Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 83: Thời gian thoi đưa (3). (2)

Chương 83: Thời gian thoi đưa (3). (2)


Xem cái này thực sự là càng phấn khích hơn xem kịch, kịch võ tuy sôi nổi, nhưng nơi này lại dùng đao thật thương thật đọ sức, kịch võ mặc đồ hóa trang thì nơi này khi tỷ võ thì mặc áo giáp.

Từ khi lực lượng của đám người Triệu Tiến càng lúc càng lớn, áo giáp bằng mảnh trúc đã không thể cung cấp đầy đủ phòng ngự, áo giáp bị hư hại rất nhanh. Mọi người bắt đầu thêm vào da và ván gỗ trên áo giáp, đến cuối cùng thì dùng sắt thép.

Thiết kế này khiến cho lò rèn của nhà Thạch Mãn Cường buôn bán tốt hơn, khuôn của áo giáp bằng trúc chuyển thành sắt thép, sau đó bao trùm lên một miếng sắt lớn, tuy rằng bên ngoài thoạt nhìn thô ráp, nhưng lực phòng ngự lại tăng lên rất nhiều. Sau khi thành hình rất nhanh đã có người dùng da thuộc bao da ở phía ngoài áo giáp.

Về phần việc buôn bán của thợ đan tre nứa kia cũng vẫn rất hưng thịnh, gã là người làm áo giáp bằng trúc tốt nhất trong thành Từ Châu, hơn nữa biết rất nhiều kiểu dáng, cho dù gia đình không muốn con mình học võ cũng mua một bộ về nhà, bé trai luôn thích võ, mặc vào rất vui sướng, ngoài ra còn có Hải Châu, Dương Châu đến đây để mua bán.

Phần lớn người làm ăn và thợ thủ công trong thành Từ Châu đều không may mắn giống thợ đan tre nứa, có người đi nơi khác mưu sinh, có người thì cửa nát nhà tan.

So với thành Từ Châu dần dần khó khăn, cuộc sống của Triệu gia lại càng ngày càng tốt. Sau khi cuộc sống dân chúng khó khăn, người vi phạm pháp luật liền nhiều hơn, người bị chém đầu cũng bắt đầu nhiều, Triệu Chấn Đường dựa vào chém đầu mà thu nhập cũng không ít. Hơn nữa Triệu Tiến còn chú ý tới, số tiền mỗi tháng phụ thân giao cho mẫu thân càng lúc càng nhiều, sau một lần Triệu Chấn Đường say rượu đã nhiều lời hai câu:

- Thế đạo không tốt, buôn bán đen tối cũng không ít.

Việc buôn bán không thể để lộ ra ngoài tăng lên, nha môn thu được quà tặng đương nhiên không ít, Trần gia giống như Triệu gia, thậm chí buôn bán còn tốt hơn.

Số tiền trong tay Triệu Chấn Đường nhiều lên, cũng đưa ra ngoài để cho vay sinh lời, mua một đôi vợ chồng chạy nạn để làm người hầu trong nhà, Hà Thúy Hoa cũng dần dần trở nên nhàn rỗi.

Thành Từ Châu dần dần tan hoang, không ai bằng lòng đến bên này, Tri châu vẫn giữ lại đảm nhiệm, những việc này không có quan hệ gì với Triệu Tiến. Nhưng khi Triệu Tiến mười bốn tuổi, sông Hoàng Hà tràn ra ở ngoài thành, lũ lụt tràn vào thành khiến cho Triệu Tiến hoảng sợ, vốn cảm thấy việc Hoàng Hà tràn ra cách mình rất xa, nhưng việc lần này lại khiến cho hắn hiểu được hóa ra lũ lụt ngay ở bên cạnh mình.

Bởi vì lần lũ lụt này, Triệu Tiến cuối cùng hiểu được vì sao thành Từ Châu ở phía bắc thì giàu ở phía nam thì nghèo, bởi vì phía bắc có địa thế cao, khi có lũ lụt thì phía bắc chịu thiệt hại nhỏ, ở trước cửa nhà chỉ có một tầng nước thấp, nhưng ở thành tây phía nam thì nơi để hàng đã bị ngập trong nước.

Hoàng Hà ngoài thành Từ Châu, năm năm lụt nhỏ, mười năm lụt lớn. Nguyên nhân bởi vì trước đây Từ Châu là đầu mối then chốt Vận Hà Nam đến Bắc, sau khi tràn ra thì cũng rất nhanh có thể khôi phục trở lại, nhưng hiện tại không được.

Lũ lụt rút xuống, ở thành nam có không ít căn nhà gạch bị sụp, trong thành có không ít lưu dân ăn mày, mắt thấy lại khó khăn thêm vài phần.

Ông chủ cửa hàng mà Triệu Chấn Hưng trông coi đã tới một lần vào mùa đông năm Vạn Lịch bốn mươi mốt, dùng giá bán mười lượng bạc nửa bán nửa tặng toàn bộ cửa hàng cho Triệu Chấn Hưng.

Từ Châu khó khăn, Triệu gia thịnh vượng, Triệu Chấn Hưng giống như không có quan hệ gì với việc này, ông lặng lẽ canh giữ ở hậu viện cửa tiệm kia, hiện tại ở đó đã trở thành nhà của ông, nhưng cửa hàng này vẫn như cũ, Triệu Chấn Đường vài lần đề nghị sửa chữa lại đều bị ông cự tuyệt.

Cuộc sống mỗi ngày của Triệu Chấn Hưng chỉ gồm hai việc, một là truyền dạy võ nghệ cho Triệu Tiến, hai là đưa đón Triệu Tiến, chỉ có ngẫu nhiên vài lần mang theo Triệu Tiến ra ngoài thành.

Sức khỏe củaTriệu Chấn Hưng càng ngày càng yếu, mùa hè còn tốt, đến mùa đông thì thời gian nghỉ ngơi ở trong phòng càng lúc càng dài, ho khan ra máu đã thành thường lệ, đôi vợ chồng mà Triệu Chấn Đường mua luôn ở bên cạnh hầu hạ.

Nhưng Triệu Chấn Hưng đem tất cả tinh lực của mình vào Triệu Tiến, hai năm qua, Triệu Tiến đã hoàn toàn nắm giữ được bộ võ thuật, chỉ còn thiếu sự thành thục và kinh nghiệm thực chiến, Triệu Chấn Hưng bắt đầu đối chiến với Triệu Tiến, mỗi ngày kể cho Triệu Tiến các trận đấu mà ông ta gặp phải.

Mùa đông không thể ra ngoài, Triệu Chấn Hưng ngồi ở cửa phòng, ở trước người đặt một cái lò lửa, vừa nhìn chăm chú vào Triệu Tiến luyện võ, vừa kể lại.

Nói chuyện càng nhiều, Triệu Tiến hiểu rõ càng nhiều, hắn phát hiện kinh nghiệm của thúc phụ mình rất phong phú, không ngờ đã tham gia hai lần đại chiến, một lần là dẫn viện binh triều đình bình giặc Oa, một lần ở tây nam đánh Dương Ứng Long ở Bá Châu, hơn nữa còn đánh với giặc Thát ở chín vùng biên giới.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch