Chương 234: Từ Thiên Thiên lột xác! Tiếng nổ dữ dội! Giết! (2)
Cái cảnh tượng đó nhớ mà cực sợ.
Tên đầu lĩnh hải tặc run giọng nói:
- Chúng ta có thể không nói cho thiếu chủ, chúng ta sẽ hấp trước giết sau.
Từ Thiên Thiên nói:
- Trong mười lăm hải tặc, có ba người là đàn bà, lẽ nào họ cũng muốn ngủ ta sao? Họ cũng nguyện ý cùng các ngươi gánh chịu mạo hiểm?
Ba nữ hải tặc kia lui về phía sau một bước.
Bởi vì đố kỵ, họ không ngại nhìn đồng bọn chà đạp trang tuyệt sắc trước mắt này.
Thế nhưng mạo hiểm để làm thiếu chủ tức giận à? Quên đi.
Thiếu chủ với mỹ nhân tuyệt sắc có sự mê muội, nếu như cho gã biết cả đám đã không giao một người đẹp cho mình.
Da của tất cả mọi người ở đây đều có thể bị lột sạch.
Mười mấy nam hải tặc ở đây nhìn mặt nhau.
Tiểu mỹ nhân ai cũng yêu, nhưng... nếu vì điều này mà đánh mất mạng nhỏ liền không đáng giá.
Lại nói, đàn bà tắt đèn đều giống nhau.
Cũng có thể giải quyết ở chỗ các cô nương chốn lầu xanh kia mà, như thế càng làm cho người ta xuất hồn bay ra ngoài.
- Vấn nên đi hiến cho thiếu chủ là hơn.
- Đúng vậy, chúng ta nơi này có mười mấy người, vạn nhất có ai một mình đi mật báo thiếu chủ, chúng ta đều kết thúc.
Càng ngày càng nhiều nam hải tặc khiếp đảm.
Tên Tên hải tặc cầm đầu kia tràn trề không cam lòng một lần nữa móc quần ra, hướng bên cạnh phun một bãi nước bọt thật mạnh.
- Đệch, sớm biết thế không nên gặp đàn bà đẹp.
- Đi, lưu lại mười người tiếp tục cho nước giếng hạ độc thi, ta mang theo bốn người đưa con ả này đến chỗ thành Huyền Vũ, đưa cho thiếu chủ.
Một lát sau!
Hải tặc chia làm hai nhóm.
Một nhóm người tiếp tục lưu lại hạ độc cho mỗi một cái giếng, chế tạo bệnh dịch.
Thiếu chủ Cừu Kiêu nói, muốn cho đất phong phủ Bá Tước Huyền Vũ chết một vạn người.
Mặt khác năm hải tặc áp tải Từ Thiên Thiên đi về phía thành Huyền Vũ giao tuyệt sắc đại mỹ nhân cho Cừu Kiêu.
...
Nửa đường, tên Tên hải tặc cầm đầu kia nhìn bóng dáng dịu dàng hấp dẫn của Từ Thiên Thiên thực sự không nhịn được, trực tiếp kéo luôn một nữ hải tặc sang ven đường, đè luôn xuống đất diễn cảnh phim con heo.
Nữ hải tặc kia cũng chẳng hề tức giận, cũng theo đó mà làm bậy làm bạ.
Hai nữ hải tặc còn lại ở bên cạnh nhìn cười ha ha, hướng Từ Thiên Thiên nói.
- Vị tiểu thư này, chờ đến khi ngươi gặp thiếu chủ nhà ta, sẽ biết cái gì là tư vị đẹp nhất thiên hạ.
- Thiếu chủ là người đàn ông lợi hại nhất thiên hạ, những tiểu thư mảnh mai giống như ngươi vậy, chỉ sợ sẽ sẽ đánh mất nửa cái mạng.
Cái tên Cừu Kiêu này, Từ Thiên Thiên đương nhiên biết.
Cũng là một tên cầm thú.
Nếu một cô gái mảnh mai như nàng rơi vào trong tay gã, thực sự phải quăng nửa cái tánh mạng. Nữ nhân càng vẻ đẹp, Cừu Kiêu giày vò được càng ác.
Nàng nhất định phải tự cứu lấy mạng mình.
Bằng không đợi nàng, đúng là vận mệnh bi thảm hết sức.
Vấn đề ở chỗ, nàng đang bị năm hải tặc bao vây ở giữa, mà nàng lại gần như tay trói gà không chặt, muốn chạy thoát khó như lên trời.
Từ Thiên Thiên, thời điểm thử thách ngươi đến rồi.
Nếu như ngay cả khốn cảnh tối nay đều không thể chạy trốn, vậy còn thế nào báo thù Trương Xung đây?
Ngẫm lại Thẩm Lãng, hắn ranh ma tuyệt đỉnh đến cỡ nào, thế là nàng đã có chủ ý thật nhanh.
...
Sau khi tên Tên hải tặc cầm đầu phát tiết xong, mọi người lại tiếp tục lên đường.
Bỗng nhiên, Từ Thiên Thiên cố tình lảo đảo dưới chân.
Tức khắc, một túi tiền rớt xuống, vàng vãi ra đầy đất.
Có hơn mấy chục lượng.
Mấy hải tặc tức khắc hoa mắt.
Tên Tên hải tặc cầm đầu kia trực tiếp tiến lên, cướp vàng lại.
- Ngươi là ai? Trên người tại sao có thể có lượng vàng nhiều như vậy? - Tên hải tặc cầm đầu lạc giọng hỏi, ánh mắt tràn đầy tham lam.
Hải tặc yêu mỹ nhân, nhưng vẫn thích tiền tài nhất.
Có tiền, mỹ nhân trong kỹ viện nào muốn mà chả được.
Từ Thiên Thiên giả vờ kinh hoàng nói:
- Ta, ta chẳng qua là một đứa con gái bình thường, gia đình tài chủ bình thường thôi.
Tên hải tặc cầm đầu cười lạnh nói:
- Rõ ràng buồn cười, con gái nha bình thường sao lạimang nhiều tiền như vậy? Phải nửa đêm một mình chạy loạn? Ngươi cũng biết tối hôm nay nơi nơi cấm đi lại ban đêm à?
Từ Thiên Thiên giả vờ phân bua:
- Ta thật sự là con gái nhà bình thường kia mà.
Tên hải tặc cầm đầu rút ra loan đao, trực tiếp để ngang trên cổ Từ Thiên Thiên, cất giọng dọa dẫm:
- Nếu không nói thật, sẽ cắt bỏ cái tai này.
Từ Thiên Thiên sợ đến toàn thân run:
- Ta... Ta là tiểu thư nhà họ Từ, Từ Thiên Thiên.
Tên hải tặc cầm đầu nói:
- Nói liều, Từ Thiên Thiên đã được đốt chết, mọi người đều biết.
Bỗng nhiên bên cạnh một nữ hải tặc nhìn thật sõ, nói:
- Nàng thật đúng là Từ Thiên Thiên, ta đã thấy nàng, nàng và tiểu thư giao dịch quá rất nhiều lần.
Tên hải tặc cầm đầu tức khắc hưng phấn.
Cô gái này dĩ nhiên là Từ Thiên Thiên, Từ Thiên Thiên gia tài bạc triệu?
Nàng lại không chết?
- Từ Thiên Thiên, đã hơn nửa đêm, ngươi muốn đi chỗ nào? – Mắt của tên hải tặc cầm đầu phát sáng, tại não hắn toàn bộ là kho vàng bạc mênh mông.
Gã thấy, hơn nửa đêm Từ Thiên Thiên chạy đến là tại sao?
Nhất định là làm chuyện không muốn cho người ta biết
- Nói! - Tên hải tặc cầm đầu đưa loan đao cắt nhẹ ra một vết thương nhỏ trên cái cổ trắng ngần của Từ Thiên Thiên.
Từ Thiên Thiên sợ đến run cầm cập, trực tiếp ngồi dưới đất.
- Ta... Ta... Ta...
- Nói, bằng không thì giết ngươi, giết ngươi đấy!
Từ Thiên Thiên nói:
- Nhà của ta bị Trương Tấn chiếm đoạt, hắn còn muốn đốt chết ta, ta đi lấy một khoản tiền, tiếp đó chạy ra khỏi Việt quốc.
Tên hải tặc cầm đầu hít thở càng mạnh.
Quả nhiên không có đoán sai, quả nhiên có kho vàng bí mật.
Thứ nhà hào phú như họ Từ làm sao có thể không có kho vàng bí mật đâu?
- Kho vàng bí mật ở nơi nào? Có bao nhiêu tiền? - Tên hải tặc cầm đầu quát.
- Khoảng chừng, khoảng chừng hơn ba vạn, ta cũng không nhớ rõ! - Từ Thiên Thiên run rẩy nói.
Hơn ba vạn lượng vàng?
Tên hải tặc cầm đầu thực sự phải hít thở không thông.
Nhìn nhau một cái.
Có ba vạn lượng vàng này, bọn họ làm gì phải hầu hạ tên thiếu chủ hỉ nộ vô thường tàn nhẫn như Cừu Kiêu vậy kia chứ, cầm số tiền này xa chạy cao bay, chạy tới quốc gia khác, cả đời cũng xài không hết.
Ba vạn lượng vàng, dù cho chia cho cả năm người cũng là một khoản tiền lớn.
Tha hồ ăn uống chơi đùa, cả đời thực sự xài không dứt.
Mấy hải tặc đã thống nhất ý kiến thật nhanh, gật đầu lẫn nhau.
- Từ Thiên Thiên, mang theo chúng ta đi kho vàng bí mật, bằng không chúng ta sẽ giết ngươi, giết ngươi...
Tên hải tặc cầm đầu gào thét.
Có số tiền này, gã có thể tạm quên mỹ sắc của Từ Thiên Thiên.
Từ Thiên Thiên run cầm cập đứng lên, run rẩy nói:
- Ta, ta mang theo các ngươi đi tìm tiền, các ngươi sẽ bỏ qua ta sao?
Tên hải tặc cầm đầu cười ha ha nói:
- Đương nhiên phải, chỉ cần bắt được tiền, nhất định buông tha ngươi.
Làm sao có thể bỏ qua ngươi, một khi bắt được tiền, liền đem ngươi giày vò một trăm lần, tiếp đó giết chết!
Kế tiếp, loan đao tên hải tặc cầm đầu để ngang trên cổ Từ Thiên Thiên, ép nàng dẫn đến kho vàng.
- Đi bộ thế này đến ngày tháng năm nào, cưỡi ngựa đi.
Tên hải tặc cầm đầu ném Từ Thiên Thiên lên chiến mã, tiếp đó sẽ phải cưỡi sau lưng nàng.
- Không, để nữ hải tặc cưỡi sau lưng ta, bằng không thì ta tình nguyện chết, cũng không mang theo các ngươi đi kho vàng bí mật. - Từ Thiên Thiên thét to.
Tên hải tặc cầm đầu giận dữ.
Con đàn bà thối tha, sau khi ta túm được tiền nhất định phải trước hấp sau giết ngươi mới được.
Một nữ hải tặc cỡi ngựa, trực tiếp ôm thắt lưng Từ Thiên Thiên nói:
- Dẫn đường đi.
Từ Thiên Thiên run run dây cương, phi về phía một nhà kho bí mật của họ Từ.
Nữ hải tặc nắm trong tay loan đao, giở giọng đe dọa:
- Ngoan nhé, không nên múa may làm trò, bằng không ta liền một đao cắt bụng của ngươi, nhìn xem ruột của tiểu mỹ nhân có giống chúng ta hay không.
...
Vẫn là cưỡi ngựa nhanh hơn.
Sau nửa canh giờ, Từ Thiên Thiên liền mang theo năm hải tặc này tới chỗ nhà kho bí mật này.
- Chìa khóa của ta rớt mất rồi. - Từ Thiên Thiên run rẩy nói.
Tên hải tặc cầm đầu không nói hai lời, trực tiếp tiến lên chợt một đao đánh xuống.
Sau khi chém đến mẻ hai cây đao, mới chặt đứt cái ổ khóa này..
Chợt vừa đẩy cửa ra, tiến vào bên trong cái nhà kho bí mật dưới đất.
Đám hải tặc này trực tiếp vọt vào.
Quả nhiên, bên trong có mấy cái rương.
Sau khi mở, bên trong quả nhiên là vàng lấp lánh.
Có chừng mấy trăm.
Sau khi thu hết mấy trăm lượng này, tên hải tặc cầm đầu hướng Từ Thiên Thiên nói:
- Đám vàng còn lại đâu? Ngươi không phải nói có hơn ba vạn à?
Từ Thiên Thiên run rẩy dựa vào cái ngăn tủ lớn nhất trong cái nhà kho bí mật:
- Đều ở trong đó.
Tên hải tặc cầm đầu đi tới trước cái ngăn tủ lớn nhất này, dùng sức gõ.
Cái ngăn tủ này rất dầy, vô cùng rắn chắc a.
Hơn nữa cũng không có khoá móc, hoàn toàn mở ra không được
Tên hải tặc cầm đầu nhặt lên loan đao, điên cuồng mà chém chém.
Lại chém mẻ cả hai thanh đao, đều không thể chém đứt cái khóa này.
- Lão Đại, chém ngăn tủ đi. - Một nữ hải tặc nói.
Tên hải tặc cầm đầu bỗng nhiên tỉnh ngộ, tiếp đó giơ lên loan đao chém mạnh.
- Các ngươi còn đứng ì làm cái gì a? Cùng đi hỗ trợ a? Con đàn bà thối này có thể trốn đi đâu được? - Tên hải tặc cầm đầu quát.
Quả thực chạy không thoát.
Tiếp đó, năm hải tặc hướng về phía ngăn tủ điên cuồng chém chém.
Từ Thiên Thiên lẳng lặng đứng bất động ở nơi đó, hai tay móc ra đằng sau, cầm lấy cây đuốc trên tường.
Biểu cảm trên mặt nàng tràn đầy sợ hãi, thế nhưng trong lòng lại tràn đầy vô cùng.
Nội tâm của nàng cảm thấy có một cảm giác kích động mãnh liệt.
Phía trong đầu của nàng nghĩ tới Thẩm Lãng.
Có thể, khi Thẩm Lãng trả thù người khác thành công, chính là đã ghiền thoải mái như vậy. Nhanh thôi, thành công đến trước mắt rồi. Từ Thiên Thiên vô cùng khẩn trương, vô cùng hưng phấn.
- Rầm, rầm, rầm...
Năm hải tặc tiếp tục hướng về phía ngăn tủ chém điên cuồng.
Từ Thiên Thiên từng chút một, di chuyển tới cửa.
Cuối cùng!
Cái ngăn tủ dầy cộp kia bị chém nát.
- Rầm!
Một tiếng vang thật lớn!
Tiếp đó, từ bên trong tủ chợt bắn ra một đám chất lỏng quỷ quái.
Là acid sunfuric!
Là acid mạnh đáng sợ.
Đây căn bản không phải chỗ kho vàng bí mật gì, mà là nơi Từ gia giấu acid sunfuric, bởi vì quá nguy hiểm, hơn nữa có khí độc, cho nên nhà kho acid sunfuric thông thường đều xây dưới đất.
Làm nghề in, là không thể rời bỏ acid sunfuric. Trung Quốc cổ đại hơn một ngàn năm trước đã có acid sunfuric, thế giới này cũng có.
Phương diện này chính là có ước chừng hơn hai ngàn cân acid sunfuric, hơn nữa trải qua thời gian phản ứng hóa học lâu dài, đã có chỗ bành trướng.
Cho nên, áp lực lớn vô cùng.
Khi đám hải tặc này bổ ra một lỗ hổng, acid sunfuric bên trong tức khắc điên cuồng phun ra.
- A... A...
Mấy hải tặc mặc dù rất nhanh tránh né, nhưng vẫn là được phun văng đến, hơn nữa còn là mắt.
Trực tiếp mù.
Đây còn chưa phải là đáng sợ nhất.
Đáng sợ nhất là, acid sunfuric phải sản sinh hydro rất nhiều.
Mà hydro là khí dễ đốt nhất.
Tên hải tặc cầm đầu mặc dù mắt bị ăn mòn mù lòa, vẫn hướng Từ Thiên Thiên vọt tới.
- Con đàn bà thối, cũng dám hại chúng ta, ta phải trước hấp sau giết, trước hấp sau giết!
Trên mặt Từ Thiên Thiên xuất hiện nụ cười đáng sợ.
Chợt nhặt lên cây đuốc trên vách tường ném qua.
Tiếp tục, nàng xoay người bỏ chạy thật nhanh.
Một lát sau!
- Ầm!
Khí hydro trào ra từ acid sunfuric trong nháy mắt bị ngọn lửa đốt cháy, bùng nổ!
Tiếp tục, toàn bộ ngăn tủ đều bị nổ nát vụn.
Bên trong hai nghìn cân acid sunfuric, điên cuồng nổ ra.
Năm hải tặc dù có nhanh hơn nữa cũng không tránh khỏi số kiếp bị nổ tung.
Cả người trong nháy mắt bị xé nát, bị ăn mòn.
Gần như không kịp phát ra tiếng kêu thảm nào, năm tên hải tặc tội ác chồng chất chết thảm ngay tức thì!
...
- Ầm!
Bên trong liên tiếp truyền đến tiếng nổ tung nhiều lần.
Vụ nổ mảnh liệt, trực tiếp xốc cả mặt đất lên.
Thân thể mềm mại Từ Thiên Thiên trực tiếp bị sóng xung kích bùng nổ bay ra ngoài, rơi trên mặt đất thật mạnh
Nàng khó khăn đứng lên, ọe ra một vũng máu.
Thế nhưng trong lòng nàng vô cùng thoải mái.
Nàng giết người!
Nàng dựa vào trí lực chính mình thoát khốn, hơn nữa giết chết năm hải tặc.
Nàng cảm giác sâu sắc rằng, bản thân lột xác!
Nàng khó khăn tháo dây cương, leo lên con ngựa đang hoảng sợ, hướng phủ Bá Tước Huyền Vũ chạy như điên.
Một lúc lâu sau!
Từ Thiên Thiên cưỡi ngựa vọt tới trang viên phủ Bá Tước Huyền Vũ.
Lúc này, Tổng đốc Chúc Nhung, tứ hoàng tử cùng đám kỵ binh bóng đêm kia đã rút lui hết sạch.
Từ Thiên Thiên nhanh chóng bị kỵ binh phủ Bá tước Huyền Vũ bao vây.
- Ta là Từ Thiên Thiên, mau dẫn ta đi gặp Thẩm Lãng, nhanh, nhanh lên kẻo không còn kịp nữa!
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ ba, ngày hôm nay vẫn như cũ đổi mới một vạn năm, lạy xin hỗ trợ, lạy xin vé tháng.
Dùng nguyên một chương để miêu ta Từ Thiên Thiên lột xác, ta không muốn để cho nàng thành một cái bình hoa.
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Bánh dâm hứa lèo, lúc trước có fan hỏi có phải sau này Thẩm Lãng sẽ thu em Từ Thiên Thiên không? Bánh đáp: Không đâu, ta sẽ giết nàng. Cuối cùng em ấy thành gián, sống nhăn răng.