Lý Tuyết Nhi nhìn qua bóng lưng Diệp Phi, ánh mắt có chút mê ly, đây là cái nam nhân dạng gì a? Trên người rõ ràng tràn đầy sức sống của một thiếu niên, nhưng lại không có một điểm bừa bãi giống như thiếu niên. Lý Tuyết Nhi biết rõ, cả đời này hắn nhất định sẽ không tầm thường, thậm chí sẽ lộ ra cực kỳ rực rỡ chói mắt giống như một ngọn đèn dầu tỏa sáng trong đêm tối vậy, mà mình hiện giờ lại giống như một con bươm bướm bị hắn hấp dẫn, tuy rằng biết rõ bay qua sẽ cùng vô số con bươm bướm tranh đoạt, hơn nữa cuối cùng còn có khả năng hóa thành tro tàn, nhưng vẫn không nhịn nổi xúc động muốn phóng tới hắn.
Nhìn thấy Diệp Phi trở về, Lâm Linh hướng hắn khẽ cười cười, mà Diệp Vân Khinh lại là có chút bất mãn chu cái miệng nhỏ nhắn, trong nội tâm nàng cực kỳ hiếu kỳ với việc Diệp Phi và Lý Tuyết Nhi cùng đi ra ngoài, hơn nữa nhìn bộ dạng của Lâm Linh, nàng giống như đã biết bọn họ đi nói chuyện gì, chính là bất luận mình hỏi như thế nào, Lâm Linh cũng chỉ cười mà không đáp, điều này làm cho nội tâm Diệp Vân Khinh có chút thất lạc, ca ca có chuyện đều nói cùng Lâm Linh, lại muốn gạt mình, chẳng lẽ địa vị của mình trong lòng ca ca vẫn không bằng nổi Lâm Linh? Tuy rằng trong nội tâm cũng đã tiếp nhận cùng Lâm Linh đi theo hắn, nhưng Diệp Vân Khinh vẫn là không tránh được có chút ý nghĩ muốn tranh giành tình cảm.
Diệp Phi cùng Diệp Vân Khinh từ nhỏ đã tâm ý tương thông, tâm tình của nàng biến hóa tự nhiên không giấu được Diệp Phi, có điều Diệp Phi tạm thời cũng không giải thích việc này với nàng, mà chỉ mỉm cười nói:
- Thời gian cũng không còn sớm, chúng ta cũng nên nhanh chóng trở lại trường học đi thôi, bằng không sẽ không tới kịp tiết học buổi chiều đấy.
Đám người Mao Tự hiện giờ đối với Diệp Phi đúng là nói gì nghe nấy, Lâm Linh đương nhiên cũng sẽ không phản đối hắn, chỉ có Diệp Vân Khinh có chút bất mãn hừ một tiếng, tuy nhiên nhưng cũng biết ca ca nói không sai, cuối cùng vẫn là đi theo đám bọn hắn cùng trở về trường học.
Lần nữa đi đến bên trong tiểu viện cũng đã không thấy bóng dáng của Lý Tuyết Nhi, bằng hiểu biết của Diệp Phi đối với nàng, có thể đoán được hiện tại nàng chỉ sợ là đã bắt đầu đi chuẩn bị chuyện của công ty rồi, đối với việc này hắn cũng không muốn hỏi nhiều, tới đây mình sẽ tìm cơ hội cùng dì cả nói một tiếng, sau đó để cho Lý Tuyết Nhi thoả sức phát huy là được, có tài chính khổng lồ, tin tưởng nàng nhất định có thể làm rất tốt đấy.
Diệp Phi nghĩ một chút cũng không sai, sau khi Diệp Phi tiến vào gian phòng, Lý Tuyết Nhi liền bắt đầu công việc bù lu lên, đầu tiên chính là đến ngân hàng phụ cận kiểm tra một chút số tiến trong thẻ tín dụng hắn đưa cho, mà cái này lại làm cho nàng cực kỳ chấn kinh rồi, trong cái thẻ kia làm gì có cái gì một trăm ức nha, đây chính là một trăm chín mươi bảy ức, chỉ kém một chút liền đạt tới hai trăm ức, mà Diệp Phi lại coi thành một trăm ức đem vứt cho nàng, chỉ là ngẫm lại một tầng thân phận khác của Diệp Phi, nàng mới có chút bình thường trở lại, có năng lực như vậy, tiền với hắn mà nói, thực sự chỉ là một vài con số rồi.
Hiện tại có được nguồn tài chính khổng lồ như vậy, muốn trèo lái công ty cũng không phải là một chuyện đáng nói rồi? Tuy nhiên Lý Tuyết Nhi cũng chỉ giảm bớt lo lắng mà thôi, mặc dù Diệp Phi thầm nghĩ để cho công ty này làm hậu thuẫn âm thầm trợ giúp hai nhà Diệp Liễu, nhưng nàng vẫn muốn khiến cho công ty kinh doanh có lợi nhuận, về phần trong thẻ nhiều hơn chín mươi bảy ức, nàng cũng chuẩn bị đem toàn bộ vùi đầu vào trong công ty, chưa từng nghĩ tới sẽ thừa dịp Diệp Phi không biết mà tự mình giữ lại một phần.
Cô nhi viện cách trường học thật sự là có chút xa, mặc dù đám người Diệp Phi đã cố gắng tranh thủ về sớm một chút, nhưng thời điểm về tới trường học vẫn là bị chậm một ít, tiết học đầu tiên của buổi chiều cũng đã bắt đầu.
Dừng ở trước khu dạy học, Diệp Phi nói với đám người đầu trọc mấy ngày nữa sẽ tìm bọn họ, cùng với bọn họ chào tạm biệt một chút, rồi bước nhanh hướng phòng học ở lầu bốn tiến đến, ba người bọn họ cũng không giống đám người đầu trọc, bình thường bọn họ rất ít trốn học đấy.
Đến phòng học, ba người lại kinh ngạc phát hiện, nơi này vậy mà không có một bóng người, nhìn nhìn thời khóa biểu mới nhớ tới, tiết đầu của buổi chiều hôm nay chính là môn hóa học, nghĩ tới chắc hẳn các học sinh đều đến phòng thí nghiệm đi.
Nhìn qua Diệp Vân Khinh đang ngồi ở một bên hờn dỗi vểnh lên cái miệng nhỏ nhắn, Diệp Phi lặng lẽ cho Lâm Linh cái nháy mắt, Lâm Linh khẽ cười cười nói:
- Tiết học này cũng rất quan trọng a, ta phải đi tới phòng thí nghiệm đây, Khinh Khinh, ngươi có đi không?
Lúc này trong nội tâm Diệp Vân Khinh cũng có chút ít oán khí với Lâm Linh đấy, thấy nàng hỏi mình, liền không chút suy nghĩ nói ra:
- Ta không đi!
Lâm Linh không thèm để ý chút nào, vẫn nở nụ cười nói ra:
- Vậy các ngươi chậm rãi trò chuyện, ta đi trước.
Nói xong liền nhanh chân bước ra khỏi phòng học, hơn nữa còn đem cửa ra vào khép lại.
Hiện tại toàn bộ phòng học chỉ còn lại hai huynh muội Diệp Phi, Diệp Phi cũng không hề cố kỵ cái gì, đi đến sau lưng Diệp Vân Khinh nhẹ nhàng đem nàng ôm lấy, cười hỏi:
- Làm sao vậy? Có phải là tức giận rồi?
- Ta mới không thèm tức giận!
Diệp Vân Khinh hầm hừ nói:
- Ngươi ở lại đây làm gì? Đi cùng lão bà của ngươi tốt lắm.
Tuy lời nói là vậy, nhưng nàng lại nhẹ nhàng ngã xuống trong ngực Diệp Phi, cũng không hề giãy dụa.
Diệp Phi cười hắc hắc nói:
- Không phải ta đây đang ở cùng lão bà của ta sao? Tới, lão bà ngoan, nói cho lão công, rốt cuộc là ai trêu chọc ngươi?
Một câu "lão bà ngoan" của Diệp Phi liền thoáng cái đem chút hờn dỗi nho nhỏ trong nội tâm Diệp Vân Khinh lập tức thổi bay mất, có điều nàng vẫn còn có chút ủy khuất nói:
- Trong lòng ngươi, vị trí của ta thật sự không nặng bằng Linh Linh sao? Vì cái gì có việc ngươi lại nói với nàng mà không nói với ta?
Diệp Phi cũng biết nàng nhất định là vì chuyện này mà tức giận, vì vậy đem cơ bản sự tình nói cho nàng một lần, cuối cùng nói:
- Ta vốn dĩ cũng không muốn giấu ngươi, chỉ là lúc ấy còn có mấy người đầu trọc bọn họ ở đó, mà lúc trước nói cho Linh Linh, cũng là bởi vì nàng hiểu rõ một chút về phương diện này, ta muốn trưng cầu ý kiến của nàng một chút mà thôi.
- Ca ca, thực xin lỗi.
Nghe Diệp Phi giải thích xong, trong nội tâm Diệp Vân Khinh bỗng cảm thấy áy náy, nhẹ nhàng xoay người lại, dựa sát vào trong lồng ngực Diệp Phi sâu kín nói:
- Có phải ta quá hẹp hòi rồi không? Ngươi yên tâm, từ nay về sau ta nhất định học tập Linh Linh thật tốt đấy, chắc chắn sẽ không để cho ngươi có thêm phiền phức.
Nói xong vậy mà nhịn không được rớt nước mắt.
Diệp Phi lại càng hoảng sợ, vội vàng dùng hai tay nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, chăm chú nhìn nàng nói:
- Ai nói ngươi cho ta thêm phiền phức? Ca ca thích nhất là ngươi cùng ta náo loạn, hơn nữa ngươi cũng không được học Linh Linh, nàng có điểm tốt của nàng tốt, ngươi cũng có cái tốt của ngươi, nếu như ngươi học giống hệt Linh Linh, vậy ta còn muốn ngươi làm gì?
- Thật vậy sao? Ta hồ đồ với ngươi, ngươi cũng sẽ không giận ta?
Diệp Vân Khinh mặc dù là đang hỏi, nhưng trong lòng cũng đã sớm khẳng định rồi, khuôn mặt tuyệt mỹ còn mang theo chút ít vệt nước mắt lại chợt lộ ra nụ cười ngọt ngào.
- Đương nhiên, như vậy ta sẽ càng thêm thích ngươi.
Diệp Phi nhìn qua dung nhan hoa lê đái vũ vô cùng tuyệt mỹ kia của tiểu muội, trong nội tâm lại ngứa ngáy không thôi, hôm nay hắn chính là một mực bị nghẹn khuất đấy, hơn nữa vừa rồi ở cô nhi viện lại cùng tiểu mỹ nhân thành thục Lý Tuyết Nhi mập mờ như vậy, tuy rằng lúc đấy nhịn được, nhưng dục hỏa trong nội tâm lại càng thêm dâng trào, hiện tại cơ hội tốt như vậy hắn tự nhiên không muốn buông tha, đang lúc an ủi tiểu muội, đồng thời hai tay cũng đã rất không thành thật tiến vào bên trong đồng phục rộng thùng thình của nàng, hoạt động tại vùng trước ngực của nàng.