Cả đấu giá đại sảnh đắm chìm trong một bầu không khí cực kỳ quỷ dị, tuy rằng thế lực các phương đều mơ tưởng lấy được lệnh bài kia, nhưng không có một nhà nào nguyện ý ra giá trước, tự nhiên trở nên cực kỳ ngưng trọng. Ở dưới cỗ khí tức này bao phủ, sắc mặt đại bộ phận tu sĩ giữa sân đều trắng bệch, trong lòng lo sợ không yên.
Thật lâu sau, một tiếng tiếng quát khẽ từ lầu hai trong rạp truyền ra, người ra tay trước này, chính là vị tu sĩ Thượng gia kia.
- Lão phu ra giá năm trăm ngàn hạ phẩm linh thạch.
Giá quy định một hạ phẩm linh thạch, lần đầu báo giá, đạt tới con số năm trăm ngàn, bút tích như vậy tựa hồ báo trước lần này trình độ tranh đoạt sẽ kịch liệt đến tận cùng.
Thượng Văn Tinh mở miệng, như một cự thạch vạn cân ném xuống mặt hồ đang yên tĩnh, nháy mắt kích thích sóng to gió lớn vô tận.
- Sáu trăm ngàn hạ phẩm linh thạch. Nâng giá một trăm ngàn, thanh âm bình thản tới cực điểm.
- Bảy trăm ngàn.
- Chín trăm ngàn.
- Một triệu một trăm ngàn hạ phẩm linh thạch.
Trong đấu giá hội, chư phương đại thế lực sôi nổi ra tay, tại đây thản nhiên báo giá, giá lệnh bài màu đen kia điên cuồng tăng vọt. Đối với các siêu cường thế lực xưng bá một vùng mà nói, linh thạch không là gì, dù tiêu phí nhiều hơn cũng có thể thoải mái thu hồi lần thứ hai, nhưng bảo vật này cũng chỉ có một, bỏ lỡ, căn bản không có khả năng gặp lại lần nữa. Những lão quái Bất Trụy đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, nhân sinh lịch duyệt của bọn họ đủ để nháy mắt đưa ra lựa chọn chính xác nhất. Cho nên trận đấu giá này tuyệt đối sẽ không ai keo kiệt linh thạch mà lựa bỏ cuộc giữa chừng!
- Một triệu bảy trăm ngàn.
- Một triệu chín trăm ngàn hạ phẩm linh thạch.
- Hai triệu ba trăm ngàn hạ phẩm linh thạch.
Giá cả đang lấy tốc độ điên cuồng làm người khác trố mắt mà tăng vọt, có thể so sánh với toàn bộ của cải một tông môn cỡ lớn! Thế nhưng lúc này các siêu đại thế lực khắp nơi không chút do dự đưa ra.
Điên cuồng đấu giá, sau đạt tới bốn triệu hạ phẩm linh thạch rốt cục đình chỉ, lão giả Dược Vương tông tính khí ôn hòa hờ hững mở miệng:
- Ta Dược Vương tông lấy cửu phẩm đài sen mười vạn năm, thêm bốn triệu hạ phẩm linh thạch đấu giá vật này.
Thanh âm hạ xuống, cả phòng yên lặng.
Cửu phẩm đài sen, chính là một loại kỳ thảo trên thế gian, mới sinh ra chỉ có một cánh, màu vàng khô, sinh trưởng ngàn năm, tiếp tục sinh ra thêm một cánh nữa, màu sắc dần chuyển sang xanh. Sau đó cứ cách một ngàn năm lại sinh ra thêm một cánh, chín ngàn năm sau tổng cộng có chín cánh, màu xanh tươi lục ý bức nhân, có thể coi là linh thảo thế gian hiếm có. Nếu không người thu hái, thì cỏ này tiếp tục trải qua ngàn năm sinh trưởng, chín phiến lá cây có thể hóa thành đài sen, như cánh hoa thông thường nở rộ, vạn năm sinh trưởng, vừa vặn ngưng tụ ra một đài sen hình thể. Về sau cứ cách mỗi vạn năm, một phiến lá có thể hóa hình thành đài sen chân chính, chín vạn năm sau, đài sen thành, gọi là cửu phẩm đài sen. Đài sen này từ lúc sinh ra đến lúc thành thục, ít nhất cần mười vạn năm dài dằng dặc, công hiệu nghịch thiên, một mảnh đài sen, có thể luyện chế thành pháp bảo đài sen, tu sĩ lúc tu luyện khoanh chân ngồi lên trên, thì tâm thần trong sáng, nhiều loại tà ma thế gian không thể xâm nhập. Nếu phục dụng, dược tính ôn hòa, có thể trợ giúp Nguyên Anh tu sĩ đột phá Bất Trụy cảnh giới xác suất thành công tăng thêm vài thành.
Ngàn năm gọi linh thảo.
Vạn năm gọi tiên thảo.
Mười vạn năm có thể coi là thiên địa thần vật, công tham tạo hóa, là vật báu vô giá!
Mười vạn năm cửu phẩm đài sen này, vô cùng có khả năng đương thời chỉ có một gốc cây tồn tại, có thể nói vô giá.
Dược Vương tông ra tay, cửu phẩm đài sen hiện thế, nhất thời kinh sợ mọi người, nhưng trong phòng đấu giá không khí chẳng những không vắng lặng xuống, tại đây dưới khung cảnh bình tĩnh bề ngoài, tương tự như nham thạch núi lửa dưới lớp đất đá, tùy thời bạo động, có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng.
Mười vạn năm cửu phẩm đài sen, loại linh thảo nghịch thiên chí bảo như vậy, thế gian chỉ sợ cũng chỉ có Dược Vương tông có thể xuất ra.
- Ta Vân gia không có bảo vật như vậy, nhưng cũng có một vật có thể lấy ra trao đổi. Vân Lam sắc mặt túc mục, trong đôi mắt tràn đầy sự kiên định.
- Thiên phẩm đạo khí Tinh Thần cung, có thể ngưng tụ tinh hoa Nhật Nguyệt hóa thành tên, uy lực mạnh có thể so với Bất Trụy sơ kì tu sĩ.
Thiên phẩm đạo khí!
Vân gia mở miệng, ra tay quả nhiên kinh động lòng người, vì lệnh bài này, lại có thể xuất ra một thiên phẩm đạo khí tham dự đấu giá! Cần biết rằng có được đạo khí này, chả khác gì có thêm một tồn tại Bất Trụy sơ kì giúp đỡ, nếu một tông môn đoạt được, trở thành trấn tông chi bảo, đủ để đem địa vị tông môn tăng mạnh, thậm chí có thể tiến vào giữa lãnh thổ, trở thành một đại thế lực!
Vân gia ra tay, giống như giữa nơi sóng to gió lớn mà bỏ thêm một tảng đá, sóng cuộn lên uy thế bức thiên.
- Chư vị đạo hữu đấu giá thật lớn, việc trọng đại như thế, Thần Huyền tông có thể nào xếp sau.
Giang Sơn Tử sắc mặt lạnh lùng, trình độ tranh đoạt chiếc chìa khóa kịch liệt như vậy, cũng khiến hắn run như cầy sấy, nhưng cũng làm hắn càng thêm chắc chắn, vật này tuyệt đối không thể buông tay.
- Hạo nguyệt lưu tinh, Thần Huyền tông thiên phẩm đạo khí, cộng phân hạo nguyệt, lưu tinh hai thanh, uy lực liên hợp không kém gì Bất Trụy sơ kì đỉnh phong tu sĩ.
- Ngoài ra, ta Thần Huyền tông còn thêm vào năm triệu hạ phẩm linh thạch, cùng nhau làm đại giá, đấu giá bảo vật này.
Thiên phẩm đạo khí, vốn chỉ tồn tại trong truyền thuyết, lưu lại ngoài thế giới cực ít, mỗi kiện đều có uy lực cực kỳ mạnh mẽ, lần này vì tranh đoạt lệnh bài đen này, cũng liên tiếp xuất hiện hai kiện, đủ để biết được chư phương thế lực đối với vật lần này coi trọng thế nào, trong lòng tất cả đều có niềm tin.
Sắc mặt Tiêu Thần dao động, trong tay áo hai tay gắt gao nắm chặt, đây mới thực sự là đại tông môn, siêu cấp cường giả đánh cuộc, mỗi lần xuất thủ đều kinh động lòng người! Gia cảnh bản thân hắn, dù trong tầng lớp đồng giai tu sĩ cũng thuộc tầng lớp cao nhất, nhưng cùng so sánh với các đại thế lực này, chênh lệch cũng không thể tính toán rõ ràng.
Lòng hâm mộ, lại vô cùng kính sợ.
Tiêu Thần tin chắc, cuối cùng có một ngày, hắn cũng có thể đạt tới cảnh giới như vậy, tham dự tranh đoạt với toàn bộ cao tầng đại lục!
Lấy tình hình ra giá trước mắt, không thể nghi ngờ rằng Thần Huyền tông chiếm ưu thế, nếu không người tranh đoạt, lệnh bài kia có thể thu vào tay. Giang Sơn Tử sắc mặt vui vẻ, trả giá một bộ thiên phẩm đạo khí uy lực có thể so với Bất Trụy sơ kì đỉnh phong để đổi lấy vật ấy, đó là một giao dịch thỏa đáng không thể bàn cãi. Dù sao pháp bảo uy lực tuy mạnh, nhưng trọng yếu chung quy ra cũng kém tu sĩ tự thân tăng thêm tu vi.
Nhưng đúng lúc này, Thượng gia lão tổ Thượng Văn Tinh cũng nhàn nhạt nói.
- Tổ tiên Thượng gia ta, rất lâu về trước cơ duyên xảo hợp đạt được một khối bồ đề cổ thụ căn, trong mấy năm qua cẩn thận nuôi cấy, khiến cho sinh cơ trong đó bất diệt, tu sĩ đem vật ấy dung nhập vào trong nguyên thần, cẩn thận đào tạo, rất có khả năng tạo thành một gốc cây Bồ Đề cổ thụ mới, trấn áp nguyên thần, không phải e ngại đại cảnh giới công kích nguyên thần. Nếu đào tạo đến đại thành, nguyên thần có Bồ Đề cổ thụ bao che Bất Tử Bất Diệt, dù đọa vào luân hồi cũng có thể bảo tồn trí nhớ kiếp trước!
- Lần này, Thượng gia dùng thụ một đoạn rễ cây Bồ Đề cổ thụ, thêm năm triệu hạ phẩm linh thạch, tham dự đấu giá.
Bồ đề cổ thụ căn!
Tiêu Thần trong lòng rung động, trong nguyên thần hắn dĩ nhiên đã dung nhập một hạt Bồ Đề, nếu là lần này thêm rễ Bồ Đề cổ thụ, hai thứ hỗ trợ lẫn nhau, tất nhiên sẽ thành một cơ duyên, thậm chí có khả năng đem hạt Bồ Đề kia thành công phát triển, hóa thành cây bồ đề. Nhưng hiện tại hắn lại chỉ có thể hít một hơi thật sâu, đem ý niệm trong đầu như vậy áp chế. Bảo vật mặc dù tốt, nhưng lúc này hắn chưa có tư cách nhúng tay vào.
Liên tục bốn phương đại thế lực báo giá, các thế lực còn lại cũng lâm vào trầm mặc quỷ dị, hiển nhiên tự nhận bảo vật trong tay không thể so sánh cùng bọn họ, cam chịu buông tha quyền đấu giá.
Không Huyền Tử trong lòng tâm tình kích động cực độ, nhưng vẫn miễn cưỡng áp chế, nói:
- Nếu chư vị đạo hữu không ra giá, như vậy lần này đấu giá chiếc chìa khóa trong truyền thuyết kia, sẽ rơi vào một trong bốn nhà đã đưa ra giá cuối cùng.
Giây lát, không ai lên tiếng.
- Một khi đã như vậy, đấu giá lần này dừng tại đây, nhưng bởi vì giá trị vật ấy thức sự quá trân quý, vật phẩm chư vị đạo hữu xuất ra cũng có thể nói là vật báu vô giá, đến tột cùng ai có thể đem vật ấy lấy đi, vẫn cần phách mại hành ta cùng chủ bán liên hệ định đoạt.
Chưa dứt lời, trên đầu người này đã toát ra một tầng mồ hôi, hiển nhiên cũng khẩn trương tới cực điểm.
Một lát sau, một nữ tu áo trắng xinh đẹp bước lên đài, đem một ngọc giản giao cho Không Huyền Tử, xoay người lui ra.
Không Huyền Tử đem ngọc giản cầm trong tay, thần thức đảo qua, trên mặt nhất thời lộ ra vài phần ngạc nhiên, nhưng dưới ánh mắt soi mói của các Bất Trụy tu sĩ, người này tự nhiên không dám có nửa điểm trì hoãn, trầm giọng nói:
- Qua sự lựa chọn của chủ bán, lần này đạt được chiếc chìa khóa trong truyền thuyết kia……là Thượng gia.
- Chúc mừng Thượng tiền bối, xin tiền bối mau chóng giao vật phẩm, lấy lệnh bài.
Hưu!
Không gian chợt lóe, thân ảnh Thượng Văn Tinh nháy mắt xuất hiện ở trong không trung, ngửa mặt mà cười, trên mặt mừng như điên. Trong nháy mắt, thân ảnh người này xuất hiện ở trên đài đấu giá, tay đặt trên tay trữ vật giới thoáng lật, trong tay xuất hiện một hộp ngọc, sau khi mở ra, trong hộp ngọc này tràn ngập nhũ lỏng màu trắng nào đó, tản ra hương vị ngọt ngào, trong chất lỏng, một cái rễ chùm chừng cách tay trẻ con gồm vô số rễ cây ngâm trong đó. Gốc cây phân nhánh, giống như đầu người, thậm chí dường như còn có bộ mặt mơ hồ, như sắp sửa hóa thành nhân hình thông thường, lúc này bại lộ ra bên ngoài, đó là một cỗ khí tức nhè nhẹ. Trong khí tức đó, vô số tu sĩ tâm thần nháy mắt yên tĩnh lại, thực sự thần kì.
Không Huyền Tử không dám có nửa điểm khinh thường, vỗ tay, có mấy lão giả từ phía sau đài mà đến, tu vi bọn họ tuy rằng bất quá chỉ là Nguyên Anh cảnh giới, nhưng nhãn giới cũng cực cao, chính là các đại sư được Tứ phương đấu giá hội mời đến đánh giá vật phẩm, mỗi một vật phẩm đấu giá cũng đều sau khi qua bọn họ xác định mới có thể tiến hành đấu giá.
Một lúc sau, mấy người sắc mặt kích động liên tục gật đầu, run rẩy đem kia Bồ Đề cổ thụ căn giao trả lại.
- Chúc mừng Thượng tiền bối, Bồ Đề cổ thụ căn kiểm tra không lầm, đây là một món đồ đấu giá cuối cùng, xin người cất kỹ.
Không Huyền Tử sắc mặt kính cẩn đem hộp ngọc có chứa bồ đề cổ thụ cùng lệnh bài kia trao đổi vị trí, giao vào tay Thượng Văn Tinh.
Thượng Văn Tinh đem chiếc chìa khóa cầm vào tay, sắc mặt hiện lên vẻ cuồng nhiệt, dù mạnh mẽ áp chế xuống, nhưng sự vui mừng trong lòng cũng hết sức rõ ràng.
- Chư vị đạo hữu, lần này tứ phương đấu giá hội đến đây chấm dứt, cảm tạ chư vị đạo hữu cổ vũ, tiếp theo xin mọi người dựa theo thứ tự rời tràng.
Không Huyền Tử vừa dứt lời, Thượng Văn Tinh sắc mặt liền hơi đổi, lập tức quát khẽ nói:
- Thượng gia tu sĩ, mau đi ra.
Hưu!
Tiếng xé gió vang lên, hơn hai mươi Thượng gia tu sĩ nháy mắt xuất hiện ở trước mặt người này.
Thượng Văn Tinh vung tay lên, cả đám thân ảnh nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, trực tiếp bị thuấn di đại thần thông mang đi.
- Hừ!
Lúc này, trong phòng đấu giá không hẹn mà cùng vang lên mấy đạo hừ lạnh, uy áp nháy mắt tiêu tán, hiển nhiên mấy tu sĩ Bất Trụy trong sảnh đã rời đi.
Tiêu Thần đứng dậy, trong mắt tản mát cuồng nhiệt, đấu giá hội chấm dứt, chỉ sợ mới là lúc đầu tứ phương thành hỗn loạn. Chư phương thế lực, như thế nào trơ mắt nhìn Thượng gia mang bảo vật đi.