May mắn thông qua khảo hạch một cách hồ đồ, trở thành thiếu cung chủ của Tả Mi đạo tràng?
Tiêu Thần cau mày, hỏi:
- Thụ bá, không biết Tả Mi đạo tràng ở nơi nào, phải làm thế nào để rời khỏi nơi đó?
Chuyện này mới là điểm Tiêu Thần quan tâm nhất. Hắn muốn đi tìm Nguyệt Vũ, trước đây cũng đã lưu lại đây một thời gian ngắn.
Thụ bá vuốt râu cười.
- Sợ rằng thiếu cung chủ còn chưa biết, Tả Mi đạo tràng chính là đang nằm trong tay ngài. Trở thành thiếu cung chủ của đạo tràng, ngài liền có thể tự ý ra vào đạo tràng, muốn rời đi liền có thể trở ra ngoại giới.
Ánh mắt Tiêu Thần loé lên, lông mày nhướn lên. Theo lời Thụ bá nói, Tả Mi đạo tràng này lại ẩn trong cục đá đen thui kia!
Thần thông như thế quả là kỳ diệu, ở ngoại giới làm sao có thể làm được như vậy.
Trầm mặc một lát, Tiêu Thần không nói gì, Thụ bá cùng tiểu nha đầu liền kính cẩn đứng bên cạnh, không hề lộ chút khẩn trương nào.
Chốc lát, ngẩng đầu nói.
- Thụ Bá, không biết Tả Mi đạo tràng đến tột cùng là tồn tại như thế nào. Xin Thụ Bá nói cho Tiêu Thần biết lai lịch để giải nghi hoặc trong lòng ta.
Thụ Bá nghe vậy thì không nói gì, trên mặt lộ ra vẻ ngượng nghịu, một lúc sau mới trầm giọng nói:
- Thiếu cung chủ, không phải lão nô không muốn nói cho ngài, thật sự là bởi vì trước khi lão cung chủ toạ hoá đã nghiêm lệnh, trước khi ngài trở thành Tôn Giả, tuyệt đối không được nói cho ngài bất kỳ chuyện gì liên quan tới Tả Mi đạo tràng, xin thiếu cung chủ thứ lỗi. Đem sự tình như vậy nói cho thiếu cung chủ sớm, thật sự là tai hại vô ích.
Tiêu Thần nghe vậy thì khẽ gật đầu. Giọng nói của Thụ Bá mặc dù uyển chuyển, nhưng trong đó tràn ngập sự kiên định, hiển nhiên sẽ ko thoả hiệp. Đã như vậy, trong lòng dù tò mò, hắn cũng không tiếp tục truy vấn nữa.
Thụ Bá thấy Tiêu Thần không nói gì, trong lòng khẽ buông lỏng, hơi chần chờ, trầm giọng nói:
- Lão nô hồ đồ, trong tay lão có một vật khẳng định có thể giúp thiếu cung chủ biết rất nhiều chuyện.
Khi nói chuyện, Thụ Bá trở tay lấy ra một cái lệnh phù tử ngọc lớn bằng bàn tay, hai tay dâng lên, vẻ mặt kính cẩn.
- Linh phù này chính là lệnh phù thân phận thiếu cung chủ của Tả Mi đạo tràng, lúc lão cung chủ toạ hoá đã tự mình đem vật này giao cho lão nô giữ, bảo rằng đợi đến khi thiếu cung chủ xuất hiện thì đem vật này giao ra. Lão nô nghĩ, nếu lão cung chủ an bài như vậy, trong đó hẳn có thâm ý khác.
Bàn tay tiếp xúc với lệnh phù liền có một cỗ hấp lực bàng bạc bộc phát ra, Tiêu Thần chưa kịp phản ứng thì cả nguyên thần đã bị mạnh mẽ kéo ra khỏi thân thể, tiến vào bên trong lệnh phù kia.
Bên trong lệnh phù tự hình thành một phiến không gian, thân ảnh Tiêu Thần hiện lên, vẻ mặt cẩn thận, ánh mắt quét ngang, đồng thời chăm chú lộ ra vẻ kiêng kị vô cùng. Đang ở phía trước mặt là một đạo thân ảnh cao ngất chắp hai tay sau lưng, lăng không mà đứng. Mặc dù chỉ là một cái bóng lưng nhưng lại lộ ra khí tức tôn quý, bá đạo, giống như thiên địa vạn vật này đều phải phủ phục run rẩy trước hắn.
- Lão phu Tả Mi, tiểu tử ngươi nếu đã tiến vào nơi này, hẳn đã thông qua khảo hạch lão của lão phu.
Nói xong.
Tả Mi đạo nhân xoay người, mặt mũi mơ hồ nhìn không rõ lắm, nhưng tròng mắt lại sáng như sao, trong đó tràn ngập tang thương, ánh mắt lưu chuyển, giống như chứa đựng cả một kỷ nguyên, vạn vật sinh tử tuần hoàn trong đó.
Sắc mặt Tiêu Thần trắng bệch, Tả Mi đạo nhân tuyệt đối là tồn tại mạnh nhất hắn từng nhìn thấy. Chỉ cần ánh mắt của một đạo tàn ảnh quét tới lại làm cho thần kinh hắn gần như sụp đổ. Tu vi như vậy thật kinh thiên động địa.
- Vãn bối Tiêu Thần, ra mắt Tả Mi tiền bối!
Giọng điệu kính cẩn, khom lưng thi lễ, tuy biết chỉ là một đạo ảo ảnh, nhưng trong lòng Tiêu Thần vẫn cực kỳ kính sợ.
Tả Mi đạo nhân thấy Tiêu Thần phản ứng như thế, ánh mắt loé lên, xẹt qua vài phần hân thưởng.
- Tiểu tử ngươi cũng coi như biết lý lẽ, nếu dám bất kính với lão phu, cho dù có cho ngươi nhập môn cũng không thể không cho ngươi chịu chút đau khổ.
Tàn ảnh này mở miệng, từ ngữ khí kia xem ra là có linh trí bình thường.
Con ngươi Tiêu Thần hơi co lại, giờ phút này hắn mới hoàn toàn tỉnh ngộ, sợ rằng bên trong lệnh phù này không phải chỉ là một đạo hư ảnh, mà là Tả Mi đạo nhân thi triển thần thông bảo lưu lại một tia thần niệm. Trong lòng nghĩ thông suốt, sắc mặt Tiêu Thần khôi phục lại bình tĩnh, thần sắc lại càng thêm kính cần.
Tả Mi hài lòng gật đầu, hiển nhiên cực kỳ vừa lòng với phản ứng của Tiêu Thần.
- Tuy tu vi tiểu tử ngươi yếu, nhưng tính khí lại cực kỳ hợp với khẩu vị của lão phu, xem ra lần này lão tặc thiên quả nhiên là muốn đền bù lão phu một phen, cho nên mới đưa ngươi tới bái nhập Tả Mi đạo cung ta. Tiểu tử, lão phu hôm nay chỉ muốn hỏi ngươi một câu, ngươi có nguyện bái nhập làm môn hạ của ta, trở thành thiếu cung chủ của Tả Mi đạo tràng, tất nhiên lão phu sẽ tặng ngươi một lần thiên đại cơ duyên tạo hoá.
Tiêu Thần nghe vậy cũng không vội đáp lại, cau mày suy nghĩ một lát rồi mới kính cẩn nói:
- Tả Mi tiền bối, nếu vãn bối bái nhập môn hạ của tiền bối, không biết phải bỏ ra đại giá bằng nào? Tiền bối chớ nên hiểu lầm, không phải là Tiêu Thần không chịu đáp ứng, mà là lo lắng năng lực có hạn không thể hoàn thành dặn bảo của tiền bối, lãng phí một phen bố trí của ngài.
Tả Mi vẫn chưa khôi phục, trong lòng không những không giận mà còn vui vẻ, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần càng nhiều thêm mấy phần hài lòng.
- Ừ, không kiêu ngạo, không nóng nảy, biết rõ có thể nhận được cơ duyên tạo hoá vẫn có thể giữ vững tâm thái, lòng người không loạn, phần tu vi tâm cảnh này thật đáng quý, lão phu đối với ngươi càng xem trọng thêm vài phần. Thế gian này tự nhiên không có hảo sự từ trên trời rơi xuống, lão phu sẽ cho ngươi cơ duyên tạo hoá, tự nhiên tiểu tử ngươi cần bỏ ra một ít đồ vật. Nếu ngươi không thể đáp ứng được điều kiện, lão phu mặc dù coi trọng ngươi nhưng cũng sẽ không cho ngươi chút ưu đãi nào.
Nói tới chố này, Tả Mi quang mang loé lên, thản nhiên nói:
- Hơn nữa để giữ bí mật về nơi này, tránh lộ tin tức mang đến phiền toái, lão phu không thể đem ngươi lưu lại, thường xuyên ở Tả Mi đạo tràng.
Tiêu Thần nghe vậy thì cười khổ, chắp tay nói:
- Tiền bối nói như vậy, chẳng phải là vãn bối không có cơ hội lựa chọn.
Nói xong liền cung kính hành lễ.
- Đệ tử Tiêu Thần ra mắt sư tôn.
Đại lễ ba quỳ chín lạy.
Gọn gàng, không chút dây dưa dài dòng.
Tả Mi đạo tràng này rõ ràng cất dấu một bí mật lớn, có lẽ hành động lần này sẽ làm cho tương lai hắn vô cùng khó xử, nhưng đồng dạng đại biểu cho rất nhiều cơ duyên tạo hoá. Hơn nữa thế cục trước mắt không có lựa chọn khác, mặc dù không thấy Tả Mi thi triển nửa điểm thần thông, nhưng trong lòng Tiêu Thần tin chắc nếu người này muốn giết chết hắn, sợ rằng không cần động thủ, một đạo ánh mắt cũng có thể đem nguyên thần hắn chấn thành phấn vụn.
Tả Mi hài lòng gật đầu, mặc dù thời gian tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng không thể nghi ngờ hắn cực kỳ hài lòng với Tiêu Thần.
- Tốt! Lão phu bình sinh thu nhận mười hai đệ tử, đánh một trận lúc trước toàn bộ đều vẫn lạc, nhưng đạo thống Tả Mi ta chung quy không đoạn tuyệt, kể từ hôm nay, ngươi chính là đệ tử duy nhất của Tả Mi đạo tràng ta. Bái nhập làm môn hạ Tả Mi đạo tràng thì cuộc đời này có một chuyện phải nhớ kỹ, nếu ngày sau đủ khả năng nhất định phải giúp đỡ nhất mạch Tả Mi đạo tràng! Dĩ nhiên điểm này phải đợi ngươi đạt tới cấp bậc Tôn Giả mới có thể làm được. Con đường phía trước còn dài, dù đạt được Tả Mi đạo tràng lão phu cũng không dám cam đoan ngươi có thể đạt tới cấp bậc Tôn Giả.
Nói tới đây, Tả Mi lắc đầu tiếc hận.
- Cuộc đại chiến lúc trước, để ngăn cản bốn gã Thiên Tôn diệt sát, lão phu dẫn đầu Tả Mi đạo tràng nghênh chiến, đem toàn bộ bảo vật đều sử dụng, nếu là lưu lại một ít, cũng có thể giúp ngươi đi nhanh hơn một chút, sớm thoát khỏi cái giới phù du nhỏ này.
Nói xong giống như lo lắng Tiêu Thần sinh lười biếng, nghiêm giọng nói:
- Nhưng ngươi có thể nhận được Tả Mi đạo tràng tương trợ, chỉ cần khắc khổ tu hành thì có thể tương đương với có thời gian gấp ba mươi lần người khác, tu hành thật tốt, cuộc đời này mặc dù vô pháp đạt đến cấp bậc Tôn Giả, nhưng muốn oai phong tiểu thiên giới, hùng bá một phương cũng không khó.
Tiêu Thần nghe có chút mơ hồ nhưng cũng hiểu được một chút, hơi trầm ngâm, con ngươi nhất thời kịch liệt co rút, ngẩng đầu lên, thất thanh nói:
- Tả Mi tiền bối... Sư tôn... Chẳng lẽ nói...
Tả Mi nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.
- Lão phu vì Tả Mi đạo tràng mà từng tổn hao đại giá mời tồn tại cấp bậc Tôn Giả Tạo Vật Cảnh gia trì thêm lực pháp tắc nên tốc độ thời gian trôi qua chênh lệch với ngoại giới ba mươi lần, ở nơi này một tháng, ngoại giới cũng chỉ mới một ngày.
Sắc mặt Tiêu Thần rung động, quả thật là như thế, thay đổi tốc độ của dòng chảy thời gian, thế gian này lại tồn tại thần thông bậc này!
Đợi cho tâm tư vững vàng, trong đôi mắt Tiêu Thần rực sáng lên, giờ phút này theo nhãn giới được khuếch trương, hắn càng cảm thấy mình lúc trước là ếch ngồi đáy giếng, so với tưởng tượng của hắn con đường tu đạo dài hơn rất nhiều. Phù du giới, có lẽ là cách bọn họ gọi như vậy với Nhân Gian giới, nhưng Tiểu Thiên giới là nơi như thế nào? Theo khẩu khí của Tả Mi, tựa hồ hắn không coi Tiểu Thiên Giới là cái gì, vậy cuối cùng hắn đến từ nơi nào? Tôn Giả? Tạo Vật Cảnh? Những tên gọi như vậy hoàn toàn vượt qua nhận thức của Tiêu Thần.
Nếu không biết thì thôi, nếu đã biết, trong lòng Tiêu Thần tự nhiên sinh ra ý hướng tới, có lẽ hắn giờ đây ở trong con mắt Tả Mi chỉ là thế nơi phù du, bên ngoài còn rất nhiều thế giới mạnh mẽ, rộng lớn hơn rất nhiều. Cường giả san sát, tung hoành vô cực, nơi đó mới là địa phương hắn hướng tới! Mặc dù hiện tại tu vi nhỏ yếu, nhưng Tiêu Thần cũng không nhụt chí, hắn vẫn một mực tin tưởng, chỉ cần từng bước từng bước đi tới, tương lai nhất định đứng trên đỉnh, nhất định hắn sẽ có một chỗ đứng!