Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 40: Ghi lại ký ức (2)

Chương 40: Ghi lại ký ức (2)
Triệu Chấn Đường lắc đầu, ngón tay rời khỏi cổ con khỉ. Con khi kia như được đại xá, hét lớn, trực tiếp xông vào trong phòng.
- Trên đường có người đang ngủ?
Triệu Chấn Đương kinh ngạc hỏi lại, sau đó nhíu mày lại đứng lên, trong miệng khẽ mắng mấy câu, bước ra khỏi sân.
Lúc ăn điểm tâm Triệu Tiến mới biết được nguyên nhân, bởi vì Hà Thúy Hoa hỏi, Triệu Chấn Đường hứ miệng nói:
- Lại có một đường đổ, vừa kêu người mang ra thành rồi. Sáng sớm thật sự xúi quẩy.
- Năm nào cũng vậy, tuyết rơi, trời lạnh, đã có người sống không qua nổi. Hà Thúy Hoa bình thản nói.
Xem Truyện ở truyenfulldich.com

Triệu Chấn Đường thuận miệng răn dạy Triệu Tiến:

Con có biết mỗi ngày thành Từ Châu này có người bị chết lạnh chết đói không. Hàng ngày con cầm hơn mười mấy khối điểm tâm mang đi, làm hỏng đồ vật này nọ, còn đứng ngây ra đó làm gì? Ăn cơm đi.
Sau khi nói xong, vẻ mặt vợ chồng Trệu Chấn Đường vô cùng bình thản bắt đầu ăn cơm. Triệu Tiến tại đó lại sợ đến ngây người. Đến giờ hắn mới c có phản ứng, những người trên đường kia không phải là uống rượu say rồi
ngủ thiếp đi mà là bị chết vì lạnh đấy.
Càng làm cho Triệu Tiến kinh ngạc là vẻ mặt bình thản của cha mẹ hắn, chắc chắn trong lòng bọn họ căn bản là không kinh ngạc, trời lạnh như vậy người chết trên phố rất thực bình thường, đoán chừng nếu không có vị quan ở kinh thành kia hồi hương thì những người chết cứng kia có lẽ không ai xử lý. Tiệu Tiến đã hiểu sâu hơn một chút về cái thời đại tàn khốc này.
Vì trời lạnh mà nơi để hàng hóa cũng thay đổi, mặc dù có người ngoài gia nhập vào liên tục nhưng số lượng cũng thay đổi ít. Thời tiết lạnh như vậy, ra ngoài nhất định phải mặc ấm, rất nhiều nhà gia cảnh khốn khó, sang bên này gia cảnh tối thiểu cũng phải sung túc.
Thạch Mãn Cường cùng Cát Hương không bằng Triệu gia cùng Trần gia, nhưng cũng có thể so với những nhà khác, cũng coi như là hộ có của cải, có áo bông, có cơm no.
Một loại nữa là Lưu Dũng, bọn họ chưa hẳn có thể ăn no mặt ấm, nhưng thắng một khối điểm tâm cũng là điều quan trọng, có người tự mình ăn, có người thì lại mang về nhà chia cho anh em, mùa đông càng rét lạnh, ăn no lại càng là điều then chốt, trong nhà không có tiền đi mua, cách duy nhất là ở trên nơi để hàng hóa.
Bởi vì thay đổi như thế, các thiếu niên đánh nhau kịch liệt, Thạch Mãn Cường và Cát Hương, Tôn Đại Lôi bắt đầu không thể lần nào cũng đều tiến vào trước tám, tuy nhiên thực lực cuối cùng vẫn là thực lực, Trần Thăng lấy hạng nhất vẫn là nhiều nhất.
Ngày mười hai tháng mười, nội dung học võ cuối cùng cũng phát sinh biến hóa, ngoại trừ đứng trung bình tấn nâng cây gỗ ra lại thêm hạng mục tay cầm cây gỗ đánh đậm.
Triệu Chấn Hưng cực kỳ nghiêm khắc yêu cầu làm việc chuẩn xác. Dựa theo lời Triệu Chấn Hưng nói, chỉ có tư thế đối nghịch mới có thể phát huy lực lớn nhất, sức lực đâm mới chuẩn xác nhất.
Nhìn động tác đơn giản nhưng thực tế rất khó làm, cất bước mở cánh tay, cả người di chuyển, là sai một chỗ hiệu quả liền giảm đi nhiều, bởi vì làm sai Triệu Tiến đã bị vô số cảnh mây quất lên người.
Thì ra Triệu Chấn Hưng còn lo Triệu Tiến bị đánh sau đó sẽ không muốn học võ nữa. Hơn một tháng qua, việc giáo huấn Triệu Tiến sẽ không nương tay, chính xác coi Triệu Tiến là một đồ đệ để đối đãi.
Mặc dù đã mặc áo da dê nhưng vẫn không thể ngăn nỗi cảnh mây vẫn quất vào người, Triệu Tiến cắn răng chịu đau, mọi thứ đều có thể chịu đựng được. Hắn để ý thấy thúc phụ hẳn Triệu Chấn Hưng khi bắt đầu mùa đông sắc mặt đều rất kém, họ khan liên hồi, mùa đông dường như ảnh hưởng rất lớn đến cơ thể của thúc.



Triệu Tiến dưỡng thành một thói quen rồi, dù là ngay cả khi đang nhàn rỗi luyện võ đều đi vào kho hàng của cửa hàng và luận chuyển trước cửa hàng, dù sao cũng đã vứt bỏ đi rồi cũng không ảnh hưởng gì lớn.
Bên trong đều là những đồ vật thô nặng nề, Triệu Tiến ở bên trong chui tới chui lui, đợi đến khi Triệu Chấn Hưng kêu hắn ra luyện võ.
Trẻ con đều thích thăm dò khám phá những nơi không biết, kho hàng phía trước này rất thực an toàn, Triệu Chấn Hưng cũng đã từng đưa cháu mình đến đó chơi, dù gì thì vẫn hơn là chạy như điên trên đường, nhưng ông không tưởng tượng được Triệu Tiến làm gì ở bên trong.
Triệu Tiến mỗi lần đi vào sẽ đứng ở quay trước cửa hàng mà ngơ ngẩn thật lâu, hắn cầm giấy bút núp ở đó, ghi lại những thứ mà mình cảm thấy quan trọng.
Hắn dùng bút lông cố hết sức vẽ ra một cái khung vuông, sau đó ở bốn góc hình vuông vẽ bốn cái khung vuông nhỏ, cắn cán bút trầm ngâm, trong khung viết siêu vẹo như một chuyên gia: “Trường mẫu binh”, trong khung nhỏ lại ghi là “ Hỏa thương binh”
Kiếp trước bằng hữu của hắn ở trước giường bệnh rất thích đọc sách lịch sử quân sự cho hắn nghe, khi đọc đến đoạn phấn khích, còn thường xuyên giơ sách lên cho Triệu Tiến hắn xem chú thích trên bản đồ.
- Hình như là Bồ Đào Nha. Không đúng, là đại phương trận Tây Ban Nha.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch