Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 321: Đỉnh phong! Nương tử, ta đã vượt quá giới hạn rồi! (1)

Chương 321: Đỉnh phong! Nương tử, ta đã vượt quá giới hạn rồi! (1)





Từ Thiên Thiên đương nhiên không có tự sát thành công.

Lần này Cừu Yêu Nhi thậm chí không có xuất thủ ngăn cản, chẳng qua là cách không vung lên nhẹ nhàng.

Tức khắc Từ Thiên Thiên giống như đánh vào trên bức tường không khí vậy, trực tiếp bay ra ngoài.

- Tướng quân, Thẩm Lãng này là chồng trước của ta, Trương Tấn là vị hôn phu. Nhưng chính là hai người đàn ông này làm hại nhà ta cửa nát nhà tan, sản nghiệp ba đời Từ Tú hoàn toàn phá hủy.

- Địch nhân của địch nhân liền là bằng hữu, cho nên ta mới lựa chọn hợp tác với Thẩm Lãng, chính là vì báo thù trước khi ngã xuống đất!

- Nhưng thù hận của ta với Thẩm Lãng, gần với Trương Tấn.

- Lúc trước Trương Xuân Hoa tới gặp tướng quân ngài đây, nhất định là ý đồ của Trương Xung.

Cừu Yêu Nhi vẫn không nói được một lời.

Từ Thiên Thiên quỳ xuống nói:

- Hôm nay Thẩm Lãng ngay trước mặt của ta, hắn đã không thể giúp ta báo thù, không bằng... trừ khử hắn đi.

Cừu Yêu Nhi nói:

- Bay đâu!

Mấy nữ võ sĩ vào đây.

- Lấy cho hắn một bộ quần áo, hắn thích giả trang thành con gái, lại một lần nữa giả trang thành con gái đi, tiếp đó tiễn hắn rời thành Nộ Triều, rời khỏi đảo Lôi Châu. - Cừu Yêu Nhi hạ lệnh:

- Từ nay về sau hắn không được sẽ lên đảo một bước.

- Vâng!

Mấy người nữ võ sĩ bước vào, bắt được cánh tay của Thẩm Lãng.

- Chậm đã! - Thẩm Lãng nói:

- Tối thiểu, để ta tắm trước.

Ngay sau đó, Thẩm Lãng nói:

- Tiểu thư Cừu Yêu Nhi, ngươi vì sao không đi à? Ngươi vì sao không đi theo sư phụ của ngươi đi lưu lạc chân trời, đi đến một vùng biển khác, đi đến một thế giới xa lạ sao?

Cừu Yêu Nhi không trả lời.

Có thể thấy được Thẩm Lãng ở trong mắt của nàng vẫn chỉ là một người ngoài.

Những lời này nàng và Chúc Hồng Tuyết còn có trò chuyện, thậm chí cùng Từ Thiên Thiên cũng tán gẫu qua một câu.

Thế nhưng với Thẩm Lãng, nửa câu cũng không muốn nói.

Có câu, con đường tắt dẫn lối vào lòng đàn bà chính là xx.

Nhưng cái này cũng tùy người.

Ví như với Cừu Yêu Nhi, liền hoàn toàn vô dụng.

Ngươi ngủ nàng một lần, hay là một trăm lần đều vô dụng.

Mặc dù nàng băng thanh ngọc khiết, ngay cả ngón tay cũng không có bị đàn ông chạm qua.

Nhưng nàng không phải cố ý muốn thủ vững loại trinh tiết này, càng không phải vì bảo hộ cho đấng lang quân tương lại, hoàn toàn chính là không thích đàn ông đụng vào mà thôi.

Cho nên, đêm qua nàng hoàn toàn phóng túng một lần, hơn nữa còn là cáo biệt cuộc hành trình xử nữ.

Nhưng đối với nàng mà nói cũng chưa nói tới cái nghi thức cảm xúc gì, nàng hoàn toàn không thèm để ý.

Phảng phất như là không cẩn thận uống say mà thôi, hưởng thụ là cái loại cảm giác say men.

Nhưng ngươi muốn nói nàng với bình rượu sản sinh tình cảm, đó là không có khả năng, hơn nữa lần sau không bao giờ uống rượu.

- Nếu như ngươi muốn nói thêm vài câu, vậy nói nhiều vài câu. - Cừu Yêu Nhi nói:

- Ngươi xuất thủ khám và chữa bệnh ta, đặc biệt cảm kích. Cho nên dù cho ngươi giả gái, đối với ta có mưu đồ, ta cũng xem như không có phát sinh gì đó.

Đương nhiên, nàng nói mưu đồ gây rối, cũng không phải những chuyện đêm qua phát sinh kia.

- Tối hôm qua, ta ngủ với ngươi, hơn nữa đặc biệt điên cuồng, mang cho ngươi tổn thương, ta đặc biệt xin lỗi. - Cừu Yêu Nhi tiếp tục nói.

Không cần xin lỗi, tuy rằng rất đau, thế nhưng... Thoải mái hơn, thậm chí vượt qua hơn một nghìn lần bản thân chơi đùa gộp lại.

- Rương vàng này chẳng qua là bồi thường thân thể ngươi tổn thương, ngươi cứu chữa ta, cái nhân tình kia ta vẫn thiếu ngươi, lúc nào ngươi cần ta, phái người đến nói là được.

- Còn nếu ngươi có ý đồ gì, cũng không cần vọng tưởng. Hai mươi năm trước ta trôi ở trên mặt biển mấy ngày mấy đêm, nếu không phải nghĩa phụ cứu ta, ta đã sớm chết rồi, đã sớm táng thân vào bụng cá, cho nên ta vĩnh viễn không có khả năng phản bội nghĩa phụ.

- Ngươi đi đi, không nên sẽ bước trên thành Nộ Triều nửa bước!

Tiếp đó, Cừu Yêu Nhi trực tiếp đi, Từ Thiên Thiên cũng theo sát.

......

Thẩm Lãng nhe răng trợn mắt mà tiến vào trong thùng nước tắm.

Cái loại cảm giác này thật là... tê tái mà thoải mái vô cùng.

Đau đến giật nảy cả mình.

Hắn nhắm mắt nằm ở trong thùng nước tắm, ngẫm nghĩ về dư vị mình được mất thế nào.

Lần này kế hoạch tới thành Nộ Triều có thành công hay không?

Không biết nên nói như thế nào, tất cả phát sinh biến hóa quá nhanh.

Nhang đáng chết, Cừu Kiêu đáng chết.

Nếu không có đêm qua điên cuồng, thân phận của Thẩm Lãng cũng sẽ không bị vạch trần.

Hôm nay kế hoạch xuất hiện đường rẽ to lớn.

Thế nhưng kế hoạch thất bại à?

Cũng không có!

Chí ít Từ Thiên Thiên lưu lại.

Con tiểu tiện nhân này, quả nhiên thành thục lợi hại.

Thế nhưng... lời của nàng chín phần thật một phần giả.

Chính là đến tột cùng một phần nào là giả?

Kế tiếp Từ Thiên Thiên có thể trông cậy vào hay không?

Thẩm Lãng không dám xác định.

Nội tâm của nàng hẳn là rất cháy bỏng.

Đầu tiên Cừu Yêu Nhi là kẻ vô tình vô tâm, không thể chuyên báo thù cho nàng.

Thế nhưng Thẩm Lãng có thể.

Thứ nhì, thông qua sự việc đêm qua, tình cảm Từ Thiên Thiên với Thẩm Lãng có chút quỷ dị.

Thế nhưng... tình cảm của nàng với Cừu Yêu Nhi cũng vô cùng quỷ dị, nàng quan tâm cùng sùng bái với Cừu Yêu Nhi là thật.

Cừu Yêu Nhi giống như nữ thần tỏa ra ánh sáng vạn trượng rọi sáng cõi lòng bất an của Từ Thiên Thiên, để cho nàng biết một nữ nhân lại có thể tồn tại được đến nước nay.

Như vậy một ngày kia, khi nàng nhất định phải ở giữa Thẩm Lãng cùng Cừu Yêu Nhi làm một lựa chọn.

Nàng sẽ phải rất khó lựa chọn, nàng sẽ chọn đứng ở bên Thẩm Lãng sao?

E rằng đề cập đến cũng không tốt lắm đâu!

Thế nhưng may mắn là...

Th Thẩm Lãng lần này đến, bố trí một đòn sát thủ, hơn nữa còn trong lúc vô tình phát hiện một đòn sát thủ khác.

Thời khắc mấu chốt lấy ra, mới có thể một kích giết ngay.

Cho nên...

Lúc này đây hắn tới thành Nộ Triều, về mặt nguyên tắc là thành công.

Đối với tương lai cướp đoạt thành Nộ Triều, Thẩm Lãng ngược lại càng tự tin, càng thêm nhất định phải được.

Chuyến này có chuyện ngoài ý muốn, nhưng càng có thu hoạch!

Đương nhiên cái gọi là thu hoạch, cũng không phải là... ngủ với Cừu Yêu Nhi.

Cừu Yêu Nhi rất tốt!

Là báu vật hàng đầu thiên hạ.

Loại hình này, có thể sẽ độc đáo nhất thiên hàng.

Dù cho ở trái đất hiện đại cũng rất khó tìm dạng đàn bà gợi cảm tuyệt luân thế này.

Thế nhưng...

Nương tử Mộc Lan rất tốt.

Luận vóc dáng hình thể, Mộc Lan là người duy nhất có thể cùng Cừu Yêu Nhi địch nổi.

Luận khuôn mặt tướng mạo, Mộc Lan càng thêm kiều diễm vô song, thậm chí hàm không ai sánh bằng, bằng không tên thái tử cầm thú cũng sẽ không nhớ mãi không quên.

Luận về làn da, Mộc Lan trắng như tuyết, hơn nữa căng tràn sức sống.

Luận hai chân, luận lực lượng, Mộc Lan cũng có thể dư sức kẹp chết Thẩm Lãng.

Cừu Yêu Nhi quá đặc biệt.

Nhưng Mộc Lan mới là đẹp nhất.

Thẩm Lãng là tra nam không giả, hơn nữa đi tới chỗ nào trêu chọc tới chỗ nấy, đi Thiên Nhai Hải Các cũng không nhịn được muốn sờ chân của nữ học sĩ.

Nhưng... hắn thật sự muốn gìn giữ đêm đầu tiên của mình cho Mộc Lan.

Ở trong khoảng thời gian này, cho dù là mỹ nhân tuyệt sắc đưa đến trước mặt, hắn cũng sẽ không thăm dò, sẽ không ăn.

Bởi vì Mộc Lan đã ước định, muốn tìm một thời điểm, rõ ràng ăn Thẩm Lãng.

Như vậy kế tiếp Thẩm Lãng mấy ngày nay sẽ phải tắm rửa đốt nhang, tắm mình thật sạch, tiếp đó đưa đến trên giường nương tử.

Tra nam cũng là lần đầu tiên, nương tử xinh đẹp cũng là lần đầu tiên.

Hoàn mỹ nhiều lắm!

Không chỉ Mộc Lan vô cùng quý trọng, Thẩm Lãng trong lòng cũng rất tôn trong.

Mà bây giờ, hình như bị phá hỏng hết rồi.

Hơn nữa còn là không thể đối kháng, lần đầu tiên của Lãng gia bị người khác cướp đi.

Bất quá hắn cũng không có kiểu già mồm như thế, mặc dù mình là phía bi thảm.

Nhưng... Ta là nam.

Ta dù cho bị động, ta cũng là lồi.

Cừu Yêu Nhi nhà ngươi dù có mạnh đến đâu cũng lõm, ngươi ở trong cơ thể ta không để lại thứ gì.

Mà ta lại có thể ghi nhớ DNA ghi ở bên trong cơ thể ngươi, dù cho ngươi tắm sạch hoàn toàn.

Ha ha ha ha ha!

Bất quá nghĩ đến đôi mắt trong sáng không khuyết điểm của Mộc Lan, Thẩm Lãng không cách nào cười được.

Mộc Lan vô cùng ngây thơ.

Thế nhưng... cũng rất nghiêm túc.

Nàng... nàng chẳng lẽ thực sự đánh chết ta đi!

Nếu như được nàng biết rồi, có thể thực sự biết đánh chết ta không.

Tuyệt đối không thể cho nàng biết.

......

Thẩm Lãng rời khỏi thành Nộ Triều.

Ở dưới sự giám thị của năm nữ võ sĩ, hắn bước lên một chiếc thuyền rời đảo.

Đương nhiên vẫn mặc đồ nữ.

Đây nhưng mà lúc này đây Thẩm Lãng sẽ không có xinh đẹp như trước, toàn thân đầy sẹo, bước đi tập tễnh.

Giống như bị một trăm đại hán giày vò qua vậy.

- Chủ nhân nói, từ nay về sau ngươi không thể lên đảo nửa bước.

Đằng sau chưa hề nói nếu không thì thế nào như thế nào.

Nhưng là có mấy lời không nói ra, càng có lực chấn nhiếp..

Trở lại trong khoang, Thẩm Lãng nằm trên giường.

- Ôi, ôi...

Thẩm Lãng đau đớn nằm xuống, lúc này toàn thân đều đã bôi thuốc mỡ.

Nhưng vẫn đau như thiêu như đốt vậy.

Hoàng Phượng vẫn che cái mặt, thế nhưng hai con mắt tràn đầy nhìn có chút hả hê.

- Cười nữa, ta đè ngươi bây giờ. - Thẩm Lãng hung ác nói.

Đều tại ngươi, đều tại ngươi, còn chưa đủ xấu! Thời khắc mấu chốt chẳng có tác dụng gì, cũng không thể để ta mềm xuống được.

Hoàng Phượng ngoảnh mặt làm ngơ.

Vào lúc trước, nàng đã sớm bùng nổ.

Thế nhưng bây giờ, Thẩm Lãng bị người khác đè, dù cho sẽ nói năng lỗ mãng, nàng cũng không thèm để ý.

Nhưng mà nàng nếu như nghe được mục đích tâm lý của Thẩm Lãng, có thể vẫn nổi điên như thường.

Thẩm Lãng không khỏi nhớ tới mấy nữ võ sĩ bên người Cừu Yêu Nhi.

Dáng vẻ ngó cũng không thấy xinh, như thế mới có thể chuyên tâm luyện võ. Nhất là nữ võ sĩ thủ lĩnh, vóc người hùng tráng rắn chắc, có một phong vị khác, thế nhưng khuôn mặt, ước chừng là 0.8 Hoàng Phượng.

......

Lại đợi suốt một ngày, hai ngày!

Mộc Lan thực sự không chờ được.

Mặc dù hai ngày này nàng đều ở trong nhà, nhưng không cách chi ngủ được.

Vừa nằm xuống liền gặp ác mộng.

Ác mộng có hai loại hình.

Trong đó một loại, Thẩm Lãng mặt mũi đầy máu tươi, kêu thất thanh: Nương tử, ta chết thật thê thảm, ta chết thê thảm lắm.

Loại thứ hai, Thẩm tra nam mặt mũi đắc ý, ôm một nữ tử khác vui đến quên cả trời đất, hướng về phía nàng nói: Mộc Lan, sau này ta cũng không về nhà nữa, nàng hãy tìm một tên ở rể khác đi, chúng ta chia tay đi.

Nội dung phía sau cơn ác mộng cũng rất nhất trí, thuần một sắc cũng là Thẩm Lãng mặt mũi đầy máu, bị chết thật thê thảm.

Mộc Lan càng nghĩ càng bất an.

Mặc dù trong nhà còn có quân vụ, nhưng nàng không nhịn được, cải trang một chút, trực tiếp cưỡi ngựa phi về phía bến tàu quận Dương Vũ.

Nàng muốn đi đến thành Nộ Triều.

Mặc dù như thế đặc biệt không khôn ngoan, hơn nữa có thể sẽ phá hoại kế hoạch của phu quân.

Thế nhưng, nàng thực sự không nhịn được.

Cả người đều vô cùng nôn nóng, trong đầu toàn bộ là các hình ảnh đáng sợ.

Hoặc là Thẩm Lãng bị treo ngược lên đánh.

Hoặc là Thẩm Lãng bị các loại hình pháp, hoặc là Thẩm Lãng bị ném tới vào biển rộng làm mồi cho cá.

- Phu quân tuyệt đối không nên xảy ra chuyện.

- Phu quân, chàng tuyệt đối không nên có chuyện.

Mộc Lan không ngủ không nghỉ, đổi mấy con tuấn mã, phi suốt đêm đến bến tàu quận Dương Vũ.

Tiếp đó đợi thuyền rời bến.

...

Bá tước Huyền Vũ Kim Trác đặc biệt bận rộn.

Mỗi ngày đều phải sai đông đảo quân đội đi đảo Vọng Nhai, còn có dân phu nhiều hơn.

Vô số kể vật liệu gỗ, vật liệu đá, lương thực, vải vóc, dược liệu, thuyền này đến thuyền khác hướng đảo Vọng Nhai vận đi.

Không chỉ vận dụng tất cả tàu bè của gia tộc họ Ki, còn thuê mười mấy chiếc thuyền lớn.

Lúc này, liền hiện ra chỗ cường đại minh hữu hội Thiên Đạo.

Thậm chí Bá tước Huyền Vũ không có chủ động mở miệng yêu cầu, Hoàng Đồng dùng hết toàn lực, chuẩn bị tất cả vật tư, tiếp đó thần không biết quỷ không hay đưa đến phủ Bá Tước Huyền Vũ.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch