kịp làm gì thì đã bị chém bay đầu.
Đương nhiên, rất ít trận có thể trực tiếp tấn công Ngự Thú Sư đối thủ, ở Đông Hoàng Cổ Quốc có rất rất ít, ít nhất thì trong trận chiến giữa các Ngự Thú Sư tập sự sẽ không xuất hiện tình huống này.
Thời Vũ và Trần Khải đều là người mới, chưa đạt đến trình độ đó, nên hiện tại, sau khi nghe hiệu lệnh bắt đầu trận chiến, họ chỉ thực hiện lệnh triệu hồi cơ bản.
Vù vù vù vù vù~~~~
Vù vù vù vù~~~
Khi hai người vừa mở ra không gian Ngự Thú, một cơn gió mạnh nổi lên, vô số đốm sáng lóe lên phía trước hai Ngự Thú Sư.
Các điểm sáng nhanh chóng kết nối với nhau tạo thành quỹ tích, hình thành một trận đồ hình tròn khổng lồ giống như bản đồ sao, xuất hiện giữa không trung.
Ngay sau đó, trận đồ của hai bên bắt đầu xuất hiện những gợn sóng trong suốt, tựa như mặt nước, sủng thú tương ứng của họ xuất hiện từ trận đồ triệu hồi.
Bên phía Trần Khải, thứ thoát ra từ trận đồ chính là một sủng thú chủng loại sinh vật, hình thể thuôn thuôn dài chừng 1m, toàn thân được phủ một lớp giáp vảy băng màu lam, tứ chi vừa thô vừa ngắn, một cái đuôi rất dài.
Lúc này, nó nhướng cái đầu hình nón của nó lên, đôi mắt ti hí chứa đầy tinh quang.
Thời Vũ nhìn con sủng thú trông giống như con tê tê này, lập tức nhớ ra thông tin về nó.
Ở thành phố Băng Nguyên này, số lượng chủng loại sủng thú có thuộc tính băng không ít, nhưng chủng loại ăn sắt như Thực Thiết Thú của hắn thì... khá lạc lõng.
Bên phía Thời Vũ, kẻ được triệu hồi đương nhiên là tiểu Thực Thiết Thú, vì nó còn chưa trưởng thành hoàn toàn, nên vóc dáng của nó lúc này vẫn tương đối "hợp cạ" với Băng Giáp Thú.
"Gào~"
Sau khi được triệu hồi, Thập Nhất vừa nhìn thấy đối thủ của mình đã lập tức thả ra ánh mắt tò mò, bởi vì đối thủ là một sinh vật mà nó chưa gặp bao giờ...
"Thực lực của đối phương cũng tương tự như mày, cơ thể của nó có thể đang bọc giáp băng, cẩn thận móng vuốt của đối phương, không được trực tiếp ra đòn trong trạng thái chưa ngạnh hóa."
Thời Vũ lập tức nhắc nhở Thập Nhất thông qua thần giao cách cảm.
Mà bên kia, Trần Khải - đối thủ của Thời Vũ - lại chẳng cần nhắc nhở Băng Giáp Thú làm gì, bởi vì bọn họ đã quá quen thuộc với Thực Thiết Thú, dù sao thì Thực Thiết Thú cũng là sủng thú đặc trưng của Bình Thành, mà đây cũng không phải lần đầu tiên bọn họ đối đầu với Thực Thiết Thú.
Xét về cấp độ chủng tộc thì hai bên ngang nhau.
Nhưng xét về ưu thế kỹ năng, thì giáp băng của Băng Giáp Thú mạnh hơn 1 bậc.
Bởi vì kỹ năng ngạnh hóa của Thực Thiết Thú chủ yếu dùng để phòng thủ, kỹ năng này không có tác dụng gì đặc biệt, nhưng băng khải và băng liệt trảo của Bằng Giáp Thú lại có cả tác dụng phòng thủ lẫn tấn công, ngoài cách sử dụng cơ bản này ra, còn bổ sung cả sức mạnh đóng băng, có thể tạo ra hiệu ứng đóng băng kẻ thù!
Cho nên, Trần Khải đột nhiên cảm thấy mình tốn công vô ích, sắp phải về tay không.
Cậu ta không biết sao mà thua được.
“Thập Nhất, đối thủ không yếu đâu, mày nhớ cẩn trọng một chút, đừng để lật xe, 200 tệ lận đó, mày mà lật xe, tao sẽ cắt bữa tối của mày.” Thời Vũ dùng thần giao cách cảm nói.
Thập Nhất: (ˇεˇ) Cái gì, cắt... cắt bữa tối???
Tiểu Thực Thiết Thú hung hăng liếc về phía Băng Giáp Thú, Thực Thiết Thú ta đây vốn hiền lành, trừ phi, dính phải mối thù đoạt thức ăn!