Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cao Thủ Thâu Hương

Chương 470: TRAO ĐỔI TÌNH LANG. (1)

Chương 470: TRAO ĐỔI TÌNH LANG. (1)


Tống Thanh Thư tính toán trong đầu, cũng không phải bởi vì gút mắc cùng với Trương Vô Kỵ, mà là xuất phát từ kế hoạch của mình,Triệu Mẫn đi sứ Nam Tống, nếu thật là vì hoà đàm, như vậy mục tiêu kế tiếp của Mông Cổ có khả năng rất lớn là sẽ toàn lực tấn công Kim Quốc hoặc là Mãn Thanh, nếu như mục tiêu là Kim Quốc còn dễ tính, nhưng nếu đánh Mãn Thanh, thì tất cả kế hoạch của hắn sẽ đổ sông đổ biển.

Dựa theo kế hoạch lúc trước, mượn sức Kim Xà doanh từng bước một lớn mạnh, từ từ nuốt lấy hết thực lực Mãn Thanh, nếu như lúc này Mông Cổ tấn công toàn diện, xem như là chuyện Tống Thanh Thư tuy tạm thời nắm lấy Mãn Thanh, nhưng kết cục bất quá là dẫn sói vào nhà, phải đối đầu với một địch nhân cường đại, điều này đương nhiên là Tống Thanh Thư không muốn xảy ra.

Bắt cóc nhân vật cầm đầu của sứ đoàn của Mông Cổ, trước mắt xem ra la việc mua bán có lợi nhất, chỉ cần Mông Cổ không thể cùng với Nam Tống nghị hòa, thì sẽ không có cách nào dốc lực tấn công Mãn Thanh được, như vậy thì Tống Thanh Thư mới có thời gian chuẩn bị.

Nhưng Tống Thanh Thư không có lập tức động thủ, mà có ý định quan sát Kim Luân Pháp Vương cùng Huyền Trừng đại sư thi đấu, bởi vì võ công của Huyền Trừng đại sư thâm sâu quá khó lường.

Vừa mới tận mắt nhìn thấy Huyền Trừng đại sư thi triển những tuyệt kỹ trong thất thập nhị công phu của Thiếu Lâm, dù có bao nhiêu tinh diệu, hắn luôn luôn có phương pháp phá giải. Thế nhưng công phu Kim Cương Bất Hoại hộ thân kia thật sự làm người đau đầu, một khi Huyền Trừng đại sư vận khởi thần công, thân thể như kim thạch không hủy được, thủy hỏa bất xâm, thế thì mình làm sao mới có thể thủ thắng đây? Tống Thanh Thư vỗ đầu.

Nghĩ đến loại võ công này tuy rằng đao thương bất nhập, nhưng toàn thân phải có một chỗ không cách nào luyện đến, đó chính là cái gọi nhược điểm, chỉ cần công kích thật chuẩn, thì mới có thể triệt để phá vỡ phòng ngự của đối phương.

"Vậy thì nhược điểm của Kim Cương Bất Hoại cuối cùng nằm chỗ nào đây?"

Tống Thanh Thư bưng chén rượu, nhìn chằm chằm vào trong tràng diện hai người đang đánh nhau, ánh mắt khép lại, trong đầu hiện lên vô số ý niệm, dựa theo quy luật, nhược điểm của nam nhân yếu ớt nhất là hạ thể, nhưng thật sự khó có thể dự tính đúng. Huống chi tương truyền Thiếu Lâm Tự có một môn Thiết Dương Công, vạn nhất Huyền Trừng đại sư cũng tập được công phu đó, thì hắn chẳng phải chỉ có thể giương mắt nhìn?

Triệu Mẫn như đang suy nghĩ nhìn qua phía Tống Thanh Thư, nàng thấy hắn ngồi ung dung, trong lòng tràn ngập khó hiểu, trước kia trong ấn tượng của nàng thì con người của Tống Thanh Thư bên ngoài tô vàng nạm ngọc, còn bên trong đúng là thuộc loại công tử bột thối rữa, hơn nữa trước đây hắn còn bị đánh cho kinh mạch đứt đoạn, bộ dáng chán ngán thất vọng, đến tột cùng đã gặp gỡ kỳ duyên nào mà gã nam nhân này đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy?

Tống Thanh Thư quay đầu vừa vặn bắt gặp ánh mắt Triệu Mẫn, liền mỉm cười gật đầu ra vẻ trêu chọc, khiến cho Triệu Mẫn vội vàng quay đầu lãng tránh, trong lòng càng them oán hận: “ Bất kể hắn biến hóa thế nào, cuối cùng cũng có một bộ dáng thật là chán ghét …”

Lúc này Kim Luân Pháp Vương đã cùng Huyền Trừng đại sư giao đấu đến hồi khốc liệt, mỗi lần các vòng Kim Luân cùng với thiền trượng va chạm phát ra từng hồi lanh lảnh buốt đầu, đồng liên tục những tia lửa nháng lên rất chói mắt.

Huyền Trừng đại sư với Phục Ma trượng pháp uy mãnh vô cùng, một trượng đánh ra, kéo theo một làn cương khí vô hình, Kim Luân Pháp Vương cũng không hề kém cạnh, tay phải tung chưởng, kèm theo những tiếng nổ ầm ầm liền hóa giải cương khí vô hình biến mất.

Bất quá Huyền Trừng đại sư võ công thật sự là sâu không lường được, Kim Luân Pháp Vương tuy rằng có thần công Long Tượng Ba Nhược đứng đầu Mật Tông, nhưng khi ứng phó vẫn phải cố hết sức, cũng may bên tay trái còn có những vòng Kim Luân ngăn trở hóa giải cương khí tiên thiên.

Sau khi Huyền Trừng đại sư tay cầm thiền trượng, thì Kim Luân Pháp Vương liền rơi vào hạ phong, Triệu Mẫn đôi mi thanh tú nhẹ chau lại, liếc nhìn Huyền Minh nhị lão, thấy hai người bộ dạng có chút hả hê, thoáng suy nghĩ, liền hiểu tâm tư của hai người, nếu lúc này nói cho Huyền Minh nhị lão liên thủ cùng với Kim Luân Pháp Vương, đúng là không có khả năng, đành phải dậm chân nói:

-Đại sư, bất luận Thiếu Lâm Tự có ân oán gì với chúng ta, chuyến xuôi nam này là vì Mông Cổ cùng Nam Tống nghị hòa, đó là đại công đức cứu vãn hàng ức hàng vạn sinh linh, nếu như chúng ta bị cản trở thất bại, sẽ dẫn đến thiên hạ sinh linh đồ thán, đại sư không sợ sau khi viên tịch sẽ đời đời bị luân hãm trong a tỳ địa ngục sao?

Nghe Triệu Mẫn nói, Huyền Trừng đại sư trong lòng khẽ động, giơ tay nhấc chân lùi ra cân nhắc lợi hại, nên Kim Luân Pháp Vương cũng có cơ hội thở dốc, rốt cuộc cuộc chiến vãn hồi từ từ chậm lại.

Nhìn thấy tình hình như thế, Tống Thanh Thư biết rằng mình đã không thể bàng quan được nữa, thân hình liền biến mất, giống như một mũi tên rời cung phóng tới phía Triệu Mẫn.

Huyền Minh nhị lão tuy rằng theo dõi nhìn theo Kim Luân Pháp Vương đang lâm vào khổ chiến, nhưng cũng không dám xem nhẹ sự an nguy của hai quý nhân, thấy Tống Thanh Thư xông tới, liền đưa binh khí nghênh đón tiếp lấy.

Tống Thanh Thư chẳng biết lúc nào trong tay đã cầm lấy thanh Mộc kiếm nơi tay vung lên, Huyền Minh nhị lão cảm thấy một làn kiếm khí vô cùng sắc bén, mơ hồ xuyên vào cơ thể mình, hoảng hốt lắc mình hướng hai bên tránh ra.

Thấy Tống Thanh Thư trong chớp mắt đã bay đến trước người, Triệu Mẫn sững sờ liền giơ chưởng công tới, ngay lập tức cổ tay nàng bị Tống Thanh Thư dễ dàng nắm bắt, lập tức bên hông tê rần, Tống Thanh Thư đã điểm huyệt đạo của nàng, đem cánh tay của nàng xoay ngược lại phía sau lưng.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch