Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 95: Hứa Văn Chiêu chết thảm! Vấn đề tác phong của nam nữ (2)

Chương 95: Hứa Văn Chiêu chết thảm! Vấn đề tác phong của nam nữ (2)


Nhìn thấy một màn này, sự lo lắng của Hứa Văn Chiêu bỗng nhiên phai mờ, thế là ông ta mạnh miệng:

- Bá Tước đại nhân, ngài vốn là người rất chú ý phép tắc, cho nên ngài duy nhất có thể làm chính là giao ta đến phủ Thành Chủ, có thể là phủ Thái Thú, sau đó trình chứng cớ ta tham ô, để phủ Thái Thú xét xử ta.

Một khi giao cho phủ Thái Thú, vậy sẽ xảy ra chuyện gì thì dùng ngón chân có thể nghĩ ra được.

Tìm một tội phạm có khuôn mặt tương tự giết chết, Hứa Văn Chiêu tiếp tục ung dung ngoài vòng pháp luật.

Hứa Văn Chiêu lớn tiếng nói:

- Ở bên trong phủ Bá Tước Huyền Vũ, không ai có thể giết ta, bằng không chính là xúc phạm quốc pháp.

Thẩm Lãng lộ ra nụ cười mê hoặc rồi nói:

- Không, chúng ta có thể giết ngươi, hơn nữa hoàn toàn sẽ không xúc phạm quốc pháp.

- Nằm mơ. - Hứa Văn Chiêu cười to nói:

- Bây giờ phủ Thái Thú thậm chí phủ Tổng Đốc đều dòm ngó các ngươi, chờ cho các ngươi phạm sai lầm. Nếu như ta chết trong phủ Bá Tước, trong vòng hai ngày thôi, phủ Tổng Đốc sẽ phái người xuống tra xét.

Thẩm Lãng nói:

- Hứa Văn Chiêu, sao cái tên này vẫn lì lợm như vậy? Ta nói là sự thật, chúng ta thật sự có thể đủ sức giết ngươi.

- Ngươi nằm mơ giữa ban ngày à. - Hứa Văn Chiêu cười nhạt nói.

Thẩm Lãng nói:

- Lão tộc trưởng, kế tiếp là lúc ngài nên thanh lý môn hộ rồi.

Tiếp đó, có mấy bóng dáng đi đến.

Hứa Văn Chiêu gặp việc này, trong nháy mắt mất đi tất cả huyết sắc, nước tiểu cũng gần như vãi ra.

Bởi vì đi vào là tộc trưởng của gia tộc họ Hứa tộc trưởng, còn có ba trưởng lão với mấy tráng đinh trong tộc.

Thẩm Lãng ngồi xổm xuống nói:

- Hứa Văn Chiêu, phủ Bá Tước không thể giết ngươi. Thế nhưng... gia quy của gia tộc họ Hứa lại có thể đem ngươi đánh chết tươi!

Lão tộc trưởng gia tộc họ Hứa hướng Bá Tước đại nhân lạy xuống nói:

- Gia tộc họ Hứa chúng ta dựa vào phủ Bá Tước nhiều năm như vậy, lại ra một tên lòng lang dạ sói chân ngoài dài hơn chân trong thế này đều tại chúng ta dạy dỗ không chỉ có thể bồi tội với Bá Tước đại nhân.

Dứt lời, lão tộc trưởng trực tiếp quỳ xuống.

- Tuyệt đối không thể, tuyệt đối không thể! - Bá Tước đại nhân vội vàng nâng lão tộc trưởng họ Hứa dậy.

Lão tộc trưởng lạnh giọng nói:

- Bay đâu, mang tên nghiệt súc Hứa Văn Chiêu về đến từ đường họ Hứa để đánh chết tươi!

Hứa Văn Chiêu ra sức vùng vẫy, run giọng nói:

- Dựa vào cái gì? Dù cho ta tham ô ở phủ Bá Tước nhưng cũng không xúc phạm gia quy, từ đường gia tộc cũng không có quyền giết ta được.

Thẩm Lãng đi tới nói:

- Hứa Văn Chiêu, tội danh để giết ngươi không phải tham ô mà là dụ dỗ bà thím của ngươi, chính là tội thông dâm đó!

Vừa nghe lời này, Hứa Văn Chiêu hoàn toàn ngây người.

Chuyện này vô cùng bí ẩn, tại sao Thẩm Lãng lại biết a?

Người đàn bà này mặc dù là thím của Hứa Văn Chiêu, nhưng thực mới ba mươi mấy tuổi mà thôi, bộ dạng vẫn còn dịu dàng tha thước.

- Hứa Văn Chiêu, cái tên này không chỉ kinh tế có vấn đề, tác phong sinh hoạt cũng có vấn đề nốt, rõ ràng phụ lòng mong đợi của gia tộc và nhân dân đối với ngươi. - Thẩm Lãng nói:

- Nhưng mà ta thật đúng là xem thường ngươi, những người theo đuổi toán học như ngươi vào tuổi này sớm cứng không nổi, lại vẫn có thể thông đồng được cả gái trẻ đẹp.

Có cái gì không dụ dỗ được? Có tiền có thể dùng quỷ đẩy ma.

Có tiền cũng có thể sai khiến đàn bà cọ xát chắt bóp cái thứ dưới thắt lưng ra sữa đậu nành.

Có tiền có thể làm cho đàn bà mở miệng phía dưới, đương nhiên cũng có thể để cho cô ta mở luôn miệng phía trên, bán đứng Hứa Văn Chiêu luôn.

Mấu chốt là xem ai ra nhiều tiền hơn thôi.

Đương nhiên chẳng qua chỉ có một bộ phận đàn bà như thế, vẫn có những người con gái băng thanh ngọc khiết, rụt rè cao quý, ví như người vợ Mộc Lan thân thiết của Thẩm Lãng.

Hứa Văn Chiêu vô cùng đau đớn, lạnh lùng nói:

- Con tiện nhân kia dám bán đứng ta, ả không sợ mình bị dạo phố thị chúng rồi đánh chết tươi à?

Thẩm Lãng nói:

- Cho một khoản tiền, để cho cô ả ly dị ông chồng hết xí quách kia, đồng thời xa chạy cao bay, đương nhiên sẵn lòng lên tiếng.

- Kéo cái thứ nghiệt súc này đi. - Hứa thị lão tộc trưởng nói.

Hứa Văn Chiêu ra sức kêu to:

- Bá Tước đại nhân tha mạng, tha mạng, ta sẵn lòng trả đũa, ta sẵn lòng ăn nói, ta hướng phủ Thành Chủ hối lộ, ta hướng phủ Thái Thú hối lộ, ta còn hướng người bên cạnh Tổng đốc đại nhân hối lộ!

Bá Tước đại nhân giật mình.

Thẩm Lãng lắc đầu nói:

- Vô dụng, thành chủ không đích thân nhận tiền hắn, Trương Tấn cũng để cho nhà họ Từ nhận vàng, tiếp đó ở rửa sạch sẽ ở nhà họ Từ, lại dùng danh nghĩa đồ cưới đưa đến nhà họ Trương. Lại nói chúng ta bắt được khẩu cung Hứa Văn Chiêu hối lộ, hướng ai cáo trạng? Thái Thú à? Tổng đốc sao?

Cho đến lúc này, sẽ xuất hiện một cảnh quen thuộc.

Nhà dưới người phương nào, vì sao tố cáo bản quan?!

Ngươi đem khẩu cung này giao cho quốc quân?

Quốc quân lập tức liền sẽ nghĩ tới, Bá Tước Huyền Vũ nhà ngươi có ý gì? Như vậy bức thiết lật đổ vị trí chủ quan trên đất phong, đây là hành vi chống hành chính, đây là sự bất mãn đối với quả nhân sao?

Ở cái hoàn cảnh trước mắt này, vấn đề kinh tế không đủ vặn một Thái Thú, dù cho là một thành chủ.

Cho nên, cái tên Hứa Văn Chiêu làm quản sự phủ Bá Tước vốn có tội tham ô, lại cần tội hủy hoại tác phong nam nữ để giết chết ông ta.

Rõ ràng quá sức mỉa mai.

Bá Tước đại nhân than thở một tiếng, bỏ qua quyết định này.

Cả người Hứa Văn Chiêu bị lôi ra ngoài xềnh xệch, gần như cứt đái đều xuất hiện.

- Bá Tước đại nhân, tiểu nhân có bí mật khổng lồ muốn nói cho ngài.

- Thẩm Lãng cô gia, Thẩm Lãng gia gia, tiểu nhân có tiền, tiểu nhân còn có tiền...

- Thẩm Lãng gia, có người muốn hại ngài, Điền Hoành định đẩy ngài chỗ hiểm!

Sau mấy canh giờ!

Từ đường của gia tộc họ Hứa.

Hứa Văn Chiêu bị lột sạch, thân thể gầy còm phất phơ trong gió.

Tiếp đó...

Ngay trước mặt mấy trăm người, ông ta bị đánh chết tươi!







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch