Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Dạ Thiên Tử

Chương 68: Đại Hanh mở tiệm.

Chương 17- 1: Đại Hanh mở tiệm.







Lúc Hoa Vân Phi vào thành, Diệp Tiểu Thiên, Lý Vân Thông và La Đại Hanh đang đi tới đường Thập Tự. La Đại Hanh nhìn Diệp Tiểu Thiên, khoe:

- Đại ca, hôm qua sau khi từ biệt đại ca, đệ liền đến đường Thập Tự đi lòng vòng một hồi, đã tìm được một cửa hàng mặt tiền khá đẹp, chúng ta tới đó xem một chút đi?

Diệp Tiểu Thiên hơi bất ngờ, không ngờ một người đần độn như vậy, lại có ý chí xây dựng sự nghiệp mà cũng rất dụng tâm, Diệp Tiểu Thiên khích lệ nói:

- Tốt lắm! Nếu cha ngươi biết ngươi tiến bộ như vậy, nhất định sẽ rất vui mừng.

Đại Hanh bĩu môi, nói:

- Đừng nhắc tới ông ấy, hôm qua đệ về nhà, nghe cha đệ đang dặn người hầu, rằng trong một tháng sắp tới, dù có tin tức gì về việc buôn bán của đệ, cũng đừng nói với ông ấy.

Diệp Tiểu Thiên ngạc nhiên nói:

- Cha ngươi vốn rất quan tâm đến tương lai của ngươi, sao bây giờ lại không quan tâm nữa?

Đại Hanh nói:

- Cha đệ nói, nếu ông ấy lắng nghe tin tức về đệ, hoặc là sẽ không kìm được đánh đệ chết, hoặc là ông ấy sẽ bị tức chết, trước hết cứ để qua tháng này rồi hãy nói.

Diệp Tiểu Thiên: - ...

Lý Vân Thông khen:

- Biết con không ai bằng cha!

Diệp Tiểu Thiên đằng hắng một cái, nói:

- Xem ra cha ngươi không hy vọng gì về ngươi cả, đã như vậy, ngươi càng phải cố gắng hơn, tạo thành sự nghiệp lớn, để cha ngươi kinh ngạc.

La Đại Hanh kiêu ngạo nói:

- Đương nhiên rồi!

Diệp Tiểu Thiên nói:

- Ngươi nói ta nghe một chút, ngày hôm qua ngươi tìm ra cửa tiệm này như thế nào, nó có ưu điểm về vấn đề gì, về địa điểm, ở nơi đông dân cư, hay là...

La Đại Hanh đáp:

- Ngày hôm qua đệ đi dạo quanh đường Thập Tự, bỗng nhìn thấy một cửa tiệm mặt tiền, tiệm chỉ có hai mẹ con chủ tiệm, cô nương đó có giọng nói thật nhẹ nhàng uyển chuyển, xinh đẹp động lòng người. Đệ liền nghĩ, nếu buôn bán sát bên tiệm của nàng, hàng ngày đều gặp mặt, thật là thoải mái biết bao! Nhà cửa mà yên ổn thì làm việc gì cũng hưng thịnh, việc buôn bán cũng vậy, cho nên đệ bèn mua lại cửa tiệm bên cạnh cửa tiệm của cô nương đó!

Diệp Tiểu Thiên: - ...

Lý Vân Thông: - ...

La Đại Hanh thấy phía sau im lìm, bèn quay đầu lại nhìn, thấy vẻ mặt kỳ quặc của hai người, lại giải thích:

- Cửa tiệm bên cạnh rất vắng vẻ, hầu như không có khách mua. Đệ liền suy nghĩ, cửa tiệm ở một nơi như đường Thập Tự này, vì tình hình buôn bán ế ẩm như vậy, chủ tiệm mới chịu bán đi, vào tay đệ, chỉ cần kinh doanh thật tốt, tuy chủ cũ không kiếm được tiền, nhưng đệ thì chưa chắc.

Diệp Tiểu Thiên nói:

- Ừ, nghe cũng có lý, tuy nhiên... nếu ngươi đã chọn xong cửa tiệm, còn tìm ta làm cái gì?

La Đại Hanh nói:

- Đệ còn chưa quyết định chắc chắn, xin hãy góp ý giúp đệ một chút, nếu huynh cảm thấy không ổn, thì đệ lại bán đi.

- Vả lại, sắp tới khai trương, cũng phải chào hỏi, đánh tiếng với hàng xóm chứ? Một mình đệ đi cũng lạ và không tiện, huynh là đại ca của đệ, dĩ nhiên phải giúp đệ chứ.

Diệp Tiểu Thiên bất đắc dĩ nói:

- Được! Như vậy... ngươi đã suy nghĩ sẽ bán thứ gì chưa?

La Đại Hanh nói:

- Đệ định mở tiệm tạp hóa, món lặt vặt gì cũng bán. Không phải cha đệ đã nói rồi sao, bán thứ này thì không cần suy nghĩ quá nhiều, chỉ cần có đầy đủ hàng hóa, vật dụng mà mọi người thường dùng, tự nhiên họ sẽ tới mua.

Diệp Tiểu Thiên gật gật đầu, thầm nghĩ: “Tính vậy cũng ổn, nếu vậy, cửa tiệm này tạm thời cũng có thể mở được rồi”.

Đột nhiên La Đại Hanh chỉ một tay về phía trước, hết sức phấn khởi nói:

- Tới rồi! Đại ca, huynh nhìn kìa!

Diệp Tiểu Thiên ngẩng lên nhìn, chỉ thấy phía trước là một tiệm tạp hóa, phía trên viết nguệch ngoạc mấy chữ to: “Tiệp tạp hóa Nữu Nữu”.

Cửa tiệm đang mở, bên trong bày đầy chổi, xẻng gỗ, thùng sắt đựng nước... Diệp Tiểu Thiên kinh ngạc hỏi:

- Ngươi cũng thật nhanh nhẹn, mới đó mà hàng hóa đã chuẩn bị đầy đủ. Vậy... là đã khai trương?

La Đại Hanh cười nói:

- Đại ca, huynh hiểu lầm rồi, đây không phải là tiệm của đệ, tiệm của đệ ở bên cạnh. Đại ca nhìn kìa!

Diệp Tiểu Thiên đưa mắt nhìn theo, quả nhiên bên cạnh còn có một cửa tiệm diện tích cũng tương đương với tiệm tạp hóa, cửa tiệm đã khóa, vắng ngắt. Diệp Tiểu Thiên hơi ngơ ngác, hắn nhìn cửa tiệm đang đóng kín, lại nhìn tiệm tạp hóa, không kìm được, bèn hỏi:

- Đại Hanh, lúc nãy ngươi nói là muốn mở tiệm gì?

La Đại Hanh vui vẻ đáp:

- Tiệm tạp hóa chứ gì!

Diệp Tiểu Thiên chỉ vào cửa tiệm tạp hóa đang mở, hỏi:

- Mở tiệm tạp hóa bên cạnh tiệm tạp hóa?

Đại Hanh hiên ngang đáp:

- Đúng vậy!

Diệp Tiểu Thiên quay đầu lại lại nhìn Lý Vân Thông, hai người đều hơi choáng. Đại Hanh đã dẫn đầu, đi tới trước tiệm tạp hóa, quay đầu lại nhìn Diệp Tiểu Thiên, nói:

- Đại ca, nhanh lên một chút, đây là cửa tiệm sát cửa tiệm hàng xóm mà ta nói.

Lý Vân Thông cười khổ, nhìn Diệp Tiểu Thiên nói:

- Đại nhân, đây là hắn tới mở cửa tiệm hay theo đuổi con gái nhà người ta vậy?

Diệp Tiểu Thiên thở dài nói:

- Ta chỉ sợ tiệm hắn mở không được, mà con gái hắn theo đuổi cũng không xong!

Mặt tiền cửa tiệm tạp hóa cũng không phải là quá nhỏ, thật ra ở một nơi phồn hoa như đường Thập Tự mà mở tiệm tạp hóa là hơi uổng, tuy nhiên nếu chủ tiệm ít vốn, thì cũng chỉ có cách là mở tiệm tạp hóa thôi. Làm ăn lớn thì vốn cũng phải lớn, người không có nền tảng sẽ không đảm đương nổi.

Trong tiệm tạp hóa rất bề bộn, hàng hóa chất khắp nơi, La Đại Hanh phải nghiêng người, men theo hành lang chật hẹp đi tới trước, cao giọng kêu:

- Bùi đại nương, xin chào.

Một phụ nữ chừng trên năm mươi tuổi ngồi trong góc, nhìn thấy có người đi vào, khuôn mặt lộ ra nụ cười, đứng dậy định đón chào, nhưng nhận ra là Đại Hanh, liền đặt mông ngồi xuống, tức giận nói:

- Ta tưởng là ai, hóa ra là ông chủ La định mở tiệm tạp hóa sát tiệm của ta. Ông chủ La cũng quá rảnh rỗi rồi, không lo buôn bán, mà lại tới phá việc làm ăn của ta?

La Đại Hanh xoa xoa tay, cười lấy lòng nói:

- Không phải là ta tới đây học hỏi kinh nghiệm của đại nương sao? Bàn về mở tiệm, đại nương có kinh nghiệm hơn ta nhiều.

La Đại Hanh vừa nói vừa nhìn đông lại ngó tây, hẳn là đang tìm vị cô nương kia. Đáng tiếc là trong tiệm không có ai ngoài người phụ nữ lớn tuổi kia. Ở một góc khác của tiệm, có treo một bức màn cửa, phía sau chắc là chỗ ở của hai mẹ con. Lúc này, từ phía sau bức màn, vang lên giọng nói trong trẻo của một cô gái:

- Mẹ, trưa nay mình ăn bánh chẻo à?

Người phụ nữ đáp:

- Ừ, mẹ đã mua hoa hồi rồi, con tìm thấy chưa?

Cô gái trong nhà đáp:

- Con thấy rồi, nếu không nãy giờ còn đã hỏi mẹ rồi.

- Mẹ à, mẹ bị đau lưng, cứ ngồi yên đó, đừng làm gì cả, hôm nay con gái sẽ chăm sóc chu đáo cho mẹ. Con đang làm nhân và trộn bột đây.

Người phụ nữ lớn tuổi vui vẻ:

- Ừ, con gái mẹ có hiếu quá! Con à, mà con biết trộn bột không đó, trước giờ con chưa từng làm mà.

Cô gái đáp:

- Ôi dào, nhào bột thì ai mà không biết chứ! Mẹ, rồi mẹ xem!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch