Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Quan Nhân

Chương 61: Hãm hại (1)

Chương 61: Hãm hại (1)




Bên ngoài Thiêm Áp phòng, Tư Mã Cầu đối với Vương Hiền nói:

"Kỳ thực người hiểu lầm lão phu roi, ta là thành tâm thành ý muốn giúp người mưu cầu một chức Kinh chế lại, ai mà biết được Điều chi bộ ghi hận ta, đại lão gia tuy rằng thân thiết với lão phu, nhưng cũng không nên đắc tội với Điều chi bộ, chỉ có thể để trồng vị trí này trước, đề người và em Vợ hắn cạnh tranh công bằng... Có điều người yên tâm, em vợ hắn vô học, làm sao có thể là đối thủ của người, chỉ cần ngươi lập được công lao, đảm bảo đại lão gia chọn người vào vị trí đó."

"Tại hạ cũng vô học..." Vương Hiền lại không hề bị lay động.

"Ngươi không giống như vậy, ngươi là chân nhân bất lộ tướng."

Tư Mã Cầu liên tiếp đội mũ cao cho hắn, càng như vậy Vương Hiền càng cảnh giác, thở dài nói:

"Tiên sinh có chuyện cứ nói thẳng đi, có thể làm được ta đương nhiên hết lòng tận tụy..."

"Hắc, tiểu tử tinh ranh nha tiểu tử tinh ranh."

Tư Mã Cầu xấu hổ nói:

"Là thế này, đại lão gia chuẩn bị phân người đến Hộ phòng. Đây chính là chuyện tốt bậc nhất..."

"Nghe nói Lý tư hộ va cha ta là oan gia cũ."

Vương Hiền mặt không chút đổi sắc nói.

"Thật sao?"



Tư Mã Cầu sửng sốt, nói: "Lần này phiền phức hơn rồi."

"Phiền phức lúc trước là gì?” Vương Hiền hỏi.

"Phiền phức lúc trước là ..."

Tư Mã Cầu thuận miệng nói xong mới phát hiện bị hở, không khỏi cười khổ nói:

"Thôi vậy, thành thật mà nói vậy. Không phải mắt thấy sắp thu hoạch vụ thu đó sao? Dựa theo quy củ, trong huyện phải căn cứ số vàng, phái người đến phường, hương, chỉ đạo phường trưởng, lý trường từng nhà từng hộ đăng ký kiểm tra, sau đó tập hợp lại, tính ra mức thuế nên thu. Số vàng là cái gì, người biết chưa?"

"À ìm..."

Vương Hiền suy nghĩ một chút nói: "Không rõ lắm."

"Khụ khụ."

Tư Mã Cầu không hiểu nổi, tiểu tử này thông minh như vậy, lại thiết hụt thường thức đến vậy, chỉ đành phải nhẫn nại giải thích ti mi cho hắn:

"Sổ vàng, còn được gọi là thuế khoá lao dịch số vàng, trên đó lấy hộ làm đơn vị, tỉ mỉ đăng quê quán, họ tên, tuổi tác, định khẩu, ruộng vườn, tài sản, là căn cứ quan phủ xác minh hộ khẩu, điều động thuế khoá lao dịch. Nhưng bởi vì sinh lão bệnh tử, hàng năm đều có rất nhiều thay đổi, trước hai thuế hè thu, trong huyện đều phải đăng ký kiểm tra một lần

nữa."

"Ra vậy..."

Hắn vừa nói như thế, Vương Hiền bỗng nhớ lại, tháng trước phường trưởng Tích Thiện phường bọn họ còn đến cửa, xác định tình hình nhà hắn. Nhớ lúc đó phường trường muốn quy định nhà hắn thành “trên hạ đăng”, kết quả bị lão nương kêu gào một trận, nói ngươi giương mắt nhìn khắp thành Phủ Dương này, có nhà ai còn thảm hơn nhà ta không? Phường trưởng sợ đến mức vội vã sửa thành “dưới hạ đẳng”...

"Ngày trước, Hộ phòng sau khi hoàn thành sổ sách xong, đưa đến trước bàn đại lão gia thẩm duyệt, kết qua khiến đại lão gia rất tức giận.”





Tư Mã Cầu thở dài nói:

"Dựa theo thống kê của Hộ phòng, sổ hộ khẩu bồn huyện, so với khi thống kê vào tháng tư, giảm bớt hơn bảy trăm khẩu! Hộ thượng đăng càng giảm bớt một phần, bỗn huyện năm nay cũng không thiên tai đại nạn gì, vậy tại sao lại xuất hiện tình huống này?

"ơ ..."

Vương Hiền gật gù, hắn hiểu đôi chút răng. Tác phần mười là bởi vì quan lại và lý giáp bên dưới làm gian làm dối, giấu báo một vài hộ khẩu, như vậy tất cả khoản tiền thuế của bồn huyện sẽ giảm bớt.

Thế nhưng dân chúng khi nộp thuế, lại không thiếu chút nào, thuế ruộng dư ra nhiều như vậy, đương nhiên rơi vào trong hầu bao đám quan lại và hương thân, nhưng khiến cho Ti Huyện đại nhân gánh trách nhiệm.

"Thật ra chuyện thể này, không phải lần đầu xảy ra."

Tư Mã Cầu nói tiếp:

"Mười mấy năm qua, số hộ khẩu hàng năm của bổn huyện đều sẽ thiếu một ít. Mà hai năm qua càng ngày càng nghiêm trọng. Hết hạn đến lần này, thời gian hai năm rưỡi, bỗn huyện đã ít đi bảy ngàn nhân khẩu, hộ thượng đẳng càng giảm bớt một nửa..."

Nói rồi thở dài:

"Việc này nghĩa là tiền thuế của bỗn huyện, ròng rã giảm đi những hai phần! Đại lão gia có thể không tức giận được chăng?”

Vương Hiền gật đầu. Ở triều đại nào, tiền thuế đều là tiêu chuẩn chủ yếu kiểm tra quan lại địa phương, hiện tại bồn huyện tiền thuế ít đi hai phần. Ngụy tri huyện đứng trước mặt thượng cấp, chắc chắn sẽ chịu liên luy.

Kỳ thực đầu chỉ là chịu liên lụy? Quốc triều quan viên ba năm thi một lần, tiền thuế huyện Phú Dương giảm mạnh, Ngụy tri huyện nếu như bị chụp cái mũ không xứng với chức vụ, đó phải là bị giáng chức thậm chí cách chức!

Huống hồ, hắn vừa được triều đình khen ngợi, nếu như mất mặt trong khảo sát, khó tránh khỏi sẽ trở thành trò cười chốn quan trường, đối với con đường làm quan vừa mới khởi sắc của Ngụy tri huyện mà nói, cho dù thế nào chăng nữa cũng không thể chấp nhận được.



"Cho nên?"

Thấy Tư Mã Cầu mím môi, giương mắt nhìn mình, Vương Hiền buộc lòng phải thấp giọng hỏi. Và

"Cho nên, đại lão gia quăng sổ trắng về lại Hộ phòng, kỳ hạn kiểm tra đối chiếu lại lần nữa.”

Sổ vàng mười năm sửa một lần, phải dâng lên cho triều đình, quan phủ địa phương hàng năm sửa chữa gọi là sổ trắng, đây mới là căn cứ tiền thuế hợp tiêu chuẩn. Tư Mã Cầu nói:

"Tuy rằng đã hơn năm ngày, vội vã cấp bách, nhưng đại lão gia biết, nếu như không có cách nào uốn nắn bọn họ, sợ rằng đến lúc đó vẫn là cháu ngoại thắp đèn lồng ... như cũ!”

"Cho nên..."

Vương Hiền biết thế nào đi nữa cũng tránh không khỏi đạo này, dứt khoát trực tiếp hỏi.

"Cho nên, chúng ta muốn để người đến Hộ phòng, thu thập chứng cứ bọn họ lừa trên dối dưới, để đại lão gia uốn nắn lại bọn họ.”

Tư Mã sự gia nheo mắt cười nói:

"Ngươi không cần lo lắng tương lai không thể nào sống yên ổn được, người chỉ cần đem chứng cứ lén giao cho ta là được, bảo đảm không ai biết là do người làm cả.”




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch