Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 266: Truy trốn.

Chương 266: Truy trốn.

Đối mặt mặt với việc quỷ dị như thế này, đủ để khiến cho các tu sĩ tâm thần bấn loạn, nhưng đối với Tiêu Thần cho dù trước mắt toàn nhìn thấy một mảng màu đen cũng rất bình tĩnh, rời mắt khỏi tấm bia đá, nhìn thấy cuối Hoàng Tuyền đạo.

- Lấy nguyên thần mạnh mẽ bắt chước thành đại lộ Hoàng Tuyền, lấy cơ thể tu sĩ mạnh mẽ gồm pháp, lực, sinh cơ, khiến cho nó tự động diệt vong, thật thần thông và cực kỳ cao minh!

- Nhưng chung quy ngươi cũng chỉ là bắt chước lại nguyên thần của ta mà thôi, không có thực thể, chỉ là một ảo ảnh, mặc dù có thể vô hình giết đối thủ rất tuyệt diệu, nhưng định dùng thứ này để giết ta thì vẫn chưa đủ! Tâm tình của ta bình ổn như nước, ý niệm của ta cô đọng như đao, không có gì có thể ảnh hưởng, không bị tà ma xâm nhập, không bị ảo cảnh mê hoặc! Cho nên, pháp của ta, lực của ta, sinh cơ của ta, đã trở lại với ta!

Tiêu Thần ngẩng đầu lên, giọng nói khàn khàn gióng như một lão già mục nát, nhưng lại lãnh lẽo và lẫm liệt vô cùng, cũng khiến người khác phải kinh hãi.

Hai chữ "Hủy pháp" đã vỡ, "hủy lực" cũng vỡ theo đó. Vốn thân thể đã trở thành thân thể người thường, giờ phút đột nhiên tràn ngập lực lượng, dường như chỉ một cái nhấc tay có thể khiến chao đảo trời đất.

Cuối cùng, ba chữ "hủy sinh cơ" cũng nổ tung. Bộ dáng Tiêu Thần đang già nua nhưng nhanh chóng nghịch chuyển, giống như thời gian chảy ngược, cơ thể đang mục nát thì đã bắt đầu xuất hiện sinh cơ.

Hủy pháp! Hủy lực! Hủy sinh cơ! Cả ba chữ đều đã bị phá hủy, Hoàng Tuyền đạo lập tức rung chuyển kịch liệt, cuối cùng đột ngột biến thành làn khói biến mất không còn dấu tích. Tấm bia đá tiêu tán, con đường dẫn đến hoàng tuyền trước mắt như trăng trong nước hoa trong kính, bây giờ đã rung động, hoàn toàn biến mất.

Tiêu Thần mở hai mắt ra, một hắc thủ khổng lồ hiện lên trước mắt đang ầm ầm chộp tới, hắc khí quỷ khí lượng lờ ở xung quanh, liếc mắt một cái nhận ra ngay nó rất nguy hiểm, nếu bị nó đánh trúng, không chết cũng trọng thương.

Dưới tình hình lúc này, ánh mắt Tiêu Thần chợt lóe lên, bên ngoài cơ thể xuất hiện một vòng bảo hộ dày mấy trượng. Vòng bảo hộ này có thêm nguyên thần lực của hắn, năng lực phòng ngự tăng lên rất nhiều!

Ngay sau đó, hắc thủ khổng lồ kia đã đánh tới.

Ầm!

Bàn tay khổng lồ dừng ở phía trên vòng bảo hộ, khí tức lạnh lẽo nhất thời điên cuồng ăn mòn vào, khiến vòng bảo vệ kia chuyển thành màu đen quỷ dị. Đồng tử Tiêu Thần kịch liệt co rút lại, tâm niệm vừa động, vòng bảo hộ nháy mắt tỏa ra một cỗ năng lượng bạo ngược lại, lập tức nổ tung! Sắc mặt Tiêu Thần trắng bệch, thân ảnh bị lực nổ mạnh đẩy vọt đi như một mũi tên, nháy mắt đã vọt ra xa, lập tức trên người xuất hiện hào quang, gào thét mà chạy.

- Cái gì! Kẻ này trúng thần thông của ta, có thể trong thơi gian ngắn khôi phụ lại ý thức nhanh như vậy!

Hoàng Tuyền đạo thần thông bị ngăn cản, sắc mặt Thương Cổ nháy mắt trở nên cực kỳ âm trầm, trong mắt vẫn còn vẻ rung động.

Hoàng Tuyền đạo, chính là hắn căn cứ trong mật tịch thần thông tự sáng tạo thêm mà thành, bắt chước đại lộ Hoàng Tuyền, cướp đoạt pháp, lực, sinh cơ của tu sĩ, mặc dù là người có tâm tình kiên định, bị một đạo thần thông này cũng rất khó phá giải! Huống chi hắn tu luyện " Phá Hồn thủ ", một khi đối thủ lâm vào ảo cảnh, phôi hợp hai chiêu này lại cũng đủ đem đối thủ tiêu diệt trong nháy mắt! Bởi vì trong tay đã có hai chiêu thức này, tuy rằng tu vi hắn mới đạt tới cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, nhưng nếu gặp tu sĩ hậu kỳ hắn cũng dám cùng với người đó đấu một trận!

Nhưng giờ phút này, hắn vẫn kiêu ngạo chuẩn bị đem Tiêu Thần tiêu diệt, vậy mà trong nháy măt lại bị thoải mái phá hủy!

- Người này nhất định phải chết, nếu không ta sẽ gặp rất nhiều phiền toái!

Sắc mặt Thương Cổ âm trầm, nhìn thấy thân ảnh Tiêu Thần bỏ chạy, gầm nhẹ một tiếng trên người xuất hiện ô quang lóe lên điên cuồng đuổi theo!

Hai người một trước một sau, tốc độ nhanh như tia sét, xé nát không khí bay về phía trước, hai người đẩy nhanh tốc độ khiến cho phía sau giông bão nổi lên.

. . . . .

- Hải đương Gia, bọn ta chính là tu sĩ của Thất Huyền Môn, cùng Hải Đảo ngươi cũng coi như có chút giao tình, không bằng hôm nay Đại đương Gia cho chúng ta qua, ngày sau Thất Huyền Môn ta tất nhiên sẽ có hậu tạ!

Một nơi trên mặt biển, ba gã tu sĩ áo đen đem một thiếu niên tầm mười bảy mười tám tuổi che phí sau, người cầm đầu cẩn thận nói.

Ở đối diện bốn người này, hơn mười gả tu sĩ đang đứng trên không, sắc mặt tất cả đều lộ ra vẻ lạnh lẽo.

Hải đương gia thân hình cao lớn, một mắt, thân mặc một bộ quần áo chả có gì là thân sĩ cả, trên tay lại đang cầm một cái quạt Thất Tinh, nghe vậy cười hắc hắc, nói :

- Lão gia Thất Huyền Môn các ngươi quả thật cùng ta có chút giao tình, là như vậy, vốn đương gia cũng không muốn làm khó dễ bọn tiểu bối các ngươi, ai da đem tiểu tử phía sau đó giao cho chúng ta xử trí, đương gia sẽ để ngươi ba người các ngươi bình yên rời đi.

Người này nói chuyện tuỳ tiện, cũng không để ba người đối diện vào mắt. Ba tu sĩ Thất Huyền Môn đối diện nghe vậy sắc mặt nháy mắt trở nên cực kỳ âm trầm, người phía sau cực kỳ quan trọng, nếu không cũng không khiến ba người hắn phải cẩn thận hộ tống. Không nghĩ rằng đi vòng đường rồi vẫn không thể tránh được bị truy sát.

- Hải đương gia, việc này thật không thể châm chước một lần được sao?

Hải đương gia nghe vậy trong mắt chợt lóe lên, trên mặt tràn ngập ý bạo ngược, quát:

- Giết bọn họ!

Ngay phía sau, hơn mười tên tu sĩ nhất thời nhe răng cười bay tới.

Ba tu sĩ Thất Huyền Môn sắc mặt âm trầm, nhưng cũng đã sẵn sàng một trận tử chiến.

Nhưng đúng lúc này, sắc mặt những người này trong nháy mắt đều đại biến, cùng nhau quay đầu nhìn về phía chân trời, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ.

Ầm! Ầm! Ầm!

Mặt biển vốn là yên tĩnh, giờ phút này không biết đã có lực lượng ở đâu khiến cho sóng gió nổi lên điên cuồng, sóng cao ngất trời, sóng dậy sóng rơi âm vang ầm ầm, làm lòng người sinh ra e ngại.

Nhưng làm bọn họ sợ hãi nhất chính là áp lực từ hai đạo độn quang đang bay kia, chỉ sợ một chút ảnh hưởng này, cũng đủ để đưa bọn họ giết chết mấy lần.

Đột nhiên, ánh mắt mọi người trở nên rung động, một tu sĩ trong độn quang đưa tay về phía trước nắm chặt, không khí trong phạm vi trăm dặm dao động mạnh, một bàn tay khổng lồ màu đen sì được ngưng tụ, hướng tới người phía trước ầm ầm đánh tới.

Bàn tay này khổng lồ uy lực vô cùng, chỉ sợ núi cao ngàn trượng cũng có thể dễ dàng bị nắm lên, nắm tới nát vụn.

Nhưng đối mặt công kích hung hãn như thế, tu sĩ mặc áo màu xanh trong độn quang phía trước sắc mặt không đổi, đưa một tay về phía sau hung hăng chém.

Oanh long!

Linh lực vô tận nhất thời điên cuồng ngưng tụ dưới cánh tay này, hóa thành một lưỡi đao không lồ dài mấy trăm trượng, chém đến bàn tay khổng lồ kia.

Hai người đối địch, áp lực mạnh mẽ truyền đến làm chấn động mọi thứ xung quanh, khiến đám người của Thất Huyền Môn nháy mắt bị đè xuống phía dưới.

- A!

- Cứu mạng, cứu cứu ta với!

- Chạy mau!

Vào lúc này, đám người Hải đương gia đột nhiên truyền những âm thanh bi thảm, cùng lúc đó trên không trung, một đạo quang lực đánh xuống đầu họ, hơn mười người này đều đã đạt đến cảnh giới tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng đều bị giết chết trong nháy mắt, cả nguyên thần cũng không có nửa điểm thoát ra.

Hưu! Hưu! Lại nói đến hai đạo độn quang kia tốc độ bay nhanh như tia chớp, xé rách không gian, hóa thành hai chấm sáng nhỏ rồi biến mất không còn gì nữa, nhưng ba người tu sĩ của Thất Huyền Môn sắc mặt tái nhợt, một cử động cũng không dám.

- Nguyên Anh tu sĩ, hai người này nhất định là Nguyên Anh tu sĩ!

Người cầm đầu hít sâu một hơi, trong lời nói còn chút sợ hãi.

- Đem mấy người kia cho vào trong túi vất đi, chúng ta cần phải nhanh chóng rời khỏi đây!

Ba người tách ra nhanh chóng đem đám người của Hải đương gia cho vào túi, độn quang chợt hiện lần nữa, điên cuồng bay ra xa.

Hồ Lô Đảo.

Cam Nhị khoanh chân ngồi ở trên giường, cố gắng điều khiển một ít linh lực yếu ớt trong cơ thể chậm rãi vận chuyển ở trong người, nhưng trong lòng hắn mừng như điên. Nhưng đây cũng là cảm nhận đã có linh lực trong người, hắn cũng có thể tính là một người mới vào Luyện Khí kỳ tu chân giả thật rồi.

Điều khiển linh lực linh chạy một vòng trong người, Cam Nhị chậm rãi mở hai mắt ra, một đạo ánh huỳnh quang chợt lóe lên trong mắt.

- Sư tôn, tuy rằng ngươi vẫn chưa thu đệ tử làm đồ đệ, nhưng là Cam Nhị đã sớm xem ngài làm sư phụ rồi! Đệ tử sẽ ở chỗ này yên tĩnh tu luyện, chờ sau khi đồ đệ trở lên cường đại, đồ đệ sẽ đến gặp ngài.

Nhưng đúng lúc này, Cam Nhị cũng hoảng sợ trợn trừng hai mắt, đẩy cửa phòng ra mắt lộ tinh quang nhìn về phương Bắc.

Chỉ thấy phía chân trời, mây đen cuồn cuộn không ngừng phá nát mọi thứ, hình như bên đó đang nổi lên ột trận cuồng phong. Nhưng bên trong mây đen, Cam Nhị miễn cưỡng cảm ứng được một khí tức quen thuộc.

- Sư tôn! Đây là khí tức của sư tôn!

Cam nhị kích động run cả người, tuy rằng mây đen cách nơi này đến cả ngàn dặm, nhưng này khí tức mạnh mẽ đến nỗi ngay cả người mới bước vào tu chân như hắn cũng miễn cưỡng cả ứng được.

. . . . .

Ba Lan thành, nằm ở bên cạnh Hãn Hải đại lục, cách Thần Phong thành hơn năm ngàn dặm, cũng là chốn thành thị sầm uất cho tu chân.

- Hắc hắc, ta nói với các ngươi, mấy ngày trước bên trong Mãng Hoang Hải Vực, ta gặp một con Kim Giác thú cấp ba, thân dài hơn mười trượng, ta phải dùng hết các thủ đoạn mới có thể giữ được cái mạng nhỏ này.

- Hắc hắc, thủ đoạn của Hồ đại ca chúng ta đều đã biết, lúc này cuộc thi đấu lớn về săn bắt đại hải thú trên khắp đại lục Đông Nam do Tứ Tông ba phái liên kết tổ chức, vô luận tu sĩ các phái hay là tán tu đều có thể tham gia, nghe nói người đứng thứ nhất còn có thể được nằm trong danh sách đến Yêu Nguyệt Tinh cung tu luyện, một khi đã thông qua là được gia nhập thành làm đệ tử, cùng với một người là đệ tử của Yêu Nguyệt Tinh cung bước vào con đường song tu!

- Chậc chậc, không biết diễm phúc đó sẽ thuộc về ai, chúng ta không có hi vọng rồi, Hồ đại ca hãy đi thử một lần đi.

Mọi người sôi nổi cười nói, hiển nhiên tu sĩ họ Hồ này rất có tiếng tăm trong lòng những người này. Tu sĩ họ Hồ nghe vậy cười tự đắc, đang muốn mở miệng nói, sắc mặt nháy mắt đại biến, hoảng sợ ngẩng đầu nhìn về phương trời xa!

Hai đạo ánh sáng mờ mờ đang bay với tốc độ kinh người trên mặt biển đang hướng về nơi này, mà theo khí tức hai đạo ánh sáng truyền đến, trời đất phía chân trời biến sắc, mưa bão nổi lên, áp lực từ nơi xa mạnh mẽ truyền đến.

- Tu sĩ Nguyên Anh kỳ!

Tu sĩ họ Hồ sắc mặt tái nhợt, thất thanh kêu lên. Toàn bộ Ba Lan thành nhanh chóng bị ảnh hưởng bởi hai đạo áp lực đó, bầu trời đang yên tĩnh lập tức nổi lên một trận cuồng phong. Mặc dù đại lục tu chân cao hơn dưới nước rất nhiều, nhưng tu sĩ Nguyên Anh giống như thần vậy, những tu sĩ bình thường cả đời có luyện đều không thể bước tới cảnh giới này!

Cho nên, ở cảm ứng khí tức đên từ hai đạo ánh sáng kia, hầu hết các tu sĩ trong thành đều sợ hãi vô cùng, cũng sinh ra kích động vô hạn.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch