Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đạo

Chương 560: Huyết Sát. (2)

Chương 560: Huyết Sát. (2)

Trong mấy ngày nay Mộ Hoa vô cùng tức giận, nàng cảm ứng thấy những thủ hạ bên ngoài của nàng đang bị tàn sát một cách trắng trợn, số lượng đã giảm đi rất nhiều. Mặc dù tình huống này trước đây đã từng xuất hiện nhưng không có lần nào mà bị tổn thất nghiêm trọng như lần này.

- Đáng chết! Không ngờ lại chui từ đâu ra cái tên tiểu tử liều lĩnh này, dám ở trong Mộ Viên của ta giương nanh múa vuốt, thể hiện uy phong, đúng là không biết sống chết! Táng Hoa ta đây chờ ngươi tại chỗ này, nếu ngươi có can đảm thì hãy xông vào lãnh địa của ta, bổn đại nhân chắc chắn sẽ nghiền xương ngươi ra thành tro bụi!

Nếu không phải thân thể của nàng là tồn tại cao cấp không thể nào tùy tiện rời khỏi lãnh địa của mình thì với tính khí của Mộ Hoa sớm đã không thể kiềm chế được mà xông ra giết chết tên tiểu tử kia, cắn nuốt để tăng cường tu vi cho bản thân rồi.

Bên trong Mộ Viên, mặc dù tất cả các Huyết Hồn đều được tạo thành từ huyết mạch trong cơ thể của tu sĩ Cơ gia, nhưng bọn hắn lại không thừa kế một chút trí nhớ nào của tu sĩ mà chỉ có sát cơ cuồng bạo mà thôi. Trừ phi là lúc tu sĩ còn sống có tu vi cực kỳ thâm hậu, sau khi chết, Huyết Hồn được tạo thành từ huyết mạch mới có thể giống như Mộ Hoa tự có linh trí của bản thân. Nhưng cho dù là như vậy thì bọn họ ra tay với tu sĩ Cơ gia cũng không hạ thủ lưu tình chút nào bởi cắn nuốt những huyết mạch ấy ngược lại có thể tăng cường được tu vi của bản thân.

Mộ Hoa miễn cưỡng đè nén sát cơ trong lòng xuống, khuôn mặt căng thẳng ngồi trên vương vị ở cung điện. Mặc dù bản thể của Táng Hoa cũng là mầm móng huyết mạch, nhưng từ bên ngoài nhìn vào thì so với người bình thường cũng chẳng khác gì. Nàng mặc trên người một bộ váy dài màu máu, cộng thêm đôi môi đỏ mọng lại càng làm tăng thêm vẻ quỷ dị, bao phủ bên ngoài thân thể là sát cơ lành lạnh, rét thấu xương, không có một chút sinh khí nào.

……

Tiêu Thần ngồi khoanh chân, pháp lực trong cơ thể chậm rãi vận chuyển trong các kinh mạch, làm như vậy có thể trợ giúp làm đẩy nhanh tốc độ khôi phục của thân thể. Khẽ nhíu mày, khoảng cách đến trung tâm của Mộ Viên càng gần thì thực lực của Huyết Hồn càng mạnh, bây giờ đã không còn xuất hiện theo một đoàn nữa mà tất cả đều có lãnh địa riêng.

Phạm vi lớn nhỏ của lãnh địa không đông đều, một khi tu sĩ mà đã phạm vào thì chắc chắn sẽ rơi vào kết cục không chết không thôi. Nếu không giết chết tất cả Huyết Hồn bên trong thì đừng mong có thể rút lui. Trong vòng một ngày Tiêu Thần đã diệt liên tục bảy nhánh huyết hồn như thế, con mạnh nhất trong đó tu vi cũng gần như xấp xỉ với Tiêu Thần, có hai loại mang thần thông khi còn sống, uy lực cũng vô cùng mạnh mẽ.

Nếu không phải là Tiêu Thần tỉnh táo chọn cách du đấu chớp lấy cơ hội mà giết chết thì sợ rằng trận đấu này còn phải kéo dài một lúc lâu. Nhưng cho dù là như vậy thì sau khi giết chết Huyết Hồn kia xong thì Tiêu Thần cũng bị thụ thương, lúc này mới bất đắc dĩ dừng lại mà tu dưỡng. Chỉ vẻn vẹn có ba tháng trong này nhưng Tiêu Thần đã không nén nổi ý muốn đạt được sự nhận chủ của mầm mống huyết mạch và đem đi luyện hóa hoàn toàn.

Mặc dù thời gian cấp bách nhưng Tiêu Thần vẫn bắt buộc mình phải tỉnh táo không thể vọng động, nếu mà liều lĩnh xông vào thì cuối cùng cũng chỉ là tìm đến một cái chết vô nghĩa. Điểm tốt ở Mộ Viên này là mặc dù ngăn cản không cho tu sĩ hấp thu linh lực, mở túi trữ vật, nhưng đối với khôi phục cơ thể lại không hề có áp chế.

Sau năm canh giờ thì cơ thể đã hồi phục bảy tám phần, Tiêu Thần đứng dậy vươn vai một cái, ánh mắt kiên định nhìn về phía trước. Biết rõ phía trước là những Huyết Hồn có thực lực mạnh mẽ hơn hẳn nhưng Tiêu Thần lại không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể dũng cảm đi tiếp mà thôi.

Sau khi đi về phía trước một lát thì Tiêu Thần hít một hơi thật sâu mà bước lên một bước rồi đặt chân lên một lãnh địa hoàn toàn xa lạ. Mặc dù yên tĩnh không một tiếng động nhưng uy áp nhàn nhạt vẫn tràn ngập không gian, điều này cho thấy Huyết Hồn nơi đây dĩ nhiên là loại vô cùng cường hãn!

Sau lưng, một tầng hào quang huyết sắc nhàn nhạt được sinh ra, trừ khi giết chết huyết hồn nơi đây, nếu không Tiêu Thần đừng hòng rời khỏi chỗ này. Vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt cẩn trọng, đi từ từ về phía trước. nhưng ngoài dự liệu việc Huyết Hồn sẽ xông lên công kích như mưa lại hoàn toàn không có.

Giờ phút này Tiêu Thần như đang đứng trên một cánh đồng hoang vắng nào đó, dõi mắt ra xa không nhìn thấy giới hạn. Trầm mặc đi về phía trước, sắc mặt của Tiêu Thần không những không buông lỏng mà ngược lại càng trở nên khó coi hơn, ánh mắt hiện lên một vẻ kiêng kỵ, phạm vi lãnh địa của huyết hồn nơi đây to lớn và xa hơn hẳn so với tính toán của Tiêu Thần, nói như vậy thì thực lực của Huyết Hồn nơi đây sẽ vô cùng mạnh mẽ!

Trong lúc đang đi về phía trước Tiêu Thần đột nhiên dừng lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía trước, con ngươi co giật kịch liệt không dứt!

Cung điện!

Ở nơi hoang vu này, cuối tầm mắt lại nhìn thấy một tòa cung điện màu huyết sắc yên tĩnh uy nghiêm, khí thế bàng bạc, giống như là nanh vuốt của ác ma, lộ ra một vẻ dữ tợn, làm cho ánh mắt của người ta nhìn thấy mà trong lòng không khỏi dấy lên sợ hãi.

Sắc mặt của Tiêu Thần âm tình bất định, một lát sau ánh mắt tập trung nhìn về phía trước mà bước đi. Bất kể bên trong cung điện này có nguy hiểm như thế nào đi chăng nữa thì bây giờ hắn cũng không thể tránh khỏi, đã như vậy thì cần gì phải nghĩ nhiều, chỉ cần một đôi thiết quyền đập tan tất cả ngăn trở phía trước là được!

Lát sau.

Tiêu Thần dừng lại, nơi này cách cung điện màu huyết sắc chưa đầy trăm trượng, với đôi mắt của hắn thì chỉ cần gắng sức một chút là có thể dễ dàng thấy rõ mọi chỗ bên trong cung điện. Cung điện này mặc dù rất lớn nhưng lại không có một bóng người nào, thật giống như một tòa cung điện chết chóc.

Nhưng đúng vào lúc này đại môn của cung điện lại tự động mở ra, cùng lúc đó một tiếng nói lành lạnh ẩn chứa đầy sát cơ từ bên trong cung điện vọng ra vang vọng cả đất trời.

- Tiểu tử, Mộ Hoa đại nhân đã ở đây từ rất lâu rồi, cuối cùng thì ngươi cũng đã đến!

Giọng nói trong trẻo dễ nghe nhưng lãnh đạm vô tình, thật giống như là từ dưới cửu u hoàng tuyền truyền đến.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch