Trần Hi đứng ở cửa ra vào, nghiêng đầu nhìn về phía vườn nhỏ,
- Làm sao một mình anh có thể cày đất vui vẻ như vậy được, làm ruộng thú vị đến vậy sao ?
- Cũng được, làm ruộng khiến anh cảm thấy sung sướng.
Hứa Chỉ nói.
- Chỉ biết luyên thuyên, da như vậy rất vui vẻ sao ?
Trần Hi lườm Hứa Chỉ một chút, trong nháy mắt liền kinh sợ.
- Sao anh lại. . .
Nàng ngơ ngác nhìn Hứa Chỉ, phảng phất cả người bị định trụ.
Hứa Chỉ lập tức cảm giác khắp người đều không tốt, chẳng lẽ lại bị nàng phát hiện mình đã tu chỉnh ? Chính mình rõ ràng đã đổi lại rồi mà, vẫn là hình dáng trước kia.
- Làm sao vậy?
Hứa Chỉ làm ra vẻ trấn định, hỏi.
- Luôn cảm thấy anh thay đổi, trở nên rất có khí chất. . . Thật sự là anh đã bật hack hay là em bị lừa đá rồi.
Trần Hi trừng to mắt.
Dù cho Hứa Chỉ đã đổi dung mạo về như cũ, nhưng được trải nghiệm qua ba lần đại tuyệt chủng sinh vật, khí chất siêu nhiên chúng sinh sau ba lần diệt thế đã rất khó cải biến. Hứa Chỉ sờ sờ trán của nàng rồi nói:
- Có phải em bị bệnh gì không, đã sinh ra ảo giác, lại còn nói bậy nói bạ gì đấy?
Trần Hi sững sờ, chẳng lẽ thật sự là ảo giác ?
Nàng bị lừa dối một chầu, chỉ có thể chuyển chủ đề,
- Đúng rồi, anh luôn ở trong sân nhỏ không thấy tẻ nhạt sao? Thi thoảng có muốn ra ngoài dạo phố, hẹn hò gì đó với em hay không?
Hứa Chỉ sững sờ nhìn nàng,
- Này, hẹn hò, em nghiêm túc sao ?
- Tất nhiên rồi!
Trần Hi do dự một chút, ưỡn cao cổ, cũng không hề nhăn nhăn nhó nhó gì,
- Bạn gái trước của anh đâu? Cái chị rất xinh đẹp đó!
Hứa Chỉ nói:
- Chia tay rồi! Vốn là đồng nghiệp trong công ty, khi bị bệnh từ chức thì cũng chia tay với cô ấy luôn.
- Vậy là vào thời điểm huy hoàng nhất anh đã mắc phải tuyệt chứng, thất nghiệp, bị bạn gái bỏ rơi, chỉ có thể trở lại thôn quê chịu đựng quãng đời cô độc còn lại. Quá đáng thương!
Trần Hi nói:
- Trước khi anh chết, em có thể làm bạn gái của anh.
- Anh đáng thương?
Hứa Chỉ mở to hai mắt.
Trước đó đúng là hắn cảm thấy chính mình rất đáng thương.
Không còn sống lâu nữa, thế giới đều là màu xám, hắn thật sự đã từ hào quang phấn đấu sự nghiệp rớt xuống đáy cốc.
Nhưng hiện tại cuộc sống tràn ngập hi vọng, dù đã ung thư thời kỳ cuối, nhưng hắn ít nhất vẫn còn có thể sống mấy tháng, tương đương với mấy ngàn năm trong thế giới sa bàn. Mấy ngàn năm dài dằng dặc, hắn không tin không tìm ra được biện pháp để sống tiếp!
- Là do em thương hại anh, cũng xem như hoàn thành tâm nguyện khi còn bé của em. Dù sao bây giờ cũng không sợ anh chê cười, từ nhỏ em đã xem anh là thần tượng, thậm chí đã rất nỗ lực để thi vào trường anh học. . .
Đoán chừng Trần Hi đã do dự rất lâu, nhưng bây giờ lại không hề che dấu gì nữa,
- Em nghĩ qua! Em sẽ giúp đỡ anh trước khi anh chết, xem như hoàn thành tâm nguyện của em, cũng là để anh không cô đơn nữa, cảm nhận được chút ấm áp.
- Em từng đi tình nguyện ở bệnh viện, có thể chiếu cố bệnh nhân nan y.
Nàng gập ngón tay, đếm,
- Em có thể nấu cơm cho anh, đi dạo phố với anh, nói chuyện phiếm với anh, để anh có thể vui vẻ hơn một chút trước khi lâm chung.
Để ta vui vẻ trước khi lâm chung?
Hứa Chỉ lập tức bó tay rồi, sau đó tựa như cười mà không phải cười nhìn nàng:
- Em nghiêm túc sao? Sẽ phải làm hết nghĩa vụ của một người bạn gái đó?
Trần Hi run rẩy một chút, vội vàng lùi lại mấy bước, che kín trước ngực của mình, làm ra vẻ rất cảnh giác,
- Anh nghĩ gì thế, đây chỉ là một lần yêu đương đơn thuần mà thôi. Anh đã sắp chết rồi, còn muốn chà đạp sự trong sạch của em sao?
Hứa Chỉ:
- . . .!!?
Thì ra lúc đưa đồ ăn cho ta luôn nhìn quanh khắp nơi, là có mưu đồ khác. Thế đạo hiện nay, nữ hài tử đều to gan đuổi ngược nam sinh rồi.
Trần Hi vội vàng nói tiếp:
- Người khác đều nói, ngoài mặt là huynh đệ, chúng ta coi như ngoài mặt là người yêu, sẽ nói một trận yêu đương mỹ lệ. Anh không nói lời nào, coi như đã đồng ý với em rồi đó!
- Được!
Hứa Chỉ rất thẳng thừng.
Hắn cũng không có quá nhiều tình cảm yêu thích đối với tiểu nha đầu này, đoán chừng là do hắn thấy quá quen thuộc, nên không có loại cảm giác tim đập thình thịch động tâm kia. Nhưng mà, biểu hiện của hắn rất lạnh nhạt.
- Qua mấy ngày nữa, bạn học cao trung của em có một lần tụ hội nghỉ hè, anh đi cùng em nhé.
Trần Hi gập ngón tay đếm, cười rộ lên,
- Anh đẹp trai như thế, để người ta nhịn không được phải nhìn thêm một chút. Bây giờ lại có thêm loại khí chất này thì càng ưa nhìn hơn, làm cho hai mắt nữ hài tử không thể dời đi một giây nào. . . Em dẫn anh đến, khẳng định sẽ rất có mặt mũi, ánh mắt của mọi người đều rơi ở trên người anh, đám tỷ muội kia chắc chắn sẽ rất hâm mộ.
Hứa Chỉ:
- ???
Thì ra đã có âm mưu từ trước, muốn tìm người tăng mặt mũi mới là chủ yếu nhất.
- Đi! Theo em đi dạo phố, mua quần áo. Đến họp lớp thì hai người chúng ta cần phải có một bộ quần áo mới đẹp đẽ đắt đỏ, để cho bọn họ phải ghen ghét chết mới thôi!
Trần Hi nháy mắt với Hứa Chỉ, sau đó vỗ vỗ vai hắn,
- Dù sao anh vẫn luôn ở nhà làm ruộng, chắc hẳn vẫn còn rất nhiều tiền. Mà anh cũng sắp chết rồi, giữ tiền cũng vô dụng, còn không bằng để hai người chúng ta đi tiêu sài.
Nhìn xem, đây là lời người nên nói sao ?
Mình rơi vào trong hố rồi!
Nha đầu này tìm đến mình, chính là thiếu tiền mua quần áo, thiếu bạn trai để giành mặt mũi.
. . .
Hứa Chỉ cùng Trần Hi lại ngồi xe điện vào thành.
Hai người tính toán tỉ mỉ, đi dạo hơn phân nửa con phố, sau cùng mua cho nàng một thân quần áo xinh đẹp trị giá ba trăm đồng, còn chính mình dưới sự chỉ dẫn của nàng cũng mua được một thân quần áo hơn ba trăm đồng, sau đó tinh bì lực tẫn, lúc này mới ngồi xe điện trở lại thôn quê.
- Vô duyên vô cớ, ngoài mặt lại nhiều thêm một cô bạn gái.
Hứa Chỉ cảm thấy rất hoảng hốt, nhưng không nhịn được cười rộ lên,
- Xem như nhiều thêm một tiểu bảo mẫu. Nha đầu này hay hứng thú nhất thời, nhưng nàng có thể tỉ mỉ chuẩn bị đồ ăn cho mình mỗi ngày, nên cũng không cần vào trong huyện đi ăn nữa.
Dù sao ung thư dạ dày cũng phải chú trọng ăn uống, thức ăn bên ngoài vừa bẩn lại không có dinh dưỡng.
Hắn cũng không để ý nhiều đến những chuyện này, tiếp tục trở lại sa bàn trong vườn, nghiên cứu sinh vật giống Evil Eye trước đó. Người mặc dù bị giẫm chết rồi, cũng bị đuổi ra ngoài, nhưng mà quần thể sinh vật kia vẫn còn ở bên trong sa bàn.
Hiện tại đã sắp diệt tuyệt.
Dù sao, không diệt tuyệt mới là lạ!
Ba phần hai thân thể là con mắt, hầu như dinh dưỡng cả người đều cung cấp cho nó, cũng chỉ vì có thể nhìn rõ ràng hơn một chút, dẫn đến lãng phí phần lớn năng lượng của bản thân. Như vậy, nó nhất định sẽ bị tự nhiên đào thải.
- Có tiềm lực của giống loài siêu phàm hay không?
Hứa Chỉ hỏi.
Mẫu Sào Trùng tộc trả lời,
- Có! Căn cứ phân tích, tư duy của loại sinh vật này rất đơn giản, nóng nảy tà ác. Nhưng bởi vì con mắt to lớn, tinh thần lực cũng cực kỳ cường đại.
Nếu như mình mặc kệ nó, thế thì giống loài dị dạng sứt sẹo như vậy chắc chắn sẽ diệt tuyệt.
Nhưng mà, có lẽ nó giống như trùng vượn, chỉ là thời kỳ đầu quá nhỏ yếu. Nếu như không diệt tuyệt, giống loài "Quái mắt to" này bắt đầu phát triển, có lẽ sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Có nên thử bỏ chúng vào sa bàn lớn hay không?
Hứa Chỉ nghĩ một chút, dự định đưa giống loài này vào trong sa bàn lớn.
Hắn dự định làm ra một mảnh đầm lầy ở bên trong sa bàn lớn trăm mét vuông kia. Dù sao hoàn cảnh của sa bàn lớn quá đơn điệu, không có địa hình đầm lầy, cũng không có địa hình sa mạc.
Tạo ra một khu vực đầm lầy tầm mười mét vuông.
Đối với con kiến, khu vực đầm lầy này đã lớn tương đương với một dãy núi.
- Còn tại sao lại xuất hiện địa hình này? Sau đại hồng thủy, nước biển đọng lại tạo ra một khu vực nước bùn đầm lầy, cũng coi như chuyện bình thường. . . Loại địa hình đầm lầy này, đầu tiên là địa hình nước bùn, sền sệt, bùn lầy, phì nhiêu. Về phần phì nhiêu, nên tìm đến chút phân hóa học!
Phản ứng đầu tiên của Hứa Chỉ chính là phân bón của nhà nông.
Ở nông thôn, rất nhiều người đều dùng phân và nước tiểu của chính mình để bón phân, tự nhiên không ô nhiễm.
Nhưng mà lại cảm thấy có chút không phù hợp. Sau đó suy nghĩ một chút, nếu trùng vượn, thậm chí các loại chủng tộc khác tìm đến mảnh đầm lầy màu đen này, trên thực tế là ở bên trong hố rác. . .
Hình ảnh đó, suy nghĩ một chút đã thấy rợn người!
Phân và nước tiểu của người thì thôi. Thế là, hắn đến tìm Trần Hi ở sát vách, hỏi xin Lý thẩm một chút phân bón nông thôn như cứt gà phân trâu, nói là đồng ruộng của nhà mình cần bón phân.
Sau khi trở về, hắn cầm lấy một cái xẻng lớn, tiến hành cải tạo một địa hình mười mét vuông.