Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 227: CÔNG PHÁP THẦN BÍ. (1)

Chương 227: CÔNG PHÁP THẦN BÍ. (1)


-Ta ý đã quyết, không cần nhiều lời.

Đông Phương Mộ Tuyết nghiêng đầu sang chỗ khác, không nhìn lại Khúc Phi Yên .

Khúc Phi Yên đau lòng gượng cười:

-Được, nếu sư phụ muốn đệ tử phải làm như thế, thì đệ tử sẽ nghe theo lời của sư phụ.

Tống Thanh Thư lúc này trong đầu chỉ suy nghĩ làm sao khôi phục lại công lực, nên cũng không chú ý đến hai người đối thoại bí hiểm, nhìn Khúc Phi Yên khóe mắt ứa lệ đầu óc mơ hồ:

“Chỉ là là bảo vệ ta một thời gian , mà lại đau lòng thế sao? ..”

-Các người nói qua nói lại nhiều như vậy, cuối cùng có thể cho đệ biết chỗ đó là nơi nào không?

Tống Thanh Thư phiền muộn nói.

Đông Phương Mộ Tuyết nhìn về hướng tây, nhàn nhạt nói ra ba chữ:

-Ninh Mã Tự.

-Ặc…. sào huyệt của Cưu Ma Trí, Ninh Mã Tự?

Tống Thanh Thư sững sờ, nghĩ thầm nơi đó có phương pháp gì có thể giúp hắn khôi phục công lực?

-Không sai…

Đông Phương Mộ Tuyết nghiêng người giải thích:

-Ta đã nghĩ tới nghĩ lui, trong thiên hạ hiện giờ chỉ có Mật tông mới có một công pháp cổ xưa, có thể giải quyết được vấn đề nội công của người

-Công pháp gì?

Tống Thanh Thư trong đầu không ngừng thoáng hiện các loại võ công của Mật tông như: Hỏa Diễm đao, long tượng Bàn Nhược công, Đại thủ ấn... tựa hồ công phu nào cũng cũng không liên quan gì đến thương tích của mình, chẳng lẽ là Mật thừa du già?

-Đến nơi đó ngươi tự nhiên biết được..

Đông Phương Mộ Tuyết trên mặt chợt ửng hồng lóe lên rồi biến mất.

-Hiện nay thiên hạ liệt quốc phân tranh, trong Mật tông tứ đại thì có ba phái đều nương nhờ vào Mông Cổ, Mãn Thanh cùng Mông Cổ chinh chiến liên tục, đệ thân là quan chức Mãn Thanh nếu là chạy đến một trong ba phái này, không khác nào tự chui đầu vào lưới."

-Nếu như vậy, thì chỉ còn có một Ninh Mã Tự, Ninh Mã Tự là mật tông phái lâu đời nhất của Mật tông, môn công pháp này thì ba phái kia có hay không ta không biết, nhưng Ninh Mã Tự chắc chắn có. Ninh Mã Tự có Cưu Ma Trí cùng ngươi quan hệ khá tốt, dựa vào Thổ Phồn cùng Mãn Thanh kết minh, ngươi cầu đến trước cửa, lẽ nào bọn họ thấy chết mà không cứu."

-Um…với Cưu Ma Trí chỉ là sơ giao mà thôi…

Lúc này Tống Thanh Thư có cảm giác bị Đông Phương Mộ Tuyết lừa:

-Dựa theo lời nói của Đông Phương giáo chủ, công pháp đó nếu quả thật có thể khôi phục công lực của ta, thì sẽ cực kỳ quý giá, ta thân là người Trung nguyên, cùng bọn họ không quen không biết, thì có làm sao có khả năng truyền thụ cho ta tuyệt học mật tông?"

-Nếu như ngươi cầu bọn họ truyền cho Hỏa Diễm đao hoặc cái gì khác, bọn họ đương nhiên sẽ lắc đầu từ chối…

Đông Phương Mộ Tuyết mỉm cười nói tiếp:

-Có điều cái môn công pháp kia lại không giống như các loại võ công kia, mặc dù quý giá còn Hỏa Diễm đao, nhưng bọn họ xưa nay không giấu làm của riêng, nguyên nhân đơn giản là môn công pháp này dù có học được cũng không thể nào thông thạo được, trừ phi luyện đến cảnh giới tối cao, bằng không công lực càng tinh thâm, thì càng dễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma mà chết. mấy tram năm qua, cũng không từng nghe nói là ai có thể chân chính đại công cáo thành môn công pháp này. Theo thời gian trôi qua, người tìm hiểu môn công pháp này người càng ngày càng ít, bởi vì sợ dẫm vào vết xe đổ, hậu thế đệ tử mật tông cũng rất ít muốn luyện tập, khiến cho môn công pháp này hầu như trở thành Thần bí công pháp của Mật tông.

-Đông phương giáo chủ bảo ta đi tu luyện một công pháp nguy hiểm chết người như vậy, không phải là đang trêu đùa với ta sao?

Tống Thanh Thư tặc lưỡi, tức giận nhìn Đông Phương Mộ Tuyết nói tiếp:

-Con người của ta rất tự mình biết mình, tuy rằng thường ngày rất có tự tin, Mật tông đệ tử cũng không thiếu gì người đại trí tuệ, nhưng bọn họ không một ai có thể luyện thành, ta có tài cán gì, mà có thể ngoại lệ?

-Hừ… tình huống nội lực trong cơ thể của người thì ta rõ ràng nhất, nếu như trị thương quá trễ , trong vòng một đến hai năm, sẽ bạo thể mà chết, còn môn công pháp tuy rằng hung hiểm, nhưng vẫn còn có một chút hi vọng sống, luyện không chắc là sẽ chết, còn không luyện thì chắc chắn sẽ chết, ngươi tự lựa chọn đi.

Đông Phương Mộ Tuyết cười lạnh nói.

Tống Thanh Thư cười khổ, ngẩng đầu nhìn Đông Phương Mộ Tuyết:

-Nếu như ta lựa chọn không luyện, thì sẽ thành phế nhân, có phải lúc đó ta đối với ngươi không còn hữu dụng?"

-Không sai…

Đông Phương Mộ Tuyết trả lời lạnh nhạt dứt khoát:

-Bây giờ Nhậm Ngã Hành cùng Minh giáo Trương Vô Kỵ cấu kết cùng nhau, ta thì bị thương nặng, đang cần sự trợ giúp. cho nên mới tìm cách đem toàn lực giúp ngươi khôi phục công lực, bởi vì ngươi là người có tiềm lực mà ta vừa ý, biết rằng ngày sau ngươi có thể đến giúp ta, còn nếu ngươi không dám mạo hiểm..."

Đông Phương Mộ Tuyết trầm mặc một lát, mở miệng nói tiếp:

-Nể mặt đã từng giao tình, ta cũng không giết ngươi, tự mình hãy rời khỏi nơi đây.

Tống Thanh Thư lúc này trong đầu suy nghĩ: "Ngồi chờ chết không phải tính cách của ta. Nếu như có ma quỷ xuất hiện ở trước mặt, cùng ta làm một giao dịch, ta cũng sẽ không chút do dự bán rẻ đi linh hồn để đổi lấy lại nội công của mình, chứ đừng nói là cái công pháp thần bí này..”

Tuy rằng biết rõ là đây là phép khích tướng, thế nhưng xác thực rất là hữu hiệu.

Tống Thanh Thư nhìn Đông Phương Mộ Tuyết nói:

-Giáo chủ thắng, lúc nào thì đệ lên đường?"

Đông Phương Mộ Tuyết khóe miệng nhếch lên:

-Thật ra vấn đề lớn nhất không phải là ngươi có nguyện ý học công pháp này hay không, mà là người Mật tông có nguyện ý chỉ dẫn công phu này cho ngươi mới là quan trọng, thế sự khó liệu, chỉ đành dựa vào cơ duyên xảo hợp của ngươi mà thôi.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch