Ba vị công tử họ Đường cuối cùng không nhịn được, hạ lệnh bỏ chạy.
Thế là, trăm tên võ sĩ gia tộc họ Đường may mắn còn sống sót đều chạy trốn.
Ba mươi tên cao thủ Tây Vực của gia tộc họ Tô may mắn còn sống sót thấy tình thế mục tiêu, cũng chỉ biết rút lui.
Cái tên cao thủ kia, quá mạnh mẽ!
Chạy? Chạy đi đâu?
Người đeo mặt nạ thân hình như chớp, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt công tử Đường Tứ, chợt một kiếm, chém xuống đầu của gã.
Tiếp tục, lại thoáng hiện đến trước mặt công tử Đường Ngũ, công tử Đường Thất.
- Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ba kiếm!
Hai tên công tử gia tộc họ Đường này bị chém thành tám khúc.
Chiến đấu kết thúc!
Mộc Lan ở trên lưng ngựa chắp tay nói:
- Tôn giá là người phương nào? Phủ Bá Tước Huyền Vũ cảm ơn ơn cứu giúp.
Người đeo mặt nạ nói:
- Khổ Đầu Hoan.
Gã là Khổ Đầu Hoan, tung hoành toàn bộ hành tỉnh Thiên Nam, chính là đạo tặc Khổ Đầu Hoan thần long thấy đầu mà không thấy đuôi.
Mộc Lan nói:
- Khổ tiên sinh, phủ Bá Tước Huyền Vũ sẽ nhớ kỹ nhân tình này, nếu có cần, xin phái người tới báo cho biết một tiếng.
Khổ Đầu Hoan không có lên tiếng.
Gã sở dĩ xuất thủ, là bởi vì có người vô tội bị giả cướp, hơn nữa còn giày vò những cô gái vô tội.
Đây không phải là hủy thanh danh của gã à?
Khổ Đầu Hoan ta đây, chỉ giết ác nhân, chỉ giết đại quan.
Khổ Đầu Hoan ta đây, thay trời hành đạo.
- Chúng ta là những kẻ hèn mọn đến cỡ này, không dám trèo cao lên nhà giàu có quyền thế như phủ Bá Tước Huyền Vũ, không hẹn lần sau!
Tiếp đó đạo tặc Khổ Đầu Hoan mang theo mười mấy kỵ sĩ, biến mất ở trong màn đêm.
...
Phủ Thành chủ Nộ Triều.
- Không hẹn lần sau? - Thẩm Lãng kinh ngạc, tiếp đó gật đầu một cái nói:
- Được, ta cũng không muốn gặp ngươi, nhưng mà con thì sao?
Cừu Yêu Nhi nói:
- Nếu như có thể sinh được, thì cứ sinh ra, đàn bà bên cạnh ta còn nhiều mà, nuôi sống một đứa bé dư xài.
Á!
Thẩm Lãng với tương lai đứa bé này vô cùng lo lắng, nhưng là vô cùng hâm mộ.
Đầu tiên, người mẹ Cừu Yêu Nhi này nhất định là không hợp cách.
Thế nhưng đứa nhỏ này nhất định có vô số người mẹ đạt tiêu chuẩn, bởi vì trong số những võ sĩ chính quy mà Cừu Yêu Nhi muốn dẫn đi, đại bộ phận cũng là nữ nhân.
Còn có nhiều cô gái không biết võ công, họ sẽ nấu cơm, sẽ pha trà, may quần áo vân vân.
Thậm chí để có sữa cho đứa bé này, sẽ có một số người sẽ để cho mình mang thái, biến thành vú em chuyên nghiệp.
Hy vọng đứa bénày là con gái.
Nếu như là con trai, lớn lên dưới đôi cánh của người mẹ hung hãn và sống với vô số gái đẹp, con đường trưởng thành của nó sẽ phải rất kỳ quái đi.
- Ta sẽ thay ngươi lấy những thứ trong cơ thể ra. - Thẩm Lãng nói:
- Bằng không một khi ngươi thi triển chân khí, chúng nó bất cứ lúc nào đều có thể sẽ nứt ra, trong nháy mắt giết chết ngươi, ngươi chết không hề gì, con của ta cũng không thể có việc.
Kế tiếp, ở bên trong một căn phòng, Thẩm Lãng dùng dao nhỏ rạch ra thân thể Cừu Yêu Nhi, lấy hết năm quả cầu sắt nhỏ xíu với đường kính chừng một li ra hết.
Trong đó có bốn viên ở trên hai cánh tay, một viên ở dưới da đầu.
Nhìn những viên bé xíu tinh xảo này, chỉ cần dùng dao rạch nhẹ, lớp vỏ sắt sẽ bị mở ra, bên trong có bột màu trắng.
Dùng kim bạc chấm vào bột, tiếp đỏ ngâm kim vào nước, tìm đến một tử tù hải tặc cho gã uống hỗn hợp đó.
Mấy giây sau đó, tên hải tặc này chết không kịp ngáp.
Lại độc đến như thế? Chỉ có chút xíu cỏn xon như vậy cũng đủ giết chết người!
Nếu như những quả cầu độc này vỡ ra trong người, dù cho thân thể Cừu Yêu Nhi có nghịch thiên đến đâu cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Cừu Yêu Nhi lần đầu tiên nhìn chăm chú vào Thẩm Lãng một cái.
- Làm người độc đến cỡ này như ngươi, thật là hiếm thấy vô cùng.
Thẩm Lãng nói:
- Cảm ơn khen ngợi!
- Đi! - Cừu Yêu Nhi nói.
- Không được, ngươi vẫn không thể đi. - Thẩm Lãng nói:
- Trương Tấn trong tay có sáu ngàn binh sĩ, ta đánh không lại hắn.
Cừu Yêu Nhi nói:
- Vậy cùng ta có quan hệ gì đâu?
Thẩm Lãng nói:
- Ta cần ngươi cùng ta diễn một tuồng kịch, ngươi trước tiên hãy thả ta ra ngoài, tiếp đó chúng ta tiếp tục chiến đấu. Máy bắn đá của ta sẽ tiếp tục đập về phía ngươi, vô số bụi nam châm vẫn bùng nổ, dán lên người ngươi. Sau đó ngươi sẽ giả vờ nổ tung chân khí, tiếp đó vờ chết bất đắc kỳ tử. Tiếp tục An Tái Thiên sẽ giả vờ gạt mở cửa thành, tiếp đó chúng ta xung phong đi vào, cùng quân đội của ngươi chém giết cùng một chỗ.
- Như thế Trương Tấn mới có thể làm tiếp, mới có thể từ phía sau lưng bắt đầu tập kích, hắn muốn một trận ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, chúng ta liền liên thủ tiêu diệt hắn.
Nghe được yêu cầu của Thẩm Lãng, huyệt Thái Dương Cừu Yêu Nhi giật lia lịa.
Thật là quá đáng.
Cừu Yêu Nhi ta đây chưa bao giờ diễn trò, cũng chưa bao giờ giả chết.
- Vì sao ta phải làm như vậy? - Cừu Yêu Nhi hỏi.
Thẩm Lãng đáp:
- Bởi vì ngươi thiếu ta một nhân tình, ngươi dù sao cũng là ta chữa xong, ta cứu ngươi một cái mạng, lẽ nào ngươi không đền đáp à? Hơn nữa ngươi còn cường nhục ta, không nên nhân bồi thường à?
Cừu Yêu Nhi tức khắc nghiến răng ken kéc.
Chợt nhặt lên hai Quỷ Đầu Đao:
- Ta không giả chết, ta không diễn trò.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy ơn cứu mạng của ta, ngươi không có ý định báo đáp sao? Rõ ràng nhân tâm không chân thành.
Cừu Yêu Nhi cả giận nói:
- Ta đây liền mang binh đi diệt Trương Tấn.
Thẩm Lãng buồn bã nói:
- Trương Tấn lúc này ở trong lâu đài của Cừu Hào lâu đài bên trong, được lợi thế tòa thành, ngươi dẫn đầu ba nghìn người đi tiến đánh, sẽ thương vong bao lớn?
Cừu Yêu Nhi nói:
- Không có ta thì sẽ tóm không được lâu đài đó.
Thẩm Lãng nói:
- Ta tin tưởng, thế nhưng... Sẽ chết bao nhiêu người? Lẽ nào tính mạng vô số binh sĩ dưới trướng ngươi, còn thua kém tôn nghiêm ngươi à?
Cừu Yêu Nhi nhắm mắt lại.
Vừa rồi thì không nên dừng lại, hẳn là trực tiếp đi.
Cái tên này quá trớn rồi.
Rõ ràng hận không thể một đao chém chết, toàn bộ thế giới liền thanh tĩnh.
Kế tiếp, Cừu Yêu Nhi không nói hai lời, túm cổ Thẩm Lãng trực tiếp đi ra phía ngoài, đi tới trên tường thành, trực tiếp liền ném hắn xuống.
- Cút!
Cô gái khốn khiếp này, thực sự cứ như vậy ném xuống.
Đây chính là tường thành cao hai mươi mấy mét, tương đương với năm tầng lầu.
Thẩm Lãng gần như hồn phi phách tán.
Ngay sau đó, đám người Kim Hối, Thẩm Thập Tam, Kim Sĩ Anh xông lên thật nhanh.
Đỡ Thẩm Lãng xuống.
Trong chớp nhoáng này, Thẩm Lãng thực sự gần như muốn vãi đái.
Khốn kiếp!
Khốn kiếp nữ nhân chết bầm.
Nương tử nói đúng, con nữ bạo long Cừu Yêu Nhi này đáng bị thiên đao vạn quả, thiên đao vạn quả.
...
Sắp xếp mọi thứ trong lòng, Thẩm Lãng đứng ở phía dưới đầu tường, mặt mũi thịnh nộ.
Giận dữ hét:
- Máy bắn đá chuẩn bị!
- Toàn bộ quân đội chuẩn bị!
Tức khắc, hai nghìn binh sĩ phủ Bá Tước Huyền Vũ xếp thành hàng thật chỉnh tề.
Ba đạo cụ máy bắn đá lại một lần nữa giương đến mức tận cùng.
- Cừu Yêu Nhi, con đĩ này, ngày hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi! - Thẩm Lãng chợt rống lên một tiếng.
- Phóng, phóng, phóng!
Theo Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng.
Ba cái máy bắn đá chợt phóng ra.
Ba cái nam châm thiên thạch chợt bắn về phía đầu tường, hướng Cừu Yêu Nhi đập tới.
Quỷ Đầu Đao của Cừu Yêu Nhi múa may quay cuồng.
- Rầm!
Trong nháy mắt.
Ba quả cầu thiên thạch nam châm chợt nổ tung.
Đây vốn chính là bụi nam châm dùng chất dẻo kết dính, lúc này hoàn toàn nổ tung trở thành bụi.
Trong nháy mắt hóa thành vô số bụi đen, bám lên toàn thân Cừu Yêu Nhi.
Tiếp đó, trực tiếp bám vào trên người của nàng.
Trong nháy mắt đó, Cừu Yêu Nhi vô cùng khó chịu.
Cả người dường như muốn hít thở không thông vậy.
Toàn thân huyết quản cũng giống như muốn hoàn toàn bùng nổ.
Hàm lượng kim loại nặng trong máu nàng đến cùng vượt quá tiêu chuẩn quy định bao nhiêu hả?
Chợt vận khởi chân khí toàn thân.
- Thái!
Chợt một tiếng kêu gào, chân khí trong nháy mắt bùng nổ.
Tức khắc, bụi nam châm bám vào mặt ngoài thân thể toàn bộ bị đẩy lùi ra ngoài, rơi lả tả đầy đất.
Màn này, thật là vô cùng kinh diễm.
Mà chân khí nổ tung trong nháy mắt, thân thể của nàng chợt co lại.
May mà vừa rồi Thẩm Lãng lấy hết những quả cầu độc trong cơ thể nàng, bằng không nàng lúc này hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lúc này, Cừu Yêu Nhi sẽ phải giả chết.
Vốn nên là hét thảm một tiếng, tiếp đó máu tươi cuồng phún mà chết.
Thế nhưng... Nàng không biết diễn trò.
Cũng chỉ nằm thẳng xuống.
- Rầm!
Nàng thật sự nằm thẳng xuống, cả người đập trên mặt đất, phát sinh một tiếng vang lớn.
Cái ý niệm đầu tiên của Thẩm Lãng là: Đ*t, con của ta không có sao chứ.
Nữ bạo long này, trong đầu cũng là cơ bắp, nửa điểm cũng không biết rẽ ngoặc à?
Ngươi không biết hộc máu à?
Ngươi không biết từ từ ngã xuống à? Cứ như vậy đập mạnh xuống đất, ngươi không đau sao?
Tiếp tục, Thẩm Lãng hét lớn:
- Cừu Yêu Nhi đã chết, Cừu Yêu Nhi đã chết!
- Tiến đánh lâu đài, tiến đánh lâu đài!
- Bắt thành Nộ Triều, vào lúc này!
Cũng chính là vào lúc này!
- Ầm...
Bỗng có một tiếng vang thật lớn.
Cánh cổng dày của phủ Thành chủ Nộ Triều chợt sụp đổ.
Cánh cổng này vốn là một người đã đủ giữ quan ải, vạn người không thể khai thông.
Lúc này, lại sụp.
Thẩm Lãng mừng rỡ nói:
- Chúng ta nội ứng thuận lợi, xung phong đi vào!
Theo Thẩm Lãng ra lệnh một tiếng, hai nghìn tên võ sĩ tinh nhuệ phủ Bá Tước Huyền Vũ, chợt vọt vào trong pháo đài.
...
Bên trong một cái lâu đài khác ở thành Nộ Triều.
Sáu ngàn tinh nhuệ của Trương Tấn, đằng đằng sát khí, chờ xuất phát.
Đồng thời thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm tình hình chiến đấu ở cái pháo đài chính kia.
- Tướng quân, Thẩm Lãng bị câu lên đầu thành, cùng Cừu Yêu Nhi đàm phán.