Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 256: Giết chết Giả Anh tu sĩ

Chương 256: Giết chết Giả Anh tu sĩ

- Ân, việc này lão phu đã biết, tiểu tử kia, nếu bản tôn đã đến đây mà ngươi còn không nhanh thủ chịu trói, đỡ cho thân thể phải chịu nhiều đau khổ.

Người cầm đầu là một lão già râu tóc bạc trắng, lão thản nhiên nói. Người này tuy chưa lộ chút tu vi nào, nhưng chỉ bằng thần quang ngẫu nhiêu xẹt qua từ trong đôi mắt khép hờ cũng đủ khiến kẻ khác sợ hãi!

Kim Đan Đại viên mãn, Giả Anh tu sĩ!

Sắc mặt Tiêu Thần âm trầm, lão giả này thực lực không thua kém Mộc gia lão tổ cùng Hắc Phong chân quân, đều là những tu sĩ thực lực mạnh nhất mà hắn từng gặp, tu vi gần đến lúc Kết Anh! Bất quá bằng vào tu vi loại này mà muốn bắt hắn chỉ sợ còn chưa đủ!

- Hừ! Chắc vừa rồi ngươi là một trong những người xuất hiện tại Phách Mại Hành, muốn giết người đoạt bảo thì cứ việc nói thẳng, việc gì phải mang cái cớ đó ra khiến người khinh thường!

Tiêu Thần cười lạnh:

- Mau động thủ đi, đuổi các ngươi xong ta còn phải rời đi sóm một chút!

- Hắc hắc, hay cho một tiểu tử liều lĩnh, chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ nho nhỏ không ngờ dám nói với ta như vậy, chắn hẳn có chỗ dựa vào! Bất quá hôm nay lão phu liền cho ngươi biết, cái tu sĩ chú trọng vẫn là tu vi bản thân, dựa vào ngoại vật cuối cùng thì vẫn không chịu nổi một kích!

Thần Phong Tông đại trưởng lão bị Tiêu Thần mắng xong sắc mặt liền trở nên trắng bệch, vốn tưởng rằng sau khi hắn làm lộ ra tu vi, tiểu bối này sẽ sợ tới mức tè ra quần đưa tay chịu trói, không nghĩ tới tên tiểu tử đó lại trực tiệp nhục mạ.

Người này thẹn quá hoá giận, cũng không tiếp tục giả tạo hiền lành nữa, diện mạo bỗng dữ tợn hẳn lên!

Đại trưởng lão có tu vi đã sớm đạt tới cảnh giới Giả Anh, bởi vì không có nắm chắc cho nên cứ trì trệ mà không dám Kết Anh, nhưng Sát Ma Đan xuất hiện khiến hắn lập tức thấy được hi vọng! Tăng lên một thành rưỡi xác suất Kết Anh, có được đan dược này hắn liền nắm chắc quá nửa Kết Anh thành công, cho nên lúc nghe được tin tức truyền về, người này mừng như điên liền nháy mắt đuổi tới, muốn giết người đoạt bảo!

- Người này tuổi còn nhỏ như thế mà sao lại có thể có bảo vật nghịch thiên cỡ này, hiển nhiên là gặp được duyên kỳ ngộ, đợi ta bắt hắn thi triển Sưu Hồn Đại Pháp là sẽ biết được hết thảy, nói không chừng còn có thể có thu hoạch lớn ấy chứ! Ha ha, thật sự là trời cũng giúp ta, cơ duyên thiên đạo của kẻ này là để trao tặng cho ta Kết Anh, từ nay về sau trở thành kẻ mạnh nhất thế gian!

Nghĩ đến đây, trong lòng đại trưởng lão càng thêm nóng bỏng, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần giống như đang nhìn một tòa bảo tàng lớn di động.

- Tin tức Sát Ma Đan xuất thế sẽ nhanh chóng truyền ra, để tránh có kẻ nẫng tay trên, ta phải mau đem kẻ này bắt giữ, Sưu Hồn rồi diệt sát, như vậy mới không sơ hở nào!.

Đáy mắt hiện lên một tia hàn mang, đại trưởng lão nháy mắt ra tay!

Người này từ đầu đã không nghĩ tới sẽ lưu cho Tiêu Thần chút đường sống nào!

- Tiểu tử, hôm nay lão phu khiến ngươi phải trả giá vì sự cuồng vọng của mình!

Trong mắt đại trưởng lão Thần Phong tông chợt lóe hàn mang, trên người độn quang hiện lên, đã bắt đầu động thủ.

Nhưng vào thời khắc này, Tiêu Thần bỗng nhiên ngẩng đầu, một cỗ sát khí lạnh lẽo đến kinh thiên động địa nháy mắt bộc phát ra từ trong cơ thể, làm trăm trượng quanh đó trong thời gian ngắn phong vân biến sắc!

Khiến cho linh lực thiên địacộng hưởng, đó là dấu hiệu của tu sĩ Kim Đan kỳ!

Nhưng giờ phút này Tiêu Thần lại cũng có thể làm được chuyện này!

- Không tốt, tiểu tử này ẩn tàng tu vi!

Đại trưởng lão biến sắc, nhưng lập tức trong lòng lại càng thêm cuồng nhiệt:

- Còn chưa Ngưng Đan đã có tu vi Kim Đan sơ kỳ, có thể thấy kẻ này lấy được cơ duyên nghịch thiên! Nhưng kể từ hôm nay, tất cả sẽ đều về tay lão phu!

Lão cười gằn, đang muốn động thủ thì đột nhiên sắc mặt nháy mắt biến thành trắng bệch, ngửa mặt phun ra một ngụm tiên huyết, khí tức trong cơ thể nhanh chóng suy yếu.

- Thần thức công kích! tu sĩ Nguyên Anh kỳ! Ngươi lại là tu sĩ Nguyên Anh kỳ!

Trong mắt lão nhanh chóng hiện lên vẻ sợ hãi, độn quang trên người chợt lóe nhanh chóng muốn chạy trốn.

Trong mắt Tiêu Thần chợt lớ hàn quang, lấy tu vi nguyên thần trước mắt của hắn có thể so với cảnh giới Giả Anh, lại thêm kim ấn chồng liên khiến tu tăng lên năm lần cho dù có so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ e rằng cũng không khác lắm, Thứ Thần Trùy hung hãn ra tay, nháy mắt liền khiến lão bị thương nặng!

Đám tu sĩ này muốn giết người đoạt bảo, Tiêu Thần đương nhiên sẽ không để họ rời đi, đưa tay vỗ lên trên túi trữ vật, rồi phất tay, Tiểu Chuyên nháy mắt hiện ra giữa không trung, hình thể hóa thành chín mươi chín trượng Di Thiên, lấy khí thế bạo phá ầm ầm hướng đám người đại trưởng lão nện xuống!

- Không!

Cảm ứng được khí tức mạnh mẽ từ Tiểu Chuyên, trong mắt đại trưởng lão nháy mắt toát ra vẻ tuyệt vọng, đưa tay xuất ra từ trong túi trữ vật một kiện Thuẫn Bài pháp bảo chắn trước người, về phần đám người Thiếu tông chủ của Thần Phong tông, thì hiện giờ này hắn không quản nổi!

Oanh!

Tiểu Chuyên giống như một sơn thần thượng cổ, ầm ầm nện xuống, đám người Thiếu tông chủ Thần Phong tông đang trong hoảng sợ không kịp chút phản ứng nào nên trực tiếp bị nện trúng, thành một đoàn huyết nhục rơi xuống mặt biển.

Về phần đại trưởng lão, tuy rằng dựa vào pháp bảo có thể kiên trì một lát, nhưng nguyên thần của hắn bị Tiêu Thần đả thương nặng, thực lực phát huy không tới năm thành, sau vài lần chống đỡ pháp bảo kia đã vỡ vụn, tức thì bị Tiểu Chuyên hung hăng trấn áp, nháy mắt đem thân thể cùng nguyên thần diệt sát!

Sau khi Tiểu Chuyên nện xuống đám người này, độn quang trên người Tiêu Thần chợt lóe, bên cạnh hiện ra thi thể một người. Hắn đưa tay vào trong túi trữ vật lấy ra một tiểu cung đen sì nhỏ bằng bài tay, đem phần đầu nhọn cắm vào ngực người này.

Đầu nhọn cắm vào, thi thể đại trưởng lão nhanh chóng khô quắt lại, chỉ qua mấy nhịp thở đã trở thành một thây khô, mà sau khi thôn phệ tinh hoa huyết nhục toàn thân của lão thì tiểu cung đen sì cũng không có gì biến hóa, bất quá màu sắc có vẻ nội liễm hơn.

- Bảo vật này này đến giờ ta vẫn chưa sử dụng, nhưng lần này thôn phệ một tu sĩ cảnh giới Giả Đan, khi phóng xuất ra Tuyệt Diệt Phù Đồ tiễn chỉ sợ đối với tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn, cũng coi như trong tay có lại thêm một lá bài tẩy nữa!

Đem Tuyệt Diệt Phù Đồ Cung cầm trong tay, cẩn thận đánh giá một lát, Tiêu Thần vừa lòng gật đầu, ánh mắt đảo qua xung quanh, đem túi trữ vật của đám người đại trưởng lão thu vào trong tay, Tiêu Thần nhẹ nhàng phất tay, Tiểu Chuyên nhất thời thu nhử lại bằng miếng gạch trở về trong tay. Về phần thi thể đám người đại trưởng lão do mất đi sự trói buộc của Tiểu Chuyên liền lập tức rơi vào trong biển, trong khoảnh khắc đã bị nước biển bao phủ!

- Hô!

Tiêu Thần thở sâu một cái, đem tiểu chuyên thu vào túi trữ vật, trong lòng nhất thời có cảm giác cực kỳ thống khoái!

Lúc trước bị kia Mộc gia lão tổ, Hắc Phong chân quân hai người đùa bỡn trong tay, mắt thấy gia tộc thân nhân, sư phụ tông môn bị hãm hại cũng đành bất lực, một cỗ áp lực như núi cao đè nặng trước ngực Tiêu Thần, để cho hắn mỗi một lần hô hấp đều cực kỳ khó khăn! Giờ phút này diệt sát đám người đại trưởng lão, cũng khiến cho hắn xả ra một ngụm ác khí, cảm giác áp lực trong lòng kia cũng giảm rất nhiều!

- Mộc lão quỷ, Hắc Phong lão quỷ, hiện tại ta đã có thể dễ dàng giết chết tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, các ngươi chờ đó, ta sẽ rất nhanh tiến bộ, tương lai không xa ta nhất định sẽ trả lại hết những gì các ngươi đã làm!

Trong mắt hàn mang chợt lóe, Tiêu Thần phát ra độn quang, Ma Phong Độn được thi triển tới cực hạn, chỉ qua vài nhịp thở đã biến mất nơi cuối chân trời.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch