Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đại Thánh Truyện

Chương 146: Cực Kỳ Tự Tin

Chương 146: Cực Kỳ Tự Tin

Tiền Dung Chỉ chạy ra ngoài phòng, suy nghĩ thay đổi điên cuồng: Nhất định phải nhanh chóng trốn khỏi nơi này, tìm chỗ trốn đi, sau khi Tiền Duyên Niên gϊếŧ Lý Thanh Sơn xong, người tiếp theo chính là nàng.

“Cái con đê tiện này, cɧó ©áϊ, dám phản bội nhà họ Tiền của ta, ngươi sẽ không được chết tử tế, gia gia sẽ gϊếŧ ngươi!”

Tiền Dung Chỉ không đi được bao xa đã nghe được phía sau có người quát to với nàng. Quay đầu lại, lại là cháu trưởng của nhà họ Tiền, Tiền Hưng Vĩ. Ông không dám xía vào cuộc chiến đấu của các Luyện Khí sĩ, lợi dụng dòng người lúc nãy mà chạy ra khỏi phòng, lại không cam lòng rời đi, trốn ở một góc chờ gia gia Tiền Duyên Niên của ông giải quyết tất cả mọi chuyện.

Tiền Dung Chỉ đứng lại, quay đầu nhìn về phía chân núi, người họ Tiền đang liên tục chạy lên, trong đó có vô số gương mặt quen thuộc, trong lòng cũng liên tục hiện lên từng gương mặt da^ʍ tà, ánh mắt khinh thường, nắm đấm đầy uy hϊếp, vô số gương mặt hợp thành một đống hỗn độn.

Nàng ôm trán, trong đầu vô cùng đau đớn, hai suy nghĩ bắt đầu lôi kéo giãy dụa.

Một loại là sống, một loại là chết.

Tiền Hưng Vĩ thấy Tiền Dung Chỉ đứng lại, cúi đầu, cơ thể liên tục run rẩy, cò tưởng rằng nàng sợ hãi, quát:

“Cái con đê tiện ngươi, thứ dâʍ đãиɠ, nhà họ Tiền không nên thu nhận ngươi, lúc trước ta nên lột da của ngươi ra!”

Tiền Dung Chỉ ngẩng đầu, mỉm cười, còn dùng ngón tay thon dài vuốt chỉnh mái tóc, đi về phía Tiền Hưng Vĩ.

Sống là khát vọng cầu sinh, chết là ngọn lửa báo thù!

Ngay giây phút này, sống đã không còn quan trọng, cái chết đã chiếm đầy cõi lòng nàng.

“Ngươi...Ngươi muốn làm gì?”

Cuối cùng Tiền Hưng Vĩ cũng cảm nhận được chút sợ hãi, bình thường có sự tồn tại của Tiền Duyên Niên, ông làm gì nàng thì nàng đều không dám phản kháng, ông cũng đã quen với sự ngoan ngoãn của nàng, mới dám chạy ra mắng Chửi nàng. Giờ phút này ông như mới đột nhiên nhớ đến, Tiền Dung Chỉ là môt Luyện Khí sĩ mạnh mẽ.

“Gia gia cứu ta!”

Tiền Hưng Vĩ dùng khinh công xông nhanh ra ngoài, vừa chạy vừa la to.

Tiền Dung Chỉ vươn tay phải, túm lấy bả vai Tiền Hưng Vĩ, kéo đến trước mặt cô, dùng ngón trỏ chỉ vào trán Tiền Hưng Vĩ:

“Ngươi trốn cái gì chứ?”

Móng tay dài nhọn đâm xuống, máu lập tức chảy ra.

“Dừng...dừng tay, ta là ca ca của ngươi!”

Tiền Dung Chỉ cười xinh đẹp, dịu dàng nói:

“Lột da ta, lột như thế này sao?”

Đầu ngón tay như dao rọc sắt bén mà trượt xuống, tiếng kêu thảm thiết vang vọng trước cửa phòng.



"Hưng Vĩ!"

Tiền Diên Niên nghe thấy tiếng hét thảm thiết ngoài đường thì bất giác tiến về phía trước một bước. Sao Lý Thanh Sơn có thể tha cho kiểu sơ hở như thế này được, Liễu Phong Đao vung đến, chém ngang thắt lưng Tiền Diên Niên.

Ánh đao lóe lên cực kỳ mạnh mẽ. Tiền Diên Niên biến sắc, không ngờ một luyện khí sĩ tầng hai có thể vung ra một đường đao mãnh liệt đến thế.

Với việc Lý Thanh Sơn có thế gϊếŧ chết Nhị lão nhà họ Tiền, một trong những Hôi Y Lão Giả, Tiền Diên Niên thấy là do hắn đánh lén một cách đáng xấu hổ nên chẳng buồn để Lý Than Sơn vào mắt, vẫn chỉ xem hắn như một con rệp cỏn con có thể tiện tay bóp chết bất cứ lúc nào.

Lý do hắn chưa ra tay ngay cũng vì đang cân nhắc hậu quả của việc gϊếŧ Ưng Lang Vệ, nghĩ đến cùng vẫn chưa có biện pháp cứu vãn nào hữu dụng.

Nhưng một đao đó của Lý Thanh Sơn cho Tiền Diên Niên biết rằng, bây giờ vấn đề không phải ngươi có muốn gϊếŧ ta hay không, mà là ta đây muốn gϊếŧ ngươi!

"Tiểu tử muốn chết!"

Tiền Diên Niên nghiêm nghị hét lớn, tay trái xòe móng ra, nắm chặt lấy lưỡi dao, bóp mạnh lưỡi đao một cái.

Cẩn thận nhìn lại, khi khoảng cách giữa lưỡi đao và bàn tay chỉ còn một đoạn ngắn, chân khí của Tiền Diên Niên và chân khí của Lý Thanh Sơn đã giao đấu, va chạm kịch liệt giữa khoảng cách nhỏ bé này.

Như hai đội quân chiến đấu trường kỳ trên chiến trường, một phe là giáp sĩ tinh nhuệ, nhưng lại đánh không lại quân địch đông gấp trăm lần.

Huyết mạch toàn thân Lý Thanh Sơn sôi sục, dốc hết sức lực của mình lên đao, nhưng lại không thể dời đao lên dù chỉ một chút.

Tiền Diên Niên cũng đang cực kỳ kinh ngạc. Với thực lực của hắn mà không thể cướp thanh đao này từ tay Lý Thanh Sơn, chứng tỏ sức mạnh của tên nhóc này lớn đến kinh người.

Liễu Phong Đao kiên cố không thể phá vỡ phát ra tiếng kêu rợn người.

Thời gian tâm niệm thay đổi thật ra cũng chỉ tầm một cái chớp mắt, hai người gần như phản ứng lại cùng lúc. Tiền Diên Niên đấm một phát vào ngực Lý Thanh Sơn, Lý Thanh Sơn lại vỗ ngay đầu Tiền Diên Niên, hoàn toàn không còn để ý một chưởng kia nữa, vừa mới ra tay đã vào tư thế liều mạng đến đồng quy vu tận.

Lý Thanh Sơn không tự tin với thứ gì chứ với năng lực phòng ngự của bản thân, hắn cực kỳ tự tin. Ông đây vừa nhiều máu vừa phòng ngự mạnh, chịu mười hay tám chiêu của ngươi cũng không thành vấn đề, nhưng trong lúc đó, ngươi chỉ cần chịu một chiêu của ta thôi là chết chắc!


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch