Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cung Nữ Thượng Vị Ký

Chương 16: Vào Cung (3)

Chương 16: Vào Cung (3)

Nhóm Dịch: Fuly

Nguồn YY

Nội Vụ phủ xử lý công việc rất nhanh, chỉ lát sau đã có thái giám đến Trường Xuân uyển nơi Dung Chân ở tuyên đọc lệnh điều chuyển, dù Dung Chân đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng vẫn thấy đau lòng.

Quay đầu nhìn lại những người trong sân, trừ Châu Ngọc, những người khác đều có vẻ thản nhiên, ắt hẳn đều nghĩ nàng được đi hưởng phúc.

Châu Ngọc tháo chiếc vòng vẫn mang theo từ khi vào cung ra, đeo cho Dung Chân, cười nói: "Tốt rồi, hôm nay muội muội đã được phụng bồi bên cạnh quý nhân, chỉ sợ sau này tỷ tỷ hiếm có cơ hội gặp muội nữa, không phải mấy ngày trước muội vừa mất ngọc bội sao? Muội nhận chiếc vòng này đi, xem như một chút tâm ý của tỷ."

Mắt Dung Chân đỏ lên, không biết nên nói gì cho phải, cố gắng nén nước mắt, cũng cười lắc đầu nói: "Như vậy sao được, cái vòng này là bùa bình an người thân đưa cho tỷ, cho ta rồi, còn tỷ thì sao đây"

"Nha đầu ngốc, ta ở trong thượng thực cục thì có thể có chuyện gì được? Ngược lại là muội đấy, ở bên cạnh Thục Nghi nương nương phải hết sức cẩn thận, làm việc phải biết lưu ý trước sau, ngộ nhỡ có cái gì sơ xuất. . . . . . xem ta này, nói cái gì không !" Châu Ngọc vừa tự vả mình vừa nói, "Tóm lại có vòng tay này bên cạnh muội, ta cũng yên tâm."

Dung Chân không thể làm gì khác hơn là nhận lấy, dù có thế nào, cũng phải chào tạm biệt mấy người còn lại trong viện, sau đó mới rời đi.

Là cung nữ nên hành lý của nàng rất đơn giản, thái giám dẫn đường cầm đi cũng nhẹ nhàng.

Suốt dọc đường, tiểu thái giám khẽ quan sát người được hoàng thượng hạ chỉ ban cho Thục nghi nương nương, hắc hắc, quả thật là cực phẩm mà, nghĩ vậy, tiểu thái giám bèn vắt óc nghĩ ra mấy lời nịnh nọt. Dung Chân cẩn thận ứng phó, chút thương cảm trong lòng cũng phai nhạt đi không ít.

Không ngờ lại gặp Hoa Nghi ở cửa Uyển Tử, Dung Chân có chút sững sờ.

Nàng không nghĩ rằng cô cô sẽ đến tiễn mình.

Hoa Nghi vốn không phải là một người nói nhiều, nàng vỗ vỗ vai Dung Chân, nhắc nhở sau này đến Nguyên Hi điện phải chú ý nhiều hơn, phục vụ chủ tử không giống như ở Ngự Thiện Phòng chỉ cần làm tốt việc của mình là được, mà chỉ cần hơi lơ là sẽ dẫn họa sát thân.

Dung Chân rưng rưng gật đầu, trịnh trọng hành lễ từ biệt sư phụ.

"Cô cô yên tâm, Dung Chân nhất định sẽ nghe theo sự dạy bảo của người, cẩn thận làm việc."

Vì vậy, trong ngày hôm đó, Dung Chân từ một tiểu cung nữ trong thượng thực cục chính thức bước vào Nguyên Hi điện, trở thành một trong những thành viên phục vụ Thục Nghi.

Thục Nghi không phải là một vị chủ tử hiền lành, quanh năm chỉ biết sống an nhàn sung sướng, bởi vì quan hệ với tiểu hoàng tử, nên tâm khí cũng cao hơn các phi tần khác.

Hiện tại, trong cung này, ngoại trừ hoàng hậu còn có ba vị chủ tử phân vị cao, theo thứ tự là Mộc Quý phi, Lục Quý tần, cùng với vị Thục Nghi này, tuy phẩm cấp Thục Nghi thấp hơn Mộc Quý phi Chính nhất phẩm, tướng mạo tuổi tác lại không sánh được với Quý tần vừa được tấn phong, nhưng nàng ta lại là người duy nhất có hoàngt ử

Trong hậu cung này, nữ nhân trăm phương ngàn kế tranh thủ tình cảm, không phải mục đích cuối cùng là mong muốn có long chủng hay sao?

Lúc đến Nguyên Hi điện, đã là buổi trưa, Thục Nghi đang ngủ, Tiểu Lộ Tử nhanh chóng nhận hành lý dẫn nàng tới phòng nghỉ, Vân Thụy cười chỉ chỉ chiếc giường ở gần cửa sổ: "Chăn nệm đều ở đây cả, hôm nay ta đã giúp ngươi đổi mới hết rồi."

Dung Chân cảm kích nhìn Triều Vân "Làm phiền tỷ tỷ."

Trong phòng này tổng cộng có hai cái giường, cái còn lại là của Vân Thụy, sau này hai người còn phải ở cùng nhau, xử lý tốt quan hệ rất quan trọng. Vân Thụy là một cung nữ thanh tú có nụ cười ôn hòa, nhìn nàng Dung Chân âm thầm cảm thấy may mắn.

Bởi vì Thục Nghi đang nghỉ trưa, nên hai người cũng không có gì chuyện làm, Vân Thụy liền giúp đỡ Dung Chân sắp xếp hành lý.

Dung Chân vừa làm vừa bắt chuyện với nàng ta, hóa ra Vân Thụy đã ở đây được 4 năm rồi, kể từ khi Thục Nghi sinh được tiểu hoàng tử, từ lúc chưa tấn vị đến giờ.

Dung Chân yên lặng lắng nghe, rất ít nói, thỉnh thoảng mới phụ họa mấy câu, dáng vẻ vô cùng nhu thuận, không phải là người khó chung sống.

Thu xếp xong, Vân Thụy ngồi lên giường cười nói với nàng, "Nhìn ngươi dịu ngoan như vậy, ta sẽ lưu ý cho ngươi một chút, nương nương chúng ta không phải là một chủ tử hòa nhã, không giấu gì ngươi, tính tình người rất khó hầu hạ. Nếu như chuyện gì ngươi cũng nhường nhịn, bị người khi dễ không biết phản kích, nhất định nương nương sẽ chê ngươi không có tiền đồ."

Dung Chân nhìn Vân Thụy thẳng thắn như vậy, liền nở nụ cười, không còn vẻ câu nệ như lúc trước: "Tỷ tỷ đừng thấy ta có vẻ dịu dàng, con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người mà, bị người khác ăn hiếp, không chừng ta cũng sẽ trả đũa, nên tỷ tỷ đừng nghĩ đến chuyện khi dễ ta."






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch