Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 549: Cự tuyệt. (Hạ)

Chương 549: Cự tuyệt. (Hạ)

- Chẳng lẽ Nhị trưởng lão của Cơ gia cố ý che chở cho huyền tôn của mình, cách làm như vậy không sợ sẽ khiến cho các vị đồng đạo chê cười sao? Cơ Lạc Vũ tiết lộ thân phận của Tiêu Thần, còn đẩy tại hạ vào chỗ chết, dụng tâm nham hiểm như vậy, tại sao Nhị trưởng lão lại có thể hời hợt bỏ qua. Ngươi làm như vậy thì coi Tiêu Thần là hạng người gì? Chẳng lẽ đệ tử Cơ gia các ngươi làm chuyện sai trái, thì không phải trả giá sao?

Trong lòng Tiêu Thần cười lạnh không dứt, vốn là hắn muốn cầu hôn với Cơ Nguyệt Vũ nên hắn cũng không muốn trở mặt với Cơ gia. Mặc dù là Cơ Lạc Vũ rắp tâm cố ý hãm hại hắn, nhưng vì đại cục trước mắt, suy cho cùng có lẽ hắn sẽ trừng phạt hắn, nhưng tuyệt đối sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng bây giờ, cách xử lý của Cơ Nhược Sơn lại khiến cho Tiêu Thần cực kì tức giận, nếu để cho lão nhân này tùy ý mang người đi, vậy thì coi Tiêu Thần hắn là cái gì?

Cơ Nhược Sơn xoay người lại, khóe miệng khẽ nhếch lên lộ ra vẻ lạnh lùng:

- Tiểu tử kia. Ngươi nói chuyện cho cẩn thận, tốt nhất là nên nghĩ lại. Mặc dù lão phu lớn tuổi, nhưng cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho kẻ cố tình khiêu khích mình. Nếu như ngươi còn dám nhiều lời như vậy thì đừng trách lão phu hạ thủ vô tình!

Ánh mắt của Tiêu Thần chợt lóe, hàn quang trong đó đã bắt đầu chuyển động.

Cơ Nhược Hải lúc này cực kỳ căng thẳng, liền bất chấp mọi người đang ở đây mà vội vàng thi triển bí thuật của Cơ gia kể lại toàn bộ sự việc Tiêu Thần dọa lui Mục Động Huyền cùng Bách Quỷ Đạo Nhân, chém giết Ô Cốt đạo nhân và những suy đoán của hắn về thế lực sau lưng Tiêu Thần. Nếu thế cục trước mắt phát triển thêm nữa thì dù có thế nào cũng không thể cứu vãn được cục diện trước mắt.

Sắc mặt của Cơ Nhược Sơn đại biến, trong mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Thần, mặc dù trong lòng khó tin. Nhưng vẻ khinh thường trong mắt, cũng giảm đi rất nhiều, một lúc lâu sau sắc mặt hắn mới khôi phục bình thường, lạnh lùng cười một tiếng, nói.

- Khó trách tại sao ngươi lại dám càn rỡ ở trước mặt lão phu như vậy, hóa ra là có vài con át chủ bài trong tay. Nhưng ở tại nơi này chính là Cơ gia, mặc dù lão phu không phải là đối thủ nhưng cũng không phải là nơi để một tên tiểu bối như ngươi có thể lớn lối hoành hành. Hừ hừ! Ngươi còn muốn cầu hôn Nguyệt Vũ sao? Tốt nhất ngươi hãy bỏ ý định này đi, cho dù như thế nào, về việc này Cơ gia ta tuyệt đối không cho phép!

Cơ Nhược Sơn mở miệng cười lạnh, nhưng cũng để lộ ra một vài điều. Thứ nhất, Cơ gia không e ngại lá bài tẩy thần thông cấp Tôn Giả của Tiêu Thần. Từ điều này, suy nghĩ sâu xa có thể biết được, mặc dù Cơ gia không có tu sĩ cấp Tôn Giả trấn giữ, nhưng chỉ sợ là cũng có thủ đoạn nào đó cực kỳ lợi hại để chống đỡ. Thứ hai, về hôn sự của Tiêu Thần và Cơ Nguyệt Vũ, dường như Cơ gia không hề tán thành chút nào.

Trong nháy mắt, sắc mặt Tiêu Thần trở nên âm trầm, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Cơ Nhược Hải, lúc này trên mặt Cơ Nhược Hải cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, điều này chứng tỏ chuyện này lúc trước hắn cũng không biết, lập tức trong lòng liền an tâm hơn một chút, lạnh giọng nói:

- Hôn sự của Tiêu Thần với Nguyệt Vũ có thể thành hay không, chuyện này sợ là cũng không phải Nhị trưởng lão có thể quyết định.

Trên mặt Cơ Nhược Sơn lộ ra ý châm chọc:

- Điều này, sợ rằng Tiêu Thần đạo hữu đã nói sai rồi, lão phu dù bế quan phía sau núi, nhưng mọi chuyện ta đều biết rất rõ ràng.

Nói xong, lão quỷ này liền xoay người, không biết là âm thầm bí mật truyền âm chuyện gì. Trong nháy mắt Cơ Nhược Hải liền lộ ra vẻ vui mừng như điên, ánh mắt đồng thời nhìn lên trên người Tiêu Thần, mang theo ý vị phức tạp, trầm giọng nói:

- Tiêu Thần đạo hữu, ngươi cứ nói lên yêu cầu của ngươi, Cơ gia ta tuyệt đối sẽ đáp ứng. Mong đạo hữu thu hồi hoặc lựa chọn “khổ nguyệt’’ thần thông, còn về việc hôn sự cùng Nguyệt Vũ thì không nên nhắc đến nữa.

Giọng nói có chút kiên định, như chém đinh chặt sắt, chắc chắn tuyệt không thể thay đổi.

Trong lòng Tiêu Thần lập tức kinh sợ không ngừng, hôm nay ở Cơ gia, hắn đã không tiếc bại lộ toàn bộ lá bày tẩy ra, tuy có chút hơi kinh động, nhưng suy nghĩ cho cùng, mục đích chính là để toàn Cơ gia biết được Tiêu Thần hắn hoàn toàn có tư cách xứng đôi với Nguyệt Vũ, nếu đem Nguyệt Vũ gả cho hắn, Cơ gia không những sẽ không bị hao tổn thất thoát gì mà ngược lại còn có thể được nhiều chỗ tốt hơn. Nhưng biến cố trước mặt này, thật sự là nằm ngoài sự đoán của Tiêu Thần!

- Chuyện này, trong lòng Tiêu Thần ta không phục. Đối với tu vi và thực lực của tại hạ, hoàn toàn xứng đôi cùng với Nguyệt Vũ, hơn nữa chuyện này cũng không phải do một mình Tiêu Thần ta tự nguyện mà ta và Nguyệt Vũ là tâm đầu ý hợp, không thể chia lìa. Không biết đại trưởng lão có thể cho tại hạ một lời giải thích rõ ràng chuyện này. Nếu không, Tiêu Thần tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý định!

Cơ Nhược Hải nghe vậy sắc mặt khẽ biến, nếu quả thực đem Tiêu Thần dồn vào đường cùng, lấy biểu hiện trước giờ của hắn, chắc chắn sẽ không tiếc giá nào xuất thủ. Hơn nữa, trong lòng lão cũng có kiêng kị, sau lưng Tiêu Thần liệu có tồn tại Tôn Giả chống đỡ hay không hắn không dám khẳng định. Nếu là vì vậy mà Cơ gia kết địch với một cường giả Tôn Giả thì thực không ổn. Nhưng lúc này, hắn chưa kịp mở miệng, Cơ Nhược Sơn đã cười lạnh lên tiếng:

- Sẽ không từ bỏ ý định? Không từ bỏ thì thế nào? Đừng cho rằng có thể gọi về thần thông Tôn Giả là có thể hoành hành không cố kị ở Cơ gia ta. Nếu ngươi biết điều một chút, sớm lùi bước thì tốt, bằng không đừng trách Cơ gia độc ác xuất thủ đem ngươi lưu lại đây!

Sát cơ lạnh lẽo lộ ra, không chút nào che dấu.

Cơ Lạc Vũ cười lạnh, Tiêu Thần dám can đảm càn rỡ ở Cơ gia như vậy khác nào tự tìm đường chết.

- Gia tổ cần gì cùng Tiêu Thần nhiều lời, hắn đã dám nói năng lỗ mãng như vậy, cứ giết hắn đi là được!

Lời này vừa buông, liền có một đạo thanh âm trong trẻo lạnh lùng từ ngoài điện truyền tới:

- Nếu dám can đảm đả thương hắn nửa điểm, cho dù là ai cũng phải trả giá đắt!

Ngay sau đó, không gian gợn sóng rồi một bóng hình xinh đẹp hiện ra. Làn váy tung bay mềm mại, váy xanh bay tung trong gió, dung nhan tuyệt mỹ có chút xơ xác, tiêu điều. Đôi mắt đẹp long lanh, lóe ra vài tia lạnh lùng rơi trên người Cơ Lạc Vũ, đôi mi thanh tú phát ra uy áp nhàn nhạt.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch