Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 483: Giang sơn giàu đẹp! Đại chiến vua Khương Arutai! (1)

Chương 483: Giang sơn giàu đẹp! Đại chiến vua Khương Arutai! (1)





Thẩm Lãng vốn tưởng rằng sẽ nghe được tiếng kêu như lợn bị cắt tiết, cái ký ức lần trước Arunana cuồng dã vẫn còn tươi mới trong đầu hắn.

Kết quả lại không có!

Giọng của Arunana lại không có xuyên mây nứt tường.

Tình hình chiến đấu hai người dĩ nhiên là sôi nổi mà không mãnh liệt.

Thẩm Lãng nghe suốt một hồi, cảm thấy không thú vị tí nào, liền trực tiếp đi, tiến vào bộ lạc Tuyết Sơn bên trong sơn cốc.

Chờ đôi cẩu nam nữ này kết thúc giải khuây tự trở về.

Thẩm Lãng sẽ không thừa nhận bản thân mình tự ti.

Giả giả, vượt qua nửa giờ cũng là giả.

Không chỉ Thẩm Lãng đi.

Ba nghìn võ sĩ bộ lạc Tuyết Sơn cũng đi.

Bọn họ ngược lại không phải là tự ti, mà là bản năng không muốn thấy nữ vương bọn họ cưỡi trên thân một người đàn ông nào.

Thật sự có chút cảm giác như thần tượng bị sụp đổ vậy.

...

Thẩm Lãng rảo bước ở giữa sơn cốc.

Ở đây chi chít lều vải, trước mỗi túp lều đều có tạc một khối gỗ có hình dạng mình chim đầu sói.

Con quái vật này Thẩm Lãng không phải lần đầu tiên thấy, lúc trước ở gần cung vua Khương còn thấy vài lần.

Quái thú mình sư tử đầu chim gọi là Griffin, vậy con quái thú thâhn kền kền đầu sói có cánh kia gọi là cái gì?

Người Khương quốc xưng là Điểu Lang, cũng có thể xem là gia huy vương tộc Aru ở Khương quốc.

Chỉ bất quá ở cung vua Khương trước đây, cái pho tượng Điểu Lang rất hiếm gặp, nghe nói Arugan không thích, cảm thấy không may nên đốt sạch toàn bộ.

Dựa theo thuyết âm mưu của Thẩm Lãng, cái này chắc cũng là âm mưu gia tộc họ Tô, trước tiên phải xóa mờ gia huy và vật tổ của vương tộc Aru, cuối cùng thay vào đó.

Ngược lại đến bộ lạc Arunana, ở đây chi chít cũng là vật tổ Điểu Lang.

Những khối gỗ điêu khắc vật tổ Điểu Lang, toàn bộ đều viết cùng một câu.

Thiên thần phù hộ nữ vương của ta!

Á!

Thiên hạ há có Thái tử sáu mươi năm (*)?

(*) Chính là Ái Tân Giác La Dận Nhưng, vị Thái tử của Khang Hy có thành tích lên voi xuống chó, hết bị phế rồi lại lập. Vì âm của hai câu này hơi giống nhau khúc đầu nên Thẩm Lãng có liên tưởng.

Ồ? Sao đầu của ta lại xuất hiện những chữ này vậy?

Thẩm Lãng ngồi xổm xuống nghiên cứu mấy chữ này, hắn trước đây chưa bao giờ biết, Khương quốc vẫn còn có văn tự?

Nhưng mà sau khi nghiên cứu cẩn thận liền phát hiện, chữ viết nước Khương hoàn toàn được tạo ra dựa trên gốc của chữ Hán cộng thêm phong cách của văn tự hình nêm (*)

(*) Chữ hình nêm (cunéiforme) còn gọi là chữ hình góc nhọn là chữ viết của người Sumer phía nam Lưỡng Hà (do hai sông Tigris và Euphrates tạo thành). Nó được viết bởi các đoạn sậy có hình tam giác trên các phiến đất sét.

Tóm lại ý nghĩa tượng trưng của thứ văn tự này cách xa với ý nghĩa thực tiễn, trên cơ bản chẳng mấy ai dùng (*).

(*) Tiếng Sumer đến thiên niên kỷ thứ ba TCN bị ảnh hưởng của tiếng Akkad, đến thiên niên kỷ thứ 2 TCN, tiếng Akkad thay thế tiếng Sumer trở thành ngôn ngữ chính, còn tiếng Sumer tiếp tục được sử dụng như một ngôn ngữ thần thánh, nghi lễ, văn học và khoa học tại Babylonia và Assyria cho tới thế kỷ thứ I.

Toàn bộ bên trong bộ lạc, không chỉ có trên các totem (vật tổ) tràn ngập những lời văn này, trên mỗi túp lều cũng tràn ngập mấy chữ này.

Thiên thần phù hộ nữ vương của ta!

Có thể thấy được Arunana ở trong bộ lạc này có được lòng người tin tưởng đến mức nào.

Xem ra chính mình chuẩn bị sách thuốc và sách thú y cho cô ta cũng hữu dụng, để cho cô ta được vô số người ủng hộ, cứu tánh mạng, cứu động vật ở nước Khương chắc hẳn là thủ đoạn tối cao.

Thẩm Lãng đi theo phía sau một tên võ sĩ, coi như đặc biệt oai hùng, cũng vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn cạo trọc.

Gã là dũng tướng số một dưới trướng Arunana.

Thoạt nhìn người này có huyết thống Tây Vực, cũng có huyết thống của người phương Đông huyết thống, pha trộn với dòng máu của người nước Khương.

- Ngươi là? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

Tên võ sĩ nọ đáp:

- Ta là đệ nhất tướng lĩnh dưới trướng của nữ vương, Ưng Dương.

Ánh mắt của Thẩm Lãng nhìn về phía cái đầu trọc và vết thương trên người gã.

Thẩm Lãng cho tới bây giờ còn chưa thấy qua người nào nhiều sẹo đến thế, ước chừng hơn mấy trăm vết, những vết sẹo này tựa như một tấm áo giáp khiến cho gã chẳng khác gì một con mãnh thú.

- Ta đầu tiên là nô lệ, sau đó trở thành đấu nô, sau khi liên tục thắng bảy năm, được Đại Kiếp Tự nhận làm đệ tử. - Ưng Dương nói:

- Thế nhưng Đại Kiếp Tự cùng những gì ta theo đuổi ta hoàn toàn khác nhau, cho nên ta liền phản bội Đại Kiếp Tự trở thành lính đánh thuê, chém giết vài năm, sau đó ta trở thành thủ lĩnh lính đánh thuê, đội ngũ của ta bị nhiễm bệnh đậu mùa, cho nên đến chỗ nữ vương, ngài đã chữa trị xong bệnh đậu mùa của ta, hơn nữa còn chủng ngừa đậu mùa cho tất cả mọi người để suốt đời đều miễn dịch khỏi sự tàn sát của đậu mùa.

Cho nên, gã liền thuần phục Arunana, trở thành tướng lĩnh số một của bộ lạc Arunana.

Thẩm Lãng lại hỏi tiếp:

- Bên cạnh ta cũng có một cô gái xuất thân đấu nô, tên gọi Vũ Liệt, ngươi có biết không?

Ưng Dương đáp:

- Bên cạnh ngài có mấy chục đấu nô, ta chỉ cần ngửi một cái đã biết mùi vị trên người bọn họ. Thế nhưng Vũ Liệt ngài nói thì ta không biết, thế nhưng chắc chắn nàng không phải là đối thủ của ta.

Lời này cũng rất ngạo mạn.

Ưng Dương nói:

- Đấu nô là từ phương tây xa xôi truyền tới, đến các nước Tây Vực phát triển đến cực hạn. Nhưng đấu nô ở thế giới phương đông các ngài không được, chưa đủ tàn nhẫn máu tanh, các ngài quá văn minh, không thể tạo ra đấu nô mạnh mẽ thật sự.

Những lời này cũng rất có lý vô cùng.

Thẩm Lãng nói:

- Toàn bộ bộ lạc chỉ còn lại những võ sĩ các ngươi thôi sao? Còn những người khác đâu?

Ưng Dương đáp:

- Đều đi.

Thẩm Lãng hỏi:

- Vậy mấy nghìn người nô lệ Việt quốc cũng đi sao?

Ưng Dương đáp:

- Số người ở bộ lạc của nữ vương lúc đông nhất có mười ba vạn, dù cho đến cuối cùng còn có hai vạn người lưu lại. Thế nhưng nữ vương bệ hạ đều đuổi bọn họ đi, bọn họ tuy rằng trung thành với nữ vương bệ hạ, nhưng cũng là loại nô lệ mềm yếu không thể tả, lưu lại chỉ biết uổng phí hi sinh, chiến trường cùng hi sinh chuyện của chiến sĩ, cùng bình dân không quan hệ.

Cảm giác vinh dự của ngươi ngược lại rất mạnh.

Nhưng Thẩm Lãng có chút hiểu rõ loại tâm tính này, tâm trạng của gã tương đương với dũng sĩ giác đấu (gladiator) mạnh mẽ phi thường, từ nhỏ đến lớn thứ chống đỡ cho gã sống tiếp cũng chỉ có khát vọng sinh tồn và cảm giác vinh dự.

Thẩm Lãng bèn hỏi:

- Trong hàng ngũ chiến sĩ dưới trướng của ngươi thì chủng tộc nào đông nhất?

Ưng Dương đáp:

- Tộc Sa Man.

Thẩm Lãng hỏi:

- Vì sao?

Ưng Dương nói:

- Bởi vì đàn ông của tộc Sa Man dã man bạo lực nhất, am hiểu nhất chiến đấu, cho nên trong đám đấu nô ở Tây Vực, người của tộc Sa Man chiếm tối đa. Lính đánh thuê của ta nhiều nhất cũng chính là tộc Sa Man.

Thẩm Lãng hỏi:

- Vậy võ sĩ tộc Sa Man có cảm giác vinh dự không?

Ưng Dương đáp:

- Có, phi thường cường liệt, chỉ bất quá người của thế giới phương đông các ngài không hiểu được.

Thẩm Lãng hỏi:

- Ngươi biết vua Căng nước Nam Ẩu à?

Ưng Dương đáp:

- Biết, ngài ấy là một người đặc biệt tài năng, đám võ sĩ tộc Sa Man thủ hạ của ta cũng đặc biệt sùng bái.

Đây đối với Việt quốc mà nói là một tin tức xấu.

Bất kể là Thẩm Lãng cùng Ninh Nguyên Hiến cũng không nghĩ tới, chiến cuộc nước Nam Ẩu lại diễn hóa đến nước này.

Trước khi vua Căng trưởng thành vẫn ở kinh đô nước Việt, được xem như con nuôi của Ninh Nguyên Hiến, đã từng có địa vị và vinh dự chí cao vô thượng.

Người Việt quốc thậm chí có thể bôi đen Thái tử, nhưng không thể bôi đen vua Căng.

Vua Việt giăng bẫy hại chết vua Căng đời trước, lại điều động vô số quan viên tiếp quản chính sự nước Nam Ẩu.

Cai quản tầm mười mấy năm, quyền lực sở hữu nước Nam Ẩu gần như nắm trong tay đám quan viên nước Việt, lúc này Ninh Nguyên Hiến mới thả vua Căng trở về nước Nam Ẩu, hơn nữa còn gã công chúa Ninh La cho gã.

Ở trong mắt tất cả mọi người, vua Căng ở nước Nam Ẩu chính là một con rối, hoàn toàn không dập được nổi sóng gió.

Sau đó xảy ra chuyện vua Căng hạ độc mưu hại Ninh, vua Căng mưu phản, Bình Nam đại tướng quân Chúc Lâm dẫn đầu đại quân ba vạn vào nước Nam Ẩu bình định.

Vốn tưởng rằng trận bình định này tối đa hai ba tháng là có thể hoàn thành, Chúc Lâm không chỉ có có ba vạn đại quân, bên trong nước Nam Ẩu còn có đảng phái hướng lòng về phía nước Việt để mà dẫn đường.

Nhưng mà thật không ngờ, ở ngay lúc chiến cuộc tuyệt vọng nhất, vua Căng lại tự dẫn xác đến tộc Sa Man thỉnh cầu viện quân.

Lẽ ra đây hoàn toàn hành vi muốn chết.

Tộc Sa Man thù ghét kẻ phản bội nhất, mà quốc chủ nước Nam Ẩu qua nhiều thế hệ chính là kẻ phản bội lớn nhất.

Nước Nam Ẩu vốn là một thành viên tộc Sa Man, nhưng bị Việt quốc thu mua, phản bội tộc Sa Man, trở thành nước phụ thuộc Việt quốc.

Dưới sự vũ trang của Việt quốc, trang bị vũ khí nước Nam Ẩu vượt xa tộc Sa Man.

Mỗi một lần Việt quốc mở rộng xuôi nam, quốc chủ Nam Ẩu đều dẫn binh xung phong liều chết ở tuyến đầu, giết đồng tộc không nương tay chút nào.

Có thể nói, ngai vàng quốc chủ Nam Ẩu hoàn toàn là dùng vô số xác chết của người tộc Sa Man xếp thành.

Đây quả nhiên là Sa gian lớn nhất!

Ấy thế mà một trận đại chiến mười mấy năm trước, liên quân nước Nam Ẩu và nước Việt giết chết bao nhiêu người của tộc Sa Man? Chiến sĩ cùng bình dân cộng lại, ước chừng mười vạn tính mạng.

Vua Căng lấy tư cách Sa gian lớn nhất, lại đi tộc Sa Man cầu viện?

Chẳng phải là hẳn phải chết không thể nghi ngờ à?

Không chỉ có sẽ chết, hơn nữa sẽ tiếp thu hình pháp tàn khốc nhất!

Cái cực hình tàn nhẫn nhất này chính là vùi nửa người dưới vào một cái hố, trong hố này có mấy trăm con rắn độc.

Nửa người trên thoa mật, tiếp đó đổ trên người mấy vạn con kiến nhọt (*).

(*)Paraponera clavata là một loài kiến, thường được gọi là Kiến thợ săn khổng lồ nhỏ (kiến thợ dài 18–30 mm), kiến conga, hoặc kiến nhọt, theo tiếng Trung là Bạch cốt độc nghĩ, dịch ra là kiến độc xương trắng. Ngoài ra, nó còn được gọi là kiến 24 giờ, vì khả năng gây ảo giác cho người bị cắn trong vòng một ngày, khi hết đau thì nọc độc thâm nhập vào gây hoại tử cơ rồi nhiễm trùng mà chết.

Chỉ trong vòng mấy phút, nửa người dưới của nạn nhân sẽ sưng gấp mấy lần, nửa người trên chỉ còn có xương khô.

Tất cả mọi người cùng đợi tin tức chết bất đắc kỳ tử vua Căng.

Nhưng mà hắn chẳng những không có chết, hơn nữa còn lấy được ba đứa con gái tù trưởng và hai nữ tù trưởng.

Mang về năm vợ, còn có một vạn đại quân tộc Sa Man.

Tiếp đó, chiến cuộc nước Nam Ẩu liền hoàn toàn sa lầy.

Việt quốc không ngừng thêm binh, đại quân tộc Sa Man cũng liên tục không ngừng tiến vào nước Nam Ẩu.

Danh tiếng của vua Căng càng đánh càng lớn.

Hiện tại gã đã trở thành đại anh hùng toàn bộ tộc Sa Man.

Ưng Dương nói:

- Có thể không bao lâu, vua Căng sẽ trở thành vị vua thống nhất toàn bộ tộc Sa Man! Cho đến lúc này, nước Việt các người sẽ hoàn toàn thua trận ở nước Nam Ẩu.

Chiến cuộc nước Nam Ẩuvốn là cùng Thẩm Lãng cũng là không quan hệ.

Thế nhưng lại nhanh chóng liên hệ đến hắn. nếu đại tướng quân Chúc Lâm chiến bại, với Thẩm Lãng ngược lại là một tin tức tốt.

Ninh Chính tương lai muốn thượng vị, nước Nam Ẩu là sân khấu tốt nhất.

Lãng gia rõ ràng vô cùng điên cuồng.

Bây giờ không diệt Khương quốc, chưa diệt được họ Tô, hắn đã bắt đầu lo lắng đến sách lược làm thế nào diệt Thái tử cùng Tam vương tử.

Cái gì là thiên tài?

Chính là sớm hai trăm ngày mà bắt đầu nghĩ làm sao hại ngươi.

Ưng Dương nói:

- Ta cảm thấy, vua Căng lúc đầu sớm có thể thắng, sớm có thể tiêu diệt Chúc Lâm Việt quốc các ngài, thế nhưng vua Căng cố ý không thắng.

Nghe những lời này, Thẩm Lãng không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Nếu sự thật như thế sao thì rõ ràng vị vua Căng kia quá sức ngầu.

Đó chính là xem chiến trường nước Nam Ẩu như công cụ để thống nhất toàn bộ tộc Sa Man.

Nói vậy, khi nào gã thống nhất tộc Sa Man, có thể chính là Chúc Lâm toàn quân huỷ diệt, cũng là thời khắc chiến cuộc nước Nam Ẩu hoàn toàn tiêu tùng.

Nhưng bây giờ Việt quốc đối với lần này hoàn toàn không biết gì cả.

Bởi vì đại quân Chúc Lâm vẫn thắng nhiều thua ít, ba thành thị lớn nước Nam Ẩu vẫn còn ở trong lòng bàn tay của ông ta.

Thẩm Lãng không có quyền đọc tấu chương của Ninh La cùng đại tướng quân Chúc Lâm, nhưng từ phản ứng của quốc quân, chiến cuộc nước Nam Ẩu dẫu có bị sa lầy nhưng toàn bộ Việt quốc cũng cảm thấy tổng thể chiến cuộc lạc quan.

Xuân giang thủy noãn áp tiên tri (*).

(*) Nghĩa là: Sông sang xuân, nước ấm lên, con vịt biết chuyện đó trước tiên. Đây là bài thơ Xuân Giang Vãn Cảnh của đại thần Tô Thức (tác giả của Niệm Nô Kiều, Thủy Điệu Ca Đầu). Bài thơ được đề trên tranh của họa gia Huệ Sùng (một họa sĩ nổi tiếng vẽ tranh về chim muông cùng thời)

Đối với ưu thế của vua Căng, ngược lại đám võ sĩ tầng dưới chót rõ ràng hơn ai hết..

Bây giờ ngay cả đám võ sĩ tộc Sa Man dưới trướng công chúa Arunana cũng bắt đầu sùng bái vua Căng, đây đã là một tín hiệu đặc biệt dọa người.

Xem ra vị vua Căng này, thật sự chẳng hề tầm thường chút nào.

Rõ ràng giang sơn nhiều chỗ đẹp như vậy.

Thiên hạ hào kiệt xuất hiện lớp lớp.

Nhưng mà chí ít bây giờ, vua Căng cách Thẩm Lãng còn rất xa.

Lúc này người Thẩm Lãng đối đầu là vua Khương Arutai.

Thẩm Lãng hỏi:

- Cuộc chiến ngày mai, ngươi cảm thấy thế nào?

Ưng Dương nói:

- Nếu nữ vương sẵn lòng bỏ chạy, chúng ta sẽ không chết. Nhưng nữ vương không chạy, chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Lúc đàm luận về vấn đề sống chết, Ưng Dương cũng có vẻ rất lạnh nhạt, điểm này ngược lại cùng Vũ Liệt rất giống, giống như chẳng hề sợ chết một chút nào.

Thẩm Lãng ở trên thành lũy nhỏ của Arunana quan sát cả bộ lạc trong sơn cốc.

Đây là một địa phương tốt.

Nhưng phòng thủ quá mỏng yếu, lá chắn duy nhết chính là tường đá ngay cửa sơn cốc.

Bức tường đá này dài chừng năm dặm, nhưng đặc biệt thô sơ, cao chỉ tầm ba mét, dày gần hai thước (tầm gần 70 cm). Một phần là đá, trong là bùn đất

Cái này căn bản không thể gọi là tường thành.

Ba nghìn người đánh với bốn vạn người, dựa vào một bức tường đá thế này tuyệt đối không được.

Một trận chiến này dù cho thần tiên tới đánh, cũng là phải thua không thể nghi ngờ.

...

Gần hai canh giờ sau đó.

Đôi cẩu nam nữ kia cuối cùng đã trở về, Arunana không chỉ có cùng Đại Ngốc cẩu thả nhiều lần, hơn nữa còn mang theo Đại Ngốc đi tắm.

Còn thay đổi một bộ đồ mới.

Đại Ngốc tiến vào tòa thành xong xuôi, khuôn mặt trong nháy mắt liền đỏ như gấc chín.

- Nhị Ngốc, ta... ta đi trước.

Tiếp đó, gã liền trốn vào căn phòng bên trong, trước ngày mai không dám lộ diện.

Ngay cả Đại Ngốc cũng còn biết xấu hổ.

Ngược lại Arunana dung nhan không thay đổi, giống như người vừa rồi trước mắt bao người làm bậy không phải nàng vậy.

- Nhị Ngốc, ta chắc hẳn mang thai, nhưng cũng không phải đặc biệt chắc chắn, ngươi giúp ta xem một chút nào.

Thẩm Lãng hết hồn, mang thai rồi mà ngươi còn làm bậy thế à?

Đổi thời gian, chắc hẳn là hơn ba tháng, lúc này thai nhi yếu ớt nhất, làm bậy như ngươi vậy dễ gặp chuyện không may hiểu không?

Tiếp đó Thẩm Lãng vội vàng kiểm tra cho nàng.

Kết quả phát hiện nàng quả thực mang thai, hơn nữa thai nhi đặc biệt khỏe mạnh, cường tráng phi thường.

Bào thai mới hơn ba tháng đã lớn như vậy, rõ ràng quá hiếm thấy, hạt giống Đại Ngốc thật đúng là lợi hại.

- Đúng là có thai, đứa bé đặc biệt khỏe mạnh, nhưng mà ngươi chuẩn bị tư tưởng cho tốt, con của hai người nếu sinh ra có thể so với trẻ con bình thường lớn hơn nhiều đấy. - Thẩm Lãng nói.

Arunana mừng rỡ, con càng lớn càng tốt.

Tiếp tục Arunana nói:

- Đại Ngốc nói, ngươi có thể giúp ta đánh thắng Arutai sao?

Thẩm Lãng nói:

- Đúng, ta có thể giúp ngươi tiêu diệt mấy vạn đại quân Arutai, có thể làm cho ngươi làm nữ vương của toàn bộ Khương quốc.

Biểu cảm Arunana có chút phức tạp.

Arutai muốn tới giết nàng, nàng đương nhiên là muốn phản kháng.

Thế nhưng nàng lại không có ý kiến chủ động muốn giết chết Arutai, đối với việc trở thành nữ vương của toàn bộ vương quốc, nàng cũng không có hứng thú quá lớn.

Thẩm Lãng nói:

- Tô Khương hợp nhất sau đó, tối đa trong vòng mười năm, họ Tô sẽ chiếm đoạt Khương quốc, đến lúc đó sẽ không có gia tộc Aru, cũng không có vật tổ Điểu Lang, toàn bộ Khương quốc đều thuộc về họ Tô.

- Dừng! - Arunana nói:

- Ngươi đừng cùng ta nói những chuyện gia tộc quốc gia đại sự, ta liền chỉ biết một chút, Arutai muốn tới giết ta, vậy ta liền muốn giết hắn.

Á!

Được thôi!

Arunana nói:

- Ngươi xác định có thể tiêu diệt mấy vạn đại quân Arutai? Ta nói với ngươi, ta chắc chắn đánh không lại hắn. Đừng nói ta chỉ có ba nghìn người, cho dù ta có ba vạn người, ta có thể cũng đánh không lại hắn.

Thẩm Lãng nói:

- Ta xác định, có thể đánh bại mấy vạn đại quân Arutai, thế nhưng tất cả ngươi phải nghe theo ta.

- Được, không thành vấn đề! - Arunana nói:

- Ngươi mặc dù là một tên cặn bã, hơn nữa còn muốn ngủ với sư phụ ta.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch