Lúc nói câu này, ngay cả lá gan của nàng cũng run rẩy, sợ là Cừu Yêu Nhi tức điên tát một cái biến Thẩm Lãng thành thịt nát.
- Ừ. - Cừu Yêu Nhi nói bằng giọng mũi.
Từ Thiên Thiên quá lo lắng, Cừu Yêu Nhi căn bản không thèm để ý điểm này, nhất định cho đây là một nữ đại phu.
Tiếp tục Từ Thiên Thiên liền muốn tiến lên động thủ.
Nhưng Lục Y chợt đẩy nàng sang bên cạnh, tiếp đó tự tiến lên nhẹ nhàng tháo váy ngủ của tháo ra Cừu Yêu Nhi.
Tức khắc, trong không khí giống như tràn ngập một hương thơm mê ngườ.
Thẩm Lãng giống như cảm thấy một luồng máu chợt xông về phía não mình.
Ta... Ta không được.
Không được, phải sắt đá, phải sắt đá...
Chịu không nổi đâu, muốn nổ!
Đường cong hình thể trước nay chưa từng có, làn da bánh mật trước nay chưa từng thấy.
Quả thực...
Hạ gục nhanh tiêu diệt gọn tất cả người mẫu trang bìa của trái đất.
Thẩm Lãng hơi nhắm mắt lại, trong miệng lẩm nhẩm.
Hoàng Phượng phải ngủ với ta, Hoàng Phượng phải ngủ với ta.
F*ck, vẫn chưa được?
Hoàng Phượng đang ngủ ta, Hoàng Phượng đang ngủ ta.
Ồ!
Thật là có hiệu quả, lại lại một lần nữa ẩn núp xuống rồi.
Lại hít một hơi thật sâu.
Sắc tức thị không, sắc tức thị không.
Cặn bã cũng phải có ranh giới cuối cùng.
Lại một lần nữa mở mắt ra, ánh mắt Thẩm Lãng đã đặc biệt chuyên nghiệp.
Hắn kiểm tra cẩn thận những điểm xuất huyết trên người Cừu Yêu Nhi, nhất là mấy người bộ vị mấu chốt.
Đương nhiên ở đây cái gọi là bộ vị mấu chốt là vị trí y học, không phải là bộ vị mấu chốt trong tưởng tượng của mấy người đâu.
Thẩm Lãng kiểm tra rất cẩn thận.
Có chút thời điểm, mặt của hắn gần như dán lên kiểm tra.
Không phải đùa giỡn lưu manh, mà là muốn thấy cho rõ ràng.
Từ Thiên Thiên ở một bên thấy kinh hồn táng đảm, thậm chí hồn phi phách tán.
Nàng biết tên cặn bã Thẩm Lãng này gan lớn, nhưng thật không ngờ gan lớn đến nước này.
Ngươi đó, con mắt của ngươi có phải chăng hận không thể chui vào?
Ước chừng hai khắc sau.
Thẩm Lãng rời khỏi thân thể Cừu Yêu Nhi, lại một lần nữa đứng dậy, nhắm mắt lại.
Lục Y vội vàng khép lại váy ngủ của Cừu Yêu Nhi.
Toàn bộ thế giới trong nháy mắt ảm đạm xuống.
- Kiểm tra xong rồi hả, mau cút đi.
Tiếp đó Lục “ngành” này bắt đầu trục xuất người.
Thẩm Lãng lúc này thực sự kinh ngạc.
Cừu Yêu Nhi là thế nào sống đến bây giờ, đổi thành những người khác, cho dù là một kẻ có thể chất siêu cường, cũng đã hoàn toàn chết hẳn.
Thẩm Lãng cầm bút lên, viết trên giấy một đoạn văn.
Từ Thiên Thiên thì thầm:
- Tướng quân, có phải chăng ngài không dám mở mắt, một khi mở mắt liền trời đất quay cuồng, hơn nữa sẽ điên cuồng nôn mửa.
Cừu Yêu Nhi kinh ngạc, tiếp đó gật đầu.
Chỉ một điểm này, đối phương chẩn đoán bệnh rất chuẩn, không có một đại phu nào nhìn ra.
Nàng là một bệnh nhân không hề biết phối hợp, trên cơ bản không sẽ chủ động nói ra bản thân bệnh trạng, cho nên sau khi mở mắt trời đất quay cuồng, có cảm giác nôn mửa rất mạnh, cũng là cảm giác của chính nàng, người ngoài là không nhìn ra.
Đương nhiên nàng hộc máu vài lần, nhưng nôn mửa, đã được nàng ép buộc dùng chân khí đè xuống.
Nàng cảm thấy một cường giả là có thể hộc má, nhưng tuyệt đối không thể nôn mửa, quá mất mặt.
Thẩm Lãng lại viết:
- Tướng quân có phải chăng có chút thời giản cảm giác được trước mắt tối sầm, đầu óc căng đau, có một cỗ máu tươi gần như phải trong nháy mắt muốn phá tan mạch máu não, máu tươi tuôn ra.
Từ Thiên Thiên nói lại.
Cừu Yêu Nhi lại kinh ngạc gật đầu.
Bí mật này càng không có ai biết.
Lúc trước nàng đã từng bất tỉnh đột ngột, vậy cũng là bởi vì nàng cảm giác được một dòng máu muốn xé phải xé nát mạch máu não, tất cả máu như muốn nổ ra, sau đó nàng rõ ràng phải dùng chân khí áp chế xuống.
Không sai, nàng lúc đầu đáng lý phải xuất hiện tai biến mạch máu não, thế mà sống sờ sờ dùng chân khí ép xuống, rõ ràng nghịch thiên.
Thế nhưng, vẫn có một chút máu xông phá vi mạch máu não.
Lúc này quan điểm y học hiện đạ của Thẩm Lãng, gần như cũng bị Cừu Yêu Nhi hoàn toàn lật đổ.
Lẽ ra nàng hẳn là đã sớm chết rồi.
Thế nhưng, nàng không có chết!
Thẩm Lãng không có máy đo huyết áp nhưng có thể dùng phương pháp đo huyết áp bằng tay không.
Hai tay đồng thời ấn vào động mạnh hướng tâm và động mạch cổ tay, người đo sử dụng bốn ngón tay của tay phải để ấn vào giữa cánh tay trên của bệnh nhân và động mạch cánh tay ngay vị trí khuỷu tay xem sự rung động nhịp nhàng của mạch đập.
Mặc dù không cách nào đo đạc chính xác, nhưng cũng có thể đo ra một số liệu đại khái.
Tiếp đó, Thẩm Lãng hoàn toàn bị hù dọa đến bay lên.
Huyết áp này cao đến nghịch thiên.
Đổi thành những người khác nào chỉ là xuất huyết não, nào chỉ là trúng gió, mạch máu đã nổ tung mất rồi.
Kết quả, Cừu Yêu Nhi vẫn không có việc gì.
Cổ thân thể này chỗ nào giống con người chứ, quả thực chính viên kim cương trong những thiên thần của Charlie thì đúng hơn.
Thẩm Lãng đã từng khám và chữa bệnh cho công chúa Ninh La, nàng đã bị quốc chủ Nam Ẩu vua Căng hạ độc, hơn nữa còn là ngộ độc chì.
Mà Cừu Yêu Nhi, quả nhiên là bị người hạ độc.
Nhưng... không chỉ là ngộ độc chì.
Hơn nữa còn là trúng đủ loại độc kim loại, nào chì, đồng, thủy ngân, bari, bạc.
Hơn nữa phân lượng nàng trúng độc hơn công chúa Ninh La rất nhiều lần.
Trúng độc đến nước này, nàng chẳng những không có chết, ngược lại còn kiều diễm vô song như thế.
Rõ ràng lật đổ thế giới quan của Thẩm Lãng.
Thật là đáng sợ.
Lẽ nào huyết mạch thiên phú cao, có thể như thế muốn làm gì thì làm, có thể phi nhân loại như thế soa?
Thẩm Lãng thuận tiện cũng kiểm tra luôn huyết mạch thiên phú của Cừu Yêu Nhi.
Huyết mạch của nàng đã bị rất nhiều kim loại nặng ô nhiễm nhiều lắm, số lượng ánh kim đặc biệt phức tạp.
Thế nhưng, vẫn có thể nhìn ra màu vàng óng ánh.
Lợi hại!
Huyết mạch võ đạo đứng đầu thiên hạ.
Yêu nghiệt này rốt cuộc là thế nào sanh ra a.
Thẩm Lãng viết trên giấy:
- Xin tướng quân che đậy hai bên.
Cái gọi là hai bên, cũng chỉ có mỗi Lục, Từ Thiên Thiên còn phải giải thích cho Thẩm Lãng.
Lục Y giận dữ, muốn nổi đóa.
- Giả thần giả quỷ, bay đâu xiên con ả này ra ngoài cho ra.
Thế nhưng Cừu Yêu Nhi giơ tay lên, tiếp đó phất phất tay.
Nàng ngay nửa chữ cũng không muốn nhiều lời.
- Chủ nhân! - Lục Y nói bằng giọng làm nũng.
Cừu Yêu Nhi nhướng mày, tức khắc giống như sét đánh ngang tai.
Lục Y trong nháy mắt không dám lỗ mãng, tràn đầy sự không cam lòng lui vô hạn ra ngoài, ánh mắt nhìn phía Thẩm Lãng cùng Từ Thiên Thiên cũng tràn đầy địch ý.
- Ngươi cẩn thận một chút cho t, nếu như dám can đảm mạo phạm chủ nhân, ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngươi. - Lục Y nói bằng giọng lạnh lẽo.
...
Sau khi Lục “ngành” rời khỏi.
Thẩm Lãng viết trên giấy:
- Tướng quân bị người hạ độc.
Từ Thiên Thiên đọc ra.
Mắt của Cừu Yêu Nhi vẫn nhắm như cũ nói:
- Loại độc nào?
Thẩm Lãng viết ra.
Từ Thiên Thiên truyền miệng nói:
- Độc kim loại nặng, bình thường căn bản nhìn không ra cái gì, thế nhưng tích lũy qua năm tháng, kim loại nặng sẽ lắng đọng trong mạch máu, đạt được mục đích giết người. Thế nhưng... Thân thể tướng quân quả thực không giống loài người, người bình thường trúng nhiều phân lượng kim loại như vậy, đã sớm chết rồi một trăm lần, hơn nữa thân thể đã sớm mục nát không thể tả, thế nhưng thân thể tướng quân lại có vẻ càng thêm kiều diễm vô song.
Đây không phải là Thẩm Lãng muốn vuốt mông ngựa.
Mà quả thật như thế.
Người bình thường trúng độc này, da toàn thân đều đề thối rữa, mà da thịt Cừu Yêu Nhi ngược lại có vẻ càng thêm bóng loáng xinh đẹp.
Người bình thường đã sớm rụng sạch tóc, nhưng tóc Cừu Yêu Nhi vẫn óng mượt, hơn nữa còn có màu đỏ rực rỡ.
Răng của người bình thường đã sớm biến thành màu đen và rung sạch, nhưng răng của Cừu Yêu Nhi vẫn trắng như ngọc.
Cho nên, nàng quả thực lật đổ thế giới quan của Thẩm Lãng.
Lúc trước công chúa Ninh La sở dĩ trúng độc chì, là bởi vì tất cả những vật dụng nàng dùng, dù là đồ ăn hay bộ đồ uống trà, thậm chí dụng cụ nấu ăn đều có chứa chì.
Mà người hạ độc Cừu Yêu Nhi lại có mấy dạng kim loại nặng.
Vậy làm sao hạ độc được?
Cừu Yêu Nhi hỏi:
- Hạ độc thế nào?
Thẩm Lãng cũng có chút không thể tưởng tượng nổi.
Dù cho dụng cụ đồ dùng hằng ngày có chứa kim loại nặng, cũng không thể có thể nhiều loại như vậy được.
Hơn nữa nồng độ kim loại nặng trong cơ thể Cừu Yêu Nhi cao đến dọa người như thế, căn bản cũng không phải là dạng đồ dùng sinh hoạt hàng ngày bình thường có thể làm được, điều này có nghĩa là có người hằng ngày rưới vào trong miệng nàng thứ kim loại nặng này.
Cho nên, nhất định là đồ ăn.
Thế nhưng người của thế giới này không có nhiều kiến thức với kim loại nặng, làm sao có thể có phương án hạ độc cao minh như thế được?
Thẩm Lãng nghĩ trăm lần cũng không ra a.
- Hẳn là là đồ ăn hạ độc. - Thẩm Lãng viết.
Từ Thiên Thiên lắc đầu nói:
- Không có khả năng, thức ăn của tướng quân ăn hàng ngày, ta và Lục Y đều chính mồm nếm qua, chúng ta thế nào không có việc gì?
Thẩm Lãng viết:
- Loại độc kim loại nặng này đặc biệt kỳ diệu, cần tích lũy qua ngày tháng mới có thể biểu hiện ra ngoài, bình thường ăn một chút cũng không có chuyện gì.
Bất quá phương án đối phương hạ độc đặc biệt cao minh.
Thế cho nên bây giờ Thẩm Lãng cũng tìm không ra kẽ hở nào.
Đối phương là hạ độc thế nào vậy?
Người của thế giới này hẳn không lợi hại đến mức dùng một lần mà truyền cả đống kim loại nặng vào thức ăn của Cừu Yêu Nhi.
Huống hồ rất nhiều kim loại nặng căn bản cũng ở trạng thái hóa học khác.
Thế nhưng, mắt Thẩm Lãng chợt sáng ngời.
Hắn biết đối phương hạ độc bằng cách gì.
Muối!
Có một loại muối có độc.
Được gọi là muối kim loại nặng.
Loại muối này được khai thác từ mỏ, vốn đã chứa N thứ kim loại nặng rất nhiều.
Cho nên không thể sử dụng, chỉ có thể xem là muối công nghiệp.
Thế là được rồi, người của thế giới này căn bản không có trình độ hóa học cao như vậy, có thể thần không biết quỷ không hay đổ nhiều kim loại nặng như vậy vào đồ ăn.
Trực tiếp dùng muối muối kim loại nặng liền làm một mẻ, khoẻ suốt đời.
Thậm chí bọn họ cũng không biết những thứ muối kim loại nặng này có thành phần gì, chỉ biết sau khi ăn loại muối này kéo dài sẽ chết người.
Thẩm Lãng viết:
- Muối, nhất định là muối, nhanh đi đến nhà bếp, lấy muối cho ta thử.
Từ Thiên Thiên nói ra.
Cừu Yêu Nhi hạ lệnh:
- Bay đâu, đi nhà bếp lấy muối!
Mấy nữ võ sĩ chạy như bay.
Chẳng mấy chốc, họ đem tới một chén muối.
Thẩm Lãng nếm thử một miếng.
Kỳ quái!
Đây là muối bình thường, hơn nữa còn là muối tinh cao cấp, căn bản không phải muối kim loại nặng.