Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cuồng Đế Bách Mỹ Duyên

Chương 161: Mập mờ ở bờ biển (2)

Chương 161: Mập mờ ở bờ biển (2)




Bởi vì đều là người một nhà, Tiêu Hàm Nguyệt cũng không làm cơm trưa quá mức long trọng, chỉ làm chút thức ăn, lại thêm một nồi cơm tẻ, chính là như vậy lại khiến mấy người ăn vào cực kỳ thoả mãn, đặc biệt trong nội tâm có tà niệm như Diệp Phi, càng là vừa ăn vừa ở bên cạnh ra sức khen ngợi, tên này từ sau khi khai phá não vực, chẳng những thân thể trở nên mạnh mẽ hơn, mà ngay cả miệng lưỡi cũng ngọt hơn không ít, đem Tiêu Hàm Nguyệt chọc cho mặt mày hớn hở, Diệp Phi đột nhiên thể hiện ra một mặt cường đại, làm cho nàng cảm thấy cao hứng thay cho nữ nhi nhưng đồng thời ít nhiều cũng có chút lo sợ bất an, sợ Diệp Phi lợi hại như vậy sau này sẽ chướng mắt nữ nhi của mình, nhưng hiện tại xem ra, Diệp Phi chẳng những đối với nữ nhi không có gì thay đổi, ngược lại còn càng thêm ân cần với nàng, lúc này lại khen ngợi tài nấu nướng của mình như vậy, tự nhiên là khiến cho nàng cao hứng không thôi.

Nếm qua cơm trưa, dưới đề nghị của Diệp Vân Khinh, mấy người quyết định đi ra bờ biển chơi đùa, Tiêu Hàm Nguyệt cũng là rất vui vẻ đáp ứng, bởi vì thường ngày nàng quá mức bận rộn với công việc, rất ít khi có thời gian ở cùng nữ nhi, khó có được dịp nữ nhi vui vẻ như vậy, chính nàng lại có thời gian, đương nhiên sẽ không phản đối đám trẻ đang hưng phấn này.

Chuẩn bị đơn giản một chút, Diệp Phi liền mang theo bốn mỹ nữ một lớn ba nhỏ này xuất phát, do Tiêu Hàm Nguyệt làm lái xe, năm người trực tiếp xuyên qua nội thành, hướng đến bờ biển phía Đông của Vọng Hải, trên đường Diệp Vân Khinh còn cố ý đi mua vài bộ áo tắm, tuy rằng hiện tại cũng đã gần tháng mười, nhưng Vọng Hải nằm ở phía Nam quốc gia, thời tiết vẫn là rất nóng đấy, lúc này tới bãi biển bơi lặn một chút cũng là lựa chọn không tồi.

Rất nhanh liền đến thời điểm hơn 3 giờ chiều, năm người cuối cùng đã tới bờ biển, tuy rằng hôm nay là cuối tuần, nhưng bờ biển cũng không có nhiều người, mấy người tìm một chỗ bốn phía đều không có ai mà xuống xe, nhìn qua biển rộng sóng xanh rì rào, cũng không khỏi cảm thấy một hồi thư thái.

Tuy rằng Vọng Hải cách biển không quá xa, nhưng đám thiếu nữ cũng không có quá nhiều thời gian đến bờ biển chơi, lúc này lại càng cao hứng lớn tiếng kêu to, muốn lập tức nhào vào trong lòng biển rộng, chính là thời điểm đổi áo tắm lại có chút khó khăn rồi, bởi vì nơi đây cũng không phải khu vực quy hoạch gì, bởi vậy xung quanh đều là bãi biển, ngay cả một chỗ che chắn cũng không có, hiện tại có một nam hài như Diệp Phi ở đây, chúng nữ tự nhiên là đều ngại thay quần áo ngay trước mặt hắn, đặc biệt là Tiêu Hàm Nguyệt, tuy rằng còn một mực coi Diệp Phi là hài tử, nhưng nhìn qua chỗ đó của hắn nàng cũng biết, hài tử này đã có năng lực kia rồi.

Thương lượng một chút, chúng nữ liền đem Diệp Phi đuổi xuống xe, các nàng thì ở trên xe thay quần áo, chỉ là sau khi thay xong, lại có chút khó khăn rồi, bởi vì loại mà Diệp Vân Khinh mua cũng không phải là áo tắm liền thân, mà là bikini, hơn nữa còn là loại vải vóc rất ít, ba thiếu nữ mặc vào còn khá tốt, nhưng Tiêu Hàm Nguyệt thì lại có chút đỏ mặt, bởi vì cái áo tắm kia chỉ có ba khối vải vóc nho nhỏ, phía dưới còn khá tốt một chút, nhưng phía trên thì lại không được rồi, bộ ngực đầy đặn của nàng vậy mà chỉ bị bao trùm một phần nhỏ, cũng có hơn phân nửa lộ ra bên ngoài, chính giữa hiện ra một khe rãnh thật sâu.

Lâm Linh cùng Diệp Tĩnh còn không trải qua chuyện kia, nên khá tốt một ít, Diệp Vân Khinh chứng kiến dáng người của Tiêu Hàm Nguyệt lại là không ngừng hâm mộ, con mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào hung khí cực đại của Tiêu Hàm Nguyệt, nói ra:

- Tiêu di, nơi này của ngươi thật lớn nha.

Tiêu Hàm Nguyệt cười nói:

- Của ngươi cũng sẽ lớn lên đấy.

- Thật vậy sao?

Diệp Vân Khinh cúi đầu nhìn núi nhỏ của mình, có chút không dám tin tưởng lời của nàng.

- Đương nhiên! Mụ mụ ngươi cũng không nhỏ hơn ta a, ngươi có di truyền của nàng, đương nhiên cũng sẽ không nhỏ.

Tiêu Hàm Nguyệt cười cười, hỏi ra:

- Khinh Khinh như thế nào lại đột nhiên quan tâm đến cái này rồi? Có phải là đã có bạn trai?

- Nào có!

Diệp Vân Khinh đỏ mặt lên:

- Người ta chỉ cảm thấy có chút đẹp mắt thôi.

- Có gì đẹp mắt đâu.

Tiêu Hàm Nguyệt lại có chút buồn rầu, chỉ có thời điểm đối mặt với tam nữ nàng mới có thể thoải mái lộ ra thứ mê người này của mình, nếu như đối mặt với Diệp Phi, mặc thành như vậy lại khiến cho nàng có chút ngượng ngùng.

Diệp Vân Khinh cũng biết nàng xấu hổ, vì vậy đem đầu thò ra ngoài xe, hướng Diệp Phi hô:

- Ca ca, ngươi tới một bên trước đi, đợi chúng ta xuống nước ngươi lại đến thay quần áo!

Diệp Phi lên tiếng đáp ứng, nhìn quanh mọi nơi, dứt khoát đi đến bên kia xe, đợi cho chúng nữ đi xuống mới từ bên kia đi lên.

Ở bên ngoài phơi nắng một hồi, Diệp Phi cũng muốn nhanh chóng xuống nước, sau khi lên xe thay nhanh quần bơi, liền lập tức xuống xe, chỉ là cảnh đẹp trước mắt lại làm cho hắn bỗng chốc ngây ngẩn cả người, con mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào núi non trước ngực Tiêu Hàm Nguyệt.

Sau khi chúng nữ xuống xe, ba nữ tử lập tức nhảy tới trong nước, mà Tiêu Hàm Nguyệt lại là có chút chần chờ, tuy rằng cũng biết bơi lội, nhưng cũng đã lâu không tới nơi này bơi qua rồi, không nghĩ tới chỉ là chần chờ một chút như vậy, Diệp Phi cũng đã đi ra rồi, trông thấy ánh mắt ngơ ngác kia của Diệp Phi, không tự chủ vội giơ tay che tại trước ngực, con mắt có chút oán trách trừng lên với Diệp Phi.

Động tác của Tiêu Hàm Nguyệt lại để cho Diệp Phi phản ứng lại, ngại ngùng cười cười, rất nhanh chạy vào trong biển, chỉ là Tiêu Hàm Nguyệt cũng rất là nhạy cảm phát hiện, tại thời điểm hắn chạy tới, phía dưới cũng nhanh chóng nhô ra một cái lều cực lớn, không biết vì sao trong nội tâm lại đột nhiên rất muốn nhìn xem diện mạo thật của nó.

Sau khi xuống nước, Diệp Phi lách mình tránh ra xa xa, cũng không phải sợ xấu hổ gì, mà là trong lòng của hắn có chút ý tứ đối với Tiêu Hàm Nguyệt đấy, nếu như hiện tại để cho nàng lưu lại ấn tượng xấu gì thì hỏng chuyện.

Tiêu Hàm Nguyệt đương nhiên không biết trong nội tâm Diệp Phi có suy nghĩ này, thấy hắn bị dọa thành như vậy, trong nội tâm ngược lại thả lỏng hơn, cũng cất bước đi vào trong nước, cùng ba nữ tử bắt đầu chơi đùa.

Một lát sau, Diệp Phi cũng tới, lúc này các nàng đang trong trận chiến té nước, nhìn thấy Diệp Phi đi tới, liền cùng nhau hướng hắn nâng nước té tới, Diệp Phi cũng tươi cười đánh trả.

Áo tắm của Tiêu Hàm Nguyệt có chút nhỏ, vừa rồi mặc vào chỉ cài chặt dây buộc một chút, chính là như vậy nàng còn cảm giác có chút chặt, luôn không nhịn được dùng tay sờ qua dây buộc một chút, thường xuyên qua lại khiến cho dây buộc có chút nới lỏng, lúc này lại làm động tác kịch liệt, cái dây buộc kia liền lập tức mở ra, áo tắm nho nhỏ từ trên ngực của nàng rớt xuống, lại để cho hung khí cực đại làm Diệp Phi khát vọng không thôi lập tức bạo lộ giữa không khí, bật lên theo động tác nhấp nhô vừa rồi của nàng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch