Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 630: Lăng trì xử tử! Quốc quân cảm kích! (1)

Chương 630: Lăng trì xử tử! Quốc quân cảm kích! (1)





Kim Sơn Các là sản nghiệp gia tộc họ Kim ở kinh đô.

Từ khi Thẩm Lãng tiến vào kinh đô, sau đó Kim Sơn Các trên cơ bản cũng chỉ có một nhiệm vụ: Toàn tâm toàn ý kiếm tiền cho Thẩm cô gia.

Lợi nhuận của Kim Sơn Các ở kinh đô thậm chí đều không cần nộp lên cho phủ Hầu tước Huyền Vũ, toàn bộ giao cho Thẩm Lãng là được rồi.

Bởi vì cha mẹ vợ biết Thẩm Lãng phá sản, phải mặc quần áo tốt nhất, ăn đồ tốt nhất, uống rượu tốt nhất.

Cho nên nhiệm vụ duy nhất của Kim Sơn Các chính là duy trì sinh hoạt xa hoa lãng phí vô độ của Thẩm Lãng.

Còn Kim Mộc Thông, mỗi tháng mười lượng vàng cũng xài không hết, tùy tiện cho vài lượng là được.

Như vậy Kim Sơn Các hàng năm có thể kiếm bao nhiêu tiền?

Khấu trừ tất cả chi phí, sau đó lợi nhuận ròng hơn nghìn lượng vàng trở lên.

Cái lợi nhuận này đã đặc biệt kinh người.

Mà con số lợi nhuận này chỉ có một chỗ, cả kinh đô chỉ có một nhà thôi.

Như vậy bên trong Kim Sơn Các này bán thứ gì vậy?

Xa xỉ phẩm, tất cả là xa xỉ phẩm.

Gucci, Gucci, Prada, Prada..

Tất cả thứ này cũng không có ở đây đâu.

Bên trong Kim Sơn Các bán những thứ mà các cô gái không cách nào từ chối.

Nói thí dụ như mặt nạ, nước hoa, dầu gội đầu, xà phòng thơm, dây chuyền thủy tinh, bông tai thủy tinh v.v…

Kể cả kính cận, kính lão cũng gần đây được đưa lên kệ tiêu thụ.

Mấy tháng trước, còn bán cả thuốc lá..

Tóm lại không có hơn vạn lượng vàng bên người, ngươi liền căn bản không nên đi vào tiệm này.

Mấy thứ bên trong chỉ có một chữ, đắt!

Hơn nữa trừ vật dụng hàng ngày ra, những món khác đều hạn chế số lượng

Thậm chí có ít thứ, quý tộc mới có thể mua.

Dù là thương nhân khác có tiền đi nữa? Vào đây thấy một món đồ mà muốn mua vô cùng.

Xin lỗi, bà chủ sẽ đặc biệt khách khí nói cho ngươi biết, đây là hàng mẫu không bán ra, bổn điếm không còn hàng.

Sau nửa canh giờ, một Bá tước tới mua, món đồ này lại có.

Kết quả người ta chính là ăn một bộ. Mua chính là đẳng cấp, chính là thể diện.

Chuyện kinh doanh tuy chẳng gây sốt, nhưng lại thịnh hành toàn bộ kinh đô.

Nếu như hào môn thiên kim không dùng nước hoa, mặt nạ của Kim Sơn Các, quả thực không có tư cách tham dự những cuộc họp hội chính thức.

Càng về sau, Kim Sơn Các bắt đầu bán ra những loại thiếp thân tiểu y (áo lót), tiểu khố nhi (quần lót) hở bạo, vẫn vang dội toàn bộ giới quý tộc đỉnh cấp như cũ.

Bởi vì quá quyến rũ.

Đàn bà mặc áo lót của Kim Sơn Các vào đứng trước gương, rõ ràng chỉ là loại cỡ bảy mươi điểm cũng trở thành vưu vật, để cho chồng bọn họ đam mê không thôi.

Đương nhiên, bất kỳ vật gì gây sốt chắc chắn đều có hàng nhái.

Đồ vật của Kim Sơn Các cũng không ngoại lệ.

Có mấy nhà cũng sản xuất những thứ y hệ của Kim Sơn Các, thậm chí logo vàng cũng làm y hệt.

Nhưng kỳ quái là Thẩm Lãng lúc đó ở bên ngoài còn không kịp đi đánh hàng giả, kết quả bản thân những quý tộc kinh đô kia liền xuất thủ, tiêu diệt hết hàng nhái.

Hơn nữa rất nhiều thiên kim quý tộc tụ hội, đều công nhiên lấy đồ đạc của mình phân rõ thật giả.

Lúc này nếu ngươi dùng hàng nhái, liền một hồi bị trục xuất khỏi cái vòng này.

Hoá ra vòng tròn những thứ quý tộc này bỏ ra giá tiền thật cao mua những món đồ cuẢ Kim Sơn Các, sẽ ra sức bảo vệ thương hiệu của Kim Sơn Các. Bây giờ có bọn hạ đẳng muốn giống như chúng ta, hơn nữa còn xài hàng giả?

Bằng vào các ngươi cũng xứng?

Cho nên Thẩm Lãng vẫn không có động thủ, những hàng nhái này liền bị diệt.

Hơn nữa rất quỷ dị ở chỗ, tất cả quý tộc cùng Thẩm Lãng rõ ràng là ở vào trạng thái đối địch.

Hoàn toàn càng đấu ngươi chết ta sống.

Nhưng biết rất rõ ràng Kim Sơn Các xem như là sản nghiệp của Thẩm Lãng, lại hoàn toàn không chống lại, thậm chí còn tự hào.

Dĩ nhiên, Kim Sơn Các chỉ là tác phẩm lúc Thẩm Lãng rãnh rỗi mà thôi.

Gần như hoàn toàn không có để ở trong lòng.

Thậm chí bây giờ nhiều sản phẩm, hắn còn chẳng sản xuất hay thiết kế gì nữa.

Hơn nữa tiệm này tuy rằng hàng năm kiếm lấy lợi nhuận kinh người, nhưng nếu so với tốc độ phá sản của Thẩm Lãng quả thực bé nhỏ không đáng kể.

Lãng gia người ta trong vòng mấy tháng đã tiêu mất mấy chục vạn lượng vàng.

Đừng nói là một cửa hàng xa xỉ, coi như là mở một ngân hàng, có thể cũng không đủ cho hắn bại.

Muốn kiếm tiền?

Ngại quá, ta mới vừa lừa năm trăm vạn lượng vàng.

A không, là buôn bán lời năm trăm vạn lượng vàng!

Nhưng mà đối với bà chủ Kim Sơn Các Kim Uyển mà nói, đây là toàn bộ của bà.

Người đàn bà từng là vú nuôi của Mộc Lan, bẩm sinh thích giao tế, cho nên vẫn luôn quản lý biệt viện họ Kim.

Sau khi quản lý Kim Sơn Các, xem như là nhân vật phong vân ở khu vực kinh đô.

Nhưng mà Thẩm Lãng cũng chẳng tiếp xúc quá nhiều với bà, bởi vì bà đã hơn bốn mươi tuổi.

Mỗi lần bà cũng chỉ đối sổ sách với Băng Nhi thôi.

.....

Lúc này, bà chủ Kim Sơn Các Kim Uyển liền quỳ gối trước mặt Thẩm Lãng, khuôn mặt thướt tha dư âm tái nhợt vô sắc, thân thể không ngừng run rẩy.

Thẩm Lãng đọc sổ sách cẩn thận.

- Nửa năm trước, Kim Sơn Các nhập cổ Liên Cẩm Liên Hoa Các sao? - Thẩm Lãng bèn hỏi.

- Vâng! - Kim Uyển nói.

Thẩm Lãng nhìn lúc đó hợp đồng nhập cổ phần, hoàn toàn không có vấn đề.

Đây là hợp tác thương mại bình thường.

Chuyện này đối với với Thẩm Lãng mà nói, quả thực bé nhỏ không đáng kể, thậm chí không cần hắn xem qua.

Kim Uyển hướng Băng Nhi báo cáo qua.

Băng Nhi sắc mặt tái nhợt, cất giọng run rẩy:

- Cô gia, có phải thiếp gây họa hay không? Chuyện này do thiếp đáp ứng, còn chuyên điều tra nữa, Liên Hoa Các này Biện phi còn từng quyên góp mấy món đồ, chữ trên thư viện Liên Hoa còn do chính tay Biện phi đề, mà lúc ấy quan hệ chúng ta cùng Biện phi đã vô cùng mật thiết.

Chuyện này sâu. Sâu không thấy đáy!

Liên Hoa Các, thoạt nghe tên như một thanh lâu đúng không?

Kỳ thực không phải, nó là một tổ chức đặc biệt cao thượng.

Tổ chức nửa thương mại, nửa từ thiện.

Biểu hiện ra bên ngoài cùng chỗ buôn người như Chiết Mai Bang hoàn toàn không có vấn đề gì.

Đầu tiên nó là một phòng đấu giá, thứ nhì tiền đấu giá thu được dùng để nuôi những đứa trẻ mồ côi không nhà để về.

Thứ nhì, nó có một thư viện, chuyên môn dạy cho những đứa trẻ đáng thương học hành.

Tóm lại, thương hiệu Liên Hoa Các đặc biệt cao.

Chính thức bởi vì như thế, Biện phi mới có thể quyên góp mấy thứ, thậm chí vì nó viết lưu niệm.

Biện phi thích trẻ con nhất, tiếc nuối lớn nhất cả đời chính là không thể sinh con. Liên Hoa Các thu dưỡng một số đứa trẻ không nhà để về, hơn nữa còn dạy học, đương nhiên làm cho lòng bà xúc động.

Hơn nữa, công tử Liên Cẩm này còn là cháu rể của bà, còn là bạn thân cùng trường với cháu trai Biện Kinh của bà nữa.

Do vợ của Liên Cẩm tức Biện Thấm ra sức nài nỉ, Biện phi cuối cùng đồng ý viết lưu niệm lên thư viện Liên Hoa, theo bà cái này hoàn toàn không tính là phạm quy, cũng không có hiềm nghi tham gia vào chính sự.

Có Biện phi viết lưu niệm, sau đó danh tiếng Liên Hoa Các cùng công tử Liên Hoa nâng cao một bước, quả thực như là hóa thân của thiên thần vậy.

Lúc đó Kim Uyển cũng chính là nhìn trúng điểm ấy, mới chịu đáp ứng hợp tác cùng Liên Hoa Các. Một số siêu xa xỉ phẩm hạn chế số lượng của Kim Sơn Các sẽ ủy thác Liên Hoa Các tiến hành bán đấu giá.

Hơn nữa, hàng năm Kim Sơn Các cũng sẽ hiến một khoản tiền để giúp cho các đứa thương của thư viện Liên Hoa.

Công tử Liên Hoa Liên Cẩm, chính là bởi vì kinh doanh Liên Hoa Các nên danh tiếng mới lên cao, chẳng khác gì thiên thần.

Cũng chính bởi vì vậy, Ninh Chính cảm thấy người này đại tài có thể dùng.

Nhưng ai mà biết, hóa ra gã lài là chủ nhân sau màn của cái ổ buôn người Chiết Mai Bang.

Dang tiếng của Chiết Mai Bang cũng không dễ nghe, nhưng chung quy không có xúc phạm quốc pháp.

Bởi vì lừa gạt trẻ con kiếm tiền là bang Khiếu Hoa Tử. Nhưng mà, cái bang ăn mày này chẳng qua là làm thuê cho công tử Liên Hoa mà thôi.

Liên Cẩm là người khôn khéo phi thường, lại làm hai tầng ngăn cách.

Biểu hiện ra là thiên thần làm từ thiên, sau lưng lại kiếm tiền bằng thủ đoạn bẩn thỉu nhất.

Tay Liên Cẩm này giỏi thật.

Lợi hại, lợi hại!

Ra đòn lợi hại như vậy, vừa nhìn cũng biết là hội Ẩn Nguyên gây nên.

Mấy tháng trước liền kéo Biện phi xuống nước, kéo Thẩm Lãng xuống nước.

Nếu như Thẩm Lãng không có đoán sai, ở thời khắc mấu chốt hội Ẩn Nguyên sẽ cho nổ vụ bê bối động trời này.

Liên Hoa Các cao thượng lại kiếm tiền bằng cách lừa bán những hài đồng vô tội.

Tiếp đó, lôi cả Biện phi và Thẩm Lãng vào gây ra bê bối chấn động.

Hơn nữa khiến cho Biện phi và Thẩm Lãng không cách gì tẩy sạch.

Lại không nghĩ tới, hành động Xuân Lôi của Ninh Chính trực tiếp quét đến trên đầu Liên Hoa Các.

Như vậy có một cái nghi vấn.

Công tử Liên Hoa Liên Cẩm là chủ nhân sau màn của Chiết Mai Bang, việc đó bí ẩn cỡ nào? Ngay cả Biện phi đều lừa gạt được, vì sao Ninh Chính có thể tra được?

Là hội Ẩn Nguyên cố ý thả phong thanh sao?

- Không phải, là hạ quan tra được. - Lan Phong Tử nói:

- Ngài cũng biết, hạ quan đã gặp qua là không quên được, hơn nữa trường kỳ trà trộn tại Cái Bang. Đối với những thứ bẩn thỉu tầng dưới chót này rõ như lòng bàn tay. Mấu chốt nhất lúc còn trong bang Khiếu Hoa Tử, đã nhìn thấy bọn họ đi dụ dỗ một bé gái cực kỳ xinh đẹp, hạ quan và mấy huynh đệ muốn cứu cô bé đó nhưng kết quả thất bại. Lan Nhất, Lan Lục, Lan Thất đều bị đánh gãy tay chân, đó là chuyện của mấy năm về trước.

Về mặt nhân phẩm, Lan Phong Tử và mười huynh đệ họ Lan quả thực gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn khi lẫn lộn trong đám ăn mày.

Lan Phong Tử tiếp tục nói:

- Ngay mấy ngày trước, hạ quan đi Kim Sơn Các muốn mua ít đồ tặng cho Hàm Nô.

Thẩm Lãng kinh ngạc.

Lan Phong Tử nhà ngươi hay nhỉ, cái chỗ xa xỉ hố tiền như Kim Sơn Các này mà ngươi cũng dám vào?

A, thiếu chút nữa quên mất, cái hố tiền này là ta mở.

- Ngươi nói tiếp.

Lan Phong Tử nói:

- Kết quả hạ quan phát hiện cô gái xinh đẹp tiếp đãi mình chính là bé gái năm đó cứu thất bài. Hạ quan thử kiểm tra phát hiện cô gái đó Liên Hoa Các đưa tới Kim Sơn Các học tập. Cho nên hạ quan có suy đoán to gan, Liên Hoa Các có thể không sạch sẽ, kết quả tra một cái, quả nhiên là chỗ ác ôn nhất trần đời.

Thì ra là thế!

Lan Phong Tử nói:

- Công tử, chuyện này hậu quả rất nghiêm trọng sao?

Thẩm Lãng gật đầu một cái nói:

- Thế nhưng may mà ngươi tra được sớm, bằng không đến khi những cô gái bị lừa gạt kia được đưa vào nhà này, thậm chí đưa đến trên giường của ta, vậy đã quá muộn.

Rõ ràng khó lòng phòng bị.

Quan hệ của Liên Hoa Các cùng Thẩm Lãng lại bất tri bất giác đã mật thiết như thế.

Thậm chí bên trong Kim Sơn Các đã tiến cử rất nhiều cô gái từ học viện Liên Hoa Các.

Công tử Liên Hoa không có nói sai, chuyện này Thẩm Lãng cũng tẩy không sạch nổi.

- Công tử, phải làm sao? - Lan Phong Tử nói.

Một khi bắt công tử Liên Hoa Liên Cẩm, vậy bê bối Liên Hoa Các sẽ tuôn ra, sẽ cùng kéo cả Biện phi, thậm chí Kim Sơn Các của Thẩm Lãng cùng nhau xuống nước.

Quả nhiên là đại càn quét sẽ đến ngay đầu mình, một cây đuốc đốt tới trên đầu mình.

Thẩm Lãng cũng không sao, gã không màng danh tiếng, cũng không cần mặt mũi.

Biện phi chính là một người có danh dự trong sạch, bà gần như không có chỗ bẩn.

Hơn nữa, là thật sự không có chỗ bẩn, không phải giả nhân giả nghĩa.

Bà vẫn là chỗ dựa vững chắc lớn nhất cho Ninh Chính ở trong cung.

Một khi kê biên tài sản Liên Hoa Các, chẳng khác nào làm bẩn danh tiếng Biện phi.

Thẩm Lãng nói:

- Điện hạ, ngài nghĩ như thế nào.

Ninh Chính trầm mặc chốc lát nói:

- Công đạo tự tại nhân tâm, những lời này là giả. Bởi vì thế nhân đại thể không chú ý chân tướng, cũng sẽ không truy tầm chân chính công đạo gì đâu. Nhưng những lời này lại là chân lý, bởi vì công đạo ở lòng ta!

Nói thật hay!

Đây là nguyên nhân Thẩm Lãng tán thưởng Ninh Chính, cái gì gã đều hiểu, cái gì cũng có thể nhìn thấu, nhưng vẫn có giữ được sự thuần túy trong tim.

Có cơ trí trong lòng, cũng sẽ không bị lừa gạt, là có thể biết tỏng chân tướng. Có phẩm chất kiên trì gần như ngu xuẩn, cũng sẽ không bỏ dở nửa chừng, cũng không a dua theo số đông.

- Chuyện này, ta muốn làm!

Thẩm Lãng nói:

- Được, chúng ta đây làm ngay!

Gã trước sau như một tới đều vô cùng thông minh, am hiểu công phu ở chỗ thi ngoại, am hiểu hóa giải nguy cơ với vô hình, am hiểu làm mọi việc đều thuận lợi mà không hề tổn thất.

Nhưng là có một số việc.

Hoặc này hoặc kia, không cách nào mọi việc đều thuận lợi.

...

Công tử Liên Hoa Liên Cẩm đang tự rót rượu cho chính mình.

Vợ Biện Thấm nói:

- Phu quân, chúng ta cái gì cũng có, vì sao còn phải đi làm công việc bẩn thỉu này?

Liên Cẩm nói:

- Chúng ta làm sao cái gì cũng có? Nếu không có kinh doanh thế này, hàng năm từ đâu tới rừng vàng biển bạc, từ đâu tới quyền thế địa vị cho chúng ta? Không có số tiền này, chúng ta thế nào làm Liên Hoa Các cùng thư viện Liên Hoa? Thế nào có cái danh tiếng thánh thiện này, làm sao có thể tiến vào giai tầng thượng lưu cấp cao? Có thể nói một câu rất xấu xí, hai năm trước nếu ta có danh tiếng như vậy, nàng có chịu gả cho ta không? Nếu như ta có danh tiếng như vậy, ta có thể đậu thi văn thi võ à? Ta có thể cùng Biện Kình làm bạn thân sao? Ta đã ba mươi hai tuổi, ta chỉ là một tên tiểu tử của một gia tộc nghèo túng mà thôi.

Ba mươi hai tuổi?

Liên Cẩm này không phải hai mươi ba tuổi à?

- Nếu không quyền không có thế, ta ngay cả tên cùng tuổi đều không đổi được. - Liên Cẩm cười nói:

- Thế giới này chỉ là một trò chơi, gan lớn tim độc mới có thể chuyển dời.

Biện Thấm nói:

- Thẩm Lãng là người điên, hắn đương nhiên không dám đối với thiếp như vậy, thế nhưng thiếp lo hắn sẽ bắt phu quân, thậm chí giết phu quân đó!

- Ha ha ha ha... - Liên Cẩm cười to nói:

- Thẩm Lãng lợi hại hơn nữa thì như thế nào? Còn chưa phải là bị ta đùa bỡn trong lòng bàn tay sao? Bắt ta? Giết ta? Nằm mơ đi! Ta đã là đại tài tử tên đầy kinh đô, Liên Hoa Các và thư viện Liên Hoa lại là nơi cao thượng! Một khi vụ bê bối này trực tiếp bùng nổ, Thẩm Lãng thoát không khỏi liên quan là việc nhỏ, Biện phi cùng gia tộc họ Biện đều có thể bị bắt xuống nước! Họ Biện là chỗ dựa vững chắc của Ninh Chính, hắn có gan này à? Không có!

- Bốn năm nhân viên tiếp tân trong Kim Sơn Các của Thẩm Lãng cũng là những con bé bị bắt cóc tới, đều đại biểu cho tội ác. Bản thân Thẩm Lãng mỗi tháng đều lấy tiền từ chỗ này, hắn làm sao tẩy sạch? Tấm biển trên thư viện Liên Hoa, cũng là Biện phi viết mà.

- Thẩm Lãng coi như lợi hại, nhưng mà lại đầu hoẵng mắt chuột, xu lợi tránh hại!

- Đáng tiếc, chuyện này bị tiết lộ được quá sớm, bằng không khi ta đưa những con bé bắt cóc kia đến giường hắn, sau đó thì hắn có nhảy vào biển rộng cũng rửa không sạch nổi.

- Thẩm Lãng buồn cười, Ninh Chính buồn cười, cái gọi là hành động Xuân Lôi chỉ có thể không giải quyết được gì, đầu voi đuôi chuột! Hai thằng ngu này dẫn lửa thiêu thân! Bây giờ chắc chắn hận ta thấu xương, nhưng lại hoàn toàn không thể tránh được.

- Ha ha ha ha!

Mà đúng lúc này!

Bên ngoài vang lên tiếng bước chân dày đặc.

Tiếp đó mấy tên võ sĩ vọt vào.

- Công tử, phu nhân, không xong, Thẩm Lãng phái người qua đây giết. - Đây là võ sĩ dưới trướng Liên Cẩm.

- Tiểu thư, cô gia, không xong, kẻ địch tới giết. - Đây là võ sĩ gia tộc họ Biện.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch