Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 211: Bái sư hiển linh, nổi danh thiên hạ (1)

Chương 211: Bái sư hiển linh, nổi danh thiên hạ (1)

Trên mặt Mộc Phong lộ ra vẻ ngưng trọng, vươn người đứng dậy, quát:

- Nếu chư vị trưởng lão đã kiểm tra kết quả không lầm. Vậy hôm nay bản tôn sẽ tuyên bố kết quả! Lần tám châu của thí luyện giới phái tới Mộc gia tổng cộng một trăm mười một người, đến nay còn lại bảy mươi chín người, chết bốn mươi mốt người! Dựa theo quy định của Mộc gia lão tổ, người được một nửa số Thanh Ngọc Kiếm trở lên, có thể cấp cho dùng để tu hành ba năm. Thưởng một bộ pháp quyết tu luyện Địa cấp thượng phẩm, một bộ pháp quyết thần thông Địa cấp trung phẩm. Người được toàn bộ Thanh Ngọc Kiếm ……

Nói đến đây hắn đột nhiên ngưng lại, đứng dậy hơi xoay người lại làm ra vẻ lắng nghe, trên mặt lộ ra vẻ kính cẩn.

Đối với việc gia chủ Mộc gia có tu vi đạt đến Kim Đan hậu kỳ đột nhiên lại làm ra phản ứng như thế. Trong lòng mọi người ở đây đều sững sờ, nhưng ngay sau đó liền nghĩ đến một sự tình, một số trưởng lão Mộc gia đang an tọa sắc mặt cũng trở nên cực kỳ cung kính, nhanh chóng đứng dậy thi lễ.

Về phần tu sĩ bên trong quảng trường thì lại càng câm như hến, hô hấp đều thấp đến cực điểm, chỉ sợ mình phát ra một tiếng vang nhỏ.

Người có thể làm cho gia chủ Mộc gia có tu vi Kim Đan hậu kỳ kính cẩn đối đãi như thế, thân phận người này tự nhiên không cần nói cũng biết đó chính là Mộc gia lão tổ hiển linh, một tu chân giả đại thần thông đạt Nguyên Anh kỳ duy nhất của Tu Chân Giới!

Lúc sau sắc mặt hắn khôi phục lại bình thường, khoát tay với mọi người:

- Lão tổ đã rời đi, mọi người không cần khẩn trương.

Khi nói chuyện hắn liếc mắt với mấy vị trưởng lão, khẽ lắc đầu, ý bảo có ẩn tình khác không thể nói rõ trước mặt mọi người.

Các trưởng lão Mộc Gia kia tuy rằng trong lòng tò mò, nhưng cũng biết đây là chuyện lớn, ánh mắt dừng trên thân người Tiêu Thần trở nên càng quái dị. Dù sao giờ phút này lão tổ đột ngột hiện thân, tám chín phần cũng có liên quan đến kẻ kia.

Mộc Phong liếc mắt nhìn Tiêu Thần một cái thật sau, lập tức cao giọng nói:

- Chỉ thị của Lão tổ vừa nãy chính là: người trong cuộc thí Luyện Giới lần này có được toàn bộ số Thanh Ngọc Kiếm, có thể tự động trở thành đệ tử kỳ môn hạ thân truyền. Cũng ban thưởng một bộ pháp quyết Thiên Cấp hạ phẩm, cùng một viên Viêm Hoàng tăng tuổi thọ và thân phận đệ tử chân truyền của Mộc gia.

Thanh âm này được rót pháp lực vào, làm cho tiếng vang trong quảng trường không dứt! Nhưng cái khiến cho mọi người ở đây cảm thấy rung động chính là thâm ý bên trong lời nói vừa rồi.

Tứ đại Thiên Địa Huyền Hoàng cùng cấp bậc tu chân pháp quyết, pháp quyêt Thiên Cấp, tuy rằng chỉ là hạ phẩm, nhưng tốc độ tu luyện thần thông so với pháp quyết Địa cấp thượng phẩm đã ít nhất cao hơn mấy lần! Nếu lưu truyền ra ngoài, tất nhiên sẽ dẫ đến sự cướp đoạt điên cuồng của mọi tu sĩ Tu Chân Giới.

Viêm Hoàng đan tăng tuổi thọ. Dùng xong thì khí huyết toàn thân điên cuồng tăng trưởng. Đợi đến khi bản thân hoàn toàn luyện hóa hấp thu dược lực, có thể tăng thêm được năm mươi năm tuổi thọ, đứng hàng tứ phẩm trong ngũ phẩm đan dược thượng phẩm!

Đệ tử chân truyền của Mộc gia, là thân phận cao nhất của đệ tử các tông phái. Địa vị thân phận thậm chí còn vượt qua trưởng lão thông thường.

- Hạ pháp chỉ, thu đệ tử, ban thưởng pháp bảo, tăng thọ đan cùng thân phận đệ tử chân truyền. Ý của Mộc gia lão tổ muốn biểu đạt chẳng lẽ là … phải đưa Tiêu Thần này về nuôi dưỡng làm đệ tử hộ pháp! Thiên tư về tu chân của người này rốt cuộc đạt đến mức độ cỡ nào, mà lại được tu chân giả Nguyên Anh kỳ thần thông coi trọng như thế? Thậm chí không tiếc pháp bảo quan trọng để thu nạp bên người, dĩ nhiên sẽ nuôi dưỡng thành người bảo vệ cho Mộc gia!

Trong lòng mọi người nhất tề đều sinh ra ý nghĩ này. Ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần đã tràn ngập hoảng sợ, tâm trạng ghen tị, hâm mộ, kính sợ hỗn loạn,

Tiêu Thần nghe vậy trong lòng cũng chấn động, lão tổ Mộc gia đã để lại bút tích như vậy thực sự là nằm ngoài dự liệu lớn nhất của hắn.

- Chẳng nhẽ Mộc gia lão tổ đã nhìn trúng thiên tư tu chân của mình? Muốn thu mình làm đệ tử, cho nên mới ở trong Thí Luyện Giới đối với ta dùng mọi cách nhẫn nhịn?

Tuy rằng vẫn chưa đem việc đó giải thích lưu loát. Nhưng trong lòng hắn mơ hồ sinh ra một cảm giác không ổn. Hình như đã có một chiếc lưới lớn vô hình giống như vô hình hướng tới hắn vậy.

Nhưng giờ phút này, hai mắt Mộc Phong như tia điện, trầm giọng quát Tiêu Thần:

- Tiêu Thần, ngươi có đồng ý hay không?

Bị lời nói đó làm bừng tỉnh, Tiêu Thần hơi trầm ngâm, lúc mọi người đang chăm chú theo dõi, hắn bước một chân lên trước, nửa quỳ trên mặt đất, kính cẩn nói:

- Tiêu Thần nguyện ý!

Không sai, hắn nguyện ý!

Tuy rằng trong lòng mơ hồ sinh ra dự cảm không ổn. Nhưng không thể phủ nhận việc gặp gỡ với người như thế quả là một cơ duyên lớn. Có thể vấn đề Trúc Cơ của hắn dễ dàng giải quyết, thậm chí con đường tu chân cũng có thể bớt phải đi đường vòng! Huống chi bước lên con đường tu chân vốn đã gian nan hiểm trở. Nếu sợ đầu sợ đuôi thì sao có thể đi tiếp trên con đường tu chân, lấy được pháp lực vô thượng, hưởng tuổi thọ lâu dài!

- Tốt! Tốt! Tốt!

Mộc Phong ngửa mặt cười lớn, trên mặt lộ ra vẻ sung sướng, phất tay nói:

- Ngàn dặm truyền tin, báo các đại môn phái ở tám châu của Triệu quốc ta, đệ tử Tiêu Thần của Lạc Vân Cốc thuộc Bắc Hoa Châu, tu vi thần thông thâm hậu áp đảo tu sĩ tám châu, làm tu sĩ trẻ đệ nhất trong Tu Chân Giới của Triệu quốc! Hôm nay nhà chúng ta cúng bái lão tổ hiển linh chân quân môn hạ, nhận đệ tử chân truyền của Mộc gia, nhân đây thông báo, trong ngày hôm nay, chiếu cáo thiên hạ!

. . . . .

Tuyền Châu Đông Lâm tông, tông phái này có thực lực trung bình. Bên trong tông phái có ba tu sĩ Kim Đan kỳ, ngoài Mộc chân nhân tu vi đạt đến Kim Đan hậu kỳ, thì hai người còn lại là tu sĩ Kim Đan trung kỳ.

Trong đại điện Đông Lâm tông, giờ phút này ba Kim Đan Tôn Giả cùng trưởng lão hơn hai mươi danh môn phái đang an tọa. Và hơn mười đệ tử đứng ở đại điện, người nào cũng khí vũ hiên ngàng bất phàm, khí tức trên người cũng không kém, cầm đầu là một thanh niên tu vi miễn cưỡng đạt đến cuối Trúc Cơ sơ kỳ.

Hỏa Mộc chân nhân nhìn đám đệ tử bên dưới điện, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ hài lòng, hơn mười đệ tử này có thiên tư đều thuộc loại tốt nhất. Nếu hảo hảo nuôi dưỡng một phen không chừng sau này sẽ có thêm vài tu sĩ Kim Đan kỳ nữa, hẳn là thực lực Đông Lâm tông cũng vì thế mà sẽ tăng lên rất nhiều.

- Hôm nay ta triệu tập các ngươi đến đây, cũng là bởi vì ta cùng hai vị sư thúc tổ đã có thương nghị, quyết định trước tiên mở núi thí luyện phía sau. Sauk hi mở xong các ngươi tha hồ vào trong đó chiến đấu với các con yêu thú, người nào có biểu hiện ưu tú sẽ được trọng thưởng.

- Tôn Ngọc, tu vi của ngươi hiện đã đạt đến cuối Trúc cơ sơ kỳ, yêu thú sau núi đã không tạo ra uy hiếp gì đối với ngươi, ngươi có thể tiếp tục thăm dò vào sâu trăm dặm, tiến vào phạm vi yêu thú cấp hai, nhưng hết thảy mọi chuyện phải cẩn thận, không được khinh thường!

Thanh niên có tu vi dẫn đầu nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ cao ngạo, cất giọng nói:

- Chưởng môn chân nhân yên tâm, đệ tử sẽ có chừng mực, chỉ là yêu thú cấp hai đối với đệ tử vẫn không tạo thành uy hiếp gì.

Người nói chuyện cực kỳ tự phụ, hiển nhiên là hắn có cái để dựa vào, đó là thực lực không dưới Trúc Cơ sơ kỳ.

Hỏa Mộc chân nhân nghe vậy gật đầu cười. Tôn Ngọc này mặc dù không phải là đệ tử của hắn, nhưng tu vi thần thông của nó trong lòng hắn rất rõ ràng, mặc dù gặp phải tu sĩ Trúc cơ hậu kỳ cũng có thể nắm chắc việc thoát thân.

- Ân, lấy thực lực của ngươi đi ra vào núi thí luyện phía sau quả thật tác dụng có hạn. Vốn thánh địa Mộc gia mở ra, ta nhận lời với Tử Vi tông vứt bỏ mạch khoáng Đông Sơn tinh thạch để đổi lấy một số người. Bọn họ vốn chỉ có bốn đệ tử đủ tư cách đi trước, liền biết thời biết thế trao đổi cho chúng ta. Nhưng ở Bắc Hoa Châu hoang dã kia lại đột nhiên có một Lạc Vân Cốc muốn nhúng tay vào, đoạt lấy số người của Đông Lâm tông, thực là đáng giận mà!

Vốn ta đã tính toán tốt chuyện này để cho ngươi đến thánh địa tu hành một phen, nhưng ý tưởng đó cuối cùng đã không thể thực hiện được.

Hỏa Mộc chân nhân khi nói chuyện trên mặt đã xám xịt lại, hiển nhiên trong lòng cực kỳ phẫn uất.

- Hừ hừ! Huống chi Lạc Vân Cốc kia thực lực bình thường. Bên trong tông phái đó chỉ có hai tu sĩ Kim Đan kỳ, tu vi cao nhất cũng chỉ đạt tới cuối trung kỳ, so sánh với Đông Lâm tông ta quả thực là một trời một vực! Theo ta thấy không bằng tìm một cơ hội sai khiến Địa Sát môn đi giáo huấn bọn chúng một phen. Địa Sát môn kia nợ chúng ta một ân huệ, như vậy chắc sẽ không cự tuyệt chuyện này. Đến lúc đo chúng ta âm thầm ra tay giúp bọn họ một phen, tất nhiên tiểu phái Lạc Vân Cốc sẽ không thể chịu nổi!

Bên trái, một tu sĩ Kim Đan kỳ khác của Đông Lâm tông âm lãnh nói với Hỏa Vân chân nhân.

Hỏa Mộc chân nhân nghe vậy sắc mặt âm trầm, trong nháy mắt lộ vẻ tàn nhẫn. Nhưng đúng lúc này, một vật thể có màu xanh giống như lá cây xuất hiện. Đó là ngọc giản truyền tin cắt qua phía chân trời, nháy mắt xuất hiện trên đại điện.

Đám người Hỏa Mộc chân nhân sau khi thấy rõ ngọc giản này, thất thanh nói:

- Ngọc giản truyền tin của Thánh Địa Mộc gia!

Lập tức, ba tu sĩ Kim Đan kỳ không dám có chút khinh thường, đứng dậy kính cẩn thi lễ, mặt lộ vẻ kính sợ.

Khi cả đám đang thi lẽ ở dưới, thì ngọc giản hình lá cây nháy mắt vỡ tan, mơ hồ xuất hiện một đạo nhân ảnh. Thân ảnh ấy cực kỳ hư ảo, nhưng nó toát ra một tia khí tức, cũng nháy mắt khiến sắc mặt mọi người trong đại điện cứng đờ, thân thể trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất.

Ánh mắt hư ảnh đảo qua đại điện, lập tức lên tiếng nói:

- Đệ tử Tiêu Thần của Lạc Vân Cốc thuộc Bắc Hoa Châu, thiên tư ngất trời, tu vi kinh người, đã áp đảo các đệ tử cùng lứa thuộc tám châu, lấy được Thanh Ngọc Kiếm, làm tu sĩ trẻ tuổi đệ nhất của Tu Chân Giới trong Triệu quốc ta ! Hôm nay đã bái nhập bổn môn, hưởng thân phận đệ tử chân truyền của Mộc gia, nhân đây truyền tin, chiếu cáo thiên hạ!

Nói xong, hư ảnh kia lập tức tiêu tán.

Một lúc sau, đợi tia uy áp cuối cùng có trong không khí tiêu tán hết, bọn người Hỏa Mộc chân nhân người đầy mồ hôi mới bò lên khỏi mặt đất, liếc nhìn nhau đáy mắt hiện lên vẻ sợ hãi! Nếu mà trước kia tùy tiện đối phó với Lạc Vân Cốc thì bây giờ hậu quả sẽ rất khó lường!

Sắc mặt âm trầm một lát, Hỏa Mộc chân nhân chợt lớn tiếng quát:

- Chuyện được luận đàm trong đại điện ngày hôm nay tuyệt đối không được nói ra ngoài, nếu không sẽ xử lý theo môn quy nghiêm trị không tha! Mặt khác phiền Hỏa Vân sư đệ lên đó hậu lễ một lần, ngày sau chỉ sợ rằng Lạc Vân Cốc sẽ một bước lên mây.

. . . . .

U Châu Thông Thiên môn.

Sắc mặt chưởng môn Long Nguyên chân nhân âm trầm, nhìn hư ảnh kia từ từ tiêu tán. sâu trong đáy mắt hắn vẫn còn vẻ rung động, một lúc sau mới thấp giọng nói:

- Có thể làm cho Mộc gia lão tổ tự mình làm chongọc giản truyền tin đi xa ngàn dặm để thông báo chuyện này, đủ để thấy kẻ được nói đến kia có được địa vị như thế nào! Rốt cuộc thiên tư tu vi của Tiêu Thần đạt đến hạng nào, được cả tu sĩ Nguyên Anh kỳ đại thần thông coi trọng như thế. Bất luận thế nào, triển vọng của hắn sau này thật không có hạn lượng, ta cần phải biết rõ ràng về hắn.

Trầm ngâm một lát, hắn trầm giọng nói với một lão già bên cạnh:

- Nhị sư đệ, lần này phiền người hãy đên Bắc Hoa Châu một chuyến, chúc mừng là việc chính. Nhưng phải tìm hiểu rõ ràng về chuyện tình của Tiêu Thần này.

- Vâng thưa chưởng môn sư huynh, đệ lập tức đi chuẩn bị.

Lão già nghe vậy sắc mặt liền trở nên nghiêm túc đáp. Sau đó hắn lập tức vội vàng bước ra ngoài.

Xem ra, e rằng Bắc Hoa Châu bởi vì kẻ này mà sẽ quật khởi lần nữa a…


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch