Lần này, hắn lại rút ngắn thêm 5cm, khoảng cách bảo rương gần nhất chỉ còn 2.45 m.
Năm phút sau, vẫn thất bại.
Chạy khoảng 5 phút, lại kiếm hơn 300 điểm chỉ số thời gian, so sánh với chuyện bỏ ra 1000 điểm chỉ số thời gian mua đồ uống năng lượng, thì hắn bị thiệt hại khoảng 700 điểm.
Nhưng Lý Đằng cảm giác tốc độ chạy tối đa của mình, tựa hồ lại tăng lên.
Đây là quá trình huấn luyện và tăng lên rất nhanh, chỉ phải bỏ ra một mớ chỉ số thời gian mà thôi.
Trước đó hắn đã kiếm không ít chỉ số thời gian, đủ cho hắn tiêu xài thả ga.
Sau khi cảm nhận được loại nâng cao này, Lý Đằng lại quay đầu mua một chai đồ uống nốc cạn.
Sau đó, lại là 5 phút chạy hết ga.
Không đúng, là 5 phút 10 giây.
Dưới sự nghiền ép chạy hết tốc lực, sức chịu đựng cơ thể hắn lại tăng thêm.
Mỗi lần khiêu chiến, đều chấm dứt bằng thất bại.
Thế nhưng, mỗi lần thua cuộc đều chạm càng gần tới chiến thắng.
Thẳng đến giữa trưa 11 giờ 59 phút, một đoàn sương trắng đột nhiên bao trùm lấy cơ thể hắn, dịch chuyển hắn về căn nhà lớn.
"Sắp bắt đầu rồi."
Lý Đằng tỉnh táo lại sau khi được dịch chuyển, lúc ngồi bật dậy khỏi giường, vừa khéo nhìn thấy giương mặt Liễu Nhân tràn ngập sợ hãi.
Liễu Nhân nghe thấy tiếng động trong phòng ngủ Lý Đằng bèn chạy tới, phát hiện không biết từ lúc nào Lý Đằng đã ngồi trên giường.
Kèm theo tiếng Liễu Nhân phát ra, thời gian ở một khắc này, cũng đúng lúc điểm 12 giờ trưa.
Hai người không nhịn được mà nín thở.
Tựa hồ nhịp đập trái tim của hai người cũng ngừng lại.
Cho dù hiện tại Lý Đằng đã có sức chịu đựng vượt qua người thường, nhưng lúc đối mặt với sợ hãi, thì cũng khó mà giữ nổi bình tĩnh.
12 giờ trưa hôm nay, bên ngoài không có đèn pha, không có truyền đến tiếng động cơ xe tăng, không có ai nã đạn vào trong nhà.
Cũng không có tiếng bước chân của dã thú.
Bốn phía trở nên yên ắng dị thường.
Chỉ là ánh nắng ngoài cửa sổ, trong nháy mắt trở nên đen kịt, tựa hồ bị màn đêm bao phủ.
Sợ hãi mỗi ngày, tựa hồ cũng không giống nhau.
Hôm nay sẽ bị thứ gì tra tấn?
"Phía sau ngươi......"
Lý Đằng và Liễu Nhân gần như cùng lên tiếng.
Lý Đằng nhìn thấy sau lưng Liễu Nhân xuất hiện một con quỷ, nữ quỷ tóc tai bù xù, đang duỗi móng vuốt ra, từ phía sau bóp lấy cổ họng Liễu Nhân.
Cùng lúc đó, Lý Đằng cũng cảm thấy cổ của mình truyền đến một tràng cảm giác lạnh giá.
Hắn cố gắng muốn phản kháng.
Thế nhưng, cơ thể đã không nghe hắn khống chế rồi.
Rõ ràng đây là sức mạnh siêu nhiên, so với hai ngày trước thì bọn họ càng không có sức phản kháng.
Hai con quỷ, chia ra bóp cổ Lý Đằng cùng Liễu Nhân, giống như xách hai con rối, xách hai người vào trong phòng khách.
Sau đó đặt hai người trên ghế salon.
Nói đúng ra thì hai con quỷ ngồi xuống trước, sau đó mới đặt hai người vào trong ngực bọn nó.
Vách tường tối màu đối diện, đột nhiên xuất hiện một màn sáng, giống như đang chiếu phim cinema.
Bắt đầu phát ra một bộ phim kinh dị sát nhân cầm cưa điện.
Thân thể cứng ngắc, kể cả mí mắt đều bị đông cứng, bị sức mạnh siêu nhiên khống chế, không thể động đậy hay nhúc nhích, muốn quay đầu nhắm mắt là chuyện không thể nào.
Ngoại trừ miệng có thể cử động, có thể kêu thảm thiết.
"Chẳng lẽ hôm nay là bị bắt buộc xem phim kinh dị? Thứ này cũng quá trẻ con" Lý Đằng chẳng có chút cảm giác gì, trước kia hắn từng là một tay giền kinh dị, phim truyền hình kinh dị, tiểu thuyết kinh dị.
Gần như đã cày nát tất cả thể loại kinh dị, đến cuối cùng, đã không còn bất cứ tác phẩm kinh dị nào hù được hắn.
Có lẽ đối với người nhát gan mà nói, ví dụ như Liễu Nhân bên cạnh, bị bắt buộc xem phim kinh dị là một loại chuyện cực kỳ khủng bố, nhưng đối với Lý Đằng mà nói, căn bản là vô tác dụng.
Hiển nhiên là Lý Đằng vui mừng quá sớm.
Đây không phải phim kinh dị bình thường.
Nhân vật trong phim đang bị trói chặt trên bàn giải phẫu, bị tên sát nhân đeo mặt hề dùng cưa điện chặt chân, đúng lúc này chân và xương đùi của bọn họ lập tức cảm nhận được đau đớn như bị cưa điện chặt đứt, sau đó vừa kêu la thảm thiết vừa trơ mắt nhìn chân mình bị đứt rời giữa không khí, rơi xuống trên mặt đất.
Cái loại đau đớn này, đúng là cực kỳ đau xót.
Đương nhiên, một lát sau, cái chân bị đứt trên mặt đất lại trôi nổi trên không, bắt đầu dính chặt vào cơ thể bọn họ, để tránh cho bọn hắn không thể nào hưởng thụ được loại cảm giác kích thích ở phân cảnh tiếp theo.
Sau khi biết rõ nhân vật trong phim bị tra tấn, đồng dạng trên người mình cũng sẽ bị tra tấn tương tự, phim kinh dị thế này đúng là khiến cho người ta cảm giác rất khủng bố.
Loại tự trải nghiệm thế này, là thứ mà phim 4d trong thế giới hiện thực, thậm chí 5d cũng không cách nào làm được.
Cho nên, ngay khi nhân vật chính bị trói trên bàn giải phẩu, mà tên sát nhân mặt hề cầm dao giải phẫu bước tới, Liễu Nhân đã sớm kêu la thảm thiết.
Bộ phim quả nhiên không khiến bọn họ thất vọng, màn tiếp theo chính là nhân vật trong phim bị mổ sống.
Biết được những gì sẽ xảy ra tiếp theo, so với chuyện không biết còn khủng bố hơn, bởi vì biết trước nên sợ hãi, tâm lý đã bị tác động sâu sắc, sau đó mới là cơ thể của ngươi.
Ngay khi nhân vật bị dao giải phẫu tách rời, cơ thể của bọn họ cũng bị xẻo thịt chảy máu, miệng vết thương giống y hệt trong phim, đau đớn chẳng khác gì bị mổ sống trong hiện thực.
Lý Đằng không khỏi nhớ lại cảnh tượng bị tên lang băm chó chết kia tra tấn.
Đáng sợ hơn chính là, kịch bản phim càng ngày càng khủng bố, cảnh tượng khủng bố càng ngày càng dày đặc.
Mà bộ phim này, sẽ chiếu liên tục cho đến 0 giờ khuya.
Hiện tại chỉ mới 12 giờ rưỡi.
Đây cũng là một ngày dài đăng đẵng.
......
Elsa và Cao Phi cũng trải qua một màn tương tự.
Lần này Quách Hạo Bằng cùng vợ hắn trốn ở trong nhà nhỏ săn bắn, kết quả trực tiếp bị hai luồng sương trắng dịch chuyển về căn nhà lớn, sau đó bị hai con quỷ bóp cổ xách ra phòng khách.
Hoàng Tấn thì đã học khôn, lần này trước khi 12 giờ trưa bắt đầu, hắn cố ý chọc giận La Bích Kiều, thậm chí chủ động đánh trả La Bích Kiều, kết quả bị La Bích Kiều dùng "quạt như ý đánh bay" cộng thêm quyền cước bữa bãi đánh cho miệng phun máu tươi, bất tỉnh nhân sự.
Vốn cho là sẽ tránh được một kiếp.
Không nghĩ tới, đúng 12 giờ trưa, hắn lập tức tỉnh lại từ trong cơn mê, tất cả vết thương đều khôi phục, sau đó cùng La Bích Kiều bị quỷ bóp cổ ngồi ở ghế salon.
Dưới thiết lập của kịch bản, tất cả ý đồ muốn tránh thoát màn tra tấn sau 12 giờ trưa, đều bị bóp nát.
Lưu Thích Nguyên dùng kịch bản này tra tấn diễn viên, hiển nhiên là bọn hắn cũng không phải nhóm đầu tiên.
Bằng không thì không thể nào thanh danh "biến thái" của Lưu Thích Nguyên lại truyền tới tai mấy đạo diễn khác.
Cho nên, kịch bản đã sớm thuần thục, tránh cho bọn họ lợi dụng kẽ hở.
Thậm chí đạo diễn có thể tiến vào bong bóng thời gian trải qua cùng mốc thời gian với diễn viên, vừa thưởng thức kịch bản, vừa có thể sửa chữa điều chỉnh kịch bản, ngay tại chỗ ngăn chặn diễn viên tận dụng lỗ hổng kịch bản để kiếm lợi.
(dịch giả: cầu mong độc giả đề cử hoặc bình luận để tăng tương tác.)