Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 301: Bất Trụy tu sĩ

Chương 301: Bất Trụy tu sĩ

- Lôi Long chợt động, phong vân biến sắc, lôi vân đột khởi, thiên lôi sấm sét ầm vang rung động, cảnh tượng như ngày diệt thế

Một đôi long nhãn ẩn chứa sát khí lạnh lẽo bên trong, chắc chắn là do lôi đình ngưng tụ mà thành, nhìn Lôi Long mà cảm giác thấy nó có sinh mạng cùng lí trí, kế thừa ý chí Thừa Thiên mà sinh thành, kẻ nắm giữ hình phạt đối với vạn vật, nắm giữ thiên kiếp trong tay. Lúc này ánh mắt Lôi Long nhìn chằm chằm Tiêu Thần, cho dù không có nửa điểm khí tức phát ra, nhưng Tiêu Thần vẫn như cũ cảm thấy một cỗ uy áp cuồn cuộn hướng về phía mình áp xuống, Lôi Long này khi đối diện với hắn, ánh mắt nhìn hắn như nhìn một con kiến, nó giống như một tồn tại tối cao loại cỏ kiến như hắn chỉ có thể phủ phục dưới chân nó, tùy thời xử lí.

Toàn thân Tiêu Thần run rẩy, sắc mặt tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi, nhưng hắn vẫn cố gắng kiên trì, mặc kệ cho uy áp như thủy triều không ngừng oanh kích, hắn coi hắn như một hòn đảo đơn độc, mặc kệ cho kình đào hải lãng, lấy bất biến ứng vạn biến.

Giờ phút này phía bên trong nguyên thần, kim mang tản phát, mặc dù có chút ảm đạm, nhưng trong đó ẩn chứa khí chất duy ngã độc tôn kiêu ngạo, đối mặt với thiên địa này cũng không ai có thể làm cho nó khuất phục!

Thiên địa còn bị nó không để vào trong mắt, huống chi chỉ là một con Lôi Long!

Mặc dù biết rõ giờ phút này thân hãm tuyệt cảnh, Lôi Long trước mặt có thể nhanh gọn diệt sát hắn hơn trăm lần, nhưng bên trong Tiêu Thần vãn sinh ra một cỗ ý chí ngạo nghễ, đối diện với uy áp của Lôi Long trong lòng bốc lên từng trận lửa giận, uy nghiêm của bản thân như bị khiêu khích! Cho nên, hắn chẫm rãi ngẩng đầu, đôi mắt tối đen tràn ngập chiến ý nhìn thẳng Lôi Long hùng vĩ phía trước, không lộ ra một điểm sợ hãi!

Lôi Long kia đang ở bên trong lôi vân, giờ phút này Lôi Long dường như cảm ứng được cỗ ý chí của Tiêu Thần, nhất thời nổi giận gầm nhẹ, con kiến nhỏ trước mặt phát ra bộ dáng phản kháng khiến cho nó nhất thời thấy uy nghiêm bản thân bị khiêu khích, ngay sau đó, Lôi Long hùng vĩ nháy mắt chuyển động, hướng thẳng đến Tiêu Thần mà tới!

Không cần phải thi triển bất cứ thần thông nào, Lôi Long này tự thân đã là một công kích cường đại, trong người nó ẩn chứa lôi đình mạnh mẽ, đủ để trong nháy mắt diệt sát tu sĩ Nguyên Anh kỳ, cho dù có là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!

Lôi Long nhất nộ, cả Lôi Đình thế giới lôi vân giảm xuống thấp hơn ba trăm trượng, lôi quang lóe ra, oanh oanh long long làm cho Lôi Long càng thêm khí thế!

Đồ tử Tiêu Thần kịch liệt co rút, nhưng trong lòng ngược lại hoàn toàn yên tĩnh, nhìn thấy Lôi Long gào thét mà tới, tuy rằng không phải địch thủ của nó, nhưng hắn chưa bao giờ có suy nghĩ thúc thủ chịu trói!

Dù có chết, cũng là phải làm cho đối phương bị thương trầm trọng!

Nhưng giờ phút này hắn lại không cam lòng, nếu hắn một thân một mình, liền không tiếc nuối mà chết, nhưng giờ phút này Ngu Cơ, Tiểu Cốt, Tiểu Chuyên, Tiểu Điếm đều cùng hắn trải qua buồn vui, nếu hắn bỏ mình nơi này, chỉ sợ kết cục của bọn họ tuyệt đối không tốt.

- Ta không thể chết, tuyệt đối không thể!

Nhìn về phía Lôi Long, Tiêu Thần giận dữ hét lên liên tục!

Nhưng giờ phút này, không đợi hắn kịp làm gì, lôi vân đột nhiên bị xé rách, một đạo nhân ảnh khổng lồ đỉnh thiên lập địa nhất thời buống xuống, toàn bộ lôi đình ở trong phạm vi trăm trượng nhất tề run lên, chia ra hai hướng mà chạy, dường như đối với người này không dám có nửa điểm bất kính.

Bóng người này là một gã trung niên nam tử, thân mặc hắc bào, sắc mặt nhợt nhạt, tướng mạo anh tuấn, nhưng đôi mắt lại ảm đạm không có ánh sáng, nhưng trong cơ thể lại truyền ra từng làn năng lượng cự đại, giống như là tồn tại cấp cao nhất của thiên địa!

Bất Trụy tu sĩ!

Trung niên nam tử này, tuyệt đối là tồn tại cấp cao nhất ở Nhân Gian Giới, tu sĩ cảnh giới Bất Trụy đại thần thông , nếu không không thể chỉ một đạo hư ảnh liền có uy thế lớn như vậy!

Hư ảnh vừa xuất hiện, đối mặt với Lôi Long, trong miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ.

Trên mặt nước, lôi ngư không lồ trong mắt lóe ra vẻ phức tạp, sợ hãi có, nhưng nhiều nhất vẫn là vẻ oán độc! giờ phút này nhìn về bóng người phía xa, yêu thú trong miệng phát ra từng trận tiếng rít gào hung ác.

- Lang Huyên Thượng Nhân, uổng cho người thân là Bất Trụy tu sĩ, vậy mà sau khi chết, một đạo tàn hồn cũng bị trận linh điều khiển, thật là đáng buồn!

- Năm đó người đánh thắng ta, lão tổ tự nhiên mặc kệ cho ngươi phong ấn nơi này, nhưng bây giờ ngươi chỉ là một tàn hồn nhỏ bé, chẳng lẽ vọng tưởng giữ lại được ta sao!

- Hôm nay, ta liền đem tàn hồn của ngươi đánh tan hoàn toàn khỏi thế gian, nhất tộc của ta sẽ trở lại mặt đất!

Gầm lên mấy tiếng, lôi ngư khổng lồ thân mình toát ra từng trận thần quang màu tím, thân thể thu nhỏ dần, cuối cùng hóa thành một người mặc đạo bào màu tím, sắc mặt thâm độc, dáng người cao lớn, giờ phút này thần tình đang là một mảng điên cuồng oán độc!

- Diệt thế Lôi Long, hôm nay tộc ta có thoát khốn hay không là nhờ vào trận chiến này đây, lôi đình chi lực của ta sẽ toàn lực giúp ngươi, oanh phá hết thảy gống cùm xiềng xích!

Thanh âm vừa hạ xuống, lão giả trên người thoát ra vô tận hoàng quang tử sắc, hóa thành sợi tơ tằm mảnh mai như lông trâu phiêu tán mà xuống, mỗi một đạo tơ khi chui vào trong cơ thể lôi ngư, liền hỗ trợ lẫn nhau, trận trận Lôi Đình lực gào thét liên hợp cùng một chỗ!

- Rút lấy một tia hồn phách của nhất tộc ta, lấy lão tổ ta làm nguồn, ngưng tụ Lôi Long chi hồn!

- Ngưng!

Tử bào lão giả vừa lên tiếng, vô số lôi ngư nhất thời gầm nhẹ, mang theo vẻ điên cuồng vô tận, nhiều điểm lôi mang theo người phóng ra, thẳng đến chỗ lôi ngư khổng lồ dung nhập vào!

Theo nhiều lôi mang dung nhập, hồn phách lôi ngư khổng lồ đên cuồng tăng lên, hình thể cũng không ngừng thay đổi, cuối cùng là giống y hệt Lôi Long, mà cùng lúc đó, uy áp trên người lấy một tốc độ điên cuồng mà tăng vọt.

Cuối cùng, theo nhiều điểm lôi mang dung nhập, lôi ngư khổng lồ kia hóa lớn hơn trăm trượng, Lôi Long chi hồn, lôi quang lóe ra, uy thế vô cùng.

- Hôm nay không ai có thể ngăn ta, lão tổ phải rời khỏi chỗ này!

Lôi Long chi hồn miệng phun ra nhân ngôn, oanh oanh long long, dẫn phát thiên lôi nhất tề ầm vang!

Hưu!

Một tiếng sấm nổ vang, Lôi Long chi hồn nháy mắt cắt qua không gian, dung nhập vào trong cơ thể Lôi Long kia. Ngay sau đó, một cỗ uy áp kinh khủng từ trong cơ thể nó phát tán ra, đôi mắt cực kỳ băng lãnh, toát ra vẻ oán độc.

Lôi Long rít gào, cự vĩ vung loạn như xu thế vạn quân, oanh nhiên hướng về phía hắc bào nhân đánh tới!

Mà cùng lúc đó, trong miệng nó phun ra một đạo lôi châu, hướng về Tiêu Thần mà đi!

- Ngươi ra mặt lúc này, chắc chắn là để bảo vệ tính mạng tên tu sĩ nhân tộc, lão tổ ta liền muốn hắn chết!

Thanh âm cuồn cuộn, càn quét xung quanh.

Sắc mặt Tiêu Thần trầm xuống, trong miệng thấp giọng mắng,

- Ta kháo!


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch