Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Minh Võ Phu

Chương 86: (2)

Chương 86: (2)
Hậu quả quân hộ ở bên dưới dùng mánh khoé lừa gạt lẫn nhau, lão nhân làm hại Triệu gia còn phải cho tiền, mà lúc lão nhân kiệt sức qua đời, rất ít người đến giúp, ngược lại còn muốn tới chiếm đồ.

Bởi vậy nói đi nói lại, Triệu Chấn Đường tuyệt đối không có ấn tượng gì tốt. Trong nhà của đường bá là bởi vì Triệu Chấn Đường đi làm đao phủ mới có cơ hội giám hộ, cũng vì giám hộ mới có vốn để thành gia lập nghiệp, vì vậy một nam một nữ nhà hắn đều ít tuổi hơn Triệu Tiến, so với sự thật thà chất phác của Đường bá, thì đứa con bảy tuổi Triệu Tùng lại hoạt bát trí tuệ, rất thông minh.

Có lẽ thân là đao phủ thường thấy sinh tử, Triệu Chấn Đường sau khi chôn cất Triệu Chấn Hưng liền từ trong bi thương khôi phục lại, ngoại trừ sắc mặt có chút khó coi, còn lại nhìn hắn không thấy có gì khác thường.

Làm xong trở về thành, Triệu Tiến không vội vã trở về nhà, đi thẳng đến căn nhà của nhị thúc. Nhận được lời dặn dò của Triệu Chấn Hưng, Triệu Chấn Đường cũng không đi xử lý những vật còn bỏ lại kia, đợi Triệu Tiến tự làm lấy.

Vợ chồng Triệu Chấn Đường làm lụng vất vả mấy ngày, đều rất tiều tuỵ, trở về nhà liền muốn nghỉ ngơi, Triệu Tiến trước khi đi nói với Triệu Chấn Đường một câu:

- Ngày mai lão tử đi hành hình, ngươi đi cùng ta.

Ánh mắt của Hà Thuý Hoa lập tức trừng lên, còn không đợi bà ta nói, Triệu Tiến trả lời lưu loát nhanh nhẹn:

- Được!

Triệu Chấn Đường và Hà Thuý Hoa đều sửng sốt, đợi Triệu Tiến đi xa rồi mới phản ứng, Hà Thuý Hoa mở miệng oán giận nói:

- Chúng ta chính một dòng độc đinh, ông thật đúng là muốn đem hắn hù chết.

- Nếu đi học võ, sợ thấy máu người giết sao được!

Triệu Chấn Đường trả lời, Hà Thuý Hoa há hốc mồm, nhưng cái gì cũng đều không nói ra.

Đứng ở trước của nhà nhị thúc, trước kia mỗi lần đến cửa đều rộng mở, nhưng bây giờ đóng thật chặt, Triệu Tiến đứng ở đó trầm mặc rồi mới tiến lên dùng khoá mở cửa.

Triệu Tiến không đi phía trước cửa hàng, mà là đi chỗ ở của thúc phụ, Triệu Chấn Hưng dường như đã sớm có dự đoán trước bệnh của mình, trong phòng thu dọn gọn gàng, cây trường mâu dựa vào bên tường, hai thanh đao kia dựa vào mép giường, nhị thúc chỉ để lại từng đó.

Đi vào chỗ cất giấy bút trước quầy, Triệu Tiến đứng ở đó nhìn ngó xung quanh, nhớ lại kỹ càng, tự mình cho rằng chuyện cất giấu căn bản không qua được sự quan sát của người khác, cũng may mà là thúc phụ triệu Chấn Hưng nhìn thấy chuyện này.

Cầm lấy bản ghi chép giấu ở trong quầy, tích luỹ vài năm như vậy, đã thành một quyển dày, vốn là hồi ức trước giờ chiếm nhiều, về sau, sự cảm ngộ của mình cùng với những việc triệu Chấn Hưng giảng càng ngày càng nhiều.

Triệu Tiến cũng không phải là nhớ kỹ rồi mặc kệ, mà là theo thường lệ xem lướt qua một lần từ đầu tới cuối, tiến hành thêm và bớt, học được càng nhiều, kinh nghiệm càng nhiều, lĩnh hội lại càng không giống nhau.

Lật xem từng tờ, thì ra nét bút xiêu vẹo cùng với đồ hình vẽ xấu bình thường, về sau trở nên có quy tắc, mặc dù không luyện qua thư pháp, nhưng trăm hay không bằng tay quen.

Trong quầy hàng, nơi mọi người không chú ý đến bị Triệu Tiến khắc đầy những đồ hình, Triệu Tiến ở một nơi an tĩnh lật xem bản ghi chép, dùng tay vuốt đồ hình, cảm thấy dần dần không nhìn xuống, dùng tay che mắt, ngẩng đầu thật lâu không cúi xuống, những đồ vật này đem đến cho hắn thật nhiều hồi ức.

Theo phép tắc dân gian, sau khi chôn cất tang sự coi như kết thúc, khách bình thường có thể đến nhà thăm hỏi.

Ngày thứ hai, điểm tâm sáng vừa mới nếm qua, các thiếu niên đều đã đến, Trần Thăng, Vương Triệu Tĩnh, Tôn Đại Lôi, Thạch Mãn Cường, Cát Hương, Lưu Dũng cùng Đổng Băng Phong không ngờ cùng nhau đến, hiện giờ Trần Thăng thời gian mỗi ngày ở xưởng than càng nhiều, không hay cùng ca ca hành động nữa.

Với bất đồng từ tước, hiện giờ mọi người đều mười lăm mười sáu tuổi, hành vi không tuỳ tiện như trước, sau khi đến Triệu gia, đầu tiên thăm hỏi Triệu Chấn Đường và Hà Thuý Hoa, sau đó mới cùng chào hỏi Triệu Tiến.

Nhìn thấy nhiều người đến như vậy, sắc mặt tối tăm của Triệu Chấn Đường lại xuất hiện ý cười, Hà Thuý Hoa cũng liền đó tiếp đón, dù sao trẻ con nhà mình mở rộng giao lưu là chuyện tốt, hơn nữa những người trong này hình như đều gọi Triệu Tiến là đại ca, càng khiến bọn họ cảm thấy vinh dự.

Mọi người đều biết Triệu Chấn Hưng và Hà Thuý Hoa tình cảm thâm sâu, an ủi vài câu trước, sau đó mới hỏi sự sắp xếp ở bên kho hàng mấy ngày hôm nay.

- Hôm nay cha ta đưa ta đi xem chặt đầu, qua buổi trưa.

Triệu Tiến giải thích nói.

Nghe như thế, bọn trẻ lập tức sửng sốt, có vài người vẻ mặt lộ ra thần sắc sợ hãi, vài người lại có chút nóng lòng muốn xem, chỉ là sau đó còn cùng Triệu Tiến hẹn gặp lại vào giữa trưa.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch