Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cố Tiên Sinh, Ngủ Ngon

Chương 45:

Chương 45:



Đầu Đường Trì “ oàng” 1 tiếng, “ a a a..ở trong túi.”

Cô ấy 2 ngày nay tập thể dục, cộng thêm việc học đại học nữa nên cô ấy đã không đeo nhẫn cưới, nó luôn nằm trong túi xách của cô.

Cô vội vàng lục trong túi, tìm hộp đựng nhẫn, mở ra rồi nhanh chóng đeo lên tay.

Chiếc nhẫn cưới vốn dĩ là do chính Đường Trì chọn, cô thích kiểu dáng thấp, không có hình trứng chim bồ câu hoa lệ, rất đơn giản và thể hiện sự thanh lịch nhẹ nhàng

Cũng là bởi Cố gia đã tìm 1 nhà thiết kế đặc biệt để thiết kế.

Thấy cô đeo rồi, chân mày của Cố Lâm Tranh mới thả lỏng 1 chút, “ ở bên ngoài tôi không quản cô, nhưng ở nhà tốt nhất là phải đeo.”

Nếu không bố mẹ sẽ chỉ tìm anh ấy mà làm phiền.

Đường Trì vội vàng gật đầu: “ xin lỗi nhé, em nhất thời quên mất.”

Hai ngày nay đã vui quá quên cả đất trời, thực sự đã có lúc tự mình không chú trọng rằng mình đã có chồng……..

Cố Lâm Tranh nhấp nháy đôi mắt, “ quên sao?”

Khóe miệng hơi giật lên: “ quên là đã kết hôn cùng tôi ?”

Đường Trì:……..

Cô luôn cảm thấy rằng câu nói này giống như 1 cái bẫy vậy.

Đường Trì lúc trước vẫn thích anh, làm sao có thể quên chuyện đã đã kết hôn được.

Cô vẫn chưa trả lời, giọng nói trầm ấm của cô đã từ từ tràn ra khỏi đôi môi mỏng hoàn mỹ kia : “ làm sao đột nhiên lại muốn đi tập luyệ chiến đấu?”

Vấn đề trọng điểm cũng tới rồi.

Đường Trì ngồi thẳng dậy, cố gắng giả vờ lương tâm trong sáng : “ à thì …. Em tình cờ xem trận đấu trên tivi và em nghĩ nó khá thú vị vì vậy em muốn tập chiến đấu, em là con gái, học cách tự vệ cũng không sao, thân thể vẫn còn hơi yếu nên tập luyện nó đối với thân thể cũng tốt.”

Cô ấy dường như đã giải thích rõ ràng lời nói của mình nhưng với Đường Trì mà nói, điều đó thật sự rất xa lạ.

Cố Lâm Tranh không nói điều gì nữa.

Anh ta liếc nhìn thân thể của Đường Trì với hàm ý khiến Đường Trì rợn cả người sau đó nghe thấy anh ấy nhẹ nhàng nói: “ xem ra vẫn là chưa hiểu hết về cô rồi.”

Đường Trì da đầu như muốn nổ tung, cô ghét phải kết giao với những người có chỉ số IQ cao, đầy cạm bẫy như vậy!

Cô lên tiếng : “ Chúng ta chỉ gặp nhau vài lần trước khi kết hôn, không phải như lời anh nói…..anh không tìm hiểu em không phải là rất bình thường sao ?”

Vốn dĩ cô muốn nói đó là thỏa thuận một năm nhưng trước mặt lại có tài xế nên câu này thật khó để nói ra.

Cố Lâm Tranh hiểu ra, “ cô đang trách tôi ?”

Đường Trì : “ em đâu có dám, chỉ là thuận miệng thì nói ra thôi….”

Cố Lâm Tranh : “uhmm..”

Sau đó anh ta cũng không nói lời nào.

Đường Trì:…..

Trong xe không khí im lặng như vô tận.

Thực ra, Đường Trì cảm thấy trước đây Cố Lâm Tranh không biết nhiều về cô, nếu không giây phút này cô cũng bị bại lộ rồi.

Mãi đến khi về đến nhà Cố gia, sự xấu hổ này mới được giải tỏa

Cô bước ra khỏi xe và cảm thấy như được hít thở không khí tự do.

Không đợi tài xế mở cửa, cô đã mở cửa trước rồi xuống xe, Cố Lâm Tranh ở bên cạnh nhìn thấy cô liền sốt sắng rời đi, không khó để nhìn ra thái độ của cô dường như không muốn ở cùng anh ta, đôi mắt híp lại một lát, rất nhanh liền trở lại bình thường

Đường Trì trở lại đại sảnh, người hầu đi tới mở cửa tươi cười chào hỏi: “Thiếu phu nhân.”

Đường Trì cảm thấy có chút khó xử, người hầu không có bất kỳ tên nào khác đối với cô, tuyệt đối không thể gọi cô Đường nghe quá xa lạ. Loại danh hiệu này khiến Đường Chí thực sự cảm thấy mình đang ở trong vòng xoáy của những gia đình giàu có - đáng tiếc là không có những cuộc tranh đấu sôi nổi giữa mẹ chồng con dâu hay giữa những người vợ.

Tặc tặc, nhân sinh thật là không có gì thú vị !

Đường Trì bước vào đại sảnh, mẹ Cố đang ngồi trên ghế sô pha trong bộ áo dài ở nhà, thưởng thức trà chiều một cách tao nhã và duyên dáng, nhìn thấy Đường Trì, bà cười nói: “ai ya, Trì Trì về rồi à ?”








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch