Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Cửu Long Kéo Quan

Chương 8: Mượn Dao Giết Người (2).

Chương 8: Mượn Dao Giết Người (2).


Chỉ trong chốc lát, tấm da khỉ nước cùng với Tạ Quảng Tài đều bị đốt thành tro bụi.

Bạch lão quỷ muốn đỡ tôi từ dưới đất dậy, tôi chỉ kịp gọi lão một tiếng “chú” liền bất tỉnh nhân sự.

Đến khi tôi tỉnh dậy thì bản thân mình đã nằm trên giường trong nhà của Bạch lão quỷ rồi.

Thử động đậy một chút, cảm thấy toàn thân không còn một chút sức lực, vết thương trên cổ đau không từ nào diễn tả được.

Rõ ràng trên người có đắp tấm chăn dày, nhưng vẫn thấy lạnh như trong hầm đá vậy, lạnh đến nỗi hàm răng đánh bò cạp.

“Đừng cử động, trên người cậu vẫn còn độc của xác chết chưa loại bỏ hết đâu, mấy ngày nay cậu không được làm gì cả.

” Bạch lão quỷ lên tiếng.

“Chú Bạch, tại sao Tạ Quảng Tài lại muốn giết tôi cơ chứ?” Tôi yếu ớt thốt lên câu hỏi trong lòng.

“Người hắn muốn giết không phải cậu, mà là Huệ Hương.

Chỉ trách chú Bạch tôi tính sai một bước, tôi chỉ tính tới Huệ Hương không dám tìm cậu báo thu, nhưng ai ngờ cô ta lại chơi trò mượn dao giết người đâu!”Bạch lão quỷ nói, Huệ Hương mượn linh đường của Tạ Quảng Tài để làm bố cục, lấy oán khí thúc đẩy con mèo đen khiến Tạ Quảng Tài trá thi, mục đích chính là làm hại tôi.

Tuy rằng tôi chưa bao giờ làm chuyện gì có lỗi với Huệ Hương, nhưng vong linh không nói đạo lý như người sống, chỉ biết truy cứu nhân quả, mà nhân quả của cô ấy, bắt đầu từ hôm tôi đi vớt xác của cô.

Chính tôi đã khiến cho cô chết không yên ổn, cản trở con đường luân hồi của cô, nói đi nói lại thì ban đầu tôi không nên vớt xác cô lên, để dành cho cá ăn còn tốt hơn là kết cục của hiện tại.

Còn đám đạo mộ tặc đáng hận kia nữa, nếu không vì bọn nó đào xác của cô lên để phối âm hôn, thì mọi chuyện cũng sẽ không đi đến bước này.

Bạch lão quỷ nói sau khi Huệ Hương tác quái hại chết Tạ Quảng Tài đã trở thành lệ quỷ, bây giờ ngoại trừ giết người cũng không còn ý niệm nào khác nữa.

Tạ Quảng Tài chính là người đầu tiên, không bao lâu nữa sẽ xuất hiện người kế tiếp, cho đến khi những người có thù oán với cô bị giết sạch mới thôi.

Lệ quỷ đòi mạng, thiên đạo không can thiệp, chuyện này cho dù là đạo sĩ cũng không làm được gì đâu.

“Chú Bạch, bây giờ tôi phải làm sao đây? Tôi biết chú có chút bản lĩnh, cái mạng nhỏ này chỉ biết trông chờ vào chú nữa thôi.

”“Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi không có bản lĩnh cứu cậu đâu.

Người bây giờ có thể cứu cậu chỉ có một, nếu người đó đồng ý ra tay, đừng nói là Huệ Hương trở thành lệ quỷ, cho dù biến thành hồng hồn đi chăng nữa cũng không làm gì được cậu.

”Bạch lão quỷ nói trước đó ông nói Huệ Hương không dám làm hại tôi là bởi vì còn kiêng dè sự tồn tại của người đó, mà lần mượn dao giết người này chính là mục đích muốn hại tôi, thứ hai chính là muốn thăm dò xem người đó có ra tay giúp tôi không.

Nhưng chẳng may, cho đến khi tôi sắp bị Tạ Quảng Tài giết chết, người đó cũng không xuất hiện, nếu như không phải Bạch lão quỷ đến kịp lúc, có thể tôi đã đi lãnh cơm hộp lâu rồi.

“Chú Bạch, người đó mà chú nói rốt cuộc là ai thế?” Tôi hỏi lão.

“Thật ra từ sớm cậu đã gặp rồi, chính là người phụ nữ mà cậu trông thấy hôm đầu tiên cậu đến tìm tôi đấy.

”“Gì?” Tôi đơ luôn.

Phải mà lão không nhắc chuyện này, thì tôi cũng quên luôn người phụ nữ mình đã gặp lần đầu tiên đến đây.

Xong tôi xoay qua trách lão, nếu đã biết lai lịch của người phụ nữ đó, vậy còn tỏ ra vẻ thần bí để làm gì?“Cậu tưởng ai cũng có thể nhắc đến danh tánh của người đó sao? Bạch lão quỷ tôi đã không còn bao nhiêu năm tuổi thọ nữa đâu, nếu thật sự chọc phải người đó, cái mạng già này cũng phải đắp vào đó.

” Bạch lão quỷ thở dài đáp lời.

“Cô ấy rốt cuộc là ai chứ?”“Cái này chắc phải để người đó tự nói với cậu tốt hơn, tôi cũng không biết tên của cô ấy là gì.

Cái cậu cần làm bây giờ chính là mau chóng dưỡng thương đi, sau đó tôi lại giúp cậu làm một việc lớn.

”Lão Bạch này là cố tình giày vò tôi mà, đến cả một chữ cũng không thèm tiết lộ với tôi.

Không nói thân phận của người đó đã đành, đến cả đại sự gì cũng không nói luôn.

Khoảng thời gian sau, tôi liền yên tâm ở lại nhà của Bạch lão quỷ dưỡng thương, đích thân lão chăm sóc cho tôi.

Huệ Hương bây giờ đã hóa thành lệ quỷ, nhưng với bản lĩnh của Bạch lão quỷ, cô ta vẫn không dám hành hung giết người trước mặt lão đâu.

Còn về sự việc xảy ra tại linh đường của Tạ Quảng Tài, đã bị Bạch lão quỷ dùng một trận lửa che đậy hoàn toàn.

Hôm đó sau khi cứu tôi, lão lại đi vào đem những người túc trực linh cữu khiêng ra hết rồi phóng hỏa.

Cho nên đến tận bây giờ vẫn chưa có người biết chuyện giữa tôi và Huệ Hương, đến cả cha mẹ tôi cũng không biết con trai họ đã bị lệ quỷ dòm ngó, nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào.

Khoảng thời gian tôi dưỡng thương, xung quanh tôi liên tục xảy ra những sự kiện ly kỳ, ví dụ như ban đêm có người té gãy chân, lúc đang chặt củi chặt đứt luôn bàn tay, khi đang đun nước nấu cơm trượt chân đâm đầu vào nồi nước làm hư luôn cặp mắt.

Những người này đều có một đặc điểm chung: Phẩm hạnh bất chính.

Tôi biết đây chính là ý nguyện của Huệ Hương lúc cô ấy còn sống, bọn họ đã đụng phải người không nên đụng, xem những thứ không nên xem.

Mặc kệ những kỳ án thương vong cứ xảy ra liên tục, ban đầu vẫn không ai nói rằng chuyện này có liên quan đến Huệ Hương cả, cho đến đêm đoạn thất cuối cùng của cô, đã xảy ra một thảm án diệt môn kinh thiên động địa!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch