Việc dùng tiền của Cố Lâm Tranh là không thực tế, Đường Trì hiện tại không thể vượt qua trở ngại tâm lý của chính mình cũng không thể yêu cầu Cố gia cho vay được.
Xem ra chỉ có thể tự hỏi bố mẹ mình cho vay thôi.
Mượn tiền của bố mẹ rốt cuộc là sai, Đường Trì cũng không có trở ngại tâm lý gì cả.
Điều kiện trong nhà mà nói cũng tương đối tốt, đương nhiên nhà cô ở một thành phố nhỏ, nếu không nghĩ đến cái ý nghĩ sai này, bản thân bố mẹ cô nhất định cũng có trăm vạn tiền tiết kiệm.
Sau đó Đường Trì nghĩ đến viên kim cương hồng mà mẹ của Cố Lâm Tranh nói, mấy nghìn vạn đấy, không đắt…….
Dừng cơn ác mộng này lại !
Quyền lực tài chính không cần phải nói, nhất định phải nằm trong tay mẹ già, nghĩ đến đây, Đường Trì lần đầu tiên gửi tin nhắn cho mẹ trên WeChat
Trì của Đường Đường gia : 【mẹ thân yêu, mẹ bây giờ đnag ngủ có phải không, sau khi mẹ thức dậy con có thể nói với mẹ chuyện này được không】
Trì của Đường Đường gia : 【con muốn tập các môn thể thao đối kháng nhưng phí đăng ký sân tập đối kháng khoảng 100.000 ,mẹ có thể cho con mượn 150.000 đợi khi con thắng trận rồi, con sẽ trả mẹ gấp đôi !】
Đường Trì là một người rất bộc trực, cô ấy sẽ nói thẳng khi có chuyện muốn nói, ngay sau khi hai tin nhắn được gửi đi, cô ấy vẫn kiềm chế giọng điệu thường ngày.
Phải biết lúc trước cô ấy đã trực tiếp nói : 【 con, Đường Trì, sẽ kiếm tiền !】
Mẹ cô ấy 7 rưỡi mới tỉnh dậy, rất nhanh sau đó Đường Trì đã nhận được tin nhắn hồi lại của mẹ.
Mẫu thượng đại nhân: mi lại lừa gạt rồi, mi sợ là không biết con gái ta được gả cho người có tiền à, 100.000 cũng hỏi mượn ta sao ? Thể thao đối kháng gì cái gì, con gái ta với đôi tay và đôi chân gầy guộc có thể tập chiến đấu thì đúng là trò đùa thật, trước khi lừa người cũng không biết làm tốt bài học sao, khi ta là một người phụ nữa trung niên không biết gì sao ? không có tiền nhé, biến !
Đường Trì: ……..
???????????
Trì của Đường Đường gia: mẹ, con không phải, con không có, để con gửi tin nhắn thoại nhé, là con mà !!!!
【đối phương đã từ chối nhận tin nhắn của bạn】
Câu này được thay thế bằng chức năng của WeChat, mẹ cô ấy đã chặn cô ấy………
Đường Trì: T.T
Cô nhanh chóng đứng dậy, bước ra ngoài và tìm trong danh bạ để gọi điện cho mẹ.
Nếu bố cũng là bố, mẹ cũng là mẹ này, Đường Trì không có rào cản tâm lý nào nữa.
Rất nhanh, điện thoại đã được kết nối, ở bên kia điện thoại có một giọng nữ tương đối thanh lệ : “ sao thế, wechat không thông hay sao vẫn còn gọi điện thoại ?”
Đường Trì nhanh chóng nói : “ mẹ, thật sự là con mà!”
Đối phương im lặng 2 giây , “ con bị bắt cóc à, đối phương đe dọa con bằng tiền sao ?”
“ không phải……”
Đường Trì mồ hôi nhễ nhại,”những lời con nói với mẹ là thật, con thật sự muốn luyện tập chiến đấu, mẹ không biết gì về chiến đấu, mẹ có thể lên mạng kiểm tra đi.”
Giọng nói cũng vậy, Đường Trì không thể biết mình đã thay đổi tâm hồn bằng cách ăn nói khéo léo như vậy, mẹ Đường có chút nghi ngờ: “ con bị mất trí rồi à ? đột nhiên lại nói với mẹ phải luyện tập chiến đấu như thế nào, con luyện tập chiến đấu để làm gì ? chẳng lẽ còn sợ Lâm Tranh bạo lực gia định với con sao ?”
Đường Trì: “………”
Dường như có một giọng an ủi từ cha Đường, :”aiya, hiếm khi con gái nói có 1 thứ gì muốn theo đuổi, bà cho nó mượn đi, một số tiền lớn như vậy chắc chắn nó cũng ngại khi hỏi con rể để mượn, nó ngoại trừ có chúng ta là cha mẹ thì còn có thể dựa vào ai được ?”
Đường Trì suýt chút nữa bật khóc, nhìn xem, đây chính là phụ thân của cô, một người cha già luôn hết lòng vì cô!
Một giây sau, cha Đường tiếp tục nói : “ lỡ nó hỏi con rể, nhà con rể lại tưởng chúng ta vừa mới kết hôn đã tính toán đến chuyện tiền nong với nhà họ rồi, tức tối đổ cho nó một trận. Con gái lại nghĩ quẩn thì làm thế nào ? Nó có phải con gái của bà không !!”