Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 446: Quốc quân vui mừng! Lột da rút gân! Bắt Tô Kiếm Đình (2)

Chương 446: Quốc quân vui mừng! Lột da rút gân! Bắt Tô Kiếm Đình (2)


Mẹ trứng.

Chuyện này ông đã sớm biết, hơn nữa còn là Tô Nan cho Ngự Sử chủ động tố cáo, ông sẽ theo miệng quở trách một câu.

Bây giờ lại chuyên môn lấy ra nói.

- Bay đâu, bắt giam Tô Kiếm Đình, quả nhân ngược lại là muốn biết, hắn muốn làm gì? Ngay cả cô ruột đều muốn giết?

- Vâng!

Một đội kỵ binh chạy như bay.

- Còn Thẩm Lãng? Hắn và Ninh Diễm đã xảy ra chuyện gì vậy? - Quốc quân bèn hỏi.

Lê Chuẩn nói:

- Lão nô không biết.

Quốc quân nói:

- Bắt cái thằng lỏi ăn chơi này vào trong cung, đánh hắn ba roi. Hư hỏng bạ đâu nói đấy, đã thành hôn, hơn nữa còn là ở rể nhà người, hết lần này tới lần khác còn muốn câu tam đáp tứ, nếu không có cái tính chiêu hoa dẫn bướm, nếu không có chuyện hắn chủ động đi thông đồng Hà Nguyên Nguyên, làm sao lại có chuyện hôm nay? Người như thế giam ba ngày ở Đại Lý tự chưa đủ, phải đến một năm rưỡi mới có thể thành thật.

Lê Chuẩn nói:

- Bệ hạ quả nhiên nói đúng hơn ai cả, người này hư hỏng quả thực làm người nghe kinh sợ, trước đó không lâu còn mới vừa ở kinh đô trở thành trò cười gây náo loạn.

Quốc quân nói:

- Cái trò cười gì thế?

Lê Chuẩn nói:

- Hắn rời vợ quá xa, trong nhà thiếp thị lại mang thai, có thể thực sự không nhịn nổi, hắn liền muốn đi thanh lâu. Cải trang diện lén lút đi, nhưng tâm lý lại không qua được một cửa ải kia, tới tới lui lui tiến tiến xuất bốn năm lần, đều không có thể chơi gái. Kết quả có một ngày bị công chúa Ninh Diễm nhìn ra bóng lưng, trực tiếp kêu phá thân phận của hắn, từ đó về sau Thẩm Lãng biến thành trò cười của kinh đô, đều nói hắn bất lực phương diện kia.

- Ha ha ha... - Quốc quân nghe được Thẩm Lãng gặp phải chuyện lúng túng thế này, tức khắc nhịn không được cất tiếng cười to.

Tiếp đó lại chửi ầm lên.

- Cái tên càng rỡ hoang đường thế này, mắt Kim Trác rõ ràng bị mù, mới nhận một cái tên như Đăng Đồ Tử (*) làm rể.

(*) Đăng Đồ Tử cùng Tống Ngọc làm quan của nước Sở. Vốn ghen ghét tài hoa của Tống Ngọc, Đăng Đồ Tử đặc điều nói xấu không cho Tống Ngọc vào hậu cung. Tống Ngọc lúc ấy phản bác ở quê nhà có tuyệt thế mỹ nhân là hàng xóm sát vách nhưng ông ta cũng chẳng đoái hoài. Trái ngược lại, Đăng Đồ Tử có một người vợ xấu xí chả đẹp, thế mà ông này vừa gặp đã yêu, còn đẻ một hơi 5 đứa và quy chụp tội háo sắc cho Đăng Đồ Tử. Từ đó ba chữ Đăng Đồ Tử là để chỉ kẻ háo sắc.

Lê Chuẩn tâu lên:

- Cũng không phải sao, người này da mặt dày, tính cách vô sỉ, cho là thật trước đây chưa từng gặp.

Đại thái giám ra sức gièm pha Thẩm Lãng.

Nói gần nói xa thì ông cũng chỉ có một ý, hắn chính là một thằng nhóc phóng đãng, nếu như nói hắn viết thư hại người ta tin, ngươi nói hắn nỗ lực thông đồng Hà Nguyên Nguyên ta cũng tin, nhưng ngươi muốn nói hắn một năm trước ở thành Huyền Vũ ra sức dẫn phát tranh chấp đảng phái của Tam vương tử cùng Thái tử? Ta tuyệt đối không tin.

Lúc này mắng càng nhiều, Thẩm Lãng lại càng trong sạch.

- Đi thôi, hồi cung!

Quốc quân cũng buồn ngủ rồi, nhắm mắt dưỡng thần.

Có thể bắt Tô Kiếm Đình, còn có thể để cho Tô Nan sợ ném chuột vỡ đồ.

Nhưng vì vụ án này trực tiếp bắt Tô Nan?

Không có khả năng!

Nếu có thể bắt, đã sớm bắt.

Lúc này quốc quân đã hoàn toàn tĩnh táo lại, bắt đầu phân tích bên trong lợi hại được mất.

Kết quả ông ta cho ra một đáp án.

Trước khi kết thúc đại chiến nước Nam Ẩu, ông ta không thể bắt Tô Nan.

Có thể bắt Tô Kiếm Đình, nhưng lại không thể giết.

Có thể tước quyền Tô Nan, nhưng lại không thể bắt.

Khẽ động Tô Nan, không nói đến chuyện họ Tô bên kia có thể sẽ mưu phản.

Đáng sợ nhất là nước Khương, lập tức sẽ động, hoặc là thêm vào chiến trườnnước Nam Ẩu g, hoặc là dẫn binh vào Việt quốc cướp bóc.

Họ Tô cũng không giống gia tộc họ Kim.

Gia tộc họ Kim chỉ có một Kim Mộc Lan, Kim Mộc Thông là một thằng béo ngu ngốc.

Mà gia tộc họ Tô có thể nói là nhân tài đông đúc.

Tô Nan ở trong triều ủng hộ đại cục, vợ con và mấy anh em của ông ta hô phong hoán vũ ở thành Trấn Viễn, nắm quyền trong tay, song phương hô ứng lẫn nhau.

Quốc quân nắm chặt tay.

Lúc này còn bắt không được con cáo già Tô Nan này, rõ ràng không cam lòng.

Phải thay đổi Tổng đốc hành tỉnh Thiên Tây, Thái Thú quận Bạch Dạ cũng phải thay luôn.

Phải dùng nước ấm nấu ếch xanh (*).

(*)Nước ấm nấu ếch: là câu chuyện ngụ ngôn của Trung Quốc. Khi bỏ con ếch thẳng vào nước nóng, nó sẽ lập tức nhảy ra. Nhưng nếu bỏ vào nước lạnh rồi chậm rãi đun lên thì ếch sẽ chết từ từ. Nghĩa bóng của nó là con người khi quen với sự an nhàn sẽ khiến tinh thần sa đọa, đến khi tỉnh ngộ thì đã muộn.

Trước tiên phải bao vây lãnh địa gia tộc họ Tô lại, trong triều dần dần tước quyền của Tô Nan.

Dùng hai đến ba năm, hoàn toàn bắt Tô Nan.

Khương quốc đáng chết, vua Khương đáng chết, nếu không có lũ cướp này, quả nhân cần gì phải kiêng kỵ con cáo già Tô Nan đó kia chứ?

Quốc quân bỗng nhiên hỏi:

- Lão cẩu, nếu Tô Nan ở hành tỉnh Thiên Tây làm đầu sỏ khá tốt, vì sao ra sức dấn thân vào triều đình?

Đại thái giám Lê Chuẩn đáp:

- Bệ hạ, thái giám không được tham gia vào chính sự.

- Để cho ngươi nói, ngươi phải nói.

Lê Chuẩn nói:

- Nếu như hắn không ở lâu trong triều đình, sợ nắm không được đại cục trong tay, bất kể là quan trường hành tỉnh Thiên Tây hay là đại cục ngoại giao với nước Khương, hắn đều cần nắm trong tay. Một phương tại triều đình, một phương ở biên thuỳ, như thế mới có thể hô ứng lẫn nhau.

Cũng không phải vậy sao?

Gia tộc họ Xung cũng là dạng này mà?

Một là Trấn Tây Đại đô đốc, một tại triều đình làm phó sứ Xu Mật Viện.

- Khương quốc đáng chết, Khương quốc đáng chết! Bằng không hôm nay quả nhân liền hạ luôn Tô Nan!

Quốc quân nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.

...

- A... A...

Bên trong nhà tù Hắc Thủy Đài, một gã Thiên hộ khác tên là Yến Xích Xương đang tra tấn Yến Vĩ Y.

Rõ ràng báo ứng xác đáng.

Yến Vĩ Y lúc trước báo tên món ăn với Thẩm Lãng, báo luôn một lần danh sách cực hình

Mà bây giờ những thứ cực hình này, chính gã đều nếm qua.

Toàn thân cao thấp không có một miếng thịt lành lặn.

Đau đớn vô tận vô biên như thế, thật là làm cho gã hận không thể lập tức chết đi.

- Ngươi có phải cùng họ Tô cấu kết hay không?

- Tô Kiếm Đình cùng Hà Nguyên Nguyên gặp mặt, các ngươi cho là thật sự không biết à?

Thiên hộ Hắc Thủy Đài Yến Vĩ Y run rẩy cất giọng khàn khàn:

- Sư huynh, đệ đã cung khai mười lần. Đệ biết họ Tô muốn lợi dụng Hà Nguyên Nguyên mưu hại Thẩm Lãng, cho nên mở một con mắt nhắm một con mắt, bởi vì đệ muốn báo thù cho tiểu thư Tiết Lê, còn lại đệ thực sự không biết, thật sự đệ không có cùng họ Tô cấu kết.

Gã nói là sự thật.

Yến Vĩ Y là người có chỗ dựa, phía sau là Đại Đốc chủ Hắc Thủy Đài Diêm Ách, là họ Tiết phủ Bá tước Vũ An, là Tam vương tử.

Gã đương nhiên sẽ không cùng họ Tô gặp gỡ quá sâu.

Nhưng nếu họ Tô muốn mưu hại Thẩm Lãng, vậy gã cũng sẵn lòng thuận tiện mở rộng cửa.

Dù sao cũng Thẩm Lãng cũng là kẻ thù của họ Tiết, chủ nhân đã cớm muốn diệt gia tộc họ Kim thật nhanh, đã sớm lột da rút gân Thẩm Lãng.

Một gã Thiên hộ khác hướng sang thái giám nói:

- Lê công công, ngài cảm thấy thế này được chưa?

Vị này chính là tiểu Lê công công, Lê Ân, nghĩa đệ của Lê Chuẩn, hai người cùng nhận một nghĩa phụ là Lê Mộc, được gọi là lão tổ tông.

Lê Ân biết ý chỉ của quốc quân, sau khi tra hỏi, chỉ cần lướt qua cho có lệ.

Xác định họ Tô có thâm nhập Hắc Thủy Đài hay không là được.

- Cứ như vậy đi, còn có thể thế nào kia chứ? - Lê Ân nói:

- Chúng ta liền đi phục chỉ, không cản trở các ngươi động gia pháp nữa.

- Vâng! - Yến Xích Xương khom người nói.

Sau khi Thái giám Lê Ân đi rồi, Yến Vĩ Y nói:

- Sư huynh, nhất định phải chuyển cáo nghĩa phụ, chuyển cáo gia chủ, đệ tuyệt đối không có phản bội, đệ thực sự chỉ có mở một con mắt nhắm một con mắt, tùy ý họ Tô đi hại Thẩm Lãng mà thôi, đệ vốn chỉ làm việc vì họ Tiết.

Yến Xích Xương nói:

- Đừng nói nữa, ta hiểu mà.

Yến Vĩ Y năn nủi:

- Sư huynh, đệ biết sống không được, xin sư huynh nể tình huynh đệ một phen, chăm lo người nhà của đệ.

Yến Xích Xương nói:

- Không cần sư đệ, quốc quân hạ chỉ, tru sát cả nhà đệ rồi.

Yến Vĩ Y run lên nói:

- Thủ hạ Thẩm Lãng đã bắt cóc vợ và con trai đệ, bây giờ hẳn chưa kịp thả lại đây chứ.

Yến Xích Xương nói:

- Đã thả trở về, một canh giờ trước đã thả về, Khổ Đầu Hoan nói nhận được tiền chuộc một trăm triệu lượng vàng của đệ, nên thả người về rồi

Yến Vĩ Y cũng không nhịn được nữa, giận dữ hét:

- Thẩm Lãng, ta đ*t mẹ ngươi.

Lúc trước bắt người nhà của ta, ngươi hẳn là tiếp tục giam cầm, bây giờ quốc quân muốn giết cả nhà, ngươi lại thả bọn họ ra.

Đ* con mẹ ngươi Khổ Đầu Hoan.

Đ* con mẹ ngươi một trăm triệu lượng vàng.

Yến Xích Xương nói:

- Sư đệ, chúng ta phải động gia pháp, đệ hơi kiên nhẫn một chút.

Yến Vĩ Y phải tiếp nhận gia pháp tàn khốc nhất Hắc Thủy Đài, lột da treo ở trên cột cờ.

- Sư huynh, cho đệ uống Ma Túy Tán, đệ thực sự gánh không được.

Yến Xích Xương nói:

- Xin lỗi, người ta muốn nghe đệ kêu thảm thiết, như thế quốc quân mới có thể hả giận, vì họ Tiết, vì Hắc Thủy Đài, đệ cố nhịn một chút đi!

Yến Vĩ Y trào nước mắt.

Chết tuy đáng sợ.

Nhưng chết kiểu này càng đáng sợ hơn.

Sau một lát.

Bên trong nhà tù Hắc Thủy Đài truyền ra tiếng kêu la thảm thiết của Yến Vĩ Y.

Cách rất xa cũng có thể nghe được rõ ràng.

Đây... Có thể chính là sự tồn tại quỷ khóc sói gào của Hắc Thủy Đài.

Sau một lát, một lá cờ mới được kéo lên cột.

Cùng lúc đó!

Những người nhà còn sót lại của Thiên hộ Hắc Thủy Đài Yến Vĩ Y, tổng cộng tám miệng.

Quỳ thật nghiêm trang.

- Giết!

Ra lệnh một tiếng.

Giơ tay chém xuống, đầu rơi xuống đất.

Một nhà hai mươi ba miệng ăn của Yến Vĩ Y, hoàn toàn bị chết sạch.

Một màn máu chảy dầm dề kinh hoàng tất cả mọi người.

Nếu chuyện không dính đến mình không nên lẫn lộn xen vào, sẽ chết cả nhà.

Mà Yến Vĩ Y trước khi chết, luôn luôn kêu một câu.

- Đại Đốc chủ, báo thù cho hạ quan, giết Thẩm Lãng.

- Nghĩa phụ, báo thù cho con, giết Thẩm Lãng.

- Gia chủ, báo thù cho nô tài, giết Thẩm Lãng.

Ước chừng hô mấy chục tiếng thảm thiết, sau đó gã mới từ từ chết đi.

......

Phủ Hầu tước Trấn Viễn.

Ở mấy canh giờ lúc trước, Tô Nan cũng đã nhận được tin tức.

Thậm chí, hắn so với quốc quân lại thêm sớm biết rằng kết quả.

Ở nhận được tin tức trong nháy mắt đó.

Cả người hắn trong nháy mắt cứng lại, giống như pho tượng vậy.

Hắn thực sự hoàn toàn kinh ngạc sững sờ.

Người này, lợi hại.

Lại... Lợi hại như vậy?

Tâm cơ sâu đến nước này?

Lại tính toán đến tất cả?

Biết ta dùng Hà Nguyên Nguyên hại hắn, cho nên trở tay một kích?

Độc!

Quá độc.

Tô Nan ta đây quá vội vàng.

Nếu ta không chủ động xuất thủ, người này căn bản không cách nào gây tổn thương hiệu quả đến ta.

Bởi vì hắn quá thế đơn lực bạc.

Chỉ có ta xuất thủ trong nháy mắt, hắn mới có thể nắm lấy cơ hội, trở tay một kích.

Bây giờ, không chỉ không có thể hại chết Thẩm Lãng, ngược lại kéo cả họ Tô xuống nước.

Con trai Tô Kiếm Đình không duyên cớ vô cớ bị tội danh cưỡng bức làm bẩn Hà Nguyên Nguyên.

Đương nhiên, không phải tội danh công khai, là ở tội danh ở trong lòng quốc quân.

Nhưng đây mới là trí mạng nhất.

Nguyên bản Hà Nguyên Nguyên từ đầu đến cuối là một kẽ hở trí mạng của Thẩm Lãng.

Bây giờ cái kẽ hở này, hoàn toàn bùng nổ.

Vu oan Lý Văn Chính nguyền rủa Thái tử, nỗ lực dẫn phát triều đình tranh chấp đảng phái kịch liệt, trái lại mà trở thành âm mưu của Tô Nan ta đây.

Hết lần này tới lần khác chuyện này mới phù hợp đáp án tưởng tượng của quốc quân.

Rửa không sạch.

Lợi hại, tên tiểu súc sinh Thẩm Lãng này lợi hại.

Một mũi tên ba con chim.

Kế tiếp phải làm sao?

Phải làm sao?

Hầu tước Tô Nan ngồi ở chỗ kia, vẫn không nhúc nhích.

Tất cả còn chưa có chuẩn bị sắp xếp, lẽ nào lúc này liền phát động à?

Sắp xếp ở nước Ngô chưa hoàn thành, sắp xếp nước Sở cũng chưa hoàn thành.

Bây giờ phát động, với lợi ích họ Tô tổn thất rất lớn.

Không, không vội!

Ninh Nguyên Hiến tối đa chỉ có thể tới bắt Tô Kiếm Đình.

Hắn còn không dám đụng đến ta.

Có đám đại quân Khương quốc cướp bóc này ở đây, hắn vẫn không thể đụng đến ta.

Nếu động đến ta, không chỉ hành tỉnh Thiên Tây sẽ loạn.

Đại quân Khương quốc hoặc là tiến vào trong Việt quốc cướp bóc, hoặc là thêm vào chiến cuộc nước Nam Ẩu, Ninh Nguyên Hiến đều không chịu nổi cái hậu quả này.

Vua Khương cùng Tô Nan ta đây đã có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục

Nếu như Tô Nan ta đây ngã xuống, với Khương quốc cũng là tổn thất vĩ đại.

Ta còn có thời gian, ta còn có thể ở lại kinh đô một đoạn thời gian, thong dong sắp xếp.

Ninh Nguyên Hiến, có Khương quốc ở đấy, ngươi không dám đụng đến ta.

Thẩm Lãng, kế tiếp ngươi và gia tộc họ Kim liền nghênh tiếp đòn tiến công càng thêm mãnh liệt trực tiếp của ta đi.

Ta sẽ cho ngươi biết cái gì là chơi lớn.

Ta sẽ cho gia tộc họ Kim của ngươi chết không có chỗ chôn.

Nhưng mà vào lúc này!

- Ầm ầm ầm rầm...

Cổng của phủ Hầu tước Trấn Viễn chợt bị đâm thủng.

Vô số võ sĩ Hắc Thủy Đàinhư thủy triều dũng mãnh vào vào đây.

- Bắt Tô Kiếm Đình, bắt Tô Kiếm Đình!

- Có kẻ nào dám cản trở, giết chết bất luận tội!

- Hầu tước Tô Nan, bệ hạ đòi ngài vào cung yết kiến.

.........

Chú: Up phần 2 lên, ngày hôm nay đổi mới hơn một vạn bốn ngàn. Nhu cầu cấp bách vé tháng, nhu cầu cấp bách vé tháng, xin mọi người hỗ trợ.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch