Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 323: LẠI TRÊU CHỌC THỂ TỬ NGƯỜI KHÁC… (2)

Chương 323: LẠI TRÊU CHỌC THỂ TỬ NGƯỜI KHÁC… (2)


-Mặc kệ là thủ đoạn gì, chuyện các hạ bán người cho tại hạ là sự thực, vì lẽ đó mà nói, Lạc Băng tỷ bây giờ là nữ nhân của tại hạ, cùng các hạ không còn có nữa mao tiền quan hệ, Băng tỷ lại đây đến bên phía này của tại hạ..

Lạc Băng giờ khắc này trong lòng rối loạn tung lên, trong đầu nàng trống rỗng, cảm nhận được trong lời nói của Tống Thanh Thư không phải là đùa cợt, theo bản năng đi đến phía của hắn bên kia, Trương Khang Niên thấy thế cũng kèm hai bên Vĩnh Viêm cùng đi với nàng.

-Hừ….ngươi lại trêu chọc thê tử của người khác.

Hạ Thanh Thanh môi khẽ nhúc nhích, trong giọng nói nghe không hiểu hỉ nộ tâm tình.

-Viên phu nhân cũng trêu chọc nam nhân khác đấy thôi.

Đối với cách lựa chọn của Hạ Thanh Thanh đến với Hoằng Lịch, trong lòng của Tống Thanh Thư vẫn như có gai, không nhịn được phản bác nàng một câu.

Hạ Thanh Thanh muốn nói lại thôi, trong lòng khí khổ cực kỳ, cũng không thể mở miệng nói cùng hắn là mình chỉ là giả vờ làm thân phận Vương phi..

-Các ngươi cứ liếc mắt đưa tình có thể bớt lại chút được không.. ta sắp chết rồi…

Chợt từ trong lòng của Tống Thanh Thư truyền đến giọng nói vô cùng suy yếu cực kỳ.

-Cửu công chúa, đừng lo lắng, tại hạ đang dùng chân khí che chở sinh cơ cho công chúa, tạm thời không có chuyện gì đâu.

Tống Thanh Thư cúi đầu nhìn mỹ nhân mặt tái nhợt bàng, ôn nhu nói.

-Chính là như vậy nên ta mới lo lắng….

Bị hắn ôm trong lòng, chóp mũi ngửi được khí tức nam nhân trên người hắn, Chu A Cửu xúc sắc mặt tái nhợt vẫn hiện lên một tia nhợt nhạt đỏ bừng,

-Bây giờ ngươi đang đối đầu với kẻ địch, lại đem chân khí lãng phí ở trên người ta, đúng là không sáng suốt.

-Có thể cứu được một tính mạng người, lãng phí một chút chân khí thì tính là gì, huống chi là Cửu công chúa.

Tống Thanh Thư từ tốn nói.

Nghe được lời hắn, Hạ Thanh Thanh trong lòng buồn bã, nàng có cảm giác A Cửu so với mình càng gần gũi Tống Thanh Thư hơn, bất quá nghĩ đến đại kế báo thù của mình, rất nhanh liền đem tâm tình đè ép xuống.

Trong khoảng thời gian này, Lý Nguyên Chỉ, Lạc Băng đoàn người đã đi tới bên người Tống Thanh Thư, cùng quan binh nhân mã Vương phủ đối lập.

-Tống đại nhân đây là ý gì?

Hoằng Lịch lạnh lùng hỏi, nhìn nhi tử rơi vào tay kẻ địch, trong lòng cực kỳ phẫn nộ, nếu là trước đây còn Phúc Khang An, thì chuyện sinh tử của Vĩnh Viêm cũng không quá để ở trong lòng, nhưng bây giờ Phúc Khang An tài giỏi đã chết, trong các nhi tử còn lại đều không có tác dụng lớn, xem ra chỉ còn có Vĩnh Viêm vẫn tính là một nhân tài. Hoằng Lịch chí tại thiên hạ, đương nhiên cần có một nhi tử tài cán để có thể bên cạnh giúp mình, bởi vậy lão hiện tại đang sợ ném chuột vỡ đồ.

-Vương gia hiểu lầm, hạ quan là phụng theo ý chỉ hoàng thượng, mang Thế tử đến Tây Hạ tham gia chọn hiền tế. Bảo thân vương tiếp chỉ... nay phong Vĩnh Viêm làm Gia Khánh Quận Vương, thay mặt Đại Thanh tham gia Tây Hạ chọn tế…

Tống Thanh Thư thầm mừng, may là trước cảm thấy đạo thánh chỉ này rất nhiều giá trị lợi dụng, nên không có sớm công bố, bây giờ tuyên cáo vẫn còn có tác dụng lớn.

-Tống đại nhân, giả truyền thánh chỉ là tội lớn diệt tộc đấy.

Hoằng Lịch cân nhắc hơn thiệt, cân nhắc đến Hạ Thanh Thanh mang đến lợi ích, đã có ý định xuống nước, chừa cho Tống Thanh Thư một con đường lui, chỉ là vừa rồi hao binh tổn tướng, cứ như vậy bỏ mặc hắn nghênh ngang rời đi thì mất mặt mũi, bây giờ có đạo thánh chỉ này, Hoằng Lịch sẽ không cần lo đến sự an toàn của Vĩnh Viêm, chỉ là Hoằng Lịch cảm thấy đạo thánh chỉ này xuất hiện lại quá trùng hợp, nên nảy sinh hoài nghi.

-Vương gia đừng nói đùa, dù cho hạ quan có hơn một mạng cũng không dám giả truyền thánh chỉ, nếu không Vương gia phái người đến kinh thành hỏi chuyện, thì sẽ biết chuyện chọn hiền tế của Tay Hạ ngay.

Tống Thanh Thư đáp.

- Có phải là Tống đại nhân biết được Phúc Khan An sẽ chết, cho nên mới bắt lấy Vĩnh Viêm?

Hoằng Lịch trầm mặc một hồi, đột nhiên mở miệng hỏi.

Tống Thanh Thư cả kinh, vội vàng nói:

-Chuyện của thế tử cùng hạ quan tuyệt đối không có liên quan.

Sở dĩ hắn cho người bắt Vĩnh Viêm, đây là kế hoạch bất đắc dĩ của Tống Thanh Thư mà thôi. Phúc Khang An bên người cao thủ đông đảo, Tống Thanh Thư muốn bắt cũng không bắt được, Vĩnh Viêm thì khác, đồng thời không có ở trong Vương phủ, muốn bắt Vĩnh Viêm tương đối dễ dàng rất nhiều.

Vốn là kế hoạch của Tống Thanh Thư, hắn và A Cửu đột nhập vào cứu Hạ Thanh Thanh, rồi lặng yên không một tiếng động rời khỏi Vương phủ, lấy Vĩnh Viêm làm con tin, chẳng qua Tống Thanh Thư phòng ngừa kế hoạch một khi bị lộ, đây là giải pháp an toàn cuối cùng của mình..

-Tốt nhất là Tống đại nhân đừng có liên quan…!

Hoằng Lịch hừ một tiếng,

-Chứ nếu không thì bản vương dù cho lên trời xuống biển, cũng sẽ tìm đến để giết ngươi.

Nói xong xoay người vẫy tay với đội Cung thủ,

-Mở ra một con đường, thả bọn họ rời đi.

-Vương gia…..!

Văn Thái Lai tức giận, giữa trường nhìn thấy Tống Thanh Thư sắp rời đi, hắn tuyệt đối không cam tâm.

-Hừ…

Hoằng Lịch lườm Văn Thái Lai một cái, Văn Thái Lai hoảng sợ lui về phía sau nửa bước.

-Thái Lai..,ngày sau còn dài, mối thù này chúng ta sẽ báo sau…

Vu Vạn Đình vỗ bờ vai của hắn, an ủi.

-Còn có mối hận cừu của Vô Trần đạo trưởng …

Trần Gia Lạc trong đôi mắt tràn ngập lửa giận nói.

-Băng muội…,muội thật sự muốn đi với hắn sao?

Văn Thái Lai biết mình đã vô lực ngăn cản Tống Thanh Thư rời khỏi đây, chỉ là nỗ lực cuối cùng, hi vọng chí ít có thể vãn hồi với thê tử mình.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch