Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 57: Uy danh của bộ khoái (2)

Chương 57: Uy danh của bộ khoái (2)

Vừa thấy diện mạo của người này, Triệu Tiến liền biết tại sao gã lại tên là “Phân trứng” rồi. Đại Hán kia đầu trọc, trên đầu lại không bóng loáng như người khác mà là một màu dơ, ố vàng, không trách được lại bị gọi như vậy. Lại nghĩ, phân trứng cùng cái đầu này thật đúng là giống nhau.
Ai con mẹ nó dám gọi như vậy, không muốn sống nữa sao?


Đại Hán kia rống lên một tiếng, xoay người lại.

Triệu Tiến lùi về phía sau một bước, hắn chú ý thấy trong phòng có hai người trẻ tuổi thần sắc không bình thường, rõ ràng cùng một phe với Đại Hán kia. Đối phương người đông thế mạnh, bản thân mình chỉ sợ gặp thua thiệt.
Đại Hán bị gọi là “Phân trứng” xoay người. Người này so với Triệu Chấn Đường thấp hơn một chút, có cái bụng lớn, trên người mặc áo bào của đạo sĩ, cũng coi như là người có quần áo đàng hoàng, nhưng bộ dáng của gã lại vô cùng bẩn thỉu, tay áo được tuốt ra, vạt áo thì nhét ở bên hông, vẻ mặt dữ tợn, bộ dạng rất hung ác.
Trong lòng Triệu Tiến càng thêm khẩn trương. Triệu Chấn Đường lại vẫn đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích, lạnh giọng nói:
- Ngươi vừa mở cái miệng thối nói cái gì vậy?
Vừa nhìn thấy là Triệu Chấn Đường, vẻ mặt vốn đang quắc mắt nhìn trùng trừng của Đại Hán kia lập tức biến thành cười nịnh, giơ tay tự tát vào hai má của mình, khom người nói:
- Hóa ra là Triệu đại gia đến đây, tiểu nhân miệng thối, và miệng và miệng, Triệu đại gia chớ trách.
Triệu Tiến mở to hai mắt nhìn, không nghĩ tới người này lại sợ cha mình tới vậy, thảo nào lưu manh gọi là Đồng Đầu, trong miệng Triệu Chấn Đường lại biến thành “Phân trứng”.
Không còn tiếp tục thao thao bất tuyệt nữa, Đại Hán kia cười hì hì nói: - Nơi này vừa ồn ào vừa bẩn thỉu, Triệu đại gia mời đi bên trong ngồi một
chút.
Triệu Chấn Đường hừ mũi một tiếng, giống như đối phương khiêm tốn nịnh nọt là điều đương nhiên, mặc kệ cho đối phương dẫn đường, đi về hướng phòng trong.
Nói là phòng trong, chứ thực ra là ba gian phòng của miếu được tách ra, bên trong có một giường sưởi, mùi hương so với bên ngoài không dễ chịu hơn bao nhiêu, còn có chút mùi son phấn và mùi khai
Đại Hán ở cạnh nơi khô khô ráo tùy tiện phải phủi một chỗ, mời Triệu Chấn Đường ngồi xuống, lại quát lớn kêu người bên ngoài chậm trà. Sau đó buông tấm mành bằng vải bông ngăn cách phòng kế lại, lấy từ trong ngực ra một bọc giấy, cười nịnh nói
- Triệu đại gia hiếm khi đến này của tiểu nhân, khổ cực rồi.
Triệu Chấn Đường nhận lấy bọc giấy, để tại bên cạnh, tùy tiện nói:
- Hôm nay ta tới không phải vì cái này. Đây là con của ta.
Vừa nói vừa chỉ tay ra, Đại Hán vội vàng hướng về phía Triệu Tiến khẽ cong eo, cung kính nói:
- Hân hạnh gặp tiểu thiếu gia.
Ngày hôm qua thuộc hạ của ngươi tìm con ta gây phiền toái, còn bảo hôm nay phải đánh đến tận cửa. Hôm nay ta đến chính là muốn xem thuộc hạ hảo hán của phân trứng ngươi đấy.
Triệu Chấn Đường cười như không cười, nói.
Triệu Chấn Đường còn chưa nói hết, sắc mặt của Đại Hán kia liền biến trắng, thân thể không ngừng run rẩy, liên tục xua tay nói:



Triệu đại gia, Triệu đại gia, điều này sao có thể xảy ra chứ! Cho dù có cho tiểu nhân thêm một quả tim tiểu nhân cũng không có lá gan này. Tiểu nhân cũng không dám, thuộc hạ của tiểu nhân càng không dám, đại gia...
- Hôm qua có năm người, người dẫn đầu chính là kẻ có đôi mắt hình tam giác, kẻ khác cũng gọi hắn là Hổ ca.
Triệu Tiến mở miệng nói, hắn biết rằng hắn nên nói chuyện vào lúc này.
Nghe thấy thế, Đại Hán kia lập tức sửng sốt. Triệu Chấn Đường ngồi trên giường gạch cười lạnh nói:
- Không phải là người của ngươi sao? Xem ra ta tìm lầm rồi à? Thật có lỗi...
Nói còn chưa dứt lời, Đại Hán kia “bùm” một tiếng quỳ trên mặt đất, vẻ mặt cầu xin nói:
- Thật không phải là người của tiểu nhân, chúng là mấy kẻ không có tiến bộ gì hết, được tiểu nhân dùng qua vài lần, bọn chúng liền giả danh lừa bịp ở bên ngoài. Triệu đại gia, tiểu nhân gọi bọn chúng đến, ở trước mặt nói cho rõ ràng.
- Nhanh lên đi, ta còn phải đi nha môn điểm danh nữa.
Triệu Chấn Đường nói một câu.
Đại Hán kia như được đại xá, cuống quít đứng lên chạy ra ngoài, cách tấm mành có thể nghe thấy gã ở bên ngoài rống to:
- Mau gọi mấy đứa phá hoại Trần Nhị Cẩu đến đây! Nhanh lên, không đến thì lấy đao chém!
Bonus
Triệu Tiến ở bên cạnh xem đến trợn mắt há hốc mồm. “Phân trứng” đồng đầu này cũng coi như là đầu sỏ bên trên của đám lưu manh ở nơi này, trong tay nắm cả một vùng, người để sử dụng cũng không ít, thổ hào ác như vậy không ngờ lại sợ cha mình thành ra như vậy, rốt cuộc đây là chuyện gì.
Ôn
Đang nghĩ ngợi, Triệu Chấn Đường lại đưa tay sờ sờ đỉnh đầu của hắn, hài hước nói:
- Dũng khí của tiểu tử con đúng là có tăng lên, ở trường hợp như vậy lại có thể không bị dọa sợ.
-o0o--




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch