Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 99: Mỹ nhân ra đòn sát thủ với Thẩm Lãng! Một nụ hôn nhẹ nhàng (2)

Chương 99: Mỹ nhân ra đòn sát thủ với Thẩm Lãng! Một nụ hôn nhẹ nhàng (2)


Bản thân phản ứng lớn như vậy, ngược lại tiết lộ bí mật này.

Thẩm Lãng dịu dàng mà nghiêm mặt nói:

- Nương tử à, nàng yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không vì vậy mà kỳ thị nàng.

Nói xong câu đó, hắn hối hận, lập tức bưng kín miệng mồm của mình.

Đắc ý vênh váo, này thì…!

Kế tiếp, nhất định thê thảm.

Quả nhiên, Mộc Lan thản nhiên nói:

- Phu quân, làm lại hai mươi lần.

Tức khắc, trong sân truyền đến tiếng Thẩm Lãng kêu như lợn cắt tiết.

Tên béo ở lì trong nhà Kim Mộc Thông muốn tới tìm hắn chơi, cách hai trăm mét đã bị hù dọa đi trở về một nước.

...

Nửa giờ sau.

Tất cả cuối cùng kết thúc.

Thẩm Lãng cảm thấy cả người như không phải là của mình, ngũ chi hình như bất cứ lúc nào đều phải đứt lìa khỏi thân thể của mình vậy.

Đau đến không có hơi sức mà rên nữa.

- Nương tử, ta đói bụng, chúng ta ăn cơm có được hay không?

Lúc ăn cơm, hai tay hai chân Thẩm Lãng cũng run rẩy.

- Phu quân, chàng không trách thiếp chứ. - Mộc Lan nói.

- Sao thế được? - Thẩm Lãng nói:

- Ở bất cứ lúc nào ta cũng không thể trách nương tử, mặc kệ xuất hiện vấn đề gì, đều do chính ta tự tìm lấy, nương tử như mặt trời trên cao vĩnh viễn soi sáng muôn nơi, chính nghĩa vĩ đại.

Mộc Lan thân thiết đem món ăn gắp đến trong chén cơm của Thẩm Lãng, nói dịu dàng:

- Thân thể của phu quân có chút suy nhược, phải bồi bổ thật tốt.

Không biết vì cái gì, có lẽ là ảo giác gì gì đó.

Thẩm Lãng nhìn thấy trên đầu của Mộc Lan, hình như mọc thêm một đôi sừng quỷ.

Sau khi ăn cơm xong, Mộc Lan chuẩn bị cho Thẩm Lãng một rương thùng nước thuốc.

Thẩm Lãng cỡi hết đi vào, lúc ngâm mình trong thuốc, cái cảm giác nhức mỏi tê tê sau chuyển thành phê phê, thoải mái khiến hắn thực sự muốn kêu lên.

Ngâm xong nước thuốc, Thẩm Lãng cảm thấy thân thể mình nhẹ nhàng rất nhiều, cũng có lực rất nhiều.

Tay cũng không run lên, chân cũng không như cọng bún.

Loại hình phạt đáng sợ nhất trên thế giới này là gì?

Thiếp phạt chàng vì muốn tốt cho chàng thôi!

Bây giờ tình hình Thẩm Lãng chính là như thế, sau khi bị yêu tinh Mộc Lan dạy dỗ cho thật tốt, ngay cả ý định trách móc cũng chẳng có tí ti trong tim hắn mới chết.

...

Ban đêm, Thẩm Lãng nằm ở trên giường ngủ.

Theo bản năng, cả người hắn co lại như con tôm kho tàu.

Đây vốn là thói quen đời trước của hắn, có vẻ như chỉ khi co ro mới có cảm giác an toàn vậy.

Mộc Lan nhẹ nhàng bước vào.

Nhìn Thẩm Lãng cuộn tròn trên giường, ngó khuôn mặt đẹp trai không còn vẻ vô lại và hớn hở của ban ngày nữa.

Thậm chí còn có vẻ cô độc pha lẫn bi thương.

Trong lòng Mộc Lan có chút xót xa.

Nàng nhẹ nhàng cúi mặt xuống, hôn nhẹ trên tóc của Thẩm Lãng, động tác nhẹ đến mức để cho người ta hoàn toàn không cách nào phát hiện.

Tiếp đó, nàng lướt ra ngoài.

Thân thể Thẩm Lãng duỗi ra, trên khuôn mặt tuấn mỹ cực kỳ lộ ra một nụ cười.

Luận tán gái? Luận về chuyện hiểu rõ nội tâm mỹ nhân ấy à?

Có ai siêu việt hơn Thẩm Lãng ta đây kia chứ.

Hê hê hê hê!

...

Lúc nửa đêm, Mộc Lan đã ngủ, tiểu Băng cũng ngủ.

Chắc chắn bọn họ ngủ một trăm phần trăm, các ngươi cũng đừng hỏi Thẩm Lãng làm sao mà biết được.

Tóm lại, hắn còn chưa ngủ.

Lúc này Thẩm Lãng mang theo găng tay, mang theo khẩu trang, như sắp lâm trận đến nơi.

Hao tốn thời gian mấy đêm, dùng mấy trăm cân lúa mạch đen mốc, cuối cùng cũng tinh chế ra một chút thuốc như thế này.

Mặc dù điều kiện thế giới này thực sự vô cùng thô sơ, không có ethanol đạt tiêu chuẩn, cũng không có ammonium hydroxide (dung dịch amoniac) đạt tiêu chuẩn.

Nhưng... Thẩm Lãng vẫn thành công từ nấm cựa gà (*) tinh chế ra một dẫn xuất của acid lysergic, cũng chính là acid lysergic diethylamide (thuốc ảo giác LSD).

(*) Nấm cựa gà: Nấm cựa gà là loại nấm nang, thích ký sinh ở tử phòng của lúa mì và lúa mạch đen, phát triển thành hạch nấm như chiếc cựa gà màu nâu rồi đen rất cứng. Khi người ta ăn phải bột nhiễm nấm cựa gà, họ sẽ bị bệnh. Đầu tiên bị chuột rút chân tay, cơ bắp; sau đó tay chân, vú, răng cảm thấy tê dại, rồi thối loét dẫn đến tử vong, rất thảm. Người ta gọi là bệnh cựa gà. Loại nấm này được nhập vào Việt Nam với tên Nấm Thần, độ gây ảo giác của nó thì miễn bình luận, nhưng vấn đề là Thẩm Lãng còn tinh chế nó thành thuốc ảo giác LSD.

Đây là loại chất gây ảo giác mạnh nhất trên thế giới, so sánh với ether (ê-te), sức mạnh của nó là cấp độ nháy mắt đè bẹp.

Trực tiếp tác động lên hệ thống thần kinh trung ương của cơ thể người, tạo ra một ảo tưởng về thời gian và không gian, trực tiếp dẫn đến tự bóp méo và phân liệt tâm thần.

Mặc dù độ tinh khiết của thứ này không cao, vẫn còn khá nhiều tạp chất.

Thế nhưng, hoàn toàn đủ dùng!

Đây chính là nước cờ sát thủ kế tiếp của Thẩm Lãng.

Sau khi Hứa Văn Chiêu chết đi, Điền Hoành cùng thành chủ Liễu Vô Nham chắc cũng đặc biệt khẩn cấp muốn đối phó với mình rồi?

Hơn nữa đòn trí mạng chắc cũng đã chuẩn bị xong, muốn giết Thẩm Lãng ta đây chết trong một chiêu.

Ta đã sớm chuẩn bị xong, chỉ chờ các ngươi mò đến nơi.

Thậm chí trước khi ép Điền Hoành tự chặt cánh tay, Thẩm Lãng cũng đã bắt đầu vạch kế hoạch, bắt đầu làm việc.

Cẩn thận niêm phong thứ này từng li từng tí cất vào kho, tiếp đó tháo xuống găng tay, khuôn mặt khôi ngô của Thẩm Lãng lộ ra một nụ cười gian tà.

Điền Hoành, ngươi cho rằng sau khi ta đập vào mặt của ngươi sẽ bỏ qua ngươi, tiếp đó chờ ngươi tìm cơ hội hại ta?

Đừng nói giỡn, làm sao mà được!

Một khi biến thành kẻ thù của ta, trừ phi chết, bằng không đoạn nghiệt duyên này của chúng ta không kết thúc được đâu.

Oan gia, ngươi có thể đi chầu trời rồi!

Dưới ngọn nến, nụ cười này Thẩm Lãng nom thật giống nhân vật phản diện.

Nhưng mà, vẫn luôn tuấn mỹ vô cùng.

...

Bên trong một căn phòng bí mật ở thành Huyền Vũ.

- Hứa Văn Chiêu đã chết. - Điền Hoành nói:

- Bị tên tiểu bạch kiểm giết chết.

Tâm phúc của thành chủ đáp lời:

- Ta biết rồi.

Điền Hoành nói:

- Kế hoạch của chúng ta nhất định phải tiến hành ngay lập tức, chậm thì sinh biến, tên tiểu bạch kiểm Thẩm Lãng này quá ác độc, quá gian xảo.

Tên tâm phúc của thành chủ nói:

- Không được, lửa còn chưa có cháy bùng lên, thời cơ chưa tới.

- Lửa có cháy hay không, không quan trọng, chúng ta tuyệt đối một chiêu phải giết. - Điền Hoành nói:

- Đêm dài lắm mộng, tên tiểu bạch kiểm Thẩm Lãng này chết sớm một ngày, chúng ta cũng sớm một ngày giải hận, sớm một ngày an tâm.

Tâm phúc thành chủ nói:

- Sứ giả của tổng đốc đã ở trên đường, ngày mai sẽ đến thành Huyền Vũ, đêm mai ngươi có thể động thủ!

- Vâng! - Điền Hoành đáp.

- ---

Chú thích của Mèo Thầy Mo: chương này toàn hóa chất, kiến thức về ma túy nên tốn I ốt để dịch hơi nhiều nên up trễ.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch