Chương 335: Cừu Yêu Nhi không tầm thường! Tiến đánh đảo Vọng Nhai (1)
Phần đất phong ven biển của phủ Bá tước Tấn Hải.
Đường Luân cũng một thân nhung trang.
Ba nghìn tư quân gia tộc họ Đường sắp xếp thật chỉnh tề, đứng ở trên bờ cát.
Bọn họ mặc áo giáp sáng loáng, tay cầm chiến đao tinh nhuệ.
Gia tộc họ Đường có thể thiếu gì khác, nhưng là tuyệt đối không thiếu sắt, hoàn toàn có thể trang bị tư quân gia tộcđến tận răng.
- Đổi cờ!
Ra lệnh một tiếng.
Mấy chục mặt cờ lấy ra.
Trên đó viết chữ "Cừu".
Đây đương nhiên là bịt tay trộm chuông, nhưng cũng vô cùng quan trọng.
Các quý tộc có đất phong quốc nội, dù cho mâu thuẫn lớn hơn nữa, cũng không thể công nhiên khai chiến, bằng không toàn bộ Việt quốc liền khói lửa nổi lên bốn phía.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân như vậy, dù cho lúc trước họ Đường cùng gia tộc họ Kim thù sâu như biển, cũng chỉ có thể qua ba trận luận võ tới quyết định thắng bại.
Muốn chém giết, muốn chảy máu đúng không?
Có thể!
Mỗi người phái một trăm người, ở trên đất trống đối trùng, giết một thoải mái. Thậm chí cũng không cần chú ý trận pháp, liền trực tiếp mở ra.
Nhưng là trừ ba trận luận võ ra, các ngươi không được biểu hiện ra vũ trang xung đột gì nữa, bằng không chính là khi quốc quân không tồn tại.
Cho nên, lần này gia tộc họ Cừu đi tiến đánh đảo Vọng Nhai, cũng vẫn phải treo cờ hài tặc.
Vậy có vài người muốn hỏi.
Đã như vậy, vì sao không trực tiếp giả trang biến thành hải tặc đi tiến đánh phủ Bá Tước Huyền Vũ lâu đài ở đâu?
Đây cũng là ranh giới cuối cùng của quốc quân.
Phủ Bá Tước Huyền Vũ cũng là lãnh thổ Việt quốc, đại dương có thể thuộc về Vua Hải Tặc nhà ngươi, thế nhưng lục địa ngươi không thể dây máu ăn phần.
Cho nên Cừu Thiên Nguy ở trên mặt biển tung hoành vài thập niên, lại không có lên đất liền Việt quốc lục địa.
Lần này cần tiến đánh đảo Vọng Nhai, còn cần chia hai mươi lăm phần trăm mỏ vàng cho Thái tử, để gã từ đó chu toàn, tránh cho quốc quân trực tiếp điều động đại quân tới đoạt lại đảo Vọng Nhai. Hơn nữa dù cho đoạt đảo Vọng Nhai xong xuôi, còn cần bồi dưỡng Kim Mộc Thông thành Bá tước Huyền Vũ mớ, xem gã là thành con rối.
Như thế mặt mũi mới không có trở ngại.
Tấm màn chính trị rất vô sỉ, nhưng nếu như không có tấm màn này, cũng ý nghĩa trật tự chính trị hoàn toàn tan vỡ, đó chính là dấu hiệu vong quốc.
Đường Luân đứng ở trên đài cao, nhìn ba nghìn tư quân gia tộc nói:
- Ta không muốn nói một trận chiến này là vì vinh dự, cũng không muốn nói một trận chiến này là vì sinh tồn, càng không muốn nói là vì thù hận.
Hoa tuyết lẳng lặng bay lả tả.
- Trên đảo Vọng Nhai có mỏ vàng, không, là mạch vàng thời thượng cổ.
- Chỗ đó chứa đựng bao nhiêu kim tệ? Năm vạn cân, mười vạn cân? Vô số kể.
- Trên đảo Vọng Nhai có bao nhiêu quân phòng thủ? Chỉ không đến bốn ngàn, hơn phân nửa là tân binh. Mà chúng ta có bao nhiêu quân đội, liên quân ba vạn.
- Một trận chiến này, dễ dàng!
- Một trận chiến này, các ngươi sẽ phát tài.
- Đến đảo Vọng Nhai, chém tận giết tuyệt quân phòng thủ gia tộc họ Kim xong xuôi, mặc kệ cướp được bao nhiêu vàng, đều của chính các ngươi.
- Hơn nữa đại chiến thắng lợi xong xuôi, mỗi người được chia hai mươi lượng vàng.
- Không chỉ có như thế, mỗi người các ngươi chém được một người, khen thưởng mười lăm lượng vàng. Chỉ cần là người trên đảo Vọng Nhai, chỉ cần là người gia tộc họ Kim, bất kể là võ sĩ hay là dân phu, chỉ cần giết một người, đều có thể đổi lượng vàng.
Nghe những lời này, tư quân họ Đường nhiệt huyết sôi trào.
Một gia tộc quân đội thuộc tính cùng chủ nhân là vô cùng ăn khớp.
Nếu như ý tứ chủ quân là lợi ích, vậy nhánh quân đội này cũng chú ý lợi ích. Nếu như chủ quân quan tâm là vinh dự, vậy nhánh quân đội này cũng ở đây vì vinh dự.
Ba nghìn tư quân nghe được chủ quân hứa hẹn, tức khắc trong lòng hân hoan.
Đây đúng là cuộc hành trình phát tài.
Ba vạn liên quân tiến đánh bốn ngàn quân phòng thủ gia tộc họ Kim, muốn không thắng đều khó khăn.
Độ khó duy nhất là như thế nào từ trong tay hai ba vạn hải tặc cướp được nhiều người nhất.
Nhưng mà may là chủ quân cũng đã nói, bất kể là đầu quân đội hay là dân phu, đều có thể đổi mười lăm lượng vàng.
Đây là khuyến khích lạm sát kẻ vô tội?
Ba nghìn võ sĩ gia tộc họ Đường tức khắc mài đao soàn soạt, hận không thể mọc cánh bay đến đảo Vọng Nhai đi đại khai sát giới.
- Chém toàn bộ gia tộc họ Kim.
- Không để lại một cành cây cọng cỏ nào trên đảo Vọng Nhai!
- Xuất phát!
Theo Bá tước Tấn Hải Đường Luân ra lệnh một tiếng, ba nghìn tư quân gia tộc họ Đường bước lên tàu chiến, phủ lên cờ hài tặc, hướng về biển rộng phía đông.
Ba nghìn quân đội do con trai trưởng Đường Tung dẫn đầu.
Bọn họ không đếnthành Nộ Triều, sẽ ở trên mặt biển cùng đại quân hải tặc gia tộc họ Cừu hội sư!
...
Bến tàu thành Nộ Triều!
Ở đây mới là cảnh tượng hoành tráng!
Một ít trăm chiếc tàu chiến hải tặc đủ loại phô khai ở trên mặt biển, hoàn toàn được xưng là vô biên vô hạn.
Gần ba vạn hải tặc, toàn bộ đứng trên mỗi boong tàu chiến.
Mỗi một tàu chiến đều treo cờ có chữ Cừu.
Nhưng mà phương diện này hải tặc chính qui chân chính thuộc về Cừu Thiên Nguy cũng chỉ có một vạn năm chừng đó, còn lại hơn một vạn hải tặc đều có chủ riêng.
Quần đảo Lôi Châu có mấy chục đảo nhỏ, tất cả có mười mấy phe hải tặc lớn nhỏ.
Mỗi một thủ lĩnh đều chiếm một đảo nhỏ, Cừu Thiên Nguy lấy tư cách Vua Hải Tặc, chiếm lĩnh toàn bộ đảo Lôi Châu, gần như bốn ngàn cây số vuông, hơn nữa còn nắm giữ thành Nộ Triều.
Cho nên, ông ta là Vua Hải Tặc.
Đông đảo hải tặc thủ lĩnh đều phụng hắn là chủ đạo.
Toàn bộ hải tặc cũng là bướng bỉnh bất tuân, bọn họ trung thành cũng như là lâu đài cát vậy.
Thế nhưng gần mười năm tới, toàn bộ hải tặc đầu lĩnh không nghe lời toàn bộ chết hết, bị Cừu Yêu Nhi giết sạch rồi.
Vua Hải Tặc Cừu Kiêu đi lên bến tàu đài cao.
Nhìn tàu chiến trên mặt biển vô biên vô tận, trong lòng vẫn dâng lên sự sảng khoái.
Cảnh tượng hoành tráng.
Cảnh tượng hoành tráng trước nay chưa từng có.
Cừu Thiên Nguy không phải là chưa từng trải đại chiến, nhưng một lần lớn nhất lại là trận đối chiến Bá tước Kim Vũ hai mươi năm trước.
Nhưng khi đó, dưới trướng ông ta chỉ có hơn năm ngàn hải tặc, mà Bá tước Kim Vũ có chừng hơn một vạn liên quân. Kết quả ông ta thắng thật lớn, mới có sự thống trị hôm nay.
Hôm nay! Sự thống trị ông ta sẽ lên một tầm cao mới.
Đảo Vọng Nhai có mạch vàng. Một khi cướp đoạt tới tay, gia tộc họ Cừu ông ta có thể sản sinh gấp đôi, gấp ba quân đội.
Cho đến lúc này, họ Cừu ông ta liền chân chính trở thành gia tộc quyền thế trăm năm, nghìn năm.
Trong lòng vừa phóng khoáng, cũng có chút ít thương cảm.
Bởi vì người thừa kế của ông ta đã chết, đứa con trai xuất sắc Cừu Kiêu của ông ta đã chết.
Đây tuy rằng để cho người ta đau buồn, nhưng...Không hề gì.
Trải qua gần mười năm trị liệu của đạo sĩ luyện kim, bệnh của ông ta dường như đã chữa gần hết, bởi vì trong số đàn bà của ông ta đã có người mang thai.
Cừu Thiên Nguy ta đây còn rất trẻ, ta còn có thể sinh ra rất nhiều con trai.
Lúc này, ánh mắt của ông ta không khỏi nhìn về phía cái bóng dáng chọc người của cô con gái nuôi Cừu Yêu Nhi.
Đáng tiếc thay!
Con bé này quá bướng bỉnh vô lễ, bất kỳ nam nhân nào trong thiên hạ đều không thể chinh phục.
Bằng không mình và nàng sinh ra hậu duệ, chắc chắn xuất sắc nhất rồi.
Thu thập mọi thứ trong lòng, Cừu Thiên Nguy hét lớn:
- Mang lên.
Tức khắc, mấy trăm cái rương được mang lên.
- Mở ra
Mấy trăm cái rương được mở ra.
Bên trong, đều là lượng vàng tỏa sáng rực rỡ!
- Nơi này là ba mươi lăm vạn lượng vàng!
- Là phí chuyển quân cho các huynh đệ!
- Toàn bộ bộ phận, bây giờ liền chia ra!
Nghe những lời này, toàn bộ ngoài khơi hoàn toàn sôi trào, sĩ khí tận trời.
Tất cả hải tặc thích nhất một màn này.
Đây cũng là phép tắc toàn bộ hải tặc, bất kể ngươi có địa vị, bao nhiêu mặt bài, muốn các huynh đệ xuất chiến, trước tiên phải phát ra tiền.
Phí chuyển quân!
Thế nhưng, bọn hải tặc thật sự không ngờ nhiều như vậy.
Trừ phần cho thủ lĩnh, mỗi người lại có thể được chia đến mười lượng vàng.
Chớ xem thường mười lượng vàng, đổi thành nhân dân tệ ước chừng một hai vạn.
Trên thế giới này, bất kể là gia tộc tư quân, hay là quân đội các quốc gia, bổng lộc một sĩ binh một năm cũng sẽ không vượt qua sáu lượng vàng.
Hải tặc có thể cướp bóc, cho nên thu nhập cao hơn nhiều lắm, thế nhưng bình quân từng hải tặc một năm thu nhập cũng sẽ không vượt qua hai mươi lượng vàng.
Đám liều mạng này là căn bản giữ tiền chẳng bao nhiêu, nhưng lại vô cùng tham tài.
Cho nên túi của chín mươi chín phần trăm hải tặc cũng là trống không, mười lượng vàng hoàn toàn là một khoản tiền lớn.
- Đại vương vạn tuế!
- Đại vương hào phóng!
Vô số hải tặc hoan hô phấn chấn.
Kế tiếp, mỗi một cái rương vàng, đều trực tiếp bị đưa đến phía trên các chiếc tàu chiến hải tặc.
- Trên đảo Vọng Nhai, còn có mười vạn cân vàng, con ta Cừu Kiêu tận mắt nhìn thấy!
Tức khắc, toàn bộ hải tặc hít thở đều dồn dập.
Mười vạn cân vàng? Đó chính là hơn một trăm vạn lượng vàng? Bình quân mỗi người có thể được chia bốn hay năm mươi lượng vàng đây?
Vậy...Vậy thì thật là đại phát tài.
Dù cho chỉ có thể chia được một bộ phận, cũng phát tài.
Cừu Thiên Nguy cùng Đường Luân cũng rõ ràng biết khoác lác, Cừu Kiêu rõ ràng nói là năm vạn cân vàng, kết quả đến trong miệng bọn họ liền biến thành mười vạn cân.
- Gia tộc họ Kim là bại tướng dưới tay chúng ta, bọn họ không xứng có vàng nhiều như vậy.
- Hãy cướp về tất cả vàng.
- Đi giết sạch mỗi một người đàn ông gia tộc họ Kim.
- Đi cường bạo mỗi một đàn bà gia tộc họ Kim.
- Mỗi một đảo trên biển này, đều là khu vực săn bắn của chúng ta. Mỗi một căn nhà của đàn bà trên vùng biển này, đều là kỹ viện của chúng ta.
- Giết sạch, đốt rụi, hiếp hết, cướp sạch!
Toàn tràng khí thế như hồng!
- Grào...Grào...Grào...
Mấy vạn hải tặc nhiệt huyết sôi trào, điên cuồng dùng loan đao vỗ vào lồng ngực của mình, hướng lên trời rống giận.
Có chút hải tặc điên cuồng, trực tiếp dùng đầu lưỡi liếm lưỡi đao, tức khắc miệng đầy máu tươi.
Có chút hải tặc tự cởi truồng toàn thân mình, hướng về phía không khí nhún nhún.
- Giết sạch, đốt rụi, hiếp hết, cướp sạch!
Gần ba vạn hải tặc, cùng kêu lên hô to!
- Xuất phát!
- Đi giết, chém giết, đi hiếp bất kỳ con đàn bà nào chúng ta đây.
- Xuất phát!
Theo Vua Hải Tặc ra lệnh một tiếng.
Hơn một trăm chiếc tàu chiến, trùng trùng điệp điệp, chạy về phía đảo Vọng Nhai đánh tới.
Cừu Yêu Nhi nhìn một màn này mà phản cảm.
Đám hải tặc này chính là rác rưởi.
Đáng tiếc, một mình nàng giết không được, trên cái thế giới này cặn bã nhiều lắm.
Ơn cứu mạng của nghĩa phụ Cừu Thiên Nguy phải báo đáp, công ơn nuôi dưỡng cũng phải báo đáp.
Bằng không, Cừu Yêu Nhi đã xa chạy cao bay, mang theo hai nghìn tên chính qui của nàng xa chạy cao bay.
Trước khi lên thuyền, Cừu Thiên Nguy nói:
- Yêu nhi, thành Nộ Triều liền giao cho con. Ba nghìn võ sĩ nhưng đủ chưa?