Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 10: Hai thanh đao treo trên tường. (2)

Chương 10: Hai thanh đao treo trên tường. (2)
Khi ăn cơm trưa phụ thân Triệu Chấn Đường đã nói với thúc phụ:

- Đệ thật ra là võ nghệ cao.

Lời này hắn còn nhớ rất rõ, học võ đương nhiên phải có tìm được bản lĩnh thực sự, hơn nữa còn có thể dạy người. Thúc phụ mình chính là lựa chọn tốt nhất.

Tính tình của Triệu Tiến trước đây nhút nhát, tới đây gọi thúc phụ Triệu Chấn Hưng ăn cơm vài lần, lại không dám vào. Triệu Tiến bây giờ lại không cần quan tâm, đi cùng Triệu Chấn Hưng vào trong nhà.

Nơi này không lớn, trong nhà có lò sưởi, phía trên lò sưởi có một chiếc nệm da sói, giấy cửa sổ đã ố vàng, nhưng lại chưa có lỗ thủng nào, rất là ấm áp. Triệu Chấn Hưng để Triệu Tiến ngồi xuống một lát, y đi múc nước.

Triệu Tiến nhìn xung quanh, có mấy thứ khiến hắn chú ý tới, một thanh trường mâu treo trên nóc nhà. Thanh trường mâu này cũng dài khoảng 9 xích. Một cây cung đặt trên chiếc tủ gỗ cạnh lò sưởi, dây cung đã bị tháo xuống. Hai chiếc mũi tên tùy tiện đặt ở đó, trên tường không có dán tranh tết gì, lại treo hai thanh đao.

Hai thanh đao này rất không hài hòa với căn nhà này. Một thanh đao dài hơn một xích, thân đao có độ cong, màu đen phủ lên vỏ đao. Trên vỏ đao còn có huy chương hình tròn, phía dưới phân bố ba chấm đen thành hình tam giác. Phù hiệu màu đen, huy chương màu vàng, màu đen mơ hồ và màu vàng huy chương đều rất ảm đạm. Thân đao cũng rất cũ kỹ. Cây đao còn lại thì không tinh xảo như vậy, thậm chí ngay cả vỏ đao cũng đều không có. Thân đao dùng một chiếc túi bọc lại, dài hơn 4 xích, lưng dày đầu vuông, trên cán gỗ còn quấn một lớp vải. Trên lớp vải có một số bụi bẩn màu tím đen, nhìn rất giống với vết máu tích tụ lâu ngày.

Trường mâu và cung tiễn đều là kiểu nhà Hán. Từ các trường hợp của Triệu Tiến trước đây cũng đã nhiều lần gặp thấy, nhưng cây đao ngắn rõ ràng là cấu tạo kiểu đao ngắn, là cái gì “lặc sai”, mà cây đao cán dày lưng vuông, Triệu Tiến cũng đã từng nhìn thấy ở trong viện bảo tàng dân tộc. Đó có lẽ là cây đao của tộc Miêu tộc Mao tây nam sử dụng.

Thúc phụ mình sao lại có Oa đao và Dao đao? Ở thời đại này, rất nhiều người cả đời cũng chưa từng rời khỏi quê hương, càng không nói tới cái gì là lưu thông đặc sản các nơi. Những cây đao cách xa hàng mấy nghìn dặm này sao lại tới được? Lẽ nào là giặc Oa? Nhưng thanh Dao đao đó sao lại tới được?

Đang ngồi suy nghĩ, Triệu Chấn Hưng liền bưng chậu nước đi vào. Điểm lợi thế của trẻ con chính là không biết có thể tùy tiện hỏi, người khác cũng không thể trách tội gì. Triệu Tiến chỉ vào hai thanh đao đó trên tường, hiếu kỳ hỏi:

- Thúc thúc, đây là gì?

Triệu Chấn Hưng liếc nhìn, thản nhiên nói:

- Thanh đao màu đen đó là Oa đao, là vật tùy thân của gia đinh quân tướng bên đó mang theo. Thanh đao còn lại là Dao đao, là các thổ ty hộ vệ bên Quý Châu.

- Thúc thúc, hai thanh đao này sao lại có được? Mua ạ?

Triệu Tiến cố ý hỏi rất khờ dại. Nhưng trên thực tế, trẻ con nên hỏi Quý Châu và Oa rốt cuộc là ở đâu? Thậm chí là hỏi thổ ty là gì? Lại không hỏi những điều này.

Nhưng câu hỏi này của Triệu Tiến rõ ràng đã thu hút suy nghĩ của Triệu Chấn Hưng. Triệu Chấn Hưng vốn khom lưng đập bụi đất trên người Triệu Tiến, nghe thấy câu hỏi này, liền cứng đờ người lại, cuối cùng đành thở dài, trầm giọng nói:

- Năm đó đánh giặc thu được.

Thu được? Đơn thuần thu được còn nói được, nhưng Oa đao và Dao đao không thể xuất hiện trên cùng một chiến trường, thúc phụ mình không chỉ có võ nghệ cao, mà còn có rất nhiều chuyện nữa.

Chú ý tới sự biến đổi tình cảm của Triệu Chấn Hưng, Triệu Tiến biết điều không hỏi lại nữa.

Triệu Chấn Hưng sau khi đập hết bụi đất trên người Triệu Tiến, liền lấy khăn ướt lau cho hắn. Động tác của Triệu Chấn Hưng rất tỉ mỉ, sự quan tâm của trưởng bối khiến cho Triệu Tiến ở kiếp này mới cảm nhận được. Mỗi khi gặp hoàn cảnh này, hắn đều rất im lặng. Song Triệu Tiến cũng chú ý tới sức khỏe của Triệu Chấn Hưng quả thực rất không tốt, động tác lau quần áo này giống như là liên lụy tới chỗ nào đó, khiến cho Triệu Chấn Hưng nghiến chặt răng lại chịu đựng.

Chờ sau khi đã lau được tương đối rồi, Triệu Chấn Hưng mới lộ rõ nụ cười, nói với Triệu Tiến:

- Tiểu Tiến, cháu về nhà trước đi, nói với mẹ cháu tối nay thúc thúc muốn tới ăn cơm.

Triệu Tiến liền vâng lời. Triệu Chấn Hưng lại mỉm cười dặn dò vài câu:

- Chuyện học võ cháu đừng nói gì vội, chờ thúc thúc tới rồi tính.

Thủ đoạn làm việc này Triệu Tiến đương nhiên là hiểu, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch