Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 306: Vỡ vụn

Chương 306: Vỡ vụn

Giờ phút này tuy rằng Lôi Long thực lực suy yếu nhưng uy năng vẫn mạnh mẽ Nguyên Anh tu sĩ không thể sánh bằng. Một khi nó tự bạo uy lực có thể hủy thiên diệt địa, nếu hắn bị đánh trúng dù một chút thôi cũng phải chết không thể nghi ngờ!

Tàn hồn Lang Huyên Thượng Nhân sắc mặt cũng khẽ biến, trong cơ thể nháy mắt bộc phát ra một cỗ khí tức vô cùng cường đại, tốc độ xoay tròn của ngàn mai lốc xoáy bên người đông thời tăng vọt mấy lần.

Cùng lúc đó, thân thể Lôi Long đã tán loạn, một đạo sấm sét hiện ra trong thiên địa. Đạo sấm sét này xuất hiện trong phút chốc buông xuống một cỗ uy áp khủng khiếp cho dù bây giờ đã cách đó mấy ngàn trượng, sắc mặt Tiêu Thần cũng tái nhợt, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Đạo sấm sét này giống như vẫn thạch ầm ầm nện xuống mặt nước.

Lúc này vô số Lôi Ngư nhất tề gào thét, thân thể ầm ầm nổ tung, hóa thành một bãi huyết nhục.

Đùng!

Đạo sấm sét này hạ xuống uy lực khủng bố đủ để khiến người ta trong nháy mắt tâm thần thất lạc. Dường như đây chính là thứ ánh sáng duy nhất phát ra giữa màn đêm!

Răng rắc! Răng rắc!

Không gian phong tỏa mà Lôi Long toàn lực tấn công cũng không bị tổn hại, dưới tia sét này nháy mắt đã vỡ vụn. Vô số lốc xoáy quanh thân tàn hồn cũng lập tức ầm ầm tiêu tán.

Luân Hồi Chi Võng thần thông bị phá hủy trong nháy mắt!

Oanh!

Diệt thế Lôi Đình, hướng về tàn hồn Lang Huyên Thượng Nhân đánh tới!

Lôi Đình Nhất Kích tuy nhất thời bị ngăn trở nhưng đại thế vẫn cuồn cuộn như trước. Giống như thiên địa nổi giận đem Lôi đình nhất kích này trừng phạt chúng sinh!

- Hư hóa!

Lang Huyên Thượng Nhân hai mắt hướng lên Lôi Đình phía trên, gầm nhẹ một tiếng.

Theo thanh âm này hạ xuống, thân hình ngàn trượng đỉnh thiên lập địa kia đột nhiên trở nên cực kỳ hư ảo, giống như một đạo hư ảnh vô hình.

Thần thông hoàn thành cũng là lúc sấm sét mạnh mẽ xuyên qua ấn đường đánh xuống mặt nước. Nhưng quỷ dị ở chỗ trong nháy mắt va chạm đó lôi quang nhất thời tiêu tán, dường như đã tan vào trong thế giới. Bất quá ngay sau đó, toàn bộ thế giới đột nhiên bắt đầu dao động kịch liệt. Lúc dao động này đạt tới đỉnh là lúc từng khe không gian khủng bố giống như quái thú há mồm hiện ra dày đặc trong hư không! Điện mang lóe ra trong đó!

Không gian tại nơi Lôi Đình oanh kích xuống nháy mắt đã muốn hỏng mất.

Mà cùng lúc đó, Lang Huyên Thượng Nhân tàn hồn thi triển Hư Hóa Thần thông bị Lôi Đình xuyên thấu ấn đường. Cho dù đem thương tổn hạ xuống mức thấp nhất nhưng vẫn bị trọng thương. Thân hình nhanh chóng thu nhỏ lại chỉ còn tương đương với thường nhân, so với lúc trước cũng mờ nhạt đi rất nhiều. Khí tức trong cơ thể phát ra cũng suy yếu gấp đôi lúc đầu.

Rầm!

Mặt nước tan vỡ, một đạo Hắc bào nhân ảnh nháy mắt bay ra.

Tiêu Thần sắc mặt tái nhợt nhãn thần đảo quanh một lượt, nhìn thấy hư không dầy đặc khe không gian khóe miệng nhịn không được run rẩy. Lần này không có Ngu Cơ bảo hộ, nếu bị cuốn vào trong đó chỉ sợ hắn liền thật sự chết không có chỗ chôn.

Vào thời khắc này, hắn chợt có một cảm giác nguy hiểm tột cùng, sắc mặt nháy mắt biến đổi, lông tóc toàn thân dựng đứng cả lên!

Tiêu Thần không kịp suy xét nơi phát ra nguy cơ này. Hắn nhanh chòng độn quang né ra ngoài mấy trăm trượng. Ngay tại chỗ hắn đứng vừa rồi một khe không gian nháy mắt sinh ra, dữ tợn giống như mồm quái thú khổng lồ tản mát ra hấp lực tuyệt cường, điên cuồng cắn nuốt thuỷ vực vô tận.

Giờ phút này tại đây toàn bộ Lôi Ngư đều bị diệt vong, sinh cơ hoàn toàn biến mất, xa xa trong không trung chỉ còn một hắc sắc nhân ảnh cực kỳ dễ thấy.

Ánh mắt Tiêu Thần dừng ở trên thân người này trong lòng quyết định, giờ phút này không gian sắp sụp đổ chỉ có tàn hồn Lang Huyên Thượng Nhân mới có biện pháp bảo toàn tánh mạng của hắn! Tuy rằng biết rõ nguy hiểm nhưng cũng chỉ có thể hết sức thử một lần!

Hưu!

Tiêu Thần bất chấp vô số lôi tinh độn quang lao thẳng về phía tàn hồn.

- Tại hạ Tiêu Thần tham kiến tiền bối, giờ phút này không gian sắp tan vỡ, vãn bối tu vi thấp kém, xin tiền bối hãy xuất thủ tương trợ, vãn bối trong lòng vô cùng cảm kích!

Cách tàn hồn mấy trượng, Tiêu Thần thu liễm độn quang kính cẩn thi lễ.

Tàn hồn Lang Huyên Thượng Nhân nghe vậy chậm rãi xoay người lại, ánh mắt đờ đẫn dừng ở trên người Tiêu Thần, lập tức phất tay một cái.

Một lực lượng mạnh mẽ tác động lên người Tiêu Thần làm hắn vô phương phản kháng đẩy hắn bay về phía sau. Đúng lúc này, một khe không gian nháy mắt xuất hiện, hấp lực cường đại nháy mắt đưa hắn bao phủ chặt chẽ ở bên trong!

Tiêu Thần sắc mặt trắng bệch, thân ảnh bị cái khe kia cắn nuốt, rốt cục nhịn không được giận dữ mắng ra một tiếng.

- Cẩu viết đích quá hà sách kiều! ( đại ý là đồ chó qua cầu rút ván)

Thân ảnh biến mất trong cái khe đen ngòm nhưng tiếng mắng chửi giận dữ này vẫn quanh quẩn trong Lôi Đình thế giới.

Mà lúc này, đôi mắt tàn hồn cũng hiện lên vài phần quái dị, hơi trầm ngâm một chút rồi khẽ phất tay một cái. Dưới thuỷ vực bay ra vô số lôi tinh hội tụ trong tay, mà trong đó còn có một quả lôi tinh trong cơ thể Lôi Ngư lão tổ màu tím đen lớn bằng cái cối xay.

Đem lôi tinh thu lại, tàn hồn hừ nhẹ một tiếng, thân ảnh dần dần tiêu tán không thấy đâu.

Thân ảnh này vừa tiêu tán không gian liền giống như mặt gương vỡ vụn trong nháy mắt.

. . . . .

Thất Tinh Hải Vực.

Hơn năm mươi Nguyên Anh tu sĩ chậm rãi hoàn hồn, nhìn thấy Hải Vực dần dần yên ả trở lại, trên mặt vẫn còn khiếp sợ.

Vừa rồi hai đạo khí tức kia mạnh mẽ xuyên thấu qua cấm chế tản mát ra, cũng làm cho bọn họ sắc mặt tái nhợt. Nếu giờ phút này khí tức kia mà không tiêu tán, chỉ sợ bọn họ đã sớm bỏ chạy tứ tán không dám ở lại đây một chút nào.

- Trong Bất Trụy động phủ, đúng là có tồn tại như vậy!

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, tất cả đều chứng kiến vẻ mặt tái nhợt của nhau.

Hai đạo khí tức kia tuy rằng vô cùng nhạt nhưng thân phận địa vị cũng cực kỳ rõ ràng chính là Bất Trụy tu sĩ!

Thế gian này, chỉ có tồn tại cao cao tại thượng như vậy mới có thể chỉ dựa vào khí tức thôi liền khiến cho một đám Nguyên Anh tu sĩ thất kinh, trong lòng run sợ!

Giờ phút này, tu sĩ Hoàng Tuyền Tông sắc mặt cực kỳ khó coi, lão giả Nguyên Anh hậu kỳ cầm đầu kia ánh mắt lại càng phiền muộn đến cực điểm. Lần này bọn họ đã trù hoạch rất lâu, vốn tưởng rằng nắm chắc mười phần nhưng khí tức này đột nhiên xuất hiện khiến trong lòng hắn bất an không thôi.

Nếu trong động phủ thật sự có tồn tại có thể so với Bất Trụy tu sĩ, vậy kế hoạch của bọn họ phải thất bại trong gang tấc!

Nghĩ đến đây, hơi thở lão giả càng trở nên nặng nề.

Mà thời khắc này, đông đảo Nguyên Anh tu sĩ nơi này, trong lòng thậm chí nhịn không được sinh ra vài phần may mắn, may mắn lần này không có tiến vào Bất Trụy động phủ. Nếu không không biết có được bảo vật hay không nhưng nếu là gặp được tồn tại như vậy, chỉ có con đường chết!

Mà tu sĩ Yêu Nguyệt Tinh Thần Cung cùng Phần Thiên Tông sắc mặt tự nhiên u sầu, mặt mày nhịn không được nhăn như ghẻ rách.

. . . . .

Tầng thứ nhất, Khôi Lỗi bí cảnh.

Lan Nhược Ly cùng tu sĩ tam tông sắc mặt tái nhợt hướng phía cánh đồng hoang vu vô tận phía trước nhìn lại. Áp lực ở đây làm cho đám Kim Đan tu sĩ bọn họ cũng vô lực chống cự, mạnh mẽ bị áp đảo trên mặt đất!

Mà dưới chân núi đông đảo Khôi Lỗi giờ phút này lại càng tử thương thảm trọng. Dưới uy áp này Khôi Lỗi cảnh giới Trúc Cơ nháy mắt bị công kích trí mạng, lên tục phát nổ.

Lúc này uy áp kia rốt cục chậm rãi tiêu tán, mọi người lòng còn sợ hãi dứng dậy, ánh mắt nhìn xuống phía dưới. Trong mắt nhịn không được lộ ra sắc mặt vui mừng, chỉ thấy vô số Khôi Lỗi vây quanh dưới núi giờ phút này trừ bỏ số ít Kim Đan Khôi Lỗi tất cả đều tự bạo mà chết.

Như vậy nguy cơ sinh tử trong lòng mọi người nhất thời được giải trừ, tu sĩ tam tông nhất tề thấp giọng hoan hô.

Riêng Lan Nhược Ly trong mắt hiện lên vài phần lo lắng như có như không. Nhãn thần nhìn phía hư không, lơ đãng cắm môi một cái.

. . . . .

- Bất Trụy cảnh giới giao thủ!

Trong lòng đất, hai người Tử Yên tiên tử cùng Thiên Hỏa tử liếc nhau, đều thấy được vẻ kinh hoàng trong mắt đối phương.

Trong động phủ này đúng là có cấp bậc như vậy tồn tại, hơn nữa số lượng không chỉ có một. một khi gặp phải cho dù là hai người liên thủ cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Nghĩ vậy, sắc mặt hai người trở nên cực kỳ khó coi, Tử Yên tiên tử trên mặt lúc này cũng lộ ra vài phần rét lạnh.

- Thiên Hỏa tử đạo hữu, chúng ta đi tiếp, nơi này nguy cơ trùng trùng, dừng lại một chỗ lâu dài tuyệt đối không phải là lựa chọn sáng suốt.

Thiên Hỏa tử nghe vậy cúi đầu, hơi trầm ngâm, nói:

- Tiên tử nói đúng, chúng ta đi.

Nói xong, đáy mắt hiện lên vài phần áy náy không thể nhận ra nhưng bên trong lại có vài phần chờ mong khó có thể che dấu. Chẳng qua giờ phút này Tử Yên tiên tử tâm thần đang rối loạn cũng không nhận thấy được nửa điểm dị thường.

Tốc độ của hai người độn quang chậm dần, cẩn thận hướng vào sâu trong hành lang đi tới.

. . . . .

- Bất Trụy tu sĩ! Bất Trụy tu sĩ! Chỉ có trở thành tồn tại như vậy, mới có thể xem như chân chính đứng đầu nhân gian giới, giơ tay nhấc chân uy lực đủ để hoành hành thế gian!

- Dưới cơ duyên thậm chí còn có cơ hội phá vỡ không gian phi thăng Linh giới, trở thành tu sĩ thượng giới, Bất Tử Bất Diệt, thọ cùng nhật nguyệt!

- Bất Trụy! Ta muốn trở thành Bất Trụy tu sĩ!

Hoàng Tuyền trưởng thượng giả giờ phút này trong mắt lóe lên vẻ điên cuồng nhưng thân thể giống như hóa đá, không có nửa điểm khí tức tán phát ra.

- Lần này kế hoạch nhất định phải thành công, nếu thuận lợi, ngày lão phu rời khỏi Bất Trụy động phủ cũng là ngày tu vi đạt tới cảnh giới viên mãn. Lấy tích lũy nhiều năm của Hoàng Tuyền Tông ta, không hẳn là không có hi vọng giúp ta tiếp tục tiến một bước!

. . . . .

Tại một nơi dưới lòng đất âm u, trong hư không một khe không gian vô thanh vô tức mở ra, đem một đạo hắc ảnh phun ra rồi nhanh chóng biến mất. Bóng đen rơi xuống mặt đất, đôi mắt đen tràn ngập cẩn thận chậm rãi đảo qua bốn phía. Đồng thời một tia thần thức phát tán ra, xác định không có nguy hiểm mới chậm rãi nhẹ nhàng thở ra.

- Lão bất tử chết tiệt, lại có thể ám toán ta, nếu lần này vận khí không tốt, chỉ sợ sớm bị khe không gian kia bóp chết.

Bóng đen này, chính là Tiêu Thần bị khe không gian kia thôn phệ! Nghĩ đến nguy cơ lúc trước, mặc dù hắn tu vi tâm cảnh vững vàng, lúc này cũng mặt mày trắng bệch, sợ hãi không thôi!

Chỉ thiếu chút nữa, nếu không phải hắn tính khí quyết đoán, chỉ sợ còn chưa tới nơi này đã muốn vẫn lạc bên trong không gian loạn lưu rồi!


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch