Đó chính là cách dùng dây thừng trói lên phần eo của hắn, sau đó thả người nhảy khỏi chóp đá, lại nhờ mấy người kia kéo dây lên cao, từ từ kéo hắn vào trong rổ, xem như hắn được cứu.
Lý Đằng cảm thấy cách thứ hai đáng tin hơn một chút, tốt hơn nhiều so với cột dây thừng vào chân giường.
Đương nhiên cũng có mạo hiểm nhất định, hắn phải thừa dịp hướng gió chưa đổi, nhanh chóng cột dây thừng quanh người, bằng không thì một khi hướng gió thay đổi, nếu hắn còn chưa buộc xong, hoặc chỉ buộc một nửa, rất có thể trực tiếp bị dây thừng kéo ngã xuống vách núi.
Nhưng mà, nếu như thành công thì sao?
Thành công, hắn liền triệt để thoát khỏi chóp đá chết bầm, cũng không cần tham gia diễn xuất biến thành tượng sáp.
Đáng giá đánh cược một lần!
Ngay lúc Lý Đằng chuẩn bị buộc dây thừng quanh người, hướng gió gần chóp đá lại thay đổi, một cơn gió lạ mạnh mẽ thổi qua, thổi cho khinh khí cầu bay thẳng về chỗ chóp đá.
Lần này tốc độ bay của khinh khí cầu là cực nhanh, Lý Đằng nhìn thấy giỏ treo muốn đập thẳng tới đỉnh chóp đá, không khỏi hoảng sợ tột độ, không gian trên đỉnh chóp đá quá hẹp, hắn muốn tránh cũng không được.
Đây đâu phải cứu người chứ, đây là đụng người...!
Người điều khiển khinh khí cầu cũng ý thức được không ổn, vội vàng tăng khí gas đốt nóng kéo khinh khí cầu bay lên cao, để tránh cho giỏ treo nện thẳng vào chóp đá. Nhưng không biết nguyên nhân do hướng gió, hay là hắn thao tác sai lầm, cái giỏ treo dưới khinh khí cầu đột nhiên lắc lư rất mạnh, cuối cùng vẫn đâm vào bên trên chóp đá.
Lý Đằng nhanh chóng chui xuống gầm giường, nằm ở sát mép một góc đỉnh chóp đá khác mới nguy hiểm tránh thoát, xem như thoát chết trong gang tấc.
Nhưng là, bản thân cái giỏ treo cũng không có may mắn như vậy.
Sau khi va chạm với chóp đá, rổ treo bị đụng cho méo mó, có hai người bên trong không cẩn thận, bị hất từ trong rổ bay ra ngoài, bọn hắn kêu thảm rơi xuống độ cao trên nghìn mét.
Sau khi hai người kia bị hất ra ngoài, sức nặng bên trong khinh khí cầu mất cân bằng, vừa rồi người điều khiển khinh khí cầu vốn tăng sức lửa bay cao, giờ phút này khinh khí cầu đột nhiên bay cao lại gặp gió thổi tới đẩy cho bay xa khỏi chóp đá.
Nhưng mà dưới cú va chạm vừa rồi, khiến cho ống nối bình gas và động cơ khinh khí cầu trong rổ treo đột nhiên bị đứt gãy, khí gas trong bình phun thẳng ra ngoài tiếp xúc với lửa trong động cơ sau đó sinh ra vụ nổ, trong khoảng khắc rổ treo đã hoá thành một biển lửa!
Mấy người trong rổ treo kêu gào thảm thiết, có người toàn thân bốc lửa nhảy từ trong rổ ra ngoài, còn có mấy người vẫn kêu thảm theo khinh khí cầu càng bay càng cao.
Lý Đằng bò ra khỏi gầm giường, trơ mắt nhìn khinh khí cầu bốc khói đen bay lên không trung rất cao, tiếp đó khí cầu cũng rổ treo cùng vỡ tan rồi lao nhanh xuông mặt đất.
"Tại sao lại như vậy?"
"Bọn hắn chỉ muốn cứu mình...! "
"Đậu moá! "
Lý Đằng rất thống khổ.
Những người này muốn cứu hắn mới tới gần, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy!
Bọn hắn không chỉ cứu người thất bại, ngược lại toàn bộ đều gặp nạn!
Là mình hại chết mấy người này!
Trong lòng Lý Đằng mơ hồ cảm thấy những người này gặp nạn không phải ngẫu nhiên.
Liền giống như tai nạn trên không trước đó.
Giống như có một cỗ sức mạnh thần bí đứng sau thao túng.
Cỗ sức mạnh thần bí này không muốn Lý Đằng được cứu thoát.
Người có ý đồ tới gần chóp đá, tựa hồ chỉ có một kết cục.
Đó chính là tử vong.
Tuy rằng đám người tốt trên khinh khí cầu không có cứu được Lý Đằng, nhưng cho hắn một đồ vật rất quý giá.
Đó chính là một chai nước khoáng.
Vừa rồi trong nháy mắt giỏ treo nện tới, tuy là Lý Đằng rất khẩn trương, nhưng lúc tránh né nguy hiểm, một tay hắn vẫn cầm chặt chai nước khoáng, không có buông tha đồ vật này.
Đây là một chai nước khoáng cứu mạng.
Nếu như hôm nay và ngày mai vẫn không thấy trực thăng, mà thời tiết cũng kéo dài nóng bức mà nói, rất có thể chai nước khoáng này sẽ là hy vọng duy nhất giúp hắn sống sót.
Giá trị của chai nước khoáng này, vượt xa số 600ml nước khoáng ở bên trong.
Thời gian mà Lý Đằng sống sót trên chóp đá này còn rất dài, cho dù uống xong chai nước này, cũng có thể giúp hắn chứa nước lúc trời mưa hay đổ tuyết, có thể giúp hắn kiên trì trong thời gian càng dài, trực tiếp gia tăng tỷ lệ sống sót của hắn bên trong thế giới nghệ thuật tàn khốc này.
Thậm chí ở dưới tình huống cực đoan, hắn còn có thể đựng nước tiểu của mình rồi uống lại tuần hoàn.
Không đến giây phút sống còn, Lý Đằng không nguyện ý làm như vậy.
Thật sự rất khó vượt qua cửa ải tâm lý.
Đương nhiên, nếu xảy ra tình huống đó, hắn cũng không có lựa chọn nào khác.
Lý Đằng chưa tỉnh hồn, cẩn thận ngồi xuống chiếc giường tàn tạ.
Hắn vặn nắp chai nước khoáng ra.
Sau đó, nhấp từng ngụm nhỏ, cũng nhanh chóng đậy nắp lại.
Cảm giác uống nước thực tốt.
Thật muốn uống một hơi cạn sạch nước trong chai.
Cuối cùng Lý Đằng vẫn là nhịn được.
Trước khi ngủ hắn sẽ uống một ngụm, sau đó để dành cho ngày mai.
Ngày mai sẽ càng thêm gian khổ.
Đề phòng tình huống chai nước rơi xuống ngoài ý muốn, Lý Đằng nhét nó vào đống chăn rách, sau đó cuộn chăn lại nhét vào giữa thành giường, loại tình huống này, lắc lư bình thường không thể rớt xuống được.
......
Đêm.
Lý Đằng bị đánh thức bởi một chùm đèn chói mắt.
Còn có tiếng ầm ầm.
Hắn cũng không biết bây giờ là mấy giờ.
Dù sao trời vừa tối hắn đã chợp mắt, sau khi tỉnh lại trong đêm, hắn cũng không thể xác định rõ giờ giấc.
Bất quá chắc có lẽ là không quá muộn, hắn cảm giác mình ngủ chưa quá lâu.
Chùm sáng chói mắt này là do trực thăng màu đen chiếu tới.
Nhìn thấy bóng dáng khổng lồ của trực thăng màu đen trong màn đêm, Lý Đằng mừng như điên.
Đây là sắp chở hắn tới thành phố điện ảnh ?
Thậm chí hắn còn hoài nghi là mình đang nằm mơ.
Làm thế nào đổi thành đêm khuya tới rước người?
Đây là quay phim ban đêm sao?
Sau khi Lý Đằng tỉnh táo lại mới biết đây không phải là mơ, vội vàng bò lên trên thang dây trực thăng, sau đó trèo vào khoang cabin.
Lý Đằng vừa nhảy vào ca bin, liền vội vàng mò tìm cái rương, sau đó bật nắp rương cầm lấy chai nước khoáng, tiếp đến quay người chuẩn bị ném chai nước xuống chóp đá.
Đáng tiếc, cánh cửa khoang cabin nhanh chóng đóng lại, căn bản không cho hắn làm bất cứ thứ gì.
Có vẻ như kế hoạch dùng bình nước khoáng trữ nước của hắn đã thất bại.
Tựa hồ khoảng cách giữa chóp đá và thành phố điện ảnh có chút xa.
Sau khi ăn hết bánh mì, bánh quy trong rương, uống sạch đồ uống, rất nhanh Lý Đằng đã nằm xuống chìm vào giấc ngủ.
......
Lần này chỗ trực thăng đáp xuống cũng giống như lần trước.
Vẫn là bãi biển gần sân bay.
Xem ra sau khi mỗi diễn viên đi tới thành phố điện ảnh, thì địa điểm đáp xuống đã cố định.
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Lý Đằng, hai lần cùng một nơi cũng có thể là trùng hợp.
Khác với lần trước, lần này trực thăng chở Lý Đằng tới vào lúc đêm khuya.
Vừa xuống đất bằng, Lý Đằng trực tiếp chạy tới thành phố điện ảnh.
Sau khi tiến vào con phố, cho dù bụng rất đói, nhưng Lý Đằng cũng không xông vào nhà hàng, mà là trước tiên tìm một thiết bị kết nối bên đường.
Mở ra kiểm tra tài khoản của mình, sau đó chờ xem có nhiệm vụ nào hay không.
Nếu như có, có thể kiếm được 10 điểm tích lũy!
Tương đương với một suất diễn.
Đáng tiếc, không có gì.
Sau khi chờ đợi chỗ thiết bị kết nối một hồi, Lý Đằng tiến vào nhà hàng.
Thời gian trên vách tường là 22h30 đêm.
Đếm ngược chỉ có nửa giờ, có vẻ như Lý Đằng phải xuất hiện ở trường quay lúc 23h00.